“Ai, ngươi nói ngươi nhàm chán không phải không tán gẫu. Có rảnh hâm mộ
người ta, còn không bằng cùng phi tử trong cung của ngươi có đoạn cảm
tình oanh oanh liệt liệt. Nam nhân cả đám đều đê tiện, không chiếm được
thì muốn giết chết, ngươi nhàm chán không phải không có tán gẫu . . . .”
Ngoài cửa sổ, một thân thể lật ngược (đầu trút xuống), trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn đầy trào phúng.
Nhìn nàng, Tàn Nguyệt thản nhiên cười, Chanh Sát, sao có thể chạy đến trên cửa sổ?
“Ngươi. . . . Ngươi là ai? Phong bà nương (có thể là chỉ bà tám =]]) nơi nào đến. . . .”
Lạc Tử Thần cau mày, nữ nhân sẽ có bộ dạng một nữ nhân, ngươi xem nàng như vậy, rốt cuộc còn thể thống gì.
Tàn Nguyệt vội vàng tiến lên, trong thanh âm mang theo lo lắng, nơi này
chính là lầu 3, tuy rằng võ công Chanh Sát không thấp, nhưng nàng nhìn
vẫn cảm thấy sợ hãi.
“Tàn Nguyệt, ta biết võ công, ngươi xem thường ta như vậy? Hừ. . . . . .”
Bỗng nhiên, Chanh Sát chỉ cảm thấy trên đùi đau xót, má ơi, chân không phải
chuột rút lúc này chứ? Chân ôm lấy góc tường bỗng nhiên thẳng, nàng âm
thầm vận lực, muốn nhảy đến trong phòng. . . .
“Này, nữ nhân, ngươi làm sao vậy? Cẩn thận một chút. . . . . .”
Võ công của Lạc Tử Thần vốn không thấp, nhìn ra Chanh Sát khác thường, hắn không chút nghĩ ngợi liền vươn tay ra, kết quả Chanh Sát vừa vặn dùng
sức nhảy vào trong. . . .
Tàn Nguyệt cũng không thấy rõ nàng vào bằng cách nào, chỉ nghe được bịch một tiếng, hai người liền ngã trên đất. . . . .
“A. . . . . .”
Tàn Nguyệt hoảng sợ hô to một tiếng, Địch Mân ngoài cửa cách đó không xa vọt vào, vừa hay nhìn thấy hai người ngơ ngác. . . .
“Các ngươi. . . . . .”
Đây là tình huống gì?
Lạc Tử Thần ở dưới, Chanh Sát ở phía trên, hơn nữa miệng của bọn họ, thực ám muội đặt cùng nhau. . . .
Chanh Sát lấy lại tinh thần, Lạc Tử Thần cũng trở về thần trí, Chanh Sát giãy dụa một cái, liền đứng lên.
“Ôi. . . . . .”
Lạc Tử Thần đau than một tiếng, uổng hắn tự xưng võ công không tồi, lại cứu người đến ngã lên đất, hắn cũng quá. . . .
Bất quá, nữ nhân này nhìn hung dữ, nhưng dáng người cũng không tồi, vừa rồi rất không khéo, tay hắn vừa vặn đụng đến của nàng. . . . .