Vấn đề của Bạo Viêm Cự Phủ cuối cùng lại được giải quyết nhẹ nhàng nhờ vào mối liên hệ tinh thần khó hiểu kia. Khi Bùi Kiêu còn chưa tỉnh táo lại thì con Ngưu Đầu Chân Ma cấp đã biến lại thành thanh Bạo Viêm Cự Phủ rực rỡ ánh vàng, rồi được hắn nhẹ nhàng thu vào trong một chiếc nhẫn.
Đúng vậy, chiếc nhẫn này là một Thiên Sinh Vũ Khí loại phòng ngự có thể tạo ra một không gian độc lập, tên của nó là U Minh. Nghe qua thì có vẻ rất huyền bí, nhưng thực tế thì cũng chỉ là một chiếc nhẫn có khả năng tạo ra không gian chứa đồ mà thôi.
Vậy là về cơ bản thì mọi chuyện đều đã được giải quyết xong, Bùi Kiêu chỉ còn lại một chuyện đã từng hứa mà thôi...
Khi mới vừa từ Địa Ngục trở về Dương Gian, thì nơi đầu tiên mà hắn đặt chân đến là thành phố Washington của nước Mỹ. Tại đó, hắn đã được một cô gái tên là Jenny giúp đỡ, về sau đã đồng ý sẽ tặng cho cô ấy một thanh Thiên Sinh Vũ Khí. Nhưng khi đó Bùi Kiêu chưa biết gì về giới linh hồn, cũng không biết sự quý giá của Thiên Sinh Vũ Khí, hơn nữa cũng muốn báo đáp ân tình, vậy nên hắn đã đồng ý.
Nếu đã hứa rồi, thì dù Thiên Sinh Vũ Khí có quý giá hơn nữa, Bùi Kiêu cũng sẽ hoàn thành giao ước! Hắn sẽ tặng cho Jenny thanh Thiên Sinh Vũ Khí loan đao lấy được từ con U Linh đỏ thẫm tại Đài Loan. Mặc dù đó chỉ là một thanh Thiên Sinh Vũ Khí dung lượng 100 đơn vị, lại không có thuộc tính đặc thù, nhưng đối với một Tự Do Linh Hồn như nàng thì đã là một món vũ khí rất quý giá. Nó vẫn có sức sát thương với quỷ quái Nhập Ma cấp và thậm chí cả Nhập Ma cấp đỉnh phong, cũng phù hợp với khả năng của Jenny.
Như vậy, mọi việc đã chuẩn bị xong, Bùi Kiêu đưa Dương Đính Thiên về căn biệt thự ở ngoại ô Bắc Kinh của hắn. Ở đó, Bùi Đại Uyển đã đứng đợi tại cổng chính từ lúc nào. Vừa nhìn thấy Bùi Kiêu, cô bé đã lập tức bật khóc rồi chạy lại, ôm trầm lấy hắn mà thút thít. Phải đến cả nửa ngày sau, khi hai mắt đã sưng đỏ, cô nàng mới để ý thấy sau lưng Bùi Kiêu còn có một người thanh niên tuấn tú, cao gầy. Khuôn mặt cô bé lập tức đỏ bừng, sau khi vội vàng chào một câu thì lập tức chạy vào phòng tắm rửa mặt, sửa sang một phen.
Bùi Kiêu cười khổ, nói với Dương Đỉnh Thiên: "Thật thất lễ quá! Ngươi đừng cười nhé. Cô em gái này đã được ta nuông chiều từ nhỏ. Rồi sau khi ta chết, gia đình lại xảy ra biến cố, nên dẫn tới việc em ấy dần trở nên nhút nhát với người lạ. Mà ngươi cũng đừng nên khách sáo! Hãy đi chọn một căn phòng đi! Có lẽ ngươi sẽ còn ở lại đây trong một thời gian dài nữa đấy.”
Dương Đỉnh Thiên vẫn trưng cho Bùi Kiêu xem cái bộ mặt lạnh như băng của mình, cứ như thể Bùi Kiêu thiếu nợ hắn mấy triệu vậy. Tuy nhiên, ánh mắt của hắn nhìn Bùi Kiêu đã ôn hòa hơn rất nhiều, hắn nhẹ lắc đầu: “Không hề! Không có gì đáng chê cười cả. Ngươi rất tốt... Cứ tùy tiện chọn cho ta một gian phòng là được. Buổi chiều ta sẽ đi bệnh viện một chuyến, xem xem em ấy đã tỉnh lại chưa… Đến buổi tối a, ta trở về rồi ngươi kể lại một lần nữa những việc liên quan đến giới linh hồn cho ta nghe.”
Bùi Kiêu gật đầu. Hắn đưa Dương Đỉnh Thiên vào biệt thự, rồi dẫn tên này đi chọn một căn phòng nằm trong góc của tầng cao nhất. Căn phòng này chọn theo đúng yêu cầu của Dương Đỉnh Thiên: hắn thích yên tĩnh… Đúng thật là kỳ quái! Một lão đại băng đảng xã hội đen, chém người như ngóe, ăn chơi trác táng… Vậy mà lại thích yên tĩnh!
Không lâu sau đó thì Bùi Đại Uyển cũng chịu ra khỏi phòng tắm, sau đó thì cô bé cũng cho Bùi Kiêu biết về tung tích của Vu Nữ Trần.
Trong đợt quỷ quái thực thể hóa lần này ở Bắc Kinh, ngoài dân chúng tổn thất vô cùng nghiêm trọng ra thì chính phủ cũng có rất nhiều vấn đề đau đầu. Công việc của tổ chức linh hồn càng là vô cùng nhiều, vậy nên người đứng đầu của tổ chức như Cung Diệp Vũ hiển nhiên là trong thời gian ngắn khó mà thoát thân được. Ngoài việc trả lời các câu hỏi cao tầng chính phủ ra còn có đủ loại công việc thượng vàng hạ cám cần hắn giải quyết, còn Vu Nữ Trần thì đã đến bên cạnh để giúp đỡ hắn. Xem ra ít nhất là trong vòng một tuần lễ, cặp vợ chồng này khó có thể trở lại biệt thự.
(Như vậy cũng tốt, nhân lúc rãnh rỗi này để tổng kết chiến lợi phẩm thu hoạch từ ảo giới Phong Đô là tốt nhất, tiện thể đợi thực phẩm chấp niệm luôn vậy... Theo như lời Dương Húc Quang thì chậm nhất là buổi tối ngày mai, thực phẩm sẽ được chuyển tới. Đến lúc đó phải cố hết sức tăng cường chấp niệm của bản thân, sau đó sẽ đi Mỹ. )
Kế hoạch của Bùi Kiêu được ấn định như vậy. Tới xế chiều hôm đó, hắn cùng với Bùi Đại Uyển tới thăm mẹ trong bệnh viện. Đáng tiếc là bà vẫn còn trong tình trạng sống thực vật, chỉ có thể tiếp tục điều trị trong phòng chăm sóc đặc biệt. Về phía Dương Đỉnh Thiên, hắn cũng đến thăm em gái của mình. Cô bé này đã tỉnh lại từ trước đó nhưng vẫn chỉ có thể ngồi ngây ra trên giường bệnh, hai mắt đờ đẫn, nhìn như người mất hồn.
Dương Đỉnh Thiên đang đứng bên cạnh em gái mình, có điều là hắn không thiêu đốt năng lượng tiêu chuẩn nên cô bé không thấy được anh trai mình.
Hai người đó cứ thế lẳng lặng kẻ đứng người ngồi như vậy. Cho đến tận lúc trời tối, Dương Đỉnh Thiên mới nhẹ thở dài, rời khỏi phòng bệnh. Thế nhưng, lúc hắn quay người rời khỏi đó đã không nhìn thấy cảnh cô bé kia bỗng nhiên quay phắt lại nhìn về phía hắn. Tuy không thấy gì nhưng không hiểu sao nước mắt cô vẫn lăn dài trên má…
Buổi tối ngày hôm đó, Bùi Kiêu đã giải thích cặn kẽ cho Dương Đỉnh Thiên một lần nữa về các loại đẳng cấp và khác biệt của Thiên Sinh Vũ Khí, sau đó là sự khác nhau của quỷ quái trong ảo giới và cả sự khác biệt của các loại linh hồn, vô số thông tin. Hai người cứ thế nói thẳng tới khi trời gần sáng mới xong.
Sau khi Dương Đỉnh Thiên đi rồi, Bùi Kiêu mới cười khổ rồi thở dài một hơi, lúc này hắn mới hiểu được áp lực của Cung Diệp Vũ lớn tới mức nào.
Để làm được linh hồn của một đoàn đội, không phải chỉ cần có thực lực là được. Dĩ nhiên thực lực cũng là một yếu tố quan trọng không thể thiếu, nhưng cần thiết hơn cả thực lực bề ngoài là tinh thần trách nhiệm. Ví dụ như phải trợ giúp đội viên, truyền đạt kinh nghiệm cho hắn, còn cả giải đáp những thắc mắc bọn hắn, thậm chí là cả những vấn đề liên quan tới thế tục của bọn hắn. Đủ loại công việc như vậy thực sự sẽ tạo nên áp lực rất lớn.
Nhưng dù sao Bùi Kiêu cũng có thể coi là một người kiên nghị, tuy còn chưa thể so sánh được với một kẻ chưa từng biết do dự như Cung Diệp Vũ, nhưng chỉ cần là con đường mà hắn đã chọn, thì dù cho nó có khó khăn, trắc trở, hắn vẫn sẽ dùng toàn tâm toàn ý để hoàn thành... Ví dụ như việc thành lập đoàn đội do mình lãnh đạo, có được lực lượng mạnh mẽ hơn, cho tới vượt qua tai họa tận thế năm 2012!
Bùi Kiêu lắc đầu, ném những suy nghĩ đó vào một góc sâu trong lòng. Sau đó, hắn bắt đầu yên lặng nhẩm đọc những vần thơ Đường Tống đã in sâu trong trí nhớ, dùng những thơ từ hàm súc, ý vị sâu xa này để ổn định tâm thần. Tuy rằng hiện tại hắn đã thông suốt được bản tâm, chấp niệm bản thân cũng đã trong vắt như ngọc lưu ly, không cần đọc thơ Đường cũng đã có thể quan sát bên trong cơ thể, nhưng hiện tại hắn có một việc quan trọng cần phải làm, thế nên tĩnh tâm, tập trung tư tưởng là vô cùng cần thiết.
Bùi Kiêu đợi cho tâm trạng của mình đã phẳng lặng như mặt nước, không có một chút dao động mảy may nào, mà lúc này đã là rạng sáng, biệt thự này lại nằm ở vùng ngoại ô Bắc Kinh, vậy nên lúc này có thể nói là lặng ngắt như tờ. Bùi Kiêu bắt đầu từ từ truyền năng lượng tiêu chuẩn vào chiếc nhẫn đang đeo, sau đó lấy ra từ đó một vật.
Vật đó chính là Bạo Viêm Cự Phủ lấy được từ ảo giới Phong Đô, chính là thanh Thiên Sinh Vũ Khí cấp Ma Vương duy nhất trên toàn thế giới, có dung lượng 1800 đơn vị, là Thiên Sinh Vũ Khí mạnh nhất thế giới hiện nay!
Bùi Kiêu nhẹ nhàng vuốt Bạo Viêm Cự Phủ, cảm nhận phần chấp niệm của bản thân bên trong, còn có cả tia chấp niệm bạo ngược bị bao quanh bởi phần chấm niệm của hắn. Một lúc sau, hắn bỗng cắn mạnh răng, thân thể của hắn bắt đầu phóng đại, chỉ trong nháy mắt hắn đã trở thành một người khổng lồ lôi điện cao mười mét!
Đối với cây Thiên Sinh Vũ Khí cấp Ma Vương này, Bùi Kiêu suy đoán điểm khác nhau duy nhất giữa Thiên Sinh Vũ Khí thực thể hóa từ quỷ quái Ma Vương cấp và Thiên Sinh Vũ Khí thực thể hóa từ quỷ quái Nhập Ma cấp đỉnh phong cũng như Chân Ma cấp chính là ở chỗ: bên trong vũ khí đó còn sót lại một phần chấp niệm của quỷ quái!
Đúng thế, dù là quỷ quái Nhập Ma cấp hay Chân Ma cấp, một khi tiêu tán, chấp niệm của chúng sẽ chuyển hóa, hình thành nên Thiên Sinh Vũ Khí, còn phần chấp niệm bạo ngược của quỷ quái thì hoàn toàn tan biến. Có thể nói rằng khi quỷ quái tiêu tán thì chấp niệm của chúng sẽ nảy sinh biến hóa: từ chấp niệm của quỷ quái chuyển đổi thành chấp niệm của Thiên Sinh Vũ Khí. Loại chuyển đổi này rất có thể là không thể đảo ngược, một khi quá trình chuyển đổi hoàn tất thì quỷ quái đã hoàn toàn biết mất, chỉ còn lại Thiên Sinh Vũ Khí.
