Phiên Ngoại – Ngọt ngào 100 câu hỏi — Gia Cát & Đoạn Đoạn [ Hạ ]
MC dị thường dứt khoát: Chúng ta tiến hành câu thứ sáu mươi bảy, xin hỏi các ngươi tắm trước khi H hay là sau khi H?
Đoạn Tinh cau mày: MC này không giống MC lần trước a…
Gia Cát nhỏ giọng: Người lần trước còn đang ở bệnh viện…
MC sợ run cả người: Cái kia, mời về trả câu hỏi.
Đoạn Tinh khiêu mi: Đều có, lúc đầu hai người chúng ta cùng tắm, sau là ta giúp y tắm.
Gia Cát: ╭ (╯ ╰ )╮
MC nghi ngờ: Tại sao?
Khán giả giận, rối rít ném trứng gà: Đè chết MC! Lúc trước rốt cuộc có xem qua hay không? Hôn mê rồi sao còn có thể tắm rửa? ! !
MC nơm nớp lo sợ: Câu thứ sáu mươi tám, lúc hai người H có giao hẹn gì không?
Đoạn Tinh: Giao hẹn? Không có!
Gia Cát ủy khuất: Mỗi lần ta đều nói cho hắn biết không thể làm lâu…
Khán giả lớn tiếng ồn ào: Chính là hắn một lần cũng chưa từng nghe qua! ! !
Đoạn Tinh ôm lấy: Ta thấy ngươi liền không dừng được, ai bảo ngươi mê người như vậy! !
Khán giả giận chỉ: Mượn cớ! !
MC: Câu thứ sáu mươi chín, ngài ngoại trừ cùng người yêu có phát sinh quan hệ với ai không?
Đoạn Tinh trợn mắt: Đương nhiên không có!
Gia Cát đỏ mặt: Ta cũng không có.
Khán giả rút ra khăn tay: Đáng ghét, thật là tốt mà…
MC: Câu thứ bảy mươi, đối với câu nói “Nếu như không chiếm được tâm, ít nhất cũng phải chiếm được thân thể “, thái độ ngài là đồng ý, hay là phản đối?
Đoạn Tinh khinh thường: Đương nhiên phản đối, kẻ ngu mới có thể nghĩ như vậy.
Gia Cát gật đầu: Không thể, chỉ có cùng người mình thích mới có thể.
Đoạn Tinh bổ nhào ở hôn nhẹ: Ngoan…
Gia Cát: o (>﹏< ) o
Khán giả thét chói tai, liều mạng bung lụa lên sân khấu…
MC: Câu thứ bảy mươi mốt, nếu như đối phương bị tên côn đồ cưỡng gian, ngài sẽ làm sao?
Đoạn Tinh mắt trở nên sắc lạnh, nhớ tới chuyện lúc trước ở trong rừng cây, siết tay, toàn thân đằng đằng sát khí.
Gia Cát ôm lấy cọ cọ: Lần trước ngươi không phải là tới cứu ta sao, không có chuyện gì.
MC mờ mịt…
Khán giả đau lòng, lần nữa cuồng ném trứng gà: Làm sao mà so với MC trước càng không có trách nhiệm a? Có xem chương bốn mươi bốn chưa? Chuyên vạch trần người có sẹo có phải hay không? Nhanh sang câu tiếp theo! !
MC khóc không ra nước mắt: Câu thứ bảy mươi hai, ngài cảm thấy trước lúc H không tốt? Hay là lúc sau?
Đoạn Tinh từ từ bình tĩnh, tay xoa đầu Gia Cát: Tại sao không tốt?
Gia Cát đỏ mặt: Lúc mới bắt đầu sẽ, sau thì không…
Khán giả gật đầu: Ừ, bởi vì hắn mỗi lần đều đem y làm đến hôn mê…
MC: Câu thứ bảy mươi ba, nếu như bằng hữu tốt nói với ngài “Tôi rất tịch mịch, cho nên chỉ có đêm hôm nay, mời… ” Cũng muốn van xin H, ngài sẽ làm như thế nào?
Đoạn Tinh tức giận: Ai dám nói với Gia Cát như vậy, tiểu gia ta phế hắn! !
MC run run: nói là nếu có người đối với ngươi nói…
Gia Cát bĩu môi nhỏ giọng lầm bầm: Ai dám câu dẫn Đoạn Đoạn nhà ta, phóng độc dược cho hắn ăn!
Đoạn Tinh ngây người… Thân thân nhà mình chưa bao giờ hại người…
Khán giả ồ lên: Mèo nhỏ bị ép cũng sẽ giết người nha…
Đoạn Tinh phản ứng lại, bổ nhào lên Gia Cát lời nói không mạch lạc: Thân thân ngươi nguyện ý vì ta… Ta rất cảm động!
