Mười bốn người... Bao gồm mười hai người nhóm David và hai người Bùi
Kiêu, Dương Đỉnh Thiên, giờ đang ngồi trên một khối đá lớn bên ngoài khe núi. Mọi người đều đang yên lặng hấp thu chỗ năng lượng tiêu chuẩn từ
trong nhẫn U Minh của Bùi Kiêu.
Ban đầu có đến mười bảy người, trừ hai người Bùi Kiêu, nhóm David có mười lăm người và được chia làm ba tổ.
Nhưng sau trận chiến vừa rồi chỉ còn mười bốn người sóng sót mà thôi, ba người kia đã bị quả cầu lửa nổ chết. Tuy nhiên may mắn là hai người còn lại trong tổ đã kịp đoạt lấy được Thiên Sinh Vũ Khí của họ nên những
thứ quý giá này không bị mất.
Trên thực tế, ngoại trừ trong lòng Bùi Kiêu có chút nặng nề thì nhóm
David lại khá bình tĩnh. Mặc dù ba người kia là đồng đội của bọn họ,
nhưng so với hai tay mơ như Bùi Kiêu và Dương Đình Thiên, có thể nói là
họ có nhiều kinh nghiệm trận mạc hơn. Bởi vì trong mỗi trận chiến đều
phải có Tự Do Linh Hồn bỏ mạng, cho nên chỉ cần không phải đoàn diệt
hoặc là Thiên Sinh Vũ Khí bị quỷ quái cướp đi thì bọn họ cũng không quá
đỗi đau buồn.
Nguyên nhân khiến cho mọi người yên lặng như thế này, một phần là vì ba
người vừa chết kia, dù sao họ cũng từng là đồng đội với nhau, không thể
nào không chút đau xót. Mặt khác là vì thực lực của con Ác Ma đã vượt
qua tưởng tượng của bọn họ.
Ban đầu khi mọi người nhìn thấy Ngụy Ngưu Đầu thì đã bị thực lực mạnh mẽ của nó dọa khiếp vía. Sau đó họ lại được biết tộc loại của Ngụy Ngưu
Đầu chính là tộc Ngưu Đầu số một số hai của Phong Đô, một tộc loại mang
sức mạnh cực kì nổi tiếng trong giới linh hồn, vì vậy bọn họ đã quả
quyết rằng Ngụy Ngưu Đầu sẽ vô địch trong Nam Bắc Chiến Trường.
Thực ra ban đầu Bùi Kiêu cũng nghĩ như thế. Tuy một mình Ngụy Ngưu Đầu
khó có khả năng tiêu diệt hết cả ba con quỷ quái Chân Ma cấp này, nhưng
nếu để nó đối phó hai con, bọn Bùi Kiêu thì lo cầm chân con còn lại, chờ sau khi Ngụy Ngưu Đầu giải quyết hai con kia xong thì tiếp tục hợp sức
cùng mọi người tiêu diệt con quỷ quái mạnh nhất, kế hoạch này cũng rất
có triển vọng.
Chẳng ngờ đời không như mơ, đừng nói là để một mình Ngụy Ngưu Đầu đối
phó đến hai con quỷ quái Chân Ma cấp mà ngay chỉ một con thôi cũng đã
quá sức nó rồi. Nếu như Bùi Kiêu không dứt khoát yêu cầu Dương Đỉnh
Thiên sử dụng con bài tẩy, dùng một chiêu chém chết con Sói Mặt Người
Khổng Lồ kia, thì giờ phút này Bùi Kiêu đã phải khóc ròng. Hắn vừa có
được một tay sai Chân Ma cấp vô cùng mạnh mẽ không bao lâu, ấy vậy mà
lại bị mấy con quỷ quái này giết mất, chỉ cần nghĩ đến đấy thôi Bùi Kiêu cũng đã cảm thấy sợ hãi.