Nhưng quỷ quái Ma Vương cấp lại hoàn toàn khác với quỷ quái Nhập Ma cấp và Chân Ma cấp!
Bản thân chấp niệm của Ma Vương cấp quỷ quái đã vô cùng cứng cỏi, trường khí thế đều ngưng tụ trong thân thể, luôn luôn duy trì trạng thái Giải Phóng, nên loại chấp niệm này hầu như không thể tiêu tán, sinh mệnh đã ngoan cường đến mức khó mà tưởng tượng. Lúc ở trong ảo giới Phong Đô, con Ngưu Đầu đó còn chưa phải là quỷ quái Ma Vương cấp hoàn chỉnh, thế mà trước đó đã giao chiến với Mã Diện, sau đó lại còn bị Cung Diệp Vũ dùng Giải Phóng cấp độ hai (1) liên tục trảm kích, vậy mà vẫn chưa tiêu tán hoàn toàn. Phải cho đến khi Bùi Kiêu dốc một đòn toàn lực, đánh vào trong cơ thể, mới có thể đánh cho nó hồn phi phách tán. Như vậy cũng đã đủ thấy chấp niệm của quỷ quái Ma Vương cấp cứng cỏi đến nhường nào.
Chấp niệm cứng cỏi như thế, dù cho có tiêu tán thì vẫn còn sót lại một phần ý chí và chấp niệm lưu lại bên trong Thiên Sinh Vũ khí, đó chính là tình trạng của Bạo Viêm Cự Phủ.
Nếu như nói đơn giản thì Thiên Sinh Vũ Khí cấp Nhập Ma hay Chân Ma, chẳng qua chỉ khác nhau về phẩm chất. Còn Thiên Sinh Vũ Khí do Ma Vương Cấp thực thể hóa ra thì lại có khí linh (2) của chính nó, mà chỉ cần khống chế được khí linh này, thì có thể nói rằng: đã tương đương với việc có thể triệu hồi ra một con quỷ quái là phiên bản đơn giản hóa của con Ma Vương cấp kia...
Ý định của Bùi Kiêu lúc này là muốn hoàn toàn khống chế được Bạo Viêm Cự Phủ, nói theo kiểu trong những cuốn tiểu thuyết tiên hiệp hay ma huyễn thì chính là: hoàn toàn luyện hóa thanh Thiên Sinh Vũ Khí Ma Vương cấp này!
Lúc ở tổng bộ tổ chức linh hồn, trong lúc tiến vào cơ thể của Ngụy Ngưu Đầu, hắn cũng đã cảm nhận được cấu tạo bên trong của Bạo Viêm Cự Phủ. Hắn thấy được phần chấp nhiệm của mình ở trong đó vẫn quá ít ỏi, chưa thể hoàn toàn bao trùm lấy phần chấp niệm còn lại của Ma Vương cấp Ngưu Đầu, thế nên con Ngụy Ngưu Đầu này mới có vẻ cứng nhắc như vậy.
Nếu căn cứ vào ước lượng của hắn, thì phải cần khoảng 2 đơn vị chấp niệm mới có thể hoàn toàn khống chế Bạo Viêm Cự Phủ. Mà hiện tại, bản thân hắn còn 56 đơn vị chấp niệm, chỉ cao hơn mức giới hạn chết (3) 50 đơn vị có 6 đơn vị mà thôi...
“Được! Cứ liều một lần đi!”
Bùi Kiêu nghiến mạnh răng, hai cánh tay to lớn trong trạng thái người khổng lồ lôi điện nắm lấy Bạo Viêm Cự Phủ. Trong phút chốc, ánh sáng lôi điện chớp sáng dữ dội, trong một khoảnh khắc đã hoàn toàn che lấp hào quang màu vàng kim của Bạo Viêm Cự Phủ...
Lời bình:
Liệu Bùi Kiêu có thành công khống chế hoàn toàn Bạo Viêm Cự Phủ? Ngụy Ngưu Đầu sẽ còn mạnh tới mức nào? Mối quan hệ anh em của Dương Đỉnh Thiên sẽ đi về đâu? Mời đón đọc chương mới nhất của Tử Vong Khai Đoan được thực hiện bởi nhóm dịch Vô Hạn Chi Tâm!
Chú thích:
1. Giải Phóng cấp độ 2: Giải Phóng thông thường là thiêu đốt trường khí thế hoặc chấp niệm bản thân. Giải Phóng cấp độ 2 là đồng thời thiêu đốt cả hai thứ đó.
2. Khí linh: linh hồn của vũ khí.
3. Giới hạn chết (deadline): giới hạn thấp nhất hoặc muộn nhất để bảo đảm một việc gì đó thành công. Ở đây là nếu chấp niệm giảm xuống thấp hơn 50 đơn vị thì linh hồn sẽ chết thực sự.
Sau khi Bùi Kiêu tiến vào trạng thái tĩnh tâm rồi bắt đầu thiêu đốt chấp niệm của mình để truyền vào Bạo Viêm Cự Phủ, thì hắn mới có thể hoàn toàn “nhìn” rõ được cấu tạo bên trong của cây rìu này.
Quả đúng như dự đoán của hắn, cái đoàn chấp niệm bạo ngược không trọn vẹn nho nhỏ kia tồn tại bằng một hình thái kỳ lạ. Mới nhìn qua thì vừa giống như là một ký tự lạ lùng, lại vừa giống như một biểu tượng nào đó. Nhưng Bùi Kiêu đã từng nhìn thấy loại kỳ hiệu vô cùng kỳ dị này… Đúng vậy, trong cơ thể hắn cũng có hai cái kỳ hiệu phù văn như vậy. Chỉ khác là ký hiệu phù văn của hắn là đại biểu cho lôi điện, đó là Phù Văn Lôi Điện!
Còn với đoàn chấp niệmđầy bạo ngược này, vì nókhông trọn vẹn nên khi nó biến thành ký hiệu phù văn thì cũng không đầy đủ, trọn vẹn. Nhưng lúc này đây, bộ phận chấp niệm của Bùi Kiêu đã thay thế phần khuyết thiếu của đoàn chấp niệm bạo ngược đó, chẳng những bao bọc đoàn chấp niệm bạo ngược lại mà còn lấp đầy phần còn thiếu, nhờ đó mà làm cho tổng thể của ký hiệu phù văn kia đầy đủ như cũ.
Nhưng cũng chính điều đó đã làm cho lúc trước Bùi Kiêu cảm thấy thứ này vẫn chưa hoàn chỉnh! Bởi vì nếu so sánh, thì chất lượng chấp niệm của Bùi Kiêu và chất lượng của đoàn chấp niệm bạo ngược kia cách biệt như trời với đất. Nếu như ví đoàn chấp niệm bạo ngược kia giống như kim loại ở thể rắn, thì chấp niệm của Bùi Kiêu chỉ giống như chất khí mà thôi. Sự chênh lệch giữa hai bên đã phải đến hàng trăm lần! Thế nên, dù đoàn chấp niệm kia cực kỳ nhỏ bé nhưng chấp niệm của hắn vẫn không dung hợp được, hơn nữa còn làm cho phần ký hiệu phù văn bổ khuyết không được hoàn chỉnh. Vậy nên lúc trước Bùi Kiêu mới có cảm giác không được hài hòa.
Bùi Kiêu lúc này đã thiêu đốt chấp niệm của bản thân, nên đành “đâm lao thì phải theo lao”. Hắn không chần chừ nữa, lập tức trút một phần chấp niệm đã được thiêu đốt vào bên trong Bạo Viêm Cự Phủ. Quả đúng như hắn đoán: chấp niệm của linh hồn không khác gì với các cơ quan trong cơ thể người sống, bình thường thì không thể nào tự ý di chuyển, nhưng khí thiêu đốt chấp niệm rồi thì lại có thể trút nó vào trong Thiên Sinh Vũ Khí. Đây chính là “điều kiện cần” để có thể thực hiện Giải Phóng!
( Nhưng mà không biết đây có phải là phương pháp luyện hóa Thiên Sinh Vũ Khí mà bọn hắn vẫn hay nói tới? Vừa có thể thu Thiên Sinh Vũ Khí vào trong mắt, lại vừa có thể sử dụng thuộc tính của vũ khí vào lúc thích hợp. Có điều là nếu như quá trình luyện hóa Thiên Sinh Vũ Khí và quá trình Giải Phóng Thiên Sinh Vũ Khí đều là đưa chấp niệm của bản thân vào trong Thiên Sinh Vũ Khí, thì chắc hẳn hai quá trình này phải có chỗ khác biết. Cái này còn cần phải nghiên cứu cẩn thận mới được…)
Bùi Kiêu nhắm hai mắt, cảm nhận một cách cẩn thận quá trình trút dòng chấp niệm đã được thiêu đốt vào trong Bạo Viêm Cự Phủ, đồng thời cũng cố gắng ghi nhớ thật kỹ hình dạng, kích thước… nói chung là mọi thông tin của ký hiệu phù văn bên trong Bạo Viêm Cự Phủ. Nếu như sau này chấp niệm của hắn gia tăng và điều kiện cho phép thì hắn cũng rất muốn phục chế lại cái ký hiệu phù văn này trong cơ thể của mình để xem xem có thể tạo ra được hiệu quả đặc biệt nào không.
Những chuyện đó đều là mục tiêu trong tương lai, còn hiện tại, mục tiêu của hắn là luyện hóa thanh Bạo Viêm Cự Phủ này, sửa chữa hoàn chỉnh ký hiệu phù văn và dung hợp hoàn toàn chấp niệm của mình với đoàn chấp niệm bạo ngược kia.
Bùi Kiêu vừa thiêu đốt chấp niệm, vừa cẩn thận tính toán xem lượng chấp niệm của mình còn lại bao nhiêu. Một khi lượng chấp niệm chỉ còn lại 51 đơn vị, thì dù Bạo Viêm Cự Phủ có chưa được luyện hóa xong, hắn vẫn sẽ lập tức dừng lại. Khi ấy thì phải đợi tới khi Thực Phẩm Chấp Niệm được đưa tới, hắn sẽ bổ sung sự thiếu hụt chấp niệm của bản thân rồi mới tiếp tục luyện hóa.
Và như vậy, từng đơn vị chấp niệm được thiêu đốt rồi trút vào bên trong Bạo Viêm Cự Phủ, phần lớn trong số đó bị tiêu tán trong quá trình thực hiện. Chấp niệm của Thiên Sinh Vũ Khí dường như một thứ chất lỏng có được một loại lực cản kỳ lạ của riêng nó, có thể làm tiêu hao phần lớn chấp niệm đã được thiêu đốt trút vào trong nó, chỉ có một phần nhỏ còn lại mới có thể dung nhập vào với phần chấp niệm vốn có của Bùi Kiêu.
Mãi đến khi Bùi Kiêu đã thiêu đốt gần hết 4 đơn vị chấp niệm, gần cận kề với cột mốc không được phép vượt qua - 51 đơn vị - thì hai loại chấp niệm bên trong Bạo Viêm Cự Phủ chợt tràn ra ánh chớp màu vàng kim, rồi từ từ dung hợp lại thành một thể thống nhất, ánh vàng xán lạn, như một khối cầu hoàn mỹ. Sau đó đoàn chấp niệm màu vàng này lại bắt đầu phân giải, dung hợp, biến thành một ký hiệu phù văn màu vàng kim hoàn mỹ vô khuyết, vô cùng ăn khớp với cái ký hiệu phù văn kỳ dị mà lúc trước Bùi Kiêu đã thấy!
Tiếp theo, một cỗ lực lượng chợt ập tới, nó là một cỗ ý chí thuần túy phẫn nộ được cô đọng tới mức như thực chất, khiến cho Bùi Kiêu không thể nhìn thẳng vào Bạo Viêm Cự Phủ. Đến khi Bùi Kiêu tỉnh táo lại thì thanh Bạo Viêm Cự Phủ này đã lại một lần nữa tuôn ra ánh vàng kim xán lạn không gì sánh nổi, đồng thời nó còn không ngừng biến hình. Không bao lâu sau, con Chân Ma cấp Ngưu Đầu từng xuất hiện tại Tổng Bộ Tổ Chức Linh Hồn Trung Quốc đã xuất hiện trong phòng.