Khán giả phun máu, kéo dài phấn khởi…
MC: Câu thứ bảy mươi bốn, ngài cảm giác mình rất am hiểu H sao?
Đoạn Tinh tự hào: Đương nhiên!
Gia Cát mới vừa rồi bị hôn ngất chóng mặt, đỏ mặt, không nói gì…
Đoạn Tinh cười xấu xa: Ta giúp y trả lời, y cũng rất am hiểu, rất am hiểu ở dưới!
Gia Cát: (╯3╰ )…
MC: Câu thứ bảy mươi năm, kỹ thuật H của đối phương tốt không?
Đoạn Tinh gật đầu: Đương nhiên, y là trời sinh cực phẩm thụ!
Gia Cát trừng hắn…
Khán giả ồn ào: Gia Cát vẫn không trả lời câu hỏi! !
Gia Cát nhỏ giọng: Hoàn hảo…
Đoạn Tinh gấp gáp, nắm lấy: Cái gì gọi là hoàn hảo, chẳng lẽ không tốt sao?
Khán giả giận chỉ: Đó là bởi vì ngươi làm quá độc ác! Cầm thú!
MC: Câu thứ bảy mươi sáu, lúc H ngươi hi vọng đối phương nói gì?
Đoạn Tinh khinh thường: Y cái gì cũng không cần nói, bởi vì ta chỉ muốn nghe y kêu!
Khán giả phun máu…Không khí ở hiện trường bị ép gần nổ tung…
Gia Cát méo miệng: Ta hi vọng hắn nói dừng lại.
Khán giả lắc đầu: Đó là việc không thể nào, đừng vọng tưởng…
Gia Cát: ╮ (╯﹏╰ )╭
MC: Câu thứ bảy mươi bảy, ngài thích vẻ mặt lúc H của đối phương như thế nào?
Đoạn Tinh cười xấu xa: Vẻ mặt khóc van xin ta dừng lại…
Gia Cát đỏ mặt, bay qua che miệng: Nói nữa sẽ không để ý ngươi! ! ! !
Đoạn Tinh nhân cơ hội ấn chặt hôn.
Khán giả thét chói tai, khí tràng lần nữa dâng cao…
MC lệ nóng: Hảo ngọt ngào…
MC: Câu thứ bảy mươi tám, ngài cảm thấy ngoại trừ cùng người yêu H thì ai cũng có thể sao?
Đoạn Tinh & Gia Cát trăm miệng một lời: Đương nhiên không thể! !
Khán giả & MC lệ như bão tố gục xuống ghế: Đáng ghét, không nhìn nữa, xứng quá nha…
MC: Câu thứ bảy mươi chín, ngươi đối với SM có hứng thú không?
Đoạn Tinh lắc đầu: Không có hứng thú, thân thân nhà ta chịu không được.
Gia Cát đỏ mặt: Ta cũng không, ta chỉ có Đoạn Đoạn.
Đoạn Tinh đưa tay xoa đầu Gia Cát cười híp mắt: Ngoan…
Khán giả yên lặng nghẹn ngào: Các nãi cũng muốn tạm biệt đời F.A! !
MC: Câu thứ tám mươi, nếu như đối phương bỗng nhiên không đòi hỏi thân thể của ngài nữa, ngài sẽ làm như thế nào ?
Đoạn Tinh khoát tay chỉ: Không thể nào, kỹ thuật ta rất tốt, y mỗi lần đều là rất High.
Khán giả thét chói tai, hiện trường xôn xao…
Gia Cát đỏ mặt: Hắn vẫn luôn rất đòi hỏi…
Khán giả cùng kêu lên: Chương sau! Nhóm nãi muốn xem chi tiết!
MC: Câu thứ tám mươi mốt, ngươi đối với ) tốt hơn dữ dội thấy thế nào?
Đoạn Tinh giận: làm thịt hắn!
Gia Cát: Câu tiếp theo!
Khán giả giận chỉ MC: Cút xuống xem chương bốn mươi bốn đi! Còn dám vạch sẹo chúng ta chém cô! ! ! !
MC rất ủy khuất: Câu hỏi phỏng vấn viết như vậy…
Khán giả cùng kêu lên: Câu tiếp theo! Không giải thích!
MC: Câu thứ tám mươi hai, giữa lúc H thống khổ bởi vì?
Đoạn Tinh lắc đầu: Không có thống khổ, làm sao có thể thống khổ! !
