Tình thế trận chiến Đảo Phục Sinh có thể nói là đổi chiều liên tục. Ban
đầu là Kẻ Sa Đọa đột kích, hệ thống phòng ngự linh hồn được mở ra, sau
đó mấy trăm tên Kẻ Sa Đọa gần như hoàn toàn chết hết, phía chính phủ thế giới dường như chiếm ưu thế tuyệt đối. Nhưng ai ngờ Thế Giới Xà
Jörmungandr bắt đầu tấn công, cả Đảo Phục Sinh lâm vào tình trạng có thể bị diệt toàn quân bất cứ lúc nào. Tới lúc này, tập đoàn Kẻ Sa Đọa đã
chỉ còn sót lại vài tên cường giả mạnh nhất, cả đám theo chân Rocky xâm
nhập tới tầng ngầm ở độ sâu cách mặt đất 150m. Tại đây, Rocky sử dụng kỹ năng giam cầm của Thế Giới Bóng Tối, lôi toàn bộ linh hồn ở gần đó và
cả đám Chân Ma cấp nhân tạo vào Thế Giới Bóng Tối của hắn. Sau đó, không biết vì nguyên nhân gì mà Thế Giới Bóng Tối tan vỡ, từ bên trong tràn
ra mấy nghìn con quỷ quái đủ loại và ba con quỷ quái Chân Ma cấp...
Đương nhiên, những điều này đều đã được chính phủ đoán trước, tuy nhiên, việc tại đây bỗng nhiên lại xuất hiện một người khổng lồ như ma thần
cao đến trăm mét thì lại là chuyện không ai đoán được!
Người
khổng lồ như ma thần này cao khoảng 100m, quanh người có những quầng
sáng đen bay quanh, miệng phun khói đen, mắt bốc lửa đen. Vừa xuất hiện
từ Thế Giới Bóng Tối, thân hình hắn liên tục phóng to, thậm chí trong
quá trình đó còn húc đổ rất nhiều trần nhà bên trên, tới khi cái đầu cao tới nơi chỉ còn cách mặt đất khoảng 50m thì hắn mới ngừng phóng to. Mỗi khi tay chân hắn cử động, cả tòa nhà sẽ rung lắc dữ dội như gặp động
đất, đất đá, bê tông, sắt thép từ bên trên rơi xuống như mưa. Thậm chí
có mấy tên linh hồn và quỷ quái quá xui xẻo, bị ‘trận mưa’ này rơi
trúng, lập tức nát nhừ tan biến.
Thế còn chưa hết, sau khi ma
thần này xuất hiện, từ đôi mắt của hắn liên tục phun ra một loại lửa đen kịt. Thứ lửa này không có gì là không thể đốt tan: đất đá đốt, thủy
tinh đốt, bê tông cũng đốt, thậm chí cả hợp kim Siêu Điện Từ cũng bị đốt tan chảy. Vậy nên, chỉ trong nháy mắt, căn phòng ở vị trí đầu của hắn
đã biến thành một cột lửa đen hừng hực. Cột lửa đó nhanh chóng lan ra,
trở thành một đường lửa đen dần chạy xuống các tầng bên dưới. Tuy tốc độ hạ xuống của đường lửa này cũng không nhanh nhưng lại không có bất cứ
một thứ gì có thể cản được bước tiến của nó, tất cả những gì trên đường
đi của nó đều tan thành tro bụi. Vậy nên, chẳng mấy chốc mà đường lửa
đen kia đã sắp lan tới tầng tại độ sâu 200m. Đúng lúc này, từ một nơi ở
độ sâu lớn hơn nhiều 200m, một nắm đấm màu bạc lớn tới mức khó tin đột
ngột lao lên. Nấm đấm đó chẳng những nhẹ nhàng dập tắt đường lửa đen mà
còn tiếp tục xuyên qua lòng đất, tạo thành một đường đánh xuyên cả tòa
nhà, đồng thời còn hung bạo nện thẳng lên người Rocky đang biến thành ma thần cao trăm mét, sức công phá của cú đấm hất tung Rocky lên tít trời
cao. Sau đó, nắm đấm kia liền cứ vậy mà dựng thẳng đứng giữa tòa nhà như một ngọn núi nhỏ!