Có điều là giờ thì nó đã không còn cái hình tượng cứng nhắc như trước nữa. Lúc này, đôi mắt nó đã trở nên linh hoạt, động tác nhanh nhẹn, trôi chảy, vừa vươn người một cái thì đã ngồi thẳng dậy, cái đầu nó lập tức xuyên qua trần nhà... Căn phòng này cũng không phải được làm bằng hợp kim siêu điện từ như ở tổng bộ tổ chức linh hồn mà chỉ là vật chất bình thường, vậy nên bất cứ linh hồn thể nào cũng có thể xuyên thấu qua được. Ngay cả khi ngồi thì con Ngưu Đầu này vẫn cao tới 5-6 m, vậy nên nó chỉ cần ngồi dậy thôi là cái đầu đã vượt ra khỏi căn phòng.
webtruyen và sstruyen là bọn kẻ cắp
Sau đó, con Ngưu Đầu này lại rống lên một tiếng đầy buồn bực, có vẻ như muốn đứng thẳng dậy. Bùi Kiêu thấy vậy thì vội vàng kêu lên: “Bé mồm thôi! Đã muộn lắm rồi, đừng để em gái của ta bị đánh thức!”
Nói ra thì cũng thật kỳ quái, chỉ vì tình huống cấp bách nên Bùi Kiêu chưa kịp nghĩ đã hô thẳng lên như vậy, thế nhưng không ngờ con Ngưu Đầu này dường như hiểu được lời hắn nói. Nó chẳng những không đứng dậy nữa mà còn cúi đầu xuống, nhìn về phía Bùi Kiêu. Đôi mắt to như hai cái lồng đèn của nó cứ vậy mà nhìn chằm chằm vào Bùi Kiêu, cử chỉ không khô cứng một chút nào, lanh lợi hệt như một con quỷ quái thật vậy.
“Tốt lắm! Quả nhiên là ngươi nghe hiểu được lời ta nói... Vậy thì thả trường khí thế của ngươi ra đi. Phải thật cẩn thận! Chỉ bao phủ trong phạm vi căn phòng này thôi.” Bùi Kiêu hơi sững sờ, nhưng lập tức trở nên hưng phấn, hắn vội nói với Ngưu Đầu.
Ngưu Đầu không trả lời, không gật đầu, cũng không biểu hiện bất cứ thái độ nào, nhưng chỉ vài giây sau, một trường khí thế hùng hậu đã tràn ra bao phủ cả căn phòng, chỉ không biết là trường khí thế đó có tràn ra khỏi căn phòng hay không. Có điều, Bùi Kiêu cảm nhận thấy Ngưu Đầu đang truyền tới hắn một suy nghĩ, dường như là “hoàn thành nhiệm vụ”.
“Quả nhiên! Quả nhiên là vậy! Thiên Sinh Vũ Khí cấp Ma Vương sẽ có thêm một thuộc tính mà Thiên Sinh Vũ Khí cấp Chân Ma không có, đó chính là trong vũ khí còn lưu giữ một phần chấp niệm của con quỷ quái thực thể nên nó, chỉ cần luyện hóa được phần chấp niệm đó thì sẽ có thể tạo ra được một bản sao của con quỷ quái đó với thực lực thấp hơn bản thể một cấp… Đúng rồi, ta không chui vào bên trong Ngưu Đầu mà nó cũng biến hình được, vậy chẳng lẽ Bạo Viêm Cự Phủ sử dụng năng lượng tồn trữ bên trong nó hay sao?” Bùi Kiêu cứ vậy lẩm bẩm một hồi, trong đầu liên tục hiện ra suy đoán về các loại tính chất của Thiên Sinh Vũ Khí cấp Ma Vương, rồi bỗng nhiên hắn nghĩ tới năng lượng để mà con Ngưu Đầu này cần để hoạt động.
Vừa nghĩ là làm, Bùi Kiêu lập tức dùng ý nghĩ ra lệnh cho Ngưu Đầu một lần nữa biến thành hình dạng Bạo Viêm Cự Phủ. Ngưu Đầu lập tức nằm xuống rồi bắt đầu biến hình. Mấy giây sau, Bạo Viêm Cự Phủ vàng kim xán lạn, rực rỡ vô cùng đã xuất hiện trên mặt đất.
webtruyen và sstruyen là bọn kẻ cắp
Bùi Kiêu đi thẳng tới trước, chạm vào cây rìu này. Quả nhiên, sau khi kiểm tra thì hắn phát hiện lúc này bên trong Bạo Viêm Cự Phủ chỉ còn chứa hơn 1700 đơn vị năng lượng tiêu chuẩn. Như vậy là khi ngưng tụ ra hình dạng Ngưu Đầu cũng sẽ cần tiêu hao năng lượng tiêu chuẩn, vì Bùi Kiêu không ở bên trong nên cây Thiên Sinh Vũ Khí này tự động sử dụng năng lượng bên trong nó.
(Mỗi phút tiêu hao ước chừng 18 đơn vị năng lượng tiêu chuẩn, mà khi thanh Thiên Sinh Vũ Khí này đầy năng lượng là chứa được 1800 đơn vị, như vậy là có thể biến hình thành Chân Ma cấp Ngưu Đầu trong 100 phút à? Vậy là đủ rồi! )
Bùi Kiêu lập tức cảm thấy vừa mừng vừa sợ. Sợ là vì cái thanh Thiên Sinh Vũ Khí này “đốt” năng lượng tiêu chuẩn đúng như kiểu nhà giàu “đốt” tiền, vui là vì giờ đã có một con “thú nuôi” Chân Ma cấp Ngưu Đầu. Đây thực sự là một trợ lực lớn đến khó mà tưởng tượng!
Ngưu Đầu chính là một trong hai loài quỷ quái mạnh nhất khu ngoài ảo giới Phong Đô. Chúng có sức lực lớn vô cùng, hầu như không gì ngăn cản nổi, mạnh hơn không biết bao nhiêu lần cái đám Khô Lâu, Cương Thi, U Linh các kiều gì đó!
Cùng là quỷ quái Chân Ma cấp nhưng mỗi loài khác nhau thì thực lực cũng khác nhau rất nhiều. Ví dụ như đám quỷ quái mà Bùi Kiêu đã từng thấy trong Địa Ngục, như loài Sói Mặt Người kia, dù chưa đạt tới Chân Ma cấp nhưng nếu ném vào thế giới hiện thực hoặc một cái ảo giới nào đó, thì ngoài việc không có trường khí thế ra, những mặt khác đều không thua kém quỷ quái Chân Ma cấp. Thậm chí con Chim Mặt Người và cái đầu khổng lồ đầy xúc tu kinh khủng kia sợ rằng còn mạnh mẽ hơn nhiều Chân Ma cấp thông thường!
Mà Ngưu Đầu chính là một loài quỷ quái đẳng cấp cao có thực lực tương đối mạnh!
Không phải nói đâu xa, nếu so sánh thì thực lực của Ngưu Đầu Chân Ma cấp do Bạo Viêm Cự Phủ biến thành ít nhất phải tương đương với con Khô Lâu Khổng Lồ mà Bùi Kiêu gặp tại Nam Bắc Chiến Trường… mà có khi còn mạnh hơn nhiều nữa!
Hiện tại thì đoàn đội của Bùi Kiêu mới chỉ có hai người: hắn và Dương Đỉnh Thiên. Mà Dương Đỉnh Thiên lại còn không phải là Tránh Thoát Giả, chỉ là một linh hồn đặc thù mà thôi. Nếu như hai người bọn họ mà gặp phải Chân Ma cấp thì chắc chắn đó sẽ là một hồi khổ chiến “hiểm tử hoàn sinh” (1). Tuy không phải cửu tử nhất sinh (2) nhưng chắc chắn Bùi Kiêu sẽ phải thiêu đốt chấp niệm, hóa thân thành người khổng lồ lôi điện mới giải quyết được.
Nhưng thiêu đốt chấp niệm sẽ có rất nhiều tác dụng phụ. Chưa cần nói tới cái khác, chỉ riêng việc chấp niệm của bản thân bị giảm bớt đã vô cùng khó chấp nhận rồi. Cứ theo lời Dương Húc Quang mà tính toán việc đổi Thiên Sinh Vũ Khí thành Thực Phẩm Chấp Niệm thì sẽ rõ ràng ngay thôi: 10 đơn vị Thực Phẩm Chấp Niệm chuyển hóa được 1 đơn vị chấp niệm của bản thân. Như vậy thì Thiên Sinh Vũ Khí thu được khi tiêu diệt một con Chân Ma cấp thông thường, cũng chỉ đủ đền bù cho phần chấp niệm bị tiêu hao khi Giải Phóng của Bùi Kiêu (3). Vậy thì cái đoàn đội này của hắn còn lời lãi được gì nữa? Làm sao mà trở nên mạnh mẽ được nữa?
Nhưng giờ có thêm con Ngưu Đầu Chân Ma cấp này rồi, tình hình đã lập tức thay đổi!
webtruyen và sstruyen là bọn kẻ cắp
Nếu gặp quỷ quái Chân Ma cấp yếu kém thì một mình Ngưu Đầu cũng đủ xử lý, còn nếu gặp quỷ quái Chân Ma cấp mạnh mẽ, hoặc gặp hai con Chân Ma cấp một lúc thì Bùi Kiêu sẽ thiêu đốt chấp niệm, vậy hẳn là đã đủ đối phó rồi! Hơn nữa, quỷ quái Chân Ma cấp càng mạnh thì Thiên Sinh Vũ Khí do chúng thực thể hóa ra cũng sẽ có dung lượng càng lớn, đổi được Thiên Sinh Vũ Khí dung lượng thấp lại càng nhiều (4). Khi đó… đoàn đội ngày càng mạnh mẽ chính là chuyện trong tầm tay rồi!
Bùi Kiêu hứng phấn tới mức khó mà tưởng tượng được, hai tay nắm chặt đi tới đi lui trong phòng, nếu không phải vẫn còn giữ được lý trí thì chắc hắn đã không nhịn được mà gào thét điên cuồng lên rồi.
Thực tế thì từ sau khi trở về từ Địa Ngục, hắn vẫn luôn trong tình trạng phải chịu áp lực nặng nề. Đầu tiên là gia đình gặp biến cố lớn, rồi tai họa năm 2012 vẫn luôn như một lời nguyền dai dẳng theo sau lưng, làm cho hắn không thấy được chút hi vọng nào vào tương lai…
Mãi tới lúc này đây, hắn mới thấy được một con đường hi vọng! Chỉ cần cố gắng là có thể trở nên mạnh mẽ! Thêm cả năng lực đặc thù Valkyrie nữa, đây thật đúng là được trời ban ân, giúp hắn có thể tìm được thêm nhiều linh hồn có năng lực đặc thù, để cho hắn có thể xây dựng nên một đoàn đội mạnh mẽ hơn nữa!
Bùi Kiêu hít sâu một hơi, đưa tay vẫy Bạo Viêm Cự Phủ một cái. Với sự cảm ứng của chấp niệm, cây rìu khổng lồ này lập tức biến thành một chùm sáng, chui thẳng vào trong mắt trái của hắn. Con mắt trái của hắn lập tức hiện lên một vầng sáng vàng. Cũng còn may là ánh sáng đó không chiếu xạ ra ngoài, nếu không thì nhìn sẽ có chút khôi hài giống như con mắt bắn ra ánh sáng của gã người máy Siêu Nhân Điện Quang (5) kia.
Thừa dịp còn đang hưng phấn, Bùi Kiêu lập tức lại lấy ra từ trong nhẫn trữ vật thanh Thiên Sinh Vũ Khí mà hiện tại hắn đang sử dụng… Anh Dũng Súng dung lượng 850 đơn vị. Lần này hắn không thiêu đốt chấp niệm nữa mà dần buông lỏng tâm thần, ngồi xuống khoanh chân, hai tay đỡ Anh Dũng Súng, một lần nữa đưa ý thức chìm vào trong Anh Dũng Súng.
Hắn định thử một lần… để xem có thể cảm ứng được ký hiệu phù văn bên trong Anh Dũng Súng hay không. Giống như điều đã làm được lúc trong ảo giới Phong Đô vậy!
Lời bình:
Liệu Bùi Kiêu có thuận lợi tìm hiểu Anh Dũng Súng? Tương lai đầy hy vọng liệu đã thực sự mở ra? Mời đón đọc chương mới nhất của TVKD được thực hiện bởi nhóm dịch Vô Hạn Chi Tâm!