Hiện giờ mọi người đang chậm rãi khôi phục năng lượng tiêu chuẩn trong
cơ thể và tranh thủ ổn định chấp niệm của bản thân. Sau hồi chiến đấu ác liệt vừa rồi mọi người khó tránh khỏi có chút thương tổn, bây giờ là
lúc để họ chữa trị thương thế.
Tình hình của Dương Đỉnh Thiên khá tồi tệ, trạng thái của hắn lúc này
không phải bị chấn động chấp niệm, mà là một loại di chứng xảy ra sau
khi đã tiêu hao quá nhiều năng lượng. Đây là hậu quả của việc sử dụng
quá mức năng lực đặc thù trong thời gian ngắn. Tuy nhiên cũng nhờ có khả năng bao phủ vũ khí bằng chất lỏng chấp niệm ấy, Bùi Kiêu mới có thể
tiêu diệt con Sói Mặt Người Khổng Lồ kia một cách dễ dàng như vậy... Bùi Kiêu không phải là Cung Diệp Vũ, cho nên không có khả năng giết chết
quỷ quái Chân Ma cấp chỉ bằng một đao.
"Dương Đỉnh Thiên, ngươi thấy sao rồi?"
Từ khi mọi người trở lại khu vực khe núi đến giờ đã được hơn mười phút,
trừ Dương Đỉnh Thiên vẫn đang nhắm mắt tĩnh tọa, còn lại cơ bản đều đã
hồi phục xong xuôi. Trong khoản thời gian này, Bùi Kiêu cũng đã nạp đầy
năng lượng tiêu chuẩn vào Bạo Viêm Cự Phủ, trong khoảnh khắc, toàn thân
cây búa này lại tỏa ánh hào quang vàng kim sáng chói, chỉ cần hắn muốn,
bất cứ lúc nào cũng có thể triệu hồi Ngụy Ngưu Đầu.
Hiện giờ tất cả đã sẵn sàng, chỉ còn chờ Dương Đỉnh Thiên hồi phục nữa
là xong. Trong thung lũng chỉ còn lại một con Centaur và con Ác Ma kia.
Con Centaur là quỷ quái tấn công tầm xa, đối với Ngụy Ngưu Đầu da dày
thịt chắc, chỉ cần tiếp cận được con Centaur này thì nó sẽ không thể
chống đỡ được. Sau khi giải quyết xong hai con quỷ quái Chân Ma cấp hộ
vệ, tiêu diệt con Ác Ma kia sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Dương Đỉnh Thiên nghe hỏi liền mở mắt nhìn Bùi Kiêu rồi lắc đầu, sau đó
không nói gì đã liền nhắm mắt lại, tiếp tục yên lặng minh tưởng.
Bùi Kiêu chỉ có thể tiếp tục chờ đợi, tinh thần lực khác với năng lượng
tiêu chuẩn, không thể bổ sung bằng ngoại vật. Tuy nhiên cũng không hẳn
là không có cách nào khác, thật ra biện pháp tốt nhất là ngủ một giấc,
nhưng giờ phút này làm sao mà ngủ được, cho nên cũng chỉ còn cách chờ
đợi mà thôi.
Trong lúc chờ đợi, vì đã nạp đủ năng lượng tiêu chuẩn cho Bạo Viêm Cự
Phủ, nên Bùi Kiêu tiếp tục lấy bốn kiện Thiên Sinh Vũ Khí trong nhẫn U
Minh ra xem xét. Đó là một khẩu đại pháo được thực thể hóa từ con quỷ
quái pháo đài và ba kiện thực thể hóa từ con Sói Mặt Người, gồm có một
cây sáo, một cây đàn accordéon và một đôi quyền sáo. Còn về những kiện
Thiên Sinh Vũ Khí được thực thể hóa từ con quỷ quái hình dạng người máy
thì đã đưa cho bọn David cả rồi, hắn cũng lười nhìn đến.
Đầu tiên là khẩu đại pháo, suy cho cùng đây cũng là lần đầu tiên hắn
nhìn thấy một kiện Thiên Sinh Vũ Khí to lớn và kì lạ như thế này, thậm
chí nó chưa từng xuất hiện trong bất cứ tài liệu nào cả, vậy nên hắn rất tò mò muốn tìm hiểu kĩ càng.