Một đấm như trời giáng kia không chỉ đánh cho
Rocky đang biến thành ma thần bay lên cao tới mấy trăm mét, mà thân hình như ma thần của hắn cũng bị đánh thành một đám xoắn xuýt, vặn vẹo...
Tuy nhiên, cơ thể ma thần này dường như cũng có được năng lực giống như
con rồng đen khổng lồ. Chỉ thấy trên người hắn bỗng tuôn ra một đống lớn những đám mây mù màu đen, mấy giây sau, khi mây mù tan hết, người ta
thấy thân thể ma thần cao trăm mét kia đã lành lặn hoàn hảo như chưa
từng bị thương.
“Thần Chiến Binh Khổng Lồ Obelisk! Vậy là đám
chính phủ thế giới đã có thể sử dụng được hệ thống phòng ngự linh hồn
trung cấp rồi sao? Thể nào... cứ nghĩ tại sao không có Vòng Giam Cầm mà
chúng vẫn chế tạo được Kẻ Phản Bội. Có điều các ngươi sẽ dùng được bao
lâu đây? Năm phút? Hay là mười phút? Hà hà... Nếu các ngươi đã muốn hủy
diệt thế giới khi mà tận thế còn chưa tới, vậy thì ta cũng sẽ không ngại giúp một tay, kéo dài thời gian của Obelisk. Trước kia đã có không ít
thành trì của văn minh Atlantis bị phá hủy trong cơn điên của Obelisk,
ha ha ha, vậy là bọn ngươi cũng muốn nếm thử điều đó đúng không?”
Sự xuất hiện của quả đấm sắt thép khổng lồ kia chẳng những không làm cho
Rocky kinh hoàng, ngược lại, hắn vừa cười nói, vừa tiếp tục bay lên cao
vài trăm mét nữa... Lúc này, trên lưng cơ thể ma thần của hắn xuất hiện
một đôi cánh xương vô cùng lớn, mỗi lần đôi cánh chuyển động lại có khí
đen ùa ra, giúp cho hắn có thể bay lơ lửng ở mấy trăm mét trên không
trung. Tiếng cười điên loạn của hắn từ không trung vọng xuống mặt đất,
ong ong vang dội, thậm chí cả ở phòng họp dưới lòng đất 200m của các vị
lãnh đạo mười bảy nước cũng vẫn có thể nghe thấy.
“Ha ha, đồ
hoang tưởng! Với cái thân thể Loki nửa mùa kia mà ngươi đòi làm đối thủ
của Thần Chiến Binh Obelisk? Phải biết rằng Obelisk do chúng ta điều
khiển có thể phát huy tới 50% thực lực thật sự, còn Osiris mà ngươi phục sinh chắc chắn chỉ có khoảng 20% thực lực thôi. Vậy nên năm phút đã là
quá đủ rồi!” Thủ tướng Anh nghe được lời Rocky thì cười nhạo một hồi,
như thể Rocky đang đứng ngay trước mặt ông ta vậy.
Mười sáu người còn lại chỉ trầm ngâm ngồi yên, lặng lẽ nhìn diễn biến trên màn ảnh lập thể trước mặt. Trên màn hình, Rocky trong hình thái ma thần cao trăm
mét đang trôi nổi giữa không trung, toàn thân có khói đen lượn quanh,
trong mắt có lửa đen bốc cháy. Tuy miệng hắn cười nói càn rỡ nhưng thân
thể khổng lồ thì lại không hề có ý định nhào xuống tấn công cánh tay sắt thép sừng sững đưa ra từ tòa nhà trung tâm, hắn chỉ đứng nguyên giữa
trời lảm nhảm la hét mà thôi.