Chú thích:
1. Hiểm tử hoàn sinh: Có nguy cơ chết nhưng vẫn sống sót được (khả năng sống sót khá cao).
2. Cửu tử nhất sinh: Có đến 90% là sẽ chết.
3. Nếu giết một con Chân Ma câp thông thường được 1 TSVK 400 đơn vị thì sẽ đổi được khoảng 500 Thực Phẩm Chấp Niệm (TPCN), ăn vào được 50 đơn vị chấp niệm. Ở Phong Đô Bùi Kiêu đã thiêu đốt hết hơn 50 đơn vị chấp niệm. Nếu cứ như vậy thì gần như là hòa vốn.
4. TSVK có dung lượng càng lớn thì đổi được càng nhiều TSVK dung lượng nhỏ. Ví dụ 1 TSVK 700 đơn vị có thể đổi được 10 TSVK 100 đơn vị. Chuyển hóa TSVK thành TPCN chỉ ở số lượng nên đổi TSVK dung lượng thấp lấy TPCN như vậy sẽ lãi hơn.
5. Siêu Nhân Điện Quang: tên gốc là Ultraman
Lúc này, toàn bộ tư tưởng của Bùi Kiêu đã hoàn toàn tập trung lại. Nhắc tới điều này thì cũng phải nói rõ là linh hồn thể có thể tập trung ý chí dễ dàng hơn nhiều so với người sống. Nguyên nhân của điều này không biết có phải là vì linh hồn thể đã không còn bị cơ thể vật chất trói buộc, chỉ còn tinh thần và ý chí ngưng tụ lại hay không. Bùi Kiêu lúc này đang trong chính trạng thái đó, ý thức hoàn toàn tách khỏi sự ảnh hưởng của ngoại cảnh, tâm trạng không chút dao động.
Loại trạng thái này huyền diệu vô cùng, khó có thể diễn tả được bằng lời, giống như trước mặt có một tấm gương trong vắt để bản thân có thể soi rõ từng milimet trên cơ thể chính mình. Lúc này, Bùi Kiêu thậm chí không cần “nhìn” vào trong cơ thể cũng có thể “thấy” rõ toàn thân, chấp niệm của hắn đã trong vắt như ngọc lưu ly.
Nhưng dù đã tiến vào trạng thái đó thì Bùi Kiêu vẫn không tài nào nhìn được vào trong Anh Dũng Súng. Mãi lâu sau đó, hắn mới thở dài, mở mắt ra, rồi lần nữa cầm Anh Dũng Súng lên. sstruyen đang ăn cắp TVKD
( Xem ra nhất định phải thiêu đốt chấp niệm thì mới có thể nhìn vào Anh Dũng Súng được. Rồi tiện đó cũng luyện hóa Anh Dũng Súng luôn... Có điều giờ chấp niệm của ta đã tới điểm giới hạn rồi, tuyệt đối không thể mất thêm một đơn vị nào nữa. Thế nên vẫn phải chờ Thực Phẩm Chấp Niệm được đưa tới rồi tính sau vậy.)
Đây đã là nguyên nhân khách quan, không phải điều có thể dùng sức người để thay đổi. Bùi Kiều cũng chỉ có thể từ bỏ ý tưởng thừa cơ luyện hóa Anh Dũng Súng ngay lúc này. Tuy vậy, trong lòng hắn vẫn hưng phấn đến mức khó mà hình dung được. Dù sao thì lần này hắn cũng đã luyện hóa được Bạo Viêm Cự Phủ, lại còn sửa chữa được ký hiệu phù văn bên trong nó, lấy được một con Ngưu Đầu Chân Ma cấp. Cả thế giới liệu có bao nhiêu người gặp được loại kỳ ngộ trời ban này như bắn? Sao có thể không hưng phấn được?
( Câu hỏi duy nhất còn lại lúc này là: liệu có phải chỉ một mình ta thấy được những ký hiệu phù văn kia? Hay là những Tránh Thoát Giả khác đều có thể thấy được... Hoặc là chỉ có những ai có năng lực Valkyrie mới có thể nhìn thấy loại ký hiệu phù văn này? )
Trong đầu Bùi Kiêu liên tục hiện ra các loại giả thuyết, nhưng vì vấn đề này chưa có tiền lệ, nên hắn cũng không thể phân tích được ra bản chất của ký hiệu phù văn bên trong Thiên Sinh Vũ Khí hay ký hiệu phù văn trong cơ thể mình. Nghĩ cả nửa ngày cũng không tìm được đáp án, hắn đành phải gác vấn đề này qua một bên, chuyển hướng suy nghĩ tới những bước hành động tiếp theo.
( Khi Thực Phẩm Chấp Niệm được chuyển tới thì trước hết, ta sẽ dành mấy ngày để bổ sung lại những tổn thất vừa rồi. Nếu đổi được khoảng 2000 đơn vị Thực Phẩm Chấp Niệm thì có nghĩa là sẽ làm chấp niệm tăng lên khoảng 200 đơn vị. Nếu vậy, ta sẽ dùng 1500 đơn vị Thực Phẩm Chấp Niệm trong số đó chuyển hóa thành 150 đơn vị chấp niệm, bù cho 50 đơn vị đã mất thì chấp niệm của ta sẽ đạt tới 200 đơn vị! Như vậy, ta sẽ chứa được 400 đơn vị năng lượng tiêu chuẩn, 16 đơn vị lực lượng lôi điện... Khi đó, dù một mình gặp phải Chân Ma cấp thì ta cũng có sức để liều mạng )
Bùi Kiêu thầm hạ quyết tâm, chỉ cần bổ sung đầy đủ chấp niệm của bản thân xong, thì sẽ lập tức cùng Dương Đỉnh Thiên tới Mỹ để hoàn thành lời hứa tặng Thiên Sinh Vũ Khí cho Jenny. Mặt khác là để đưa Dương Đỉnh Thiên lần đầu tiến vào ảo giới đơn giản nhất: Nam Bắc Chiến Trường.
( Đã sắp đến năm 2010 rồi. Từ giờ đến ngày 21 tháng 12 năm 2012 chỉ còn lại ba năm. Trong ba năm này ta phải cố hết sức để trở nên mạnh mẽ, ít nhất cũng phải đạt tới Chân Ma cấp đỉnh phong… Nếu có thể, ta thậm chí hy vọng đạt tới Ma Vương cấp! Như vậy thì mới có thể bảo vệ được người thân vượt qua ngày tận thế năm 2012. )
Ba năm, nghe qua thì có vẻ còn nhiều thời gian, nhưng Bùi Kiêu biết rõ: thời gian đã không còn nhiều nữa rồi. Vì cả thế giới này chỉ có mình hắn hiểu được Địa Ngục kia kinh khủng đến mức nào. Có trời mới biết được trong đó có bao nhiêu quỉ quái Chân Ma cấp, thậm chí… bao nhiêu Ma Vương cấp. Mà biết đâu, tại một nơi nào đó trong Địa Ngục, còn có thứ tồn tại kinh khủng hơn cả Ma Vương cấp!
Bùi Kiêu lắc đầu, rồi lại chợt nghĩ tới việc lan truyền tin tức này ra ngoài… Nhưng thực lực lúc này của hắn vẫn còn quá yếu, dù có Cung Diệp Vũ ủng hộ thì với tính cách ẩn nhẫn của mình, hắn cũng sẽ không mạo hiểm làm việc gì mà không nắm chắc 100% khả năng. Bởi vì, một khi tuyên truyền tin tức này ra, gần như chắc chắn hắn sẽ trở thành kẻ địch của chính phủ trên toàn thế giới… Cái kết cục ‘hài hòa’ của những nhà khoa học đưa ra Lý Luận Ngày Tận Thế chính là một tấm gương vô cùng rõ ràng đó thôi. Vậy nên, hắn quyết định chỉ khi nào đạt tới Chân Ma cấp thì mới nói ra chuyện này. sstruyen đang ăn cắp TVKD
( Tình huống tốt nhất là: trong vòng nửa năm, dựa vào sự trợ giúp của Ngụy Ngưu Đầu để kiếm thật nhiều Thiên Sinh Vũ Khí, thu nhận thêm nhiều linh hồn đặc thù rồi đưa lượng chấp niệm đạt tới 500 đơn vị - ‘điều kiện cần’ đầu tiên để có thể đạt tới Chân Ma cấp, sau đó sẽ đạt tới Chân Ma cấp trong vòng một năm… Khí đó, ta cũng sẽ có thực lực để tỏ thái độ cứng rắn. )
Thực lực! Đó là nền tảng của tất cả mọi việc trên thế giới này. Lý do mà chính phủ thế giới dám ‘hài hòa’ với các nhà khoa học nói ra Lý Luận Ngày Tận Thế cũng là vì bọn họ có thực lực mạnh mẽ và lạnh băng của một bộ máy quốc gia. Vậy nên, nếu Bùi Kiêu muốn nói ra một thứ còn đáng sợ hơn cả Lý Luận Ngày Tận Thế như tin tức về Địa Ngục, thì hắn ít nhất phải có được thực lực… Chân Ma cấp! Đó là điều kiện bắt buộc!
(Tiếp theo… Ta sẽ dựa vào năng lực Valkyrie để thu nhận nhiều linh hồn đặc thù hơn nữa, sau đó sẽ giống như nàng Valkyrie trong truyền thuyết Bắc Âu và các anh linh của nàng, cùng nhau nghênh đón trận chiến Ragnarok, nghênh đón ngày tận thế…)
Quyết định xong phương hướng hành động, Bùi Kiêu cũng không nghĩ đông, nghĩ tây nhiều nữa. Hắn bắt đầu tập trung tư tưởng vào chấp niệm của bản thân, vừa cảm nhận sự tồn tại của chính bản thân, đồng thời cũng làm tăng lên dung lượng chấp niệm của mình…
***
Tới chạng vạng tối ngày hôm sau, Dương Húc Quang quả nhiên tới biệt thự của hắn đúng như đã hẹn. Hắn mang tới hơn 2000 đơn vị Thực Phẩm Chấp Niệm mà Bùi Kiêu đang mỏi mòn mong ngóng. Nhưng có một việc làm Bùi Kiêu thấy kỳ quái, là đi cùng Dương Húc Quang còn có mấy chiếc xe buýt nhỏ, từ trên đó đi xuống hơn bốn mươi gã người sống.
Dương Húc Quang vừa thấy Bùi Kiêu đi ra thì đã cười nói:
“Tuy chạng vạng tối mới đến nhưng cũng vẫn chưa bị coi là trễ hẹn đúng không? Ta đã phải bay thẳng một mạch từ Châu Âu về đây mà không hề dừng lại đấy! Đi nào, vào trong nhà rồi ta đưa Thực Phẩm Chấp Niệm cho ngươi.”
Bùi Kiêu lại ngắt lời hắn: “ Thực Phẩm Chấp Niệm thì đương nhiên là sẽ lấy… nhưng mà ta đang rất tò mò, những người này là sao đây? Đừng có nói với ta là ngươi đã suy yếu tới mức cần có thành viên của tổ chức đi theo bảo vệ nhé? Ồ! Lý Lâm, ngươi cũng ở đây à?”
Cái tên Lý Lâm này chính là người đã lái phi cơ đưa Bùi Kiêu đi Đài Loan lúc trước. Tuy bề ngoài của hắn đúng là hình tượng quân nhân chuẩn mực như trong sách giáo khoa, thế nhưng hắn lại là một kẻ nói rất nhiều, một khi đã nói thì sẽ không thể tự dừng lại được, đã vậy trong khi nói còn cố bày ra bộ dạng nghiêm túc nữa chứ.
Lúc này cũng vậy, Lý Lâm vẫn giữ một vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, nhưng mà da miệng hắn lại bắt đầu di chuyển không ngừng: “Nghe nói ngươi muốn chiêu mộ một tiểu đội lo việc hậu cần, nên ta đương nhiên là phải tới đây rồi. Ngươi cũng biết đấy, một thành viên ứu tú tuyệt luân của tổ chức linh hồn như ta làm sao có thể chỉ làm công tác hậu cần mãi được? Tuy đến chỗ ngươi cũng vẫn là đi làm công tác hậu cần, nhưng tốt xấu gì cũng vẫn sẽ gặp một ít nhiệm vụ chiến đấu với quỷ quái. Vậy nên ta tất nhiên là phải tới đây rồi! Tuy nhiên, ngươi cũng không nên vì chúng ta có chút quen biết mà châm chước chọn ta. Bởi vì, ta có thể nói cho ngươi biết, dù là trong toàn quân thì ta cũng là…”
Bùi Kiêu đã bắt đầu thấy nhức đầu rồi, hắn lập tức quay đầu về phía Dương Húc Quang nói: “Tuy ta chuẩn bị chiêu mộ một tiểu đội hậu cần thật, nhưng ngươi cũng không cần phải làm quá lớn như vậy chứ? Một lần mà đã dẫn tới đây nhiều người như vậy!”