Khẩu đại pháo này có dung lượng chín trăm hai mươi đơn vị! Không hổ là
Thiên Sinh Vũ Khí do quỷ quái Chân Ma cấp thực thể hóa ra, mạnh hơn vũ
khí do quỷ quái Nhập Ma cấp thực thể hóa ra nhiều lắm. Tuy Bùi Kiêu còn
chưa biết nó mang thuộc tính gì, nhưng chỉ với dung lượng và hình thức
công kích của khẩu đại pháo này, hắn đã có thể tưởng tượng được sức mạnh của nó to lớn đến mức nào.
Về phần hai món nhạc cụ, dung lượng của chúng chỉ đạt khoảng hơn hai
trăm, không tính là xuất sắc, hơn nữa hắn cũng không biết thuộc tính là
gì, nên sau khi xem sơ qua, hắn liền đặt sang một bên. Tiếp đến, hắn
nhìn đến kiện Thiên Sinh Vũ Khí cuối cùng, đó là một đôi quyền sáo làm
bằng da sói.
Kiện Thiên Sinh Vũ Khí này không rõ có phải thuộc loại phòng ngự hay
không, phía lưng bàn tay có gai sắt để tăng thêm lực phòng ngự khi đeo
vào, có thể đây chính là loại Thiên Sinh Vũ Khí lai giữa tấn công và
phòng ngự hiếm gặp. Dung lượng của nó đạt đến năm trăm đơn vị, có thể
coi như thuộc hàng hảo hạng.
Bùi Kiêu cảm thấy khá hài lòng, bốn kiện Thiên Sinh Vũ Khí này đã có
dung lượng tổng cộng hơn một nghìn đơn vị, hơn nữa ở khu vực trung tâm
vẫn còn hai con quỷ quái Chân Ma cấp. Với cấp độ của con Ác Ma kia,
Thiên Sinh Vũ Khí do nó thực thể hóa ra chắc chắn sẽ không tệ, nếu may
mắn, có lẽ sẽ có kiện đạt hơn một nghìn đơn vị không chừng.
Trong lúc Bùi Kiêu đang ngắm nghía bốn kiện Thiên Sinh Vũ Khí này, còn
bọn David đang nhỏ to thảo luận về trận chiến vừa xong, từ trong màn
khói thuốc súng dày đặc bỗng vang lên mấy tiếng 'xoát xoát' sắc bén.
Không giống với quỷ quái, thính giác của linh hồn thể nhạy bén lạ
thường, đặc biệt là sau khi thoát khỏi trói buộc với cơ thể, sự nhạy bén này dường như có một mối liên hệ nào đó giữa các linh hồn thể với nhau. Vì vậy, khi tràng âm thanh ấy vang lên, ngoại trừ Dương Đỉnh Thiên, tất cả mọi người đều nhanh chóng lấy Thiên Sinh Vũ Khí của mình ra, ánh mắt đổ dồn về phía màn khói thuốc súng dày đặc.
Không lâu sau đó, từ bên trong màn khói thuốc súng bỗng vang lên tiếng
người nói: "Đội trưởng David, là các người sao?" Khi tiếng nói còn chưa
dứt thì đã thấy một nam Tự Do Linh Hồn bước ra khỏi màn khói thuốc súng. Khi anh ta vừa nhìn thấy bọn David thì liền xúc động chạy lại, chưa đợi David lên tiếng đã nắm chặt tay lão, liên tục nói 'còn sống là tốt
rồi'.
Đây là một Tự Do Linh Hồn trong đoàn đội của David được Bùi Kiêu điều đi mời viện quân. Mọi người vừa nhìn thấy gã thì lập tức phấn chấn tinh
thần, xôn xao bàn tán. Đến khi David ho khan một tiếng, mọi người mới
yên tĩnh trở lại. Sau đó David cũng không vòng vo mà hỏi ngay Tự Do Linh Hồn này đã mời được viện quân hay chưa.