Thế nhưng, Rocky không hành động
không đồng nghĩa với việc Thần Chiến Binh cũng không hành động. Chợt
nghe một tiếng động lớn ầm ầm vang lên từ tòa nhà trung tâm, cánh tay
kia bắt đầu di chuyển, bò ra ngoài. Không bao lâu sau, một cái đầu lớn
gần trăm mét chui ra khỏi tòa nhà, màu sắc cũng là thuần sáng bạc, hình
dáng giống như một người máy, chỉ có điều đôi mắt nó lại có ánh hào
quang rực rỡ chớp nháy. Ánh sáng đó giống như cầu vồng, mọi màu sắc đều
có thể thấy được bên trong.
Một hồi tiếng động ầm ầm liên tiếp
vang lên, một mảng lớn của tòa nhà trung tâm sụp đổ khi người khổng lồ
kia cuối cùng cũng chui ra khỏi tòa nhà. Thân hình khổng lồ của nó lúc
này đã hoàn toàn lộ ra!
Đó là một người khổng lồ dường như làm
bằng sắt thép, lúc đứng lên thì cao khoảng 800m, giống như một ngọn núi
nhỏ. Hơn nữa, thân hình người khổng lồ này còn vô cùng cường tráng, dù
ai nhìn vào cũng sẽ không nghi ngờ sức mạnh cơ bắp của nó. Mà sau khi
người khổng lồ sắt thép này xuất hiện thì Rocky đang trong trạng thái ma thần lập tức vỗ cánh bay tít ra xa. Đừng thấy tên này nói năng càn rỡ
mà tưởng rằng hắn thật sự không sợ người khổng lồ kim loại kia! Hắn hiểu rất rõ sức chiến đấu của người khổng lồ kim loại này, biết rằng đó là
thứ mà mình tuyệt đối không thể chiến đấu trực diện cùng. Đừng nói là
hắn, dù là Thế Giới Xà cũng không dám đánh xáp lá cà trực diện với thứ
trước mặt này. Có thể nói, Thần Chiến Binh Khổng Lồ Obelisk chính là quỷ quái đánh cận chiến mạnh nhất. Nếu so với nó thì Ngụy Ngưu Đầu của Bùi
Kiêu còn không đáng được tính là số lẻ nữa kìa.
Ngay khi Rocky vỗ cánh bay lên cao thì bỗng nhiên, người khổng lồ kim loại kia vụt mở bàn tay ra, từ trong đó lập tức bùng lên ánh sáng rực rỡ, hoa lệ, giống như từng vòng cầu vồng phóng ra, tạo thành hình dạng một cái phễu ánh sáng
phóng lên cao. Rocky còn chưa kịp bay quá trăm mét thì đã bị thứ ánh
sáng rực rỡ kia bắt kịp rồi bao phủ trong đó. Sau đó, hắn kinh hoàng
phát hiện mình đang bay giật lùi! Dù đang vỗ cánh bay về phía trước
nhưng hướng di chuyển thì rõ ràng lại quái dị lùi về sau. Mà lùi lại
phía sau cũng đồng nghĩa với việc càng lúc càng lại gần Thần Chiến Binh!
Ngay khi Rocky đang hoảng sợ đến nỗi ‘hồn bay phách lạc’, chuẩn bị gọi Thế
Giới Xà Jörmungandr tới giúp thì hắn bỗng thấy từ phía xa xôi ngoài kia
chợt có hai luồng sét, một tím một bạc phóng tới với tốc độ cực nhanh.
Luồng sét màu tím đi trước có tốc độ nhanh tới không thể tin nổi, chỉ
lập lòe mấy cái đã phóng tới trước mặt Thế Giới Xà Jörmungandr. “Đùng”
một tiếng nổ lớn vang lên, lôi điện màu tím như vô biên nổ bung ra bốn
phía. Đồng thời, Rocky thấy được trong luồng sét tím đó có một thanh đao màu tím khổng lồ, dài tới mấy mét... Tử Lôi đao!
“Cung Diệp Vũ!