Dương Húc Quang nghe vậy thì chỉ biết cười khổ. Hắn vỗ vai Bùi Kiêu, rồi ghé sát tai hắn nói nhỏ: “Cung Diệp Vũ đã giao lại quyền lực của Tổ Chức Linh Hồn Trung Quốc rồi. Bây giờ người có quyền lực cao nhất trong tổ chức là Vương Trạch Hằng… Ngươi đã gặp người này rồi đấy, chính là gã quan chức trung niên chờ chúng ta ở bên ngoài ảo giới Phong Đô lúc trước. Mấy lão già ở trên cao lúc này đã vui như mở hội rồi, vậy nên nếu chúng ta đã ném ra cành ô-liu (1), lại còn bỏ ra cả mấy thanh Thiên Sinh Vũ Khí, thì đương nhiên bọn họ cũng sẽ muốn đáp lại cho đẹp lòng chúng ta. Lúc nghe nói ngươi muốn tuyển một tiểu đội hậu cần thì bọn họ đã phái ngay những người này tới đây. Ngươi đừng xem thường những người này, bọn họ đều là những thành viên cao cấp nhất của tổ chức linh hồn, hầu như đều là chủ lực của các đơn vị bộ đội đặc chủng đấy.”
Bùi Kiêu nghe vậy mới nhìn kỹ lại đám người kia. Quả nhiên mỗi người trong đó đều có ít nhiều sát khí – loại khí thế mà chỉ những kẻ đã từng giết người mới có được. Tuy lúc này bọn họ đều đứng thẳng nên chỉ cần nhìn qua đã thấy khác nhau về hình dáng, chiều cao, cân nặng, nhưng vì cùng tỏa ra loại khí thế này mà lại làm cho bọn họ như thể được đúc ra từ cùng một khuôn. Nếu so sánh thì Lý Lâm mới là kẻ có vẻ lạc loài nhất trong đám này. Tuy nhìn qua thì hắn có vẻ rất đúng chuẩn quân nhân, thế nhưng khi so sánh với nhóm người này, hắn bất chợt lại giống như một người bình thường mặc trang phục quân nhân mà thôi. sstruyen đang ăn cắp TVKD
“Nhưng mà ta cũng không cần nhiều người đến như vậy đâu.” Bùi kiêu nói nhỏ với Dương Húc Quang.
Dương Húc Quang khoát tay nói: “Vậy thì ngươi cứ chọn lấy vài người là được. Nhưng dù sao thì mấy lão già kia cũng đang cố gắng hàn gắn quan hệ với chúng ta, vậy nên nếu ngươi mà chọn hết đám này thì có khi bọn hắn càng vui vẻ đấy.”
Bùi Kiêu thực sự cảm thấy không biết phải làm thế nào. Hắn cũng biết là hàn gắn quan hệ với chính phủ chắc chắn sẽ có lợi, nhưng dù sao cũng không thể chọn hết cả đám này, vậy nên cũng chỉ có thể kiên trì nói: “Được rồi, ta chọn Lý Lâm, còn những người khác… ta sẽ chọn thêm mười người. Trong đó, cho năm người bảo vệ em gái ta và em gái của Dương Đỉnh Thiên, năm người còn lại sẽ cùng với Lý Lâm thực hiện các nhiệm vụ do ta giao, nhóm năm người này có thể luân phiên thay đổi. Ngươi cảm thấy sắp xếp như vậy có ổn không?”
Dương Húc Quang cười hắc hắc trả lời: “Cái này là tùy ngươi thôi. Dù sao thì chuyện này cũng không liên quan tới ta… Chọn nhanh lên đi, ta còn phải dạy cho ngươi cách ăn Thực Phẩm Chấp Niệm nữa đây.”
Vậy là Bùi Kiêu chọn bừa mười người trong đám đó, làm cho khuôn mặt của cả mười người này đều lộ ra vẻ mừng rỡ. Tuy chỉ ngay đó thì biểu cảm của bọn họ đã khôi phục lại như thường, nhưng qua đó cũng có thể thấy được bọn họ thực sự vui mừng từ tận tâm can. Dù sao thì bọn họ cũng là những chiến sĩ đầy kinh nghiệm lăn lộn sa trường, đâu dễ gì lộ vẻ vui buồn ra mặt!
Còn Lý Lâm, hắn thậm chí vui mừng tới nỗi run rẩy liên tục. Tuy biểu hiện bên ngoài vẫn giữ nguyên nhưng có thể thấy được là hắn đang thực sự vô cùng vui sướng.
Lúc này, Dương Húc Quang mới nói với những người kia: “Vậy thì Lý Lâm và những người được chọn quay về tổng bộ lựa chọn trang bị cho mình đi. Còn những người khác thì quay về đơn vị của mình.” Nói rồi hắn cũng mặc kệ những người này phản ứng thế nào, chỉ vội vàng kéo Bùi Kiêu đi vào trong biệt thự.
Đến lúc cả hai đã vào trong biệt thự, Dương Húc Quang lại bắt đầu nhìn ngó hoàn cảnh xung quanh, sau đó mới hỏi: “Em gái của ngươi và Dương Đỉnh Thiên đâu rồi?”
Bùi Kiêu đẩy cánh tay đang kéo mình của Dương Húc Quang ra rồi tức giận nói: “Em gái ta học ở trường nội trú. Hôm nay cũng không phải cuối tuần, mà cũng không có nguy cơ quỷ quái thực thể hóa, thế thì đương nhiên là em ấy đang ở trường học rồi. Còn Dương Đỉnh Thiên thì đang minh tưởng (2) ở trên lầu. Tuy không biết là hắn làm vậy có thể giúp tăng cường chấp niệm của bản thân hay không, nhưng từ sau khi nghe nói về truyện của Tránh Thoát Giả thì hắn đã minh tưởng một mạch từ hôm qua tới giờ rồi.”
Dương Húc Quang lắc đầu nói: “Linh hồn bình thường sao có thể tự làm gia tăng chấp niệm của mình được? Nếu không thì đã chẳng có sự khác biệt giữa Tự Do Linh Hồn và Tránh Thoát Giả rồi… Có điều là như vậy cũng tốt, không nên để lộ tiền tài ra ngoài! Chỉ một mình ngươi biết về chỗ thực phẩm này vẫn là tốt nhất.” sstruyen đang ăn cắp TVKD
Bùi Kiêu kỳ quái hỏi: “Không nghiêm trọng như vậy chứ? Nhìn bộ dạng cẩn thận từng lý từng tí của ngươi kìa, chẳng lẽ còn sợ bị người ta đến cướp hay sao?”
Không ngờ Dương Húc Quang lại trả lời rất nghiêm túc: “Chính xác! Người cũng biết đó, trên thế giới, ngoại trừ các Tránh Thoát Giả và Tự Do Linh Hồn gia nhập vào các tổ chức linh hồn, thì còn có một bộ phận rất nhỏ không tham gia vào bất kỳ một tổ chức linh hồn nào. Bọn họ hoạt động như linh đánh thuê, chạy tới mọi quốc gia để làm nhiệm vụ đổi lấy Thiên Sinh Vũ Khí hoặc tiền tài thế tục, hoặc hưởng thụ, hoặc để tăng cường thực lực của mình… Nói thật với ngươi, nguyên nhân làm cho lần này ta dám một mình đi Châu Âu để đổi một lượng Thực Phẩm Chấp Niệm kếch xù như vậy, chính là nhờ danh tiếng vang dội cả thế giới của Cung Diệp Vũ đó!”
“Chứ nếu người đi đổi là ngươi, chỉ sợ chưa rời khỏi Châu Âu đã bị bọn cướp chặn giết rồi… Hắc hắc, lần đầu tiên Cung Diệp Vũ đi đổi Thực Phẩm Chấp Niệm, hắn đã làm Châu Âu náo loạn một phen. Chẳng những giết chết tên linh hồn đặc thù làm nghề dung hợp Thực Phẩm Chấp Niệm ngay tại chỗ, mà còn giết chết mấy trăm tên Tự Do Linh Hồn và hơn mười Tránh Thoát Giả. Chứ không thì ngươi tưởng hắn đạt được cái danh hiệu ‘kẻ mạnh nhất thế giới’ bằng cách nào?”
Lời bình:
Lại thêm một giai thoại thú vị về sự cuồng bá của Cung Diệp Vũ sắp được hé lộ. Liệu hắn đã làm những gì trong quá khứ? Trước khi đạt tới Chân Ma cấp, hắn liệu có bạ đạo như ngày nay? Cùng đón đọc chương cuối cùng của quyển hai TVKD được thực hiện bởi nhóm dịch Vô Hạn Chi Tâm.
Chú thích:
1. Ném cành ô-liu tới: Cành ô-liu là biểu tượng của hòa bình và thịnh vượng. Ý nói hành động giao quyền lực là thể hiện cho ý định chung sống hòa bình.
2. Minh tưởng: giống như thiền hay nhập định, nhưng thay vì thả lỏng tư tưởng như thiền thì minh tưởng là tập trung tư tưởng cao độ để suy nghĩ hoặc làm một việc gì đó.
Sau khi Bùi Kiêu tiến vào trạng thái tĩnh tâm rồi bắt đầu thiêu đốt chấp niệm của mình để truyền vào Bạo Viêm Cự Phủ, thì hắn mới có thể hoàn toàn “nhìn” rõ được cấu tạo bên trong của cây rìu này.
Quả đúng như dự đoán của hắn, cái đoàn chấp niệm bạo ngược không trọn vẹn nho nhỏ kia tồn tại bằng một hình thái kỳ lạ. Mới nhìn qua thì vừa giống như là một ký tự lạ lùng, lại vừa giống như một biểu tượng nào đó. Nhưng Bùi Kiêu đã từng nhìn thấy loại kỳ hiệu vô cùng kỳ dị này… Đúng vậy, trong cơ thể hắn cũng có hai cái kỳ hiệu phù văn như vậy. Chỉ khác là ký hiệu phù văn của hắn là đại biểu cho lôi điện, đó là Phù Văn Lôi Điện!
Còn với đoàn chấp niệmđầy bạo ngược này, vì nókhông trọn vẹn nên khi nó biến thành ký hiệu phù văn thì cũng không đầy đủ, trọn vẹn. Nhưng lúc này đây, bộ phận chấp niệm của Bùi Kiêu đã thay thế phần khuyết thiếu của đoàn chấp niệm bạo ngược đó, chẳng những bao bọc đoàn chấp niệm bạo ngược lại mà còn lấp đầy phần còn thiếu, nhờ đó mà làm cho tổng thể của ký hiệu phù văn kia đầy đủ như cũ.
Nhưng cũng chính điều đó đã làm cho lúc trước Bùi Kiêu cảm thấy thứ này vẫn chưa hoàn chỉnh! Bởi vì nếu so sánh, thì chất lượng chấp niệm của Bùi Kiêu và chất lượng của đoàn chấp niệm bạo ngược kia cách biệt như trời với đất. Nếu như ví đoàn chấp niệm bạo ngược kia giống như kim loại ở thể rắn, thì chấp niệm của Bùi Kiêu chỉ giống như chất khí mà thôi. Sự chênh lệch giữa hai bên đã phải đến hàng trăm lần! Thế nên, dù đoàn chấp niệm kia cực kỳ nhỏ bé nhưng chấp niệm của hắn vẫn không dung hợp được, hơn nữa còn làm cho phần ký hiệu phù văn bổ khuyết không được hoàn chỉnh. Vậy nên lúc trước Bùi Kiêu mới có cảm giác không được hài hòa.
Bùi Kiêu lúc này đã thiêu đốt chấp niệm của bản thân, nên đành “đâm lao thì phải theo lao”. Hắn không chần chừ nữa, lập tức trút một phần chấp niệm đã được thiêu đốt vào bên trong Bạo Viêm Cự Phủ. Quả đúng như hắn đoán: chấp niệm của linh hồn không khác gì với các cơ quan trong cơ thể người sống, bình thường thì không thể nào tự ý di chuyển, nhưng khí thiêu đốt chấp niệm rồi thì lại có thể trút nó vào trong Thiên Sinh Vũ Khí. Đây chính là “điều kiện cần” để có thể thực hiện Giải Phóng!