Gia Cát nhỏ giọng: Ta cũng vậy không thống khổ…
Khán giả há to miệng kinh ngạc: Hắn luôn đem ngươi làm ngất đi mà không thống khổ?
Đoạn Tinh tự hào: Y là High không chịu được mới có thể ngất đi, cũng không phải là đau bất tỉnh!
Khán giả thét chói tai, không ngừng truyền đến phun máu…
MC: Câu thứ tám mươi ba, cho đến bây giờ, nơi H làm ngài cảm thấy hưng phấn, lo âu nhất là?
Đoạn Tinh cười xấu xa: Phòng bảo chủ!
Gia Cát đem mặt chôn ở trong ngực Đoạn Tinh gỉa đà điểu…
MC há to mồm: Phòng bảo chủ mà cũng dám đi? ! ! !
Khán giả kinh ngạc, tiện đà tức giận: Quất chết dát tác giả! Cư nhiên không viết ra! ! ! !
Tác giả vô lương: Không hiểu tại sao lại hắt xì…
Bạn cùng phòng của tác giả vô lương: Chẳng lẻ là H nhiều?
MC: Câu thứ tám mươi bốn, thụ có từng chủ động hấp dẫn không?
Đoạn Tinh gật đầu: dĩ nhiên, y thường xuyên hấp dẫn ta! !
Gia Cát mạnh miệng: Ta là thấy ngươi muốn làm lại không dám, mới… ( cho nên đỏ mặt… )
Khán giả: Mới cái gì? ! ! Không cho tỉnh lược! !
Gia Cát: ╮ (╯_╰ )╭
Đoạn Tinh ôm Gia Cát cười vẻ mặt đê tiện…
MC lau nước miếng: Câu thứ tám mươi năm, khi đó phản ứng của công là?
Đoạn Tinh: Hắn câu dẫn ta, các ngươi nghĩ ta sẽ có phản ứng gì?
Gia Cát tiếp tục giả vờ làm đà điểu…
Khán giả phun máu kéo dài… Bắt đầu có người gọi điện thoại cho bệnh viện đặt giường…
MC: Câu thứ tám mươi sáu, công có hành động dữ dội không?
Đoạn Tinh lắc đầu: Đương nhiên không có, thân thân nhà ta mỗi lần đều rất chủ động! !
Gia Cát đỏ mặt: Đoạn Đoạn mới sẽ không!
Đoạn Tinh ôm hôn nhẹ: Ngoan, không biết xấu hổ sao…
Gia Cát bĩu môi chỉ dưới sân khấu: Các nàng háo sắc ! !
Khán giả cùng nhau chỉ Đoạn Tinh: Chân chính sắc là người bên cạnh ngươi! ! ! !
Gia Cát phản kích: Đoạn Đoạn là của ta! Cho nên…
Khán giả máu gà: Cho nên cái gì? ! ! ! Nhảy câu phải tiếp nhận trừng phạt! !
Đoạn Tinh cười xấu xa: Cho nên ta có thể sắc y! Các ngươi không thể!
Khí trong thính phòng ép lên cao, cùng với tiếng thét chói tai kéo dài…
MC: Câu thứ tám mươi bảy, lúc ấy phản ứng của thụ là?
Đoạn Tinh quay đầu nhìn Gia Cát: nếu có, ngươi sẽ có phản ứng gì?
Gia Cát nháy mắt mấy cái: Phối hợp ngươi…
Đoạn Tinh hài lòng ôm lấy cọ cọ.
Khán giả lau nước mắt: Đáng ghét, vậy thì không gọi nữa, Gia Cát sao có thể hiền lành như vậy…
MC: Câu thứ tám mươi tám, đối với ngài mà nói, “Đối tượng H” lý tưởng là?
Đoạn Tinh: Đương nhiên là thân thân nhà ta, xinh đẹp lại ôn nhu lại phối hợp! !
Gia Cát chủ động đi qua hôn: Ta cũng vậy chỉ cần Đoạn Đoạn! ! !
Khán giả cắn khăn tay lệ bão tố…
MC: Câu thứ tám mươi chín, đối phương hiện tại là người lý tưởng của ngài sao?
Đoạn Tinh & Gia Cát: Đương nhiên! !
MC cảm động: Các ngươi thật hạnh phúc nga, các ngươi hảo ngọt ngào nga, các ngươi làm người ta hâm mộ nga, các ngươi…
Khán giả giận: Không mở to mắt phối hợp! ! Cũng không phải là ngươi! ! Nhanh sang câu tiếp theo! !
MC bình tĩnh thần: Câu thứ chín mươi, trong lúc H có sử dụng qua đạo cụ gì không?
Đoạn Tinh quay đầu nhìn xem Gia Cát: Đạo cụ gì?