Không thể nào! Làm sao mà ngươi còn sống được? Chẳng phải đám chính phủ
thế giới muốn tiêu diệt ngươi ư? Sao ngươi vẫn còn sống được?!” Rocky
vừa sợ vừa giận, rống to lên mấy tiếng. Thanh âm của hắn cuồn cuộn vang
xa, dù ở cách xa mười mấy kilomet vẫn nghe thấy rõ ràng. Có điều là hắn
cũng chỉ có thể kêu được tới đây thôi, bởi vì hắn đã bị kéo lại rất gần
Thần Chiến Binh rồi. “Rầm” một tiếng thật lớn vang lên, thân thể khồng
lồ của Rocky đã bị đánh cho nát vụn, khoảng 20m thân hình bên trên thì
còn có thể coi là nguyên vẹn, còn phần bên dưới thì đã thành một đám
thịt nát, máu me văng tứ tung.
Nói tới thì cũng thật kỳ lạ, thân
hình lúc này của Rocky rõ ràng cũng có dạng máu thịt giống như con rồng
đen khổng lồ, chỉ khác là máu thịt của con rồng đen rơi xuống từ trên
cao nghìn mét, chạm xuống đất mới bắt đầu tan biến, còn máu thịt của
Rocky chỉ cần văng ra xa vài chục mét là đã bắt đầu tan biến thành Tiêu
Chuẩn Năng Lượng.
Nhưng, dù hơn nửa thân hình đã bị cú đấm vừa
rồi đánh nát, thì mắt Rocky vẫn nhìn chằm chằm về phía bầu trời trên
cao, nơi luồng sét tím đang liên tục lượn quanh tấn công con rồng đen
khổng lồ... người mạnh nhất thế giới – gã đàn ông đứng trên đỉnh cao của sức mạnh – Cung Diệp Vũ!
Sau khi cùng Bùi Kiêu nhảy ra khỏi
khoang máy bay, trên người Cung Diệp Vũ lập tức bùng lên ánh sét tím rồi bắn đi, hắn nghiễm nhiên có thể đứng giữa không trung, dường như không
chịu bất cứ tác động nào từ môi trường đặc biệt của Đảo Phục Sinh. Những người trong khoang máy bay không hề ngạc nhiên với việc này, đương
nhiên là họ đã biết rằng Cung Diệp Vũ sẽ không rơi xuống. Thế nhưng,
hành động của Bùi Kiêu thì lại làm cho bọn họ kinh ngạc không thôi: hắn
vậy mà cũng nhảy ra ngoài không chút chần chừ! Cùng lúc nhảy ra ngoài,
ánh chớp bạc trên người hắn cũng chợt trở nên chói sáng, rất nhanh sau,
một con ngựa lớn tám chân vô cùng tráng kiện đã xuất hiện phía dưới hắn. Mỗi khi chân của con ngựa này đạp xuống, bên dưới sẽ lập tức xuất hiện
những dòng điện sét, đạp lên những luồng sét này, nó có thể đi lại giữa
không trung, cũng không chịu tác dụng của trọng lực một chút nào.
Cung Diệp Vũ quay lại nhìn Bùi Kiêu một chút rồi nói: “Lúc trước ta dùng
trường khí thế cũng đã cảm nhận được một phần, chỉ tại ở xa quá nên
không thể tới kịp. Giờ mới dám khẳng định là ngươi có thể di chuyển được trên không trung... Tốt! Cùng ta tiến lên nào!” Tiếng nói còn chưa dứt, hắn đã theo luồng sét màu tím bay thẳng ra xa, chỉ chớp mắt đã đi xa
mấy nghìn mét. Bùi Kiêu thấy vậy thì kéo cương, thúc ngựa, lập tức cũng
hóa thành một ánh chớp màu bạc phóng đi, tuy tốc độ còn không so được
với Cung Diệp Vũ nhưng cũng đã vô cùng nhanh.
Tuy lúc trước, khi
hóa thân thành người đàn ông trung niên, Bùi Kiêu chẳng thể mảy may điều khiển được cơ thể mình, nhưng cảm nhận và phương pháp điều khiển lực
lượng lôi điện biến hóa thì hắn vẫn nhớ rõ ràng. Chỉ tại thực lực lúc
này có hạn, hắn chẳng thể nào chế tạo được ngọn thương, thanh kiếm hay
cây búa Thiên Sinh Vũ Khí có sức mạnh kinh khủng kia, chỉ đủ sức tạo ra
con ngựa tám chân có thể đi giữa không trung này. Cũng may là như vậy
vừa vặn giúp hắn có thể đi theo Cung Diệp Vũ tấn công con rồng đen khổng lồ. Tuy giờ hắn không còn Anh Dũng Súng nhưng lực lượng lôi điện thì
vẫn còn, chắc hẳn Quả Cầu Sét cũng có thể gây được chút thiệt hại cho
con rồng này chứ?