( Nhưng mà không biết đây có phải là phương pháp luyện hóa Thiên Sinh Vũ Khí mà bọn hắn vẫn hay nói tới? Vừa có thể thu Thiên Sinh Vũ Khí vào trong mắt, lại vừa có thể sử dụng thuộc tính của vũ khí vào lúc thích hợp. Có điều là nếu như quá trình luyện hóa Thiên Sinh Vũ Khí và quá trình Giải Phóng Thiên Sinh Vũ Khí đều là đưa chấp niệm của bản thân vào trong Thiên Sinh Vũ Khí, thì chắc hẳn hai quá trình này phải có chỗ khác biết. Cái này còn cần phải nghiên cứu cẩn thận mới được…)
Bùi Kiêu nhắm hai mắt, cảm nhận một cách cẩn thận quá trình trút dòng chấp niệm đã được thiêu đốt vào trong Bạo Viêm Cự Phủ, đồng thời cũng cố gắng ghi nhớ thật kỹ hình dạng, kích thước… nói chung là mọi thông tin của ký hiệu phù văn bên trong Bạo Viêm Cự Phủ. Nếu như sau này chấp niệm của hắn gia tăng và điều kiện cho phép thì hắn cũng rất muốn phục chế lại cái ký hiệu phù văn này trong cơ thể của mình để xem xem có thể tạo ra được hiệu quả đặc biệt nào không.
Những chuyện đó đều là mục tiêu trong tương lai, còn hiện tại, mục tiêu của hắn là luyện hóa thanh Bạo Viêm Cự Phủ này, sửa chữa hoàn chỉnh ký hiệu phù văn và dung hợp hoàn toàn chấp niệm của mình với đoàn chấp niệm bạo ngược kia.
Bùi Kiêu vừa thiêu đốt chấp niệm, vừa cẩn thận tính toán xem lượng chấp niệm của mình còn lại bao nhiêu. Một khi lượng chấp niệm chỉ còn lại 51 đơn vị, thì dù Bạo Viêm Cự Phủ có chưa được luyện hóa xong, hắn vẫn sẽ lập tức dừng lại. Khi ấy thì phải đợi tới khi Thực Phẩm Chấp Niệm được đưa tới, hắn sẽ bổ sung sự thiếu hụt chấp niệm của bản thân rồi mới tiếp tục luyện hóa.
Và như vậy, từng đơn vị chấp niệm được thiêu đốt rồi trút vào bên trong Bạo Viêm Cự Phủ, phần lớn trong số đó bị tiêu tán trong quá trình thực hiện. Chấp niệm của Thiên Sinh Vũ Khí dường như một thứ chất lỏng có được một loại lực cản kỳ lạ của riêng nó, có thể làm tiêu hao phần lớn chấp niệm đã được thiêu đốt trút vào trong nó, chỉ có một phần nhỏ còn lại mới có thể dung nhập vào với phần chấp niệm vốn có của Bùi Kiêu.
Mãi đến khi Bùi Kiêu đã thiêu đốt gần hết 4 đơn vị chấp niệm, gần cận kề với cột mốc không được phép vượt qua - 51 đơn vị - thì hai loại chấp niệm bên trong Bạo Viêm Cự Phủ chợt tràn ra ánh chớp màu vàng kim, rồi từ từ dung hợp lại thành một thể thống nhất, ánh vàng xán lạn, như một khối cầu hoàn mỹ. Sau đó đoàn chấp niệm màu vàng này lại bắt đầu phân giải, dung hợp, biến thành một ký hiệu phù văn màu vàng kim hoàn mỹ vô khuyết, vô cùng ăn khớp với cái ký hiệu phù văn kỳ dị mà lúc trước Bùi Kiêu đã thấy!
Tiếp theo, một cỗ lực lượng chợt ập tới, nó là một cỗ ý chí thuần túy phẫn nộ được cô đọng tới mức như thực chất, khiến cho Bùi Kiêu không thể nhìn thẳng vào Bạo Viêm Cự Phủ. Đến khi Bùi Kiêu tỉnh táo lại thì thanh Bạo Viêm Cự Phủ này đã lại một lần nữa tuôn ra ánh vàng kim xán lạn không gì sánh nổi, đồng thời nó còn không ngừng biến hình. Không bao lâu sau, con Chân Ma cấp Ngưu Đầu từng xuất hiện tại Tổng Bộ Tổ Chức Linh Hồn Trung Quốc đã xuất hiện trong phòng.
Có điều là giờ thì nó đã không còn cái hình tượng cứng nhắc như trước nữa. Lúc này, đôi mắt nó đã trở nên linh hoạt, động tác nhanh nhẹn, trôi chảy, vừa vươn người một cái thì đã ngồi thẳng dậy, cái đầu nó lập tức xuyên qua trần nhà... Căn phòng này cũng không phải được làm bằng hợp kim siêu điện từ như ở tổng bộ tổ chức linh hồn mà chỉ là vật chất bình thường, vậy nên bất cứ linh hồn thể nào cũng có thể xuyên thấu qua được. Ngay cả khi ngồi thì con Ngưu Đầu này vẫn cao tới 5-6 m, vậy nên nó chỉ cần ngồi dậy thôi là cái đầu đã vượt ra khỏi căn phòng.
webtruyen và sstruyen là bọn kẻ cắp
Sau đó, con Ngưu Đầu này lại rống lên một tiếng đầy buồn bực, có vẻ như muốn đứng thẳng dậy. Bùi Kiêu thấy vậy thì vội vàng kêu lên: “Bé mồm thôi! Đã muộn lắm rồi, đừng để em gái của ta bị đánh thức!”
Nói ra thì cũng thật kỳ quái, chỉ vì tình huống cấp bách nên Bùi Kiêu chưa kịp nghĩ đã hô thẳng lên như vậy, thế nhưng không ngờ con Ngưu Đầu này dường như hiểu được lời hắn nói. Nó chẳng những không đứng dậy nữa mà còn cúi đầu xuống, nhìn về phía Bùi Kiêu. Đôi mắt to như hai cái lồng đèn của nó cứ vậy mà nhìn chằm chằm vào Bùi Kiêu, cử chỉ không khô cứng một chút nào, lanh lợi hệt như một con quỷ quái thật vậy.
“Tốt lắm! Quả nhiên là ngươi nghe hiểu được lời ta nói... Vậy thì thả trường khí thế của ngươi ra đi. Phải thật cẩn thận! Chỉ bao phủ trong phạm vi căn phòng này thôi.” Bùi Kiêu hơi sững sờ, nhưng lập tức trở nên hưng phấn, hắn vội nói với Ngưu Đầu.
Ngưu Đầu không trả lời, không gật đầu, cũng không biểu hiện bất cứ thái độ nào, nhưng chỉ vài giây sau, một trường khí thế hùng hậu đã tràn ra bao phủ cả căn phòng, chỉ không biết là trường khí thế đó có tràn ra khỏi căn phòng hay không. Có điều, Bùi Kiêu cảm nhận thấy Ngưu Đầu đang truyền tới hắn một suy nghĩ, dường như là “hoàn thành nhiệm vụ”.
“Quả nhiên! Quả nhiên là vậy! Thiên Sinh Vũ Khí cấp Ma Vương sẽ có thêm một thuộc tính mà Thiên Sinh Vũ Khí cấp Chân Ma không có, đó chính là trong vũ khí còn lưu giữ một phần chấp niệm của con quỷ quái thực thể nên nó, chỉ cần luyện hóa được phần chấp niệm đó thì sẽ có thể tạo ra được một bản sao của con quỷ quái đó với thực lực thấp hơn bản thể một cấp… Đúng rồi, ta không chui vào bên trong Ngưu Đầu mà nó cũng biến hình được, vậy chẳng lẽ Bạo Viêm Cự Phủ sử dụng năng lượng tồn trữ bên trong nó hay sao?” Bùi Kiêu cứ vậy lẩm bẩm một hồi, trong đầu liên tục hiện ra suy đoán về các loại tính chất của Thiên Sinh Vũ Khí cấp Ma Vương, rồi bỗng nhiên hắn nghĩ tới năng lượng để mà con Ngưu Đầu này cần để hoạt động.
Vừa nghĩ là làm, Bùi Kiêu lập tức dùng ý nghĩ ra lệnh cho Ngưu Đầu một lần nữa biến thành hình dạng Bạo Viêm Cự Phủ. Ngưu Đầu lập tức nằm xuống rồi bắt đầu biến hình. Mấy giây sau, Bạo Viêm Cự Phủ vàng kim xán lạn, rực rỡ vô cùng đã xuất hiện trên mặt đất.
webtruyen và sstruyen là bọn kẻ cắp
Bùi Kiêu đi thẳng tới trước, chạm vào cây rìu này. Quả nhiên, sau khi kiểm tra thì hắn phát hiện lúc này bên trong Bạo Viêm Cự Phủ chỉ còn chứa hơn 1700 đơn vị năng lượng tiêu chuẩn. Như vậy là khi ngưng tụ ra hình dạng Ngưu Đầu cũng sẽ cần tiêu hao năng lượng tiêu chuẩn, vì Bùi Kiêu không ở bên trong nên cây Thiên Sinh Vũ Khí này tự động sử dụng năng lượng bên trong nó.
(Mỗi phút tiêu hao ước chừng 18 đơn vị năng lượng tiêu chuẩn, mà khi thanh Thiên Sinh Vũ Khí này đầy năng lượng là chứa được 1800 đơn vị, như vậy là có thể biến hình thành Chân Ma cấp Ngưu Đầu trong 100 phút à? Vậy là đủ rồi! )
Bùi Kiêu lập tức cảm thấy vừa mừng vừa sợ. Sợ là vì cái thanh Thiên Sinh Vũ Khí này “đốt” năng lượng tiêu chuẩn đúng như kiểu nhà giàu “đốt” tiền, vui là vì giờ đã có một con “thú nuôi” Chân Ma cấp Ngưu Đầu. Đây thực sự là một trợ lực lớn đến khó mà tưởng tượng!
Ngưu Đầu chính là một trong hai loài quỷ quái mạnh nhất khu ngoài ảo giới Phong Đô. Chúng có sức lực lớn vô cùng, hầu như không gì ngăn cản nổi, mạnh hơn không biết bao nhiêu lần cái đám Khô Lâu, Cương Thi, U Linh các kiều gì đó!
Cùng là quỷ quái Chân Ma cấp nhưng mỗi loài khác nhau thì thực lực cũng khác nhau rất nhiều. Ví dụ như đám quỷ quái mà Bùi Kiêu đã từng thấy trong Địa Ngục, như loài Sói Mặt Người kia, dù chưa đạt tới Chân Ma cấp nhưng nếu ném vào thế giới hiện thực hoặc một cái ảo giới nào đó, thì ngoài việc không có trường khí thế ra, những mặt khác đều không thua kém quỷ quái Chân Ma cấp. Thậm chí con Chim Mặt Người và cái đầu khổng lồ đầy xúc tu kinh khủng kia sợ rằng còn mạnh mẽ hơn nhiều Chân Ma cấp thông thường!
Mà Ngưu Đầu chính là một loài quỷ quái đẳng cấp cao có thực lực tương đối mạnh!
Không phải nói đâu xa, nếu so sánh thì thực lực của Ngưu Đầu Chân Ma cấp do Bạo Viêm Cự Phủ biến thành ít nhất phải tương đương với con Khô Lâu Khổng Lồ mà Bùi Kiêu gặp tại Nam Bắc Chiến Trường… mà có khi còn mạnh hơn nhiều nữa!
Hiện tại thì đoàn đội của Bùi Kiêu mới chỉ có hai người: hắn và Dương Đỉnh Thiên. Mà Dương Đỉnh Thiên lại còn không phải là Tránh Thoát Giả, chỉ là một linh hồn đặc thù mà thôi. Nếu như hai người bọn họ mà gặp phải Chân Ma cấp thì chắc chắn đó sẽ là một hồi khổ chiến “hiểm tử hoàn sinh” (1). Tuy không phải cửu tử nhất sinh (2) nhưng chắc chắn Bùi Kiêu sẽ phải thiêu đốt chấp niệm, hóa thân thành người khổng lồ lôi điện mới giải quyết được.
Nhưng thiêu đốt chấp niệm sẽ có rất nhiều tác dụng phụ. Chưa cần nói tới cái khác, chỉ riêng việc chấp niệm của bản thân bị giảm bớt đã vô cùng khó chấp nhận rồi. Cứ theo lời Dương Húc Quang mà tính toán việc đổi Thiên Sinh Vũ Khí thành Thực Phẩm Chấp Niệm thì sẽ rõ ràng ngay thôi: 10 đơn vị Thực Phẩm Chấp Niệm chuyển hóa được 1 đơn vị chấp niệm của bản thân. Như vậy thì Thiên Sinh Vũ Khí thu được khi tiêu diệt một con Chân Ma cấp thông thường, cũng chỉ đủ đền bù cho phần chấp niệm bị tiêu hao khi Giải Phóng của Bùi Kiêu (3). Vậy thì cái đoàn đội này của hắn còn lời lãi được gì nữa? Làm sao mà trở nên mạnh mẽ được nữa?
