"Lam Nhi, ta cũng không rõ lắm..."
Hạo Nguyệt lắc đầu, đôi mắt chuyển hướng thái tử, thái tử cười lạnh nói:
"Nô tài khi chủ, giữ lại có ích gì? Người đâu, kéo ra ngoài..."
Lúc bọn họ tới, Lam Nhi cũng không có ở cửa, hẳn là đã sớm bị đưa xuống,
không biết nàng thế nào rồi. Mà vừa rồi, thái tử nói, là chỉ ai đây?
Chẳng lẽ Tiểu Hạ?
"Thái tử, tha mạng... Tiểu thư, cứu ta..."
Quả nhiên là Tiểu Hạ, Tàn Nguyệt buông mắt xuống, che đậy đi vẻ không đành
lòng trong mắt. Tiểu Hạ vốn là nha hoàn của Hạo Nguyệt, nàng nhất định
sẽ không nhìn Tiểu Hạ bị giết chết.
Bất quá, vì chuyện này mà giết người, thái tử cũng rất...
Xem ra, mình không vào cung lại đúng, bây giờ thái tử có hứng thú với nàng, nhưng cũng chỉ là bây giờ, đến sau này, không còn hứng thú, muốn giết
muốn phạt một người, bất quá cũng chỉ là một câu nói. Mà thái tử, nếu
bây giờ biết Tàn Nguyệt nghĩ như vậy, đánh chết hắn cũng không hạ cái
lệnh này ra.
"Tiểu thư, cứu ta...."
Thấy Hạo Nguyệt không
chút động lòng, vẻ mặt Tiểu Hạ tuyệt vọng nhìn Hạo Nguyệt, tình thế thay đổi, nàng chợt xoay người dùng sức giãy dụa, thoát khỏi sự trói buộc
của hai thị vệ, lệ rơi đầy mặt nói:
"Ta nói, thái tử tha mạng, ta sẽ đem tất cả ta biết nói ra hết..."
Thị vệ rất nhanh tiến lên, bắt lại Tiểu Hạ, nhưng bây giờ, thái tử lại cười ha ha:
"Dừng tay!"
Hạo Nguyệt run rẩy quay đầu, hoảng sợ nhìn Tiểu Hạ đứng ở cửa, trên mặt lộ màu tro tàn tuyệt vọng.
"Liễu Hạo Nguyệt, bổn vương cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nếu như bây giờ
ngươi thành thật nói ra, bổn vương có lẽ còn có thể xử nhẹ, bằng
không..."
Xử nhẹ, xử như thế nào? Hạo Nguyệt mờ mịt ngẩng đầu,
nhìn thái tử một chút, lại nhìn Tiểu Hạ bên cạnh, nghĩ muốn nói gì,
nhưng một câ cũng không nói được...
"Như thế nào? Vẫn không muốn nói sao? Liễu Tương, ngươi đâu? Ngươi cũng không có gì để nói sao?"
Mắt nhìn về phía Liễu Tương, Liễu Tương lắc đầu, chuyện này mặc dù hắn
không biết, nhưng mang tội dạy nữ nhi không nghiêm, Hạo Nguyệt làm những chuyện như vậy, kiên quyết truy cứu, rất có khả năng sẽ bị tru di cửu
tộc. Bây giờ hắn chỉ có thể tiếp tục giữ im lặng, nếu nói gì làm thái tử tức giận, vậy có lẽ phiền toái càng lớn ...