Khi Bùi Kiêu còn đang nhớ lại những gì đã thấy, đã trải qua khi không thể điều khiển được cơ thể, thì Cung Diệp Vũ đằng trước đã tích đủ lực. Lúc này, hắn toàn thân dâng tràn chiến ý, một
mình đi đầu xông qua hơn 10km, đón đầu con rồng đen rồi dồn sức chém
xuống một đao. Ánh sáng tím lại một lần nữa bùng lên rực rỡ, một đao
hung ác chém vào sống lưng con rồng.
“Xuân Lôi Bạo Cức!” (1)
Ánh sáng tím chói lòa, lôi điện văng tứ tung, đồng thời, trường khí thế màu tím xung quanh Cung Diệp Vũ cũng bốc lên ngùn ngụt. Lúc này đây, Cung
Diệp Vũ dường như thật sự là thần linh hạ phàm, khí thế bá đạo, chiến ý
cao ngất, công kích mãnh liệt, dù đối thủ là một con rồng dài tới nghìn
mét thì cũng lòng không run, tay không chùn. Ngược lại, đối thủ đáng sợ
dường như chỉ càng kích thích cho chiến ý của hắn bốc cao. Sau khi chém
xuống một đao trực diện, Cung Diệp Vũ liền mượn phản lực nhảy lên cao
hơn trăm mét, thanh Tử Lôi Đao dài tới bốn, năm mét trên tay bỗng chốc
sáng lên chói lọi như một mặt trời màu tím thu nhỏ. Tay cầm vầng sáng
chói lọi như vậy, lại một đao nữa bổ mạnh xuống.
“Thiên Toàn Lôi Chuyển!”
Một đòn này lần nữa khiến cho ánh chớp máu tím bùng lên mãnh liệt. Hơn nữa, mảng lớn lôi điện lần này còn ngưng tụ lại, hóa thành vô số lưỡi đao
bằng lôi điện bắn khắp nơi, chém cho thân thể con rồng bị cắt chém vô số vết sâu hoắm, máu thịt màu vàng ròng tung tóe khắp nơi. Đòn thứ hai này gần như đã chém nát một khoảng thân rồng dài tới 50m.
Hai lần
trảm kích đã gây ra thiệt hại không nhỏ cho con rồng khổng lồ, mà con
vật này cũng không phải không có não, đương nhiên không thể nào để cho
người ta muốn đánh muốn chém tùy thích. Tuy có thể vì thân hình quá lớn
nên không tránh khỏi việc xúc giác tại nhiều nơi trên cơ thể không nhạy
bén, phản ứng có phần chậm chạp, nhưng trường khí thế bóng tối thì tuyệt nhiên không thể kém nhạy bén. Ngay sau khi trúng đòn trảm kích thứ hai
của Cung Diệp Vũ, trên người con rồng đã nhanh chóng tuôn ra trường khí
thế một màu đen nhánh. Tuy nhiên, trường khí thế nhanh nhưng Cung Diệp
Vũ còn nhanh hơn, khi trường khí thế màu đen còn chưa kịp lan tới thì
luồng sét tím kia đã bắn ra xa, rời khỏi phạm vi bao phủ của trường khí
thế bóng tối.
“Ha ha ha, con rồng ngu ngốc nhà ngươi! Ngươi tưởng ta không biết trường khí thế bóng tối của ngươi có hiệu quả gì chắc?
Điều khiển trọng lực chứ gì? Nhưng dù hiệu quả lớn đến mấy mà không đánh trúng được thì liệu có tác dụng gì hả? Con rồng ngu nhà ngươi!”