Gã Tự Do Linh Hồn này liền nói: "Chúng tôi gặp được đoàn đội của Johnan
trên đường, nên tôi được phân công dẫn bọn họ đến đây. Đúng rồi, hình
như Johnan muốn tìm Bùi Kiêu, hắn nói năng lực Valkyrie của Bùi Kiêu rất quan trọng nên bằng mọi giá không được để anh ta chết ở đây. Cũng vì
vậy, hắn muốn hộ tống Bùi Kiêu trở lại thế giới thực."
"Tôi?" Bùi Kiêu sững sờ tự chỉ vào mình, nói: "Ai là Johnan vậy? Tôi
không quen biết ai tên là Johnan cả, hơn nữa... tôi còn cần ai hộ tống
hay sao chứ?"
Vài người đứng gần đó cũng có biểu hiện tương tự, quả thật tuy ban đầu
họ đều cảm thấy Bùi Kiêu chỉ là một kẻ may mắn, thậm chí nghĩ rằng thực
lực của hắn chẳng được bao nhiêu, nhưng đến lúc này, tất cả mọi người ở
đây đều đã biết thực lực Bùi Kiêu rốt cuộc cao đến mức nào, rõ ràng là
mạnh hơn bọn họ không biết bao nhiêu lần. Bởi vậy chỉ có thể nói hắn bảo vệ cho người khác, chứ hắn có cần ai bảo vệ cơ chứ, hay là nói đến kẻ
mạnh nhất chăng?
"Đương nhiên cần rồi!"
Bùi Kiêu vừa dứt lời, từ trong màn khói thuốc súng lại có một giọng nam
vang lên, ngay sau đó có một gã thanh niên xuất hiện, phía sau hắn còn
có sáu mươi sáu người nối tiếp nhau chạy ra.
Người thanh niên này cười với David, nhưng không nói với David tiếng nào đã đưa mắt nhìn sang Bùi Kiêu, nói: "Đương nhiên cần rồi! Năng lực
Valkyrie của anh rất quan trọng! Tuy tôi không biết rõ thực lực của anh
mạnh đến mức nào, nhưng điều này cũng không mấy ảnh hưởng. Anh không
giống chúng tôi, anh tuyệt không được chết ở nơi này!"
"Ồ?" Bùi Kiêu cảm thấy hơi tò mò, hắn hỏi: "Tại sao vậy? Tôi quý giá như vậy sao?"
Gã thanh niên tên Johnan gật đầu chắc nịch, nói: "Đúng vậy! Chắc anh còn chưa biết đâu, để tôi kể cho anh nghe một bí mật!"
Bùi Kiêu càng tò mò hơn, vội hỏi: "Bí mật gì vậy? Kể tôi nghe với, tôi sẽ không nói lại với ai đâu."
Johnan cười nói: "Thật ra anh có kể lại cũng không sao, bí mật này cũng
đã có nhiều người biết rồi, chỉ là tôi biết nhiều hơn bọn họ một chút
thôi... Anh có tin vào ngày tận thế 21/12/2012 hay không?"
"Tôi đã từng tận mắt nhìn thấy một con sói khổng lồ có khuôn mặt người
từ trong lỗ hổng không gian chui ra, sau đó lại biến đâu mất tăm... Nếu
thế giới thực của chúng ta trọng điệp với thế giới bên trong lỗ hổng
không gian kia, tận thế sẽ đến!"
Bùi Kiêu lập tức lộ vẻ kinh ngạc, hơn nửa ngày không nói nên lời, người
khác nhìn thấy còn tưởng rằng hắn đã hoảng sợ đến mức ngu ngơ mất rồi.
Tuy nhiên họ đâu biết rằng, Bùi Kiêu cảm thấy kinh ngạc là vì câu cuối
cùng của Johnan... Hắn đã từng nhìn thấy một con Sói Mặt Người Khổng Lồ
chui ra khỏi lỗ hổng không gian sao?