Tử Vong Khai Đoan

Chương 29: Q.3 - Chương 29: Luyện hóa và Thực Phẩm Chấp Niệm(1)




Vấn đề của Bạo Viêm Cự Phủ cuối cùng lại được giải quyết nhẹ nhàng nhờ vào mối liên hệ tinh thần khó hiểu kia. Khi Bùi Kiêu còn chưa tỉnh táo lại thì con Ngưu Đầu Chân Ma cấp đã biến lại thành thanh Bạo Viêm Cự Phủ rực rỡ ánh vàng, rồi được hắn nhẹ nhàng thu vào trong một chiếc nhẫn.

Đúng vậy, chiếc nhẫn này là một Thiên Sinh Vũ Khí loại phòng ngự có thể tạo ra một không gian độc lập, tên của nó là U Minh. Nghe qua thì có vẻ rất huyền bí, nhưng thực tế thì cũng chỉ là một chiếc nhẫn có khả năng tạo ra không gian chứa đồ mà thôi.

Vậy là về cơ bản thì mọi chuyện đều đã được giải quyết xong, Bùi Kiêu chỉ còn lại một chuyện đã từng hứa mà thôi...

Khi mới vừa từ Địa Ngục trở về Dương Gian, thì nơi đầu tiên mà hắn đặt chân đến là thành phố Washington của nước Mỹ. Tại đó, hắn đã được một cô gái tên là Jenny giúp đỡ, về sau đã đồng ý sẽ tặng cho cô ấy một thanh Thiên Sinh Vũ Khí. Nhưng khi đó Bùi Kiêu chưa biết gì về giới linh hồn, cũng không biết sự quý giá của Thiên Sinh Vũ Khí, hơn nữa cũng muốn báo đáp ân tình, vậy nên hắn đã đồng ý.

Nếu đã hứa rồi, thì dù Thiên Sinh Vũ Khí có quý giá hơn nữa, Bùi Kiêu cũng sẽ hoàn thành giao ước! Hắn sẽ tặng cho Jenny thanh Thiên Sinh Vũ Khí loan đao lấy được từ con U Linh đỏ thẫm tại Đài Loan. Mặc dù đó chỉ là một thanh Thiên Sinh Vũ Khí dung lượng 100 đơn vị, lại không có thuộc tính đặc thù, nhưng đối với một Tự Do Linh Hồn như nàng thì đã là một món vũ khí rất quý giá. Nó vẫn có sức sát thương với quỷ quái Nhập Ma cấp và thậm chí cả Nhập Ma cấp đỉnh phong, cũng phù hợp với khả năng của Jenny.

Như vậy, mọi việc đã chuẩn bị xong, Bùi Kiêu đưa Dương Đính Thiên về căn biệt thự ở ngoại ô Bắc Kinh của hắn. Ở đó, Bùi Đại Uyển đã đứng đợi tại cổng chính từ lúc nào. Vừa nhìn thấy Bùi Kiêu, cô bé đã lập tức bật khóc rồi chạy lại, ôm trầm lấy hắn mà thút thít. Phải đến cả nửa ngày sau, khi hai mắt đã sưng đỏ, cô nàng mới để ý thấy sau lưng Bùi Kiêu còn có một người thanh niên tuấn tú, cao gầy. Khuôn mặt cô bé lập tức đỏ bừng, sau khi vội vàng chào một câu thì lập tức chạy vào phòng tắm rửa mặt, sửa sang một phen.

Bùi Kiêu cười khổ, nói với Dương Đỉnh Thiên: "Thật thất lễ quá! Ngươi đừng cười nhé. Cô em gái này đã được ta nuông chiều từ nhỏ. Rồi sau khi ta chết, gia đình lại xảy ra biến cố, nên dẫn tới việc em ấy dần trở nên nhút nhát với người lạ. Mà ngươi cũng đừng nên khách sáo! Hãy đi chọn một căn phòng đi! Có lẽ ngươi sẽ còn ở lại đây trong một thời gian dài nữa đấy.”

Dương Đỉnh Thiên vẫn trưng cho Bùi Kiêu xem cái bộ mặt lạnh như băng của mình, cứ như thể Bùi Kiêu thiếu nợ hắn mấy triệu vậy. Tuy nhiên, ánh mắt của hắn nhìn Bùi Kiêu đã ôn hòa hơn rất nhiều, hắn nhẹ lắc đầu: “Không hề! Không có gì đáng chê cười cả. Ngươi rất tốt... Cứ tùy tiện chọn cho ta một gian phòng là được. Buổi chiều ta sẽ đi bệnh viện một chuyến, xem xem em ấy đã tỉnh lại chưa… Đến buổi tối a, ta trở về rồi ngươi kể lại một lần nữa những việc liên quan đến giới linh hồn cho ta nghe.”