Cung Diệp Vũ đứng giữa không trung, vừa cười ha hả vừa mắng xối xả. Tuy thần thái của hắn cũng có vẻ cực kỳ ngông cuồng, nhưng sự ngông cuồng đó lại không giống với Rocky. Sự ngông cuồng của Cung Diệp Vũ là thứ thật sự
phát ra từ chính trong bản tâm của hắn, chẳng những không làm người ta
ghét mà còn mang lại cảm giác tự nhiên, dễ gần.
Con rồng đen
khổng lồ thì dường như chẳng thèm quan tâm tới những gì Cung Diệp Vũ
nói. Thừa dịp trường khí thế màu đen buộc Cung Diệp Vũ phải lùi lại,
từng đám mây đen lập tức xuất hiện rồi bao phủ những nơi bị thương trên
thân thể. Chỉ vài giây sau, cả thân thể con rồng đã được chữa trị hoàn
tất! Ngay cả người kinh nghiệm như Cung Diệp Vũ cũng mới lần đầu thấy
sức hồi phục khủng bố tới vậy, lập tức ngây ra một hồi vì kinh ngạc.
Nhân cơ hội diễn biến chậm lại này, Bùi Kiêu đã kịp tới nơi, hắn lập tức
quát lớn: “Cung Diệp Vũ! Không nên tới gần con rồng đen khổng lồ đó.
Trường khí thế bóng tối của nó có thể điều khiển tới mấy trăm lần trọng
lực. Có khi ngươi cũng không chịu nổi đâu!”
Cung Diệp Vũ vẫn nhìn chằm chằm vào con rồng đen cách đó không xa, hắn đáp mà không quay đầu
lại: “Ừ, ta biết chứ. Lúc trước đã được nghe Varotian nói về năng lực và thực lực của con Thế Giới Xà này rồi. Nghe nói lúc mạnh nhất, nó có thể điều khiển được trọng lực tới gấp 10000 lần, còn giờ ít nhất cũng đạt
từ vài trăm tới nghìn lần trọng lực, chúng ta cơ bản là không thể tới
gần được... Nhưng mà, cái thứ này cũng quá khôn lỏi đấy chứ? Thân thể
vừa bị thương đã lập tức chui vào trường khí thế phòng thủ, sau đó chữa
thương, đợi cho thân thể khôi phục xong mới thu lại trường khí thế. Thứ
quái thai như vậy thì đánh đến đời nào mới chết được?”
Lúc hai
người nói chuyện, con rồng khổng lồ cuối cùng cũng ngước cái đầu như quả núi của mình lên. Sau đó, nó hít sâu vào một hơi rồi lập tức phun ra
một luồng hơi thở rồng đen kịt thẳng về phía hai người. Nhưng may mắn là hai người lúc này còn ở cách con rồng khá xa, thấy luồng hơi thở rồng
phóng tới, mỗi người một bên trái phải lập tức tránh đi, do đó mà không
bị thương chút nào.
Bùi Kiêu né đi luồng hơi thở rồng này xong,
hắn bỗng nhiên nói: “Này Cung Diệp Vũ, con rồng này tuy đúng là rất
mạnh, đúng là chẳng khác gì ‘vũ khí đánh cả bản đồ’ (2), thế nhưng sự
linh hoạt và tốc độ thì lại quá thấp nhỉ. Chỉ cần một người có thể bay,
tốc độ cũng không quá chậm thì nó gần như bó tay rồi. Tuy nó có thể dùng trường khí thế bóng tối để phòng thủ, lại có thể nhanh chóng khôi phục
vết thương, có thể nói là gần như đã đạt tới ngưỡng bất tử, bất diệt,
nhưng sự linh hoạt và tốc độ thế này thì đúng là quá kém. Vậy ngươi nghĩ liệu nó có còn cách thức tấn công nào khác không? Ví dụ như trong
truyền thuyết có nói rằng bọn rồng đều biết ‘ma pháp của rồng’ gì gì
đó...”
Cung Diệp Vũ nghe vậy thì thoáng sửng sốt, rồi hắn lập tức bật cười ha hả nói: “Ha ha ha... Không thể nào có chuyện buồn cười như
vậy đâu. Ngươi nhìn cho rõ đi, con rồng đen trước mặt này chính là rồng
Trung Hoa nhé, làm sao lại giống như đám ‘rồng thằn lằn’ đó được (3).