Nhưng giờ có thêm con Ngưu Đầu Chân Ma cấp này rồi, tình hình đã lập tức thay đổi!
webtruyen và sstruyen là bọn kẻ cắp
Nếu gặp quỷ quái Chân Ma cấp yếu kém thì một mình Ngưu Đầu cũng đủ xử lý, còn nếu gặp quỷ quái Chân Ma cấp mạnh mẽ, hoặc gặp hai con Chân Ma cấp một lúc thì Bùi Kiêu sẽ thiêu đốt chấp niệm, vậy hẳn là đã đủ đối phó rồi! Hơn nữa, quỷ quái Chân Ma cấp càng mạnh thì Thiên Sinh Vũ Khí do chúng thực thể hóa ra cũng sẽ có dung lượng càng lớn, đổi được Thiên Sinh Vũ Khí dung lượng thấp lại càng nhiều (4). Khi đó… đoàn đội ngày càng mạnh mẽ chính là chuyện trong tầm tay rồi!
Bùi Kiêu hứng phấn tới mức khó mà tưởng tượng được, hai tay nắm chặt đi tới đi lui trong phòng, nếu không phải vẫn còn giữ được lý trí thì chắc hắn đã không nhịn được mà gào thét điên cuồng lên rồi.
Thực tế thì từ sau khi trở về từ Địa Ngục, hắn vẫn luôn trong tình trạng phải chịu áp lực nặng nề. Đầu tiên là gia đình gặp biến cố lớn, rồi tai họa năm 2012 vẫn luôn như một lời nguyền dai dẳng theo sau lưng, làm cho hắn không thấy được chút hi vọng nào vào tương lai…
Mãi tới lúc này đây, hắn mới thấy được một con đường hi vọng! Chỉ cần cố gắng là có thể trở nên mạnh mẽ! Thêm cả năng lực đặc thù Valkyrie nữa, đây thật đúng là được trời ban ân, giúp hắn có thể tìm được thêm nhiều linh hồn có năng lực đặc thù, để cho hắn có thể xây dựng nên một đoàn đội mạnh mẽ hơn nữa!
Bùi Kiêu hít sâu một hơi, đưa tay vẫy Bạo Viêm Cự Phủ một cái. Với sự cảm ứng của chấp niệm, cây rìu khổng lồ này lập tức biến thành một chùm sáng, chui thẳng vào trong mắt trái của hắn. Con mắt trái của hắn lập tức hiện lên một vầng sáng vàng. Cũng còn may là ánh sáng đó không chiếu xạ ra ngoài, nếu không thì nhìn sẽ có chút khôi hài giống như con mắt bắn ra ánh sáng của gã người máy Siêu Nhân Điện Quang (5) kia.
Thừa dịp còn đang hưng phấn, Bùi Kiêu lập tức lại lấy ra từ trong nhẫn trữ vật thanh Thiên Sinh Vũ Khí mà hiện tại hắn đang sử dụng… Anh Dũng Súng dung lượng 850 đơn vị. Lần này hắn không thiêu đốt chấp niệm nữa mà dần buông lỏng tâm thần, ngồi xuống khoanh chân, hai tay đỡ Anh Dũng Súng, một lần nữa đưa ý thức chìm vào trong Anh Dũng Súng.
Hắn định thử một lần… để xem có thể cảm ứng được ký hiệu phù văn bên trong Anh Dũng Súng hay không. Giống như điều đã làm được lúc trong ảo giới Phong Đô vậy!
Lời bình:
Liệu Bùi Kiêu có thuận lợi tìm hiểu Anh Dũng Súng? Tương lai đầy hy vọng liệu đã thực sự mở ra? Mời đón đọc chương mới nhất của TVKD được thực hiện bởi nhóm dịch Vô Hạn Chi Tâm!
Chú thích:
1. Hiểm tử hoàn sinh: Có nguy cơ chết nhưng vẫn sống sót được (khả năng sống sót khá cao).
2. Cửu tử nhất sinh: Có đến 90% là sẽ chết.
3. Nếu giết một con Chân Ma câp thông thường được 1 TSVK 400 đơn vị thì sẽ đổi được khoảng 500 Thực Phẩm Chấp Niệm (TPCN), ăn vào được 50 đơn vị chấp niệm. Ở Phong Đô Bùi Kiêu đã thiêu đốt hết hơn 50 đơn vị chấp niệm. Nếu cứ như vậy thì gần như là hòa vốn.
4. TSVK có dung lượng càng lớn thì đổi được càng nhiều TSVK dung lượng nhỏ. Ví dụ 1 TSVK 700 đơn vị có thể đổi được 10 TSVK 100 đơn vị. Chuyển hóa TSVK thành TPCN chỉ ở số lượng nên đổi TSVK dung lượng thấp lấy TPCN như vậy sẽ lãi hơn.
5. Siêu Nhân Điện Quang: tên gốc là Ultraman
Lúc này, toàn bộ tư tưởng của Bùi Kiêu đã hoàn toàn tập trung lại. Nhắc tới điều này thì cũng phải nói rõ là linh hồn thể có thể tập trung ý chí dễ dàng hơn nhiều so với người sống. Nguyên nhân của điều này không biết có phải là vì linh hồn thể đã không còn bị cơ thể vật chất trói buộc, chỉ còn tinh thần và ý chí ngưng tụ lại hay không. Bùi Kiêu lúc này đang trong chính trạng thái đó, ý thức hoàn toàn tách khỏi sự ảnh hưởng của ngoại cảnh, tâm trạng không chút dao động.
Loại trạng thái này huyền diệu vô cùng, khó có thể diễn tả được bằng lời, giống như trước mặt có một tấm gương trong vắt để bản thân có thể soi rõ từng milimet trên cơ thể chính mình. Lúc này, Bùi Kiêu thậm chí không cần “nhìn” vào trong cơ thể cũng có thể “thấy” rõ toàn thân, chấp niệm của hắn đã trong vắt như ngọc lưu ly.
Nhưng dù đã tiến vào trạng thái đó thì Bùi Kiêu vẫn không tài nào nhìn được vào trong Anh Dũng Súng. Mãi lâu sau đó, hắn mới thở dài, mở mắt ra, rồi lần nữa cầm Anh Dũng Súng lên. sstruyen đang ăn cắp TVKD
( Xem ra nhất định phải thiêu đốt chấp niệm thì mới có thể nhìn vào Anh Dũng Súng được. Rồi tiện đó cũng luyện hóa Anh Dũng Súng luôn... Có điều giờ chấp niệm của ta đã tới điểm giới hạn rồi, tuyệt đối không thể mất thêm một đơn vị nào nữa. Thế nên vẫn phải chờ Thực Phẩm Chấp Niệm được đưa tới rồi tính sau vậy.)
Đây đã là nguyên nhân khách quan, không phải điều có thể dùng sức người để thay đổi. Bùi Kiều cũng chỉ có thể từ bỏ ý tưởng thừa cơ luyện hóa Anh Dũng Súng ngay lúc này. Tuy vậy, trong lòng hắn vẫn hưng phấn đến mức khó mà hình dung được. Dù sao thì lần này hắn cũng đã luyện hóa được Bạo Viêm Cự Phủ, lại còn sửa chữa được ký hiệu phù văn bên trong nó, lấy được một con Ngưu Đầu Chân Ma cấp. Cả thế giới liệu có bao nhiêu người gặp được loại kỳ ngộ trời ban này như bắn? Sao có thể không hưng phấn được?
( Câu hỏi duy nhất còn lại lúc này là: liệu có phải chỉ một mình ta thấy được những ký hiệu phù văn kia? Hay là những Tránh Thoát Giả khác đều có thể thấy được... Hoặc là chỉ có những ai có năng lực Valkyrie mới có thể nhìn thấy loại ký hiệu phù văn này? )
Trong đầu Bùi Kiêu liên tục hiện ra các loại giả thuyết, nhưng vì vấn đề này chưa có tiền lệ, nên hắn cũng không thể phân tích được ra bản chất của ký hiệu phù văn bên trong Thiên Sinh Vũ Khí hay ký hiệu phù văn trong cơ thể mình. Nghĩ cả nửa ngày cũng không tìm được đáp án, hắn đành phải gác vấn đề này qua một bên, chuyển hướng suy nghĩ tới những bước hành động tiếp theo.
( Khi Thực Phẩm Chấp Niệm được chuyển tới thì trước hết, ta sẽ dành mấy ngày để bổ sung lại những tổn thất vừa rồi. Nếu đổi được khoảng 2000 đơn vị Thực Phẩm Chấp Niệm thì có nghĩa là sẽ làm chấp niệm tăng lên khoảng 200 đơn vị. Nếu vậy, ta sẽ dùng 1500 đơn vị Thực Phẩm Chấp Niệm trong số đó chuyển hóa thành 150 đơn vị chấp niệm, bù cho 50 đơn vị đã mất thì chấp niệm của ta sẽ đạt tới 200 đơn vị! Như vậy, ta sẽ chứa được 400 đơn vị năng lượng tiêu chuẩn, 16 đơn vị lực lượng lôi điện... Khi đó, dù một mình gặp phải Chân Ma cấp thì ta cũng có sức để liều mạng )
Bùi Kiêu thầm hạ quyết tâm, chỉ cần bổ sung đầy đủ chấp niệm của bản thân xong, thì sẽ lập tức cùng Dương Đỉnh Thiên tới Mỹ để hoàn thành lời hứa tặng Thiên Sinh Vũ Khí cho Jenny. Mặt khác là để đưa Dương Đỉnh Thiên lần đầu tiến vào ảo giới đơn giản nhất: Nam Bắc Chiến Trường.
( Đã sắp đến năm 2010 rồi. Từ giờ đến ngày 21 tháng 12 năm 2012 chỉ còn lại ba năm. Trong ba năm này ta phải cố hết sức để trở nên mạnh mẽ, ít nhất cũng phải đạt tới Chân Ma cấp đỉnh phong… Nếu có thể, ta thậm chí hy vọng đạt tới Ma Vương cấp! Như vậy thì mới có thể bảo vệ được người thân vượt qua ngày tận thế năm 2012. )
Ba năm, nghe qua thì có vẻ còn nhiều thời gian, nhưng Bùi Kiêu biết rõ: thời gian đã không còn nhiều nữa rồi. Vì cả thế giới này chỉ có mình hắn hiểu được Địa Ngục kia kinh khủng đến mức nào. Có trời mới biết được trong đó có bao nhiêu quỉ quái Chân Ma cấp, thậm chí… bao nhiêu Ma Vương cấp. Mà biết đâu, tại một nơi nào đó trong Địa Ngục, còn có thứ tồn tại kinh khủng hơn cả Ma Vương cấp!
Bùi Kiêu lắc đầu, rồi lại chợt nghĩ tới việc lan truyền tin tức này ra ngoài… Nhưng thực lực lúc này của hắn vẫn còn quá yếu, dù có Cung Diệp Vũ ủng hộ thì với tính cách ẩn nhẫn của mình, hắn cũng sẽ không mạo hiểm làm việc gì mà không nắm chắc 100% khả năng. Bởi vì, một khi tuyên truyền tin tức này ra, gần như chắc chắn hắn sẽ trở thành kẻ địch của chính phủ trên toàn thế giới… Cái kết cục ‘hài hòa’ của những nhà khoa học đưa ra Lý Luận Ngày Tận Thế chính là một tấm gương vô cùng rõ ràng đó thôi. Vậy nên, hắn quyết định chỉ khi nào đạt tới Chân Ma cấp thì mới nói ra chuyện này. sstruyen đang ăn cắp TVKD
( Tình huống tốt nhất là: trong vòng nửa năm, dựa vào sự trợ giúp của Ngụy Ngưu Đầu để kiếm thật nhiều Thiên Sinh Vũ Khí, thu nhận thêm nhiều linh hồn đặc thù rồi đưa lượng chấp niệm đạt tới 500 đơn vị - ‘điều kiện cần’ đầu tiên để có thể đạt tới Chân Ma cấp, sau đó sẽ đạt tới Chân Ma cấp trong vòng một năm… Khí đó, ta cũng sẽ có thực lực để tỏ thái độ cứng rắn. )
Thực lực! Đó là nền tảng của tất cả mọi việc trên thế giới này. Lý do mà chính phủ thế giới dám ‘hài hòa’ với các nhà khoa học nói ra Lý Luận Ngày Tận Thế cũng là vì bọn họ có thực lực mạnh mẽ và lạnh băng của một bộ máy quốc gia. Vậy nên, nếu Bùi Kiêu muốn nói ra một thứ còn đáng sợ hơn cả Lý Luận Ngày Tận Thế như tin tức về Địa Ngục, thì hắn ít nhất phải có được thực lực… Chân Ma cấp! Đó là điều kiện bắt buộc!