Bùi Kiêu gật đầu. Hắn đưa Dương Đỉnh Thiên vào biệt thự, rồi dẫn tên này đi chọn một căn phòng nằm trong góc của tầng cao nhất. Căn phòng này chọn theo đúng yêu cầu của Dương Đỉnh Thiên: hắn thích yên tĩnh… Đúng thật là kỳ quái! Một lão đại băng đảng xã hội đen, chém người như ngóe, ăn chơi trác táng… Vậy mà lại thích yên tĩnh!

Không lâu sau đó thì Bùi Đại Uyển cũng chịu ra khỏi phòng tắm, sau đó thì cô bé cũng cho Bùi Kiêu biết về tung tích của Vu Nữ Trần.

Trong đợt quỷ quái thực thể hóa lần này ở Bắc Kinh, ngoài dân chúng tổn thất vô cùng nghiêm trọng ra thì chính phủ cũng có rất nhiều vấn đề đau đầu. Công việc của tổ chức linh hồn càng là vô cùng nhiều, vậy nên người đứng đầu của tổ chức như Cung Diệp Vũ hiển nhiên là trong thời gian ngắn khó mà thoát thân được. Ngoài việc trả lời các câu hỏi cao tầng chính phủ ra còn có đủ loại công việc thượng vàng hạ cám cần hắn giải quyết, còn Vu Nữ Trần thì đã đến bên cạnh để giúp đỡ hắn. Xem ra ít nhất là trong vòng một tuần lễ, cặp vợ chồng này khó có thể trở lại biệt thự.

(Như vậy cũng tốt, nhân lúc rãnh rỗi này để tổng kết chiến lợi phẩm thu hoạch từ ảo giới Phong Đô là tốt nhất, tiện thể đợi thực phẩm chấp niệm luôn vậy... Theo như lời Dương Húc Quang thì chậm nhất là buổi tối ngày mai, thực phẩm sẽ được chuyển tới. Đến lúc đó phải cố hết sức tăng cường chấp niệm của bản thân, sau đó sẽ đi Mỹ. )

Kế hoạch của Bùi Kiêu được ấn định như vậy. Tới xế chiều hôm đó, hắn cùng với Bùi Đại Uyển tới thăm mẹ trong bệnh viện. Đáng tiếc là bà vẫn còn trong tình trạng sống thực vật, chỉ có thể tiếp tục điều trị trong phòng chăm sóc đặc biệt. Về phía Dương Đỉnh Thiên, hắn cũng đến thăm em gái của mình. Cô bé này đã tỉnh lại từ trước đó nhưng vẫn chỉ có thể ngồi ngây ra trên giường bệnh, hai mắt đờ đẫn, nhìn như người mất hồn.

Dương Đỉnh Thiên đang đứng bên cạnh em gái mình, có điều là hắn không thiêu đốt năng lượng tiêu chuẩn nên cô bé không thấy được anh trai mình.

Hai người đó cứ thế lẳng lặng kẻ đứng người ngồi như vậy. Cho đến tận lúc trời tối, Dương Đỉnh Thiên mới nhẹ thở dài, rời khỏi phòng bệnh. Thế nhưng, lúc hắn quay người rời khỏi đó đã không nhìn thấy cảnh cô bé kia bỗng nhiên quay phắt lại nhìn về phía hắn. Tuy không thấy gì nhưng không hiểu sao nước mắt cô vẫn lăn dài trên má…

Buổi tối ngày hôm đó, Bùi Kiêu đã giải thích cặn kẽ cho Dương Đỉnh Thiên một lần nữa về các loại đẳng cấp và khác biệt của Thiên Sinh Vũ Khí, sau đó là sự khác nhau của quỷ quái trong ảo giới và cả sự khác biệt của các loại linh hồn, vô số thông tin. Hai người cứ thế nói thẳng tới khi trời gần sáng mới xong.

Sau khi Dương Đỉnh Thiên đi rồi, Bùi Kiêu mới cười khổ rồi thở dài một hơi, lúc này hắn mới hiểu được áp lực của Cung Diệp Vũ lớn tới mức nào.