Đừng tưởng ta không biết gì nhé! Ta đây đã đọc một đống tiểu thuyết
huyền ảo gì gì đó nhé. Nào là Học Trò Ma Pháp, Hành Trình Vô Định, Lời
Phật Chân Lý, Vô Hạn Khủng Bố, Tử Vong Khai Đoan gì gì đó... mấy thứ đó
có khi ta còn đọc nhiều hơn ngươi nhé. Trong đó có chỗ nào nói rồng
Trung Hoa biết ma pháp rồng gì đâu. Nếu là tiên thuật các loại thì còn
có khi...”
Cung Diệp Vũ vừa nói xong thì bỗng nghe con rồng kia
cao giọng thét lên, mây mù màu đen quanh thân thể dần dần ngưng tụ dày
đặc thành những khối như vật chất thực sự, biến thành mấy chục khối phù
văn kí hiệu khổng lồ phát ra ánh sáng đen lập lòe. Những phù văn ký hiệu này có hình thù vô cùng kỳ dị, không phải chữ viết của bất kỳ ngôn ngữ
nào mà Bùi Kiêu và Cung Diệp Vũ biết đến. Hơn nữa, mỗi lần ánh sáng đen
kia lóe lên thì những ký hiệu này sẽ lại sinh ra một sự thu hút kỳ lạ,
nếu như dùng mắt thường nhìn thẳng vào đó thì sẽ có cảm giác như cả linh hồn cũng sẽ bị hút mất, vô cùng khó hình dung. Mà khi những ký hiệu này dần được sắp xếp theo một trình tự nhất định, không gian xung quanh con rồng khổng lồ bắt đầu trở nên mờ ảo, vặn vẹo, như thể có một thứ gì đó
chuẩn bị xuất hiện vậy.
Bùi Kiêu và Cung Diệp Vũ thấy vậy thì
liếc nhìn nhau. Rồi gần như đồng thanh, cả hai cùng hô lên: “Cái mỏ quạ
đen xui xẻo nhà ngươi!” Cả hai lại cùng sửng sốt, sau đó bật cười ha hả.
Nhưng đáng tiếc, tình thế trước mặt này, không phải chỉ cười một tràng là
giải quyết xong. Khi không gian xung quanh con rồng ngày một trở nên vặn vẹo, mông lung, hai người Bùi Kiêu cùng lúc cảm thấy cơ thể mình trở
nên nặng nề một cách dị thường, dù chưa đạt tới gấp mấy chục lần nhưng
trọng lực tác dụng lên thân thể ít nhất cũng đã lên tới gấp mười lần.
Không chỉ có trọng lực, ngay khi tốc độ của hai người Bùi Kiêu chợt chậm lại vì trọng lực gia tăng, từ trong khối không gian mông lung vặn vẹo
bên người con rồng đen cũng vang lên những tiếng nổ đùng đùng rất lớn.
Chỉ mấy chục giây sau, bỗng có mấy luồng sét màu đen chợt phóng ra từ
trong không gian vặn vẹo kia, bổ thẳng về phía hai người Bùi Kiêu và
Cung Diệp Vũ.
Điều mây khiển gió, sấm chớp vang trời! Rồng trong
thần thoại Trung Hoa, có thể hô mưa gọi gió, là thần linh điều khiển lôi điện!
Chú thích:
1. Xuân lôi bạo cức: cức là giết, sấm sét mùa xuân tàn sát khắp nơi.
Thiên toàn lôi chuyển: sấm sét trời cao xoay vòng
2. Vũ khí đánh toàn bản đồ: ý nói trong game, trong một số game sẽ có
những vật phẩm, trang bị mà khi có được là sẽ đánh được tới bất kỳ vị
trí nào trên bản đồ.
3. Rồng thằn lằn, ma pháp của rồng: người TQ khinh thường gọi rồng phương Tây là thằn lằn có cánh. Rồng trong truyền thuyết phương Tây có thể sử dụng được một loại pháp thuật dành riêng
cho loài rồng.