Làm sao bây giờ, không thể khống chế nữa, vừa rồi thần sắc thái tử không
tốt, mà chuyện này căn bản là không cần điều tra, chỉ cần vừa nghĩ là
biết đó vốn là trò quỷ của nàng, đến lúc đó, ai mà biết thái tử sẽ đối
với mình như thế nào?
Không được, nàng không thể ngồi đây chờ
chết! Muốn thuyết phục thái tử, để hắn không trách tội mình, cách duy
nhất, dường như cũng chỉ có...
Tàn Nguyệt? Đúng, chỉ có thể tìm
Tàn Nguyệt giúp đỡ. Thái tử không phải thích Tàn Nguyệt sao? Chỉ cần Tàn Nguyệt giúp đỡ, Tàn Nguyệt nói vài lời hay cho mình, thái tử nhất định
sẽ không tiếp tục truy cứu nữa. Tàn Nguyệt là muội muội của nàng, các
nàng là tỷ muội cùng cha sinh ra, nàng nhất định sẽ không thấy chết mà
không cứu!
Nghĩ như vậy, trong lòng Hạo Nguyệt cũng yên ổn hơn
nhiều, mặc dù nghĩ đến người thái tử thích là Tàn Nguyệt, trong lòng
nàng cảm giác được có chút không thoải mái.
Nhưng còn nhiều thời gian, qua một cửa này, nàng sẽ có biện pháp chiếm được trái tim thái tử!
Thân thể run rẩy, cúi đầu, mới nhìn đến mảnh nhỏ quần áo trên người, căn bản là không đủ để che khuất thân thể, mà khí lạnh trên mặt đất, lúc này
lại càng nhè nhẹ quanh quẩn lấy mình, làm cho nàng không nhịn được càng
thên run rẩy.
"Người đâu, người đâu!"
Gọi vài tiếng, nhưng lại phát hiện không có một nha hoàn nào tiến vào, Hạo Nguyệt không thể
làm gì khác hơn là xoa bàn chân tê dại có chút chua xót đứng dậy, thở
dài nói:
"Một ngày nào đó, ta nhất định..."
Ngoài cửa sổ,
nhìn thấy bóng dáng người hiện lên, Hạo Nguyệt vội vàng câm miệng, bối
rối tìm quần áo mặc vào, không cẩn thận nhìn thấy màu đỏ tươi trên
giường, mặt cười không nhịn được đỏ lên.
"Thái tử..."
Cảm
giác được có người vô thanh vô tức tới gần, Hạo Nguyệt bối rối ngẩng
đầu, thấy khuôn mặt thái tử đen lại, bàn tay giơ lên, ba ba, hai cái tát đánh xuống.
Hạo Nguyệt, có nhị phu nhân sủng, có Liễu Tương
chiều chuộng, chưa bao giờ bị người khác đánh! Hôm nay thái tử không nói hai lời liền đánh, trong lòng đương nhiên cảm thấy bị ủy khuất.
"Tiện nhân, ngươi làm như vậy thật đáng coi thường!"
Con ngươi mở lớn, trong mắt, không có độ ấm, lạnh lùng, khiếnngười ta không nhịn được phải run rẩy!
"Thái tử, ta..."