Để làm được linh hồn của một đoàn đội, không phải chỉ cần có thực lực là được. Dĩ nhiên thực lực cũng là một yếu tố quan trọng không thể thiếu, nhưng cần thiết hơn cả thực lực bề ngoài là tinh thần trách nhiệm. Ví dụ như phải trợ giúp đội viên, truyền đạt kinh nghiệm cho hắn, còn cả giải đáp những thắc mắc bọn hắn, thậm chí là cả những vấn đề liên quan tới thế tục của bọn hắn. Đủ loại công việc như vậy thực sự sẽ tạo nên áp lực rất lớn.

Nhưng dù sao Bùi Kiêu cũng có thể coi là một người kiên nghị, tuy còn chưa thể so sánh được với một kẻ chưa từng biết do dự như Cung Diệp Vũ, nhưng chỉ cần là con đường mà hắn đã chọn, thì dù cho nó có khó khăn, trắc trở, hắn vẫn sẽ dùng toàn tâm toàn ý để hoàn thành... Ví dụ như việc thành lập đoàn đội do mình lãnh đạo, có được lực lượng mạnh mẽ hơn, cho tới vượt qua tai họa tận thế năm 2012!

Bùi Kiêu lắc đầu, ném những suy nghĩ đó vào một góc sâu trong lòng. Sau đó, hắn bắt đầu yên lặng nhẩm đọc những vần thơ Đường Tống đã in sâu trong trí nhớ, dùng những thơ từ hàm súc, ý vị sâu xa này để ổn định tâm thần. Tuy rằng hiện tại hắn đã thông suốt được bản tâm, chấp niệm bản thân cũng đã trong vắt như ngọc lưu ly, không cần đọc thơ Đường cũng đã có thể quan sát bên trong cơ thể, nhưng hiện tại hắn có một việc quan trọng cần phải làm, thế nên tĩnh tâm, tập trung tư tưởng là vô cùng cần thiết.

Bùi Kiêu đợi cho tâm trạng của mình đã phẳng lặng như mặt nước, không có một chút dao động mảy may nào, mà lúc này đã là rạng sáng, biệt thự này lại nằm ở vùng ngoại ô Bắc Kinh, vậy nên lúc này có thể nói là lặng ngắt như tờ. Bùi Kiêu bắt đầu từ từ truyền năng lượng tiêu chuẩn vào chiếc nhẫn đang đeo, sau đó lấy ra từ đó một vật.

Vật đó chính là Bạo Viêm Cự Phủ lấy được từ ảo giới Phong Đô, chính là thanh Thiên Sinh Vũ Khí cấp Ma Vương duy nhất trên toàn thế giới, có dung lượng 1800 đơn vị, là Thiên Sinh Vũ Khí mạnh nhất thế giới hiện nay!

Bùi Kiêu nhẹ nhàng vuốt Bạo Viêm Cự Phủ, cảm nhận phần chấp niệm của bản thân bên trong, còn có cả tia chấp niệm bạo ngược bị bao quanh bởi phần chấm niệm của hắn. Một lúc sau, hắn bỗng cắn mạnh răng, thân thể của hắn bắt đầu phóng đại, chỉ trong nháy mắt hắn đã trở thành một người khổng lồ lôi điện cao mười mét!

Đối với cây Thiên Sinh Vũ Khí cấp Ma Vương này, Bùi Kiêu suy đoán điểm khác nhau duy nhất giữa Thiên Sinh Vũ Khí thực thể hóa từ quỷ quái Ma Vương cấp và Thiên Sinh Vũ Khí thực thể hóa từ quỷ quái Nhập Ma cấp đỉnh phong cũng như Chân Ma cấp chính là ở chỗ: bên trong vũ khí đó còn sót lại một phần chấp niệm của quỷ quái!

Đúng thế, dù là quỷ quái Nhập Ma cấp hay Chân Ma cấp, một khi tiêu tán, chấp niệm của chúng sẽ chuyển hóa, hình thành nên Thiên Sinh Vũ Khí, còn phần chấp niệm bạo ngược của quỷ quái thì hoàn toàn tan biến. Có thể nói rằng khi quỷ quái tiêu tán thì chấp niệm của chúng sẽ nảy sinh biến hóa: từ chấp niệm của quỷ quái chuyển đổi thành chấp niệm của Thiên Sinh Vũ Khí. Loại chuyển đổi này rất có thể là không thể đảo ngược, một khi quá trình chuyển đổi hoàn tất thì quỷ quái đã hoàn toàn biết mất, chỉ còn lại Thiên Sinh Vũ Khí.