Gia Cát đỏ mặt: Không biết!
Khán giả: Để các nãi giải thích cho, trong xã hội hiện đại có XX,XXX,XX… Đổi lại thời cổ đại là XXXX,XX… Cũng gọi là đạo cụ! ! ( Hiện trường một mảnh hỗn loạn)
Gia Cát vô tội: Các ngươi quá ồn, ta không có nghe thấy…
Đoạn Tinh khiêu mi: Hình như nghe các nàng nói gì cái gì mà thuốc…
Gia Cát cúi đầu không nói lời nào.
Niểu hiện trên mặt Đoạn Tinh có chút lúng túng…
Khán giả nhất tề chỉ MC: Mù tịt chả biết gì! Đi xem chương ba mươi hai! !
MC: Câu thứ chín mươi mốt, “Lần đầu tiên” của ngài là lúc mấy tuổi?
Đoạn Tinh: Hai mươi.
Gia Cát gật đầu: Giống nhau
MC: Câu thứ chín mươi hai, khi đó đối tượng có phải là người hiện tại không?
Đoạn Tinh: Đương nhiên! ! Trừ thân thân nhà ta, người khác ta xem cũng không thèm nhìn! !
Gia Cát nhếch môi cười, gật đầu: Ừ, chính là Đoạn Đoạn!
Khán giả bắt đầu véo nhau:… Thật tốt …
MC: Câu thứ chín mươi ba, ngài thích hôn đối phương ở đâu nhất?
Đoạn Tinh: Mắt!
MC: Mắt?
Đoạn Tinh gật đầu: Ân, mắt y lúc đẫm nước rất hấp dẫn, sẽ làm ta không nhịn được hôn chỗ khác.
Khán giả máu gà, nhất tề đứng lên: Khác ở đâu? ! Các nãi muốn chi tiết! !
?
Đoạn Tinh tiếp tục phối hợp: Miệng!
Khán giả kích động: Sau đó thì sao?
Đoạn Tinh meo meo cười: Bụng nhỏ! Mỗi lần hôn phản ứng của y đều là rất khả ái! !
Khán giả phún huyết: Tiếp tục tiếp tục!
Gia Cát bay qua che miệng: Không cho nói! ! !
Đoạn Tinh gật đầu…
Khán giả gọi: Gia Cát vẫn không trả lời! !
Gia Cát đỏ mặt: Ta thích hôn cằm Đoạn Đoạn!
Khán giả: Là cách rất đặc biệt…
Gia Cát bĩu môi: Cằm Đoạn Đoạn nhà ta tốt nhất!
Đoạn Tinh sờ sờ càm, gật đầu cười…
MC: Câu thứ chín mươi bốn, ngài thích nhất được hôn ở đâu?
Đoạn Tinh: Y hôn ta ở đâu ta cũng hưng phấn!
Khán giả nhất tề khinh bỉ: Cho nên mới nói là cầm thú! !
Đoạn Tinh khiêu mi: Đó là bởi vì thân thân nhà ta là cực phẩm!
Gia Cát đỏ mặt: Giống nhau, Đoạn Đoạn hôn ta chỗ nào ta cũng thích.
Khán giả ôm quyền núp gạt lệ: Gia Cát thật là cực phẩm…
MC: …
MC: Câu thứ chín mươi năm, lúc H cách lấy lòng đối phương thích là?
Đoạn Tinh: Hôn cổ của y, sau đó nói thương y! !
Gia Cát đỏ mặt —– Bị Đoạn Đoạn phát hiện…
MC: Gia Cát lại chưa trả lời…
Gia Cát chớp mắt mấy cái nhìn Đoạn Tinh: Ngươi thích ta lấy lòng ngươi thế nào?
Đoạn Tinh máu gà bổ nhào tới: Ngươi cái gì cũng không cần làm cũng đã rất lấy lòng ta, bất quá nếu thật sự phải nói thì…, lần sau ngươi thật ra có thể không cần chịu đựng, ta rất thích nghe ngươi kêu…
Gia Cát đỏ mặt trừng hắn: Không cho nói! ! !
Khán giả phún huyết: Trẻ nhỏ không nên, trẻ nhỏ không nên xem a, mau đem các bé không đủ mười tám tuổi mượn chứng minh thư ra ngoài! ! !
MC: Câu thứ chín mươi sáu, lúc H ngài có nhớ gì không?
Đoạn Tinh: Cái gì cũng không nghĩ! !
Gia Cát: Giống nhau…
Khán giả: Gia Cát chính là không có năng lực nghĩ, đã hôn mê còn nghĩ thế nào…
Gia Cát: % (>_