Từ Vợ Tướng Quân Trở Thành Hoàng Hậu Lên Nhầm Kiệu Hoa

Chương 116: Chương 116: Tiểu ngược Hạo Nguyệt 1






"Thả ta ra ngoài, thả ta ra ngoài..."

"Nơi này rất lạnh, rất lạnh... Ta là thái tử phi, là phi tử thái tử qua mai mối lấy về..."

"Thả ta ra ngoài, đây là cơm sao? Thứ đó là người ăn sao?"

...

Chịu đủ rồi, chịu không được nữa, người ta sau khi tân hôn sau thì đường đường mật mật, nhưng nàng thì sao? Tân hôn ngày thứ hai đã bị nhốt vào thiên lao, mặc dù nàng ở trong một gian phòng riêng, nhưng...

Bên trong có cái gì? Không có bàn ghế, thậm chí ngay cả giường cũng không có!

Một đống rơm cỏ, đó chính là toàn bộ gia sản của nàng. Ăn đều là cơm thừa qua đêm, uống chính là nước lạnh không có mùi vị gì, buổi tối liền chui vào trong đống rơm cỏ mà qua. Nhưng có đắp lên tất cả rơm cỏ, thì nàng vẫn lạnh đến run rẩy!

Thấy có người lại đây, nàng liền kêu như vậy, kêu hơn mười ngày rồi, nhưng không ai để ý nàng. Nàng nói như thế, ngay cả mùi thúi cũng không bằng. Mùi thúi, còn có thể thúi trong chốc lát, tối thiểu thì bọn họ sẽ bịt cái mũi, nhưng còn bây giờ thì sao? Bọn họ thậm chí ngay cả mắt cũng không chớp cái nào.

Một ngày, hai ngày, ba ngày... Cuộc sống cứ như vậy một ngày trôi qua, gương mặt đẹp đẽ tuyệt thế, chậm rãi trở nên tiều tụy, lòng muốn đi ra ngoài vẫn không có thay đổi.

"Này là vật gì, để cho ta ăn thứ này sao?"

Cơm càng ngày càng tồi tệ, lúc này đây, cơm đưa tới thậm chí cũng có thể thấy những sợi lông dài rõ ràng. Che lại cảm xúc muốn nôn, Hạo Nguyệt cả giận nói.

"Như thế nào, không có hứng thú với thức ăn sao?"

Lúc này đây, ngục tốt không rời đi ngay, mà ngồi xổm người xuống, khinh thường nhìn Hạo Nguyệt ngồi chồm hổm trên mặt đất.

"Thứ này có thể ăn sao?"

Thậm chí, ngay cả hạ nhân trong nhà cũng sẽ không ăn thứ như vậy. Từ nhỏ Hạo Nguyệt ăn ngon mặc đẹp, khi nào thì chịu khổ như vậy, chịu tội như vậy?

"Ồ? Không thể ăn hả... Liễu tiểu thư, hình như là chưa người nào buộc ngươi ăn?"

Ngục tốt cười hắc hắc, tươi cười đê tiện đó, khiến Hạo Nguyệt tức giận vươn tay, chuẩn bị thưởng cho nô tài này một cái tát.

"Ai nha, vẫn còn phát cáu lớn như vậy hả? Bất quá, ngươi không cảm thấy, ngươi phát cáu nhầm nơi rồi sao?"

Bắt được tay Hạo Nguyệt, ngục tốt hắc hắc cười.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.