Nhưng quỷ quái Ma Vương cấp lại hoàn toàn khác với quỷ quái Nhập Ma cấp và Chân Ma cấp!

Bản thân chấp niệm của Ma Vương cấp quỷ quái đã vô cùng cứng cỏi, trường khí thế đều ngưng tụ trong thân thể, luôn luôn duy trì trạng thái Giải Phóng, nên loại chấp niệm này hầu như không thể tiêu tán, sinh mệnh đã ngoan cường đến mức khó mà tưởng tượng. Lúc ở trong ảo giới Phong Đô, con Ngưu Đầu đó còn chưa phải là quỷ quái Ma Vương cấp hoàn chỉnh, thế mà trước đó đã giao chiến với Mã Diện, sau đó lại còn bị Cung Diệp Vũ dùng Giải Phóng cấp độ hai (1) liên tục trảm kích, vậy mà vẫn chưa tiêu tán hoàn toàn. Phải cho đến khi Bùi Kiêu dốc một đòn toàn lực, đánh vào trong cơ thể, mới có thể đánh cho nó hồn phi phách tán. Như vậy cũng đã đủ thấy chấp niệm của quỷ quái Ma Vương cấp cứng cỏi đến nhường nào.

Chấp niệm cứng cỏi như thế, dù cho có tiêu tán thì vẫn còn sót lại một phần ý chí và chấp niệm lưu lại bên trong Thiên Sinh Vũ khí, đó chính là tình trạng của Bạo Viêm Cự Phủ.

Nếu như nói đơn giản thì Thiên Sinh Vũ Khí cấp Nhập Ma hay Chân Ma, chẳng qua chỉ khác nhau về phẩm chất. Còn Thiên Sinh Vũ Khí do Ma Vương Cấp thực thể hóa ra thì lại có khí linh (2) của chính nó, mà chỉ cần khống chế được khí linh này, thì có thể nói rằng: đã tương đương với việc có thể triệu hồi ra một con quỷ quái là phiên bản đơn giản hóa của con Ma Vương cấp kia...

Ý định của Bùi Kiêu lúc này là muốn hoàn toàn khống chế được Bạo Viêm Cự Phủ, nói theo kiểu trong những cuốn tiểu thuyết tiên hiệp hay ma huyễn thì chính là: hoàn toàn luyện hóa thanh Thiên Sinh Vũ Khí Ma Vương cấp này!

Lúc ở tổng bộ tổ chức linh hồn, trong lúc tiến vào cơ thể của Ngụy Ngưu Đầu, hắn cũng đã cảm nhận được cấu tạo bên trong của Bạo Viêm Cự Phủ. Hắn thấy được phần chấp nhiệm của mình ở trong đó vẫn quá ít ỏi, chưa thể hoàn toàn bao trùm lấy phần chấp niệm còn lại của Ma Vương cấp Ngưu Đầu, thế nên con Ngụy Ngưu Đầu này mới có vẻ cứng nhắc như vậy.

Nếu căn cứ vào ước lượng của hắn, thì phải cần khoảng 2 đơn vị chấp niệm mới có thể hoàn toàn khống chế Bạo Viêm Cự Phủ. Mà hiện tại, bản thân hắn còn 56 đơn vị chấp niệm, chỉ cao hơn mức giới hạn chết (3) 50 đơn vị có 6 đơn vị mà thôi...

“Được! Cứ liều một lần đi!”

Bùi Kiêu nghiến mạnh răng, hai cánh tay to lớn trong trạng thái người khổng lồ lôi điện nắm lấy Bạo Viêm Cự Phủ. Trong phút chốc, ánh sáng lôi điện chớp sáng dữ dội, trong một khoảnh khắc đã hoàn toàn che lấp hào quang màu vàng kim của Bạo Viêm Cự Phủ...

Chú thích:

1. Giải Phóng cấp độ 2: Giải Phóng thông thường là thiêu đốt trường khí thế hoặc chấp niệm bản thân. Giải Phóng cấp độ 2 là đồng thời thiêu đốt cả hai thứ đó.

2. Khí linh: linh hồn của vũ khí.

3. Giới hạn chết (deadline): giới hạn thấp nhất hoặc muộn nhất để bảo đảm một việc gì đó thành công. Ở đây là nếu chấp niệm giảm xuống thấp hơn 50 đơn vị thì linh hồn sẽ chết thực sự.​

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.