(Tiếp theo… Ta sẽ dựa vào năng lực Valkyrie để thu nhận nhiều linh hồn đặc thù hơn nữa, sau đó sẽ giống như nàng Valkyrie trong truyền thuyết Bắc Âu và các anh linh của nàng, cùng nhau nghênh đón trận chiến Ragnarok, nghênh đón ngày tận thế…)
Quyết định xong phương hướng hành động, Bùi Kiêu cũng không nghĩ đông, nghĩ tây nhiều nữa. Hắn bắt đầu tập trung tư tưởng vào chấp niệm của bản thân, vừa cảm nhận sự tồn tại của chính bản thân, đồng thời cũng làm tăng lên dung lượng chấp niệm của mình…
***
Tới chạng vạng tối ngày hôm sau, Dương Húc Quang quả nhiên tới biệt thự của hắn đúng như đã hẹn. Hắn mang tới hơn 2000 đơn vị Thực Phẩm Chấp Niệm mà Bùi Kiêu đang mỏi mòn mong ngóng. Nhưng có một việc làm Bùi Kiêu thấy kỳ quái, là đi cùng Dương Húc Quang còn có mấy chiếc xe buýt nhỏ, từ trên đó đi xuống hơn bốn mươi gã người sống.
Dương Húc Quang vừa thấy Bùi Kiêu đi ra thì đã cười nói:
“Tuy chạng vạng tối mới đến nhưng cũng vẫn chưa bị coi là trễ hẹn đúng không? Ta đã phải bay thẳng một mạch từ Châu Âu về đây mà không hề dừng lại đấy! Đi nào, vào trong nhà rồi ta đưa Thực Phẩm Chấp Niệm cho ngươi.”
Bùi Kiêu lại ngắt lời hắn: “ Thực Phẩm Chấp Niệm thì đương nhiên là sẽ lấy… nhưng mà ta đang rất tò mò, những người này là sao đây? Đừng có nói với ta là ngươi đã suy yếu tới mức cần có thành viên của tổ chức đi theo bảo vệ nhé? Ồ! Lý Lâm, ngươi cũng ở đây à?”
Cái tên Lý Lâm này chính là người đã lái phi cơ đưa Bùi Kiêu đi Đài Loan lúc trước. Tuy bề ngoài của hắn đúng là hình tượng quân nhân chuẩn mực như trong sách giáo khoa, thế nhưng hắn lại là một kẻ nói rất nhiều, một khi đã nói thì sẽ không thể tự dừng lại được, đã vậy trong khi nói còn cố bày ra bộ dạng nghiêm túc nữa chứ.
Lúc này cũng vậy, Lý Lâm vẫn giữ một vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, nhưng mà da miệng hắn lại bắt đầu di chuyển không ngừng: “Nghe nói ngươi muốn chiêu mộ một tiểu đội lo việc hậu cần, nên ta đương nhiên là phải tới đây rồi. Ngươi cũng biết đấy, một thành viên ứu tú tuyệt luân của tổ chức linh hồn như ta làm sao có thể chỉ làm công tác hậu cần mãi được? Tuy đến chỗ ngươi cũng vẫn là đi làm công tác hậu cần, nhưng tốt xấu gì cũng vẫn sẽ gặp một ít nhiệm vụ chiến đấu với quỷ quái. Vậy nên ta tất nhiên là phải tới đây rồi! Tuy nhiên, ngươi cũng không nên vì chúng ta có chút quen biết mà châm chước chọn ta. Bởi vì, ta có thể nói cho ngươi biết, dù là trong toàn quân thì ta cũng là…”
Bùi Kiêu đã bắt đầu thấy nhức đầu rồi, hắn lập tức quay đầu về phía Dương Húc Quang nói: “Tuy ta chuẩn bị chiêu mộ một tiểu đội hậu cần thật, nhưng ngươi cũng không cần phải làm quá lớn như vậy chứ? Một lần mà đã dẫn tới đây nhiều người như vậy!”
Dương Húc Quang nghe vậy thì chỉ biết cười khổ. Hắn vỗ vai Bùi Kiêu, rồi ghé sát tai hắn nói nhỏ: “Cung Diệp Vũ đã giao lại quyền lực của Tổ Chức Linh Hồn Trung Quốc rồi. Bây giờ người có quyền lực cao nhất trong tổ chức là Vương Trạch Hằng… Ngươi đã gặp người này rồi đấy, chính là gã quan chức trung niên chờ chúng ta ở bên ngoài ảo giới Phong Đô lúc trước. Mấy lão già ở trên cao lúc này đã vui như mở hội rồi, vậy nên nếu chúng ta đã ném ra cành ô-liu (1), lại còn bỏ ra cả mấy thanh Thiên Sinh Vũ Khí, thì đương nhiên bọn họ cũng sẽ muốn đáp lại cho đẹp lòng chúng ta. Lúc nghe nói ngươi muốn tuyển một tiểu đội hậu cần thì bọn họ đã phái ngay những người này tới đây. Ngươi đừng xem thường những người này, bọn họ đều là những thành viên cao cấp nhất của tổ chức linh hồn, hầu như đều là chủ lực của các đơn vị bộ đội đặc chủng đấy.”
Bùi Kiêu nghe vậy mới nhìn kỹ lại đám người kia. Quả nhiên mỗi người trong đó đều có ít nhiều sát khí – loại khí thế mà chỉ những kẻ đã từng giết người mới có được. Tuy lúc này bọn họ đều đứng thẳng nên chỉ cần nhìn qua đã thấy khác nhau về hình dáng, chiều cao, cân nặng, nhưng vì cùng tỏa ra loại khí thế này mà lại làm cho bọn họ như thể được đúc ra từ cùng một khuôn. Nếu so sánh thì Lý Lâm mới là kẻ có vẻ lạc loài nhất trong đám này. Tuy nhìn qua thì hắn có vẻ rất đúng chuẩn quân nhân, thế nhưng khi so sánh với nhóm người này, hắn bất chợt lại giống như một người bình thường mặc trang phục quân nhân mà thôi. sstruyen đang ăn cắp TVKD
“Nhưng mà ta cũng không cần nhiều người đến như vậy đâu.” Bùi kiêu nói nhỏ với Dương Húc Quang.
Dương Húc Quang khoát tay nói: “Vậy thì ngươi cứ chọn lấy vài người là được. Nhưng dù sao thì mấy lão già kia cũng đang cố gắng hàn gắn quan hệ với chúng ta, vậy nên nếu ngươi mà chọn hết đám này thì có khi bọn hắn càng vui vẻ đấy.”
Bùi Kiêu thực sự cảm thấy không biết phải làm thế nào. Hắn cũng biết là hàn gắn quan hệ với chính phủ chắc chắn sẽ có lợi, nhưng dù sao cũng không thể chọn hết cả đám này, vậy nên cũng chỉ có thể kiên trì nói: “Được rồi, ta chọn Lý Lâm, còn những người khác… ta sẽ chọn thêm mười người. Trong đó, cho năm người bảo vệ em gái ta và em gái của Dương Đỉnh Thiên, năm người còn lại sẽ cùng với Lý Lâm thực hiện các nhiệm vụ do ta giao, nhóm năm người này có thể luân phiên thay đổi. Ngươi cảm thấy sắp xếp như vậy có ổn không?”
Dương Húc Quang cười hắc hắc trả lời: “Cái này là tùy ngươi thôi. Dù sao thì chuyện này cũng không liên quan tới ta… Chọn nhanh lên đi, ta còn phải dạy cho ngươi cách ăn Thực Phẩm Chấp Niệm nữa đây.”
Vậy là Bùi Kiêu chọn bừa mười người trong đám đó, làm cho khuôn mặt của cả mười người này đều lộ ra vẻ mừng rỡ. Tuy chỉ ngay đó thì biểu cảm của bọn họ đã khôi phục lại như thường, nhưng qua đó cũng có thể thấy được bọn họ thực sự vui mừng từ tận tâm can. Dù sao thì bọn họ cũng là những chiến sĩ đầy kinh nghiệm lăn lộn sa trường, đâu dễ gì lộ vẻ vui buồn ra mặt!
Còn Lý Lâm, hắn thậm chí vui mừng tới nỗi run rẩy liên tục. Tuy biểu hiện bên ngoài vẫn giữ nguyên nhưng có thể thấy được là hắn đang thực sự vô cùng vui sướng.
Lúc này, Dương Húc Quang mới nói với những người kia: “Vậy thì Lý Lâm và những người được chọn quay về tổng bộ lựa chọn trang bị cho mình đi. Còn những người khác thì quay về đơn vị của mình.” Nói rồi hắn cũng mặc kệ những người này phản ứng thế nào, chỉ vội vàng kéo Bùi Kiêu đi vào trong biệt thự.
Đến lúc cả hai đã vào trong biệt thự, Dương Húc Quang lại bắt đầu nhìn ngó hoàn cảnh xung quanh, sau đó mới hỏi: “Em gái của ngươi và Dương Đỉnh Thiên đâu rồi?”
Bùi Kiêu đẩy cánh tay đang kéo mình của Dương Húc Quang ra rồi tức giận nói: “Em gái ta học ở trường nội trú. Hôm nay cũng không phải cuối tuần, mà cũng không có nguy cơ quỷ quái thực thể hóa, thế thì đương nhiên là em ấy đang ở trường học rồi. Còn Dương Đỉnh Thiên thì đang minh tưởng (2) ở trên lầu. Tuy không biết là hắn làm vậy có thể giúp tăng cường chấp niệm của bản thân hay không, nhưng từ sau khi nghe nói về truyện của Tránh Thoát Giả thì hắn đã minh tưởng một mạch từ hôm qua tới giờ rồi.”
Dương Húc Quang lắc đầu nói: “Linh hồn bình thường sao có thể tự làm gia tăng chấp niệm của mình được? Nếu không thì đã chẳng có sự khác biệt giữa Tự Do Linh Hồn và Tránh Thoát Giả rồi… Có điều là như vậy cũng tốt, không nên để lộ tiền tài ra ngoài! Chỉ một mình ngươi biết về chỗ thực phẩm này vẫn là tốt nhất.” sstruyen đang ăn cắp TVKD
Bùi Kiêu kỳ quái hỏi: “Không nghiêm trọng như vậy chứ? Nhìn bộ dạng cẩn thận từng lý từng tí của ngươi kìa, chẳng lẽ còn sợ bị người ta đến cướp hay sao?”
Không ngờ Dương Húc Quang lại trả lời rất nghiêm túc: “Chính xác! Người cũng biết đó, trên thế giới, ngoại trừ các Tránh Thoát Giả và Tự Do Linh Hồn gia nhập vào các tổ chức linh hồn, thì còn có một bộ phận rất nhỏ không tham gia vào bất kỳ một tổ chức linh hồn nào. Bọn họ hoạt động như linh đánh thuê, chạy tới mọi quốc gia để làm nhiệm vụ đổi lấy Thiên Sinh Vũ Khí hoặc tiền tài thế tục, hoặc hưởng thụ, hoặc để tăng cường thực lực của mình… Nói thật với ngươi, nguyên nhân làm cho lần này ta dám một mình đi Châu Âu để đổi một lượng Thực Phẩm Chấp Niệm kếch xù như vậy, chính là nhờ danh tiếng vang dội cả thế giới của Cung Diệp Vũ đó!”
“Chứ nếu người đi đổi là ngươi, chỉ sợ chưa rời khỏi Châu Âu đã bị bọn cướp chặn giết rồi… Hắc hắc, lần đầu tiên Cung Diệp Vũ đi đổi Thực Phẩm Chấp Niệm, hắn đã làm Châu Âu náo loạn một phen. Chẳng những giết chết tên linh hồn đặc thù làm nghề dung hợp Thực Phẩm Chấp Niệm ngay tại chỗ, mà còn giết chết mấy trăm tên Tự Do Linh Hồn và hơn mười Tránh Thoát Giả. Chứ không thì ngươi tưởng hắn đạt được cái danh hiệu ‘kẻ mạnh nhất thế giới’ bằng cách nào?”
Lời bình:
Lại thêm một giai thoại thú vị về sự cuồng bá của Cung Diệp Vũ sắp được hé lộ. Liệu hắn đã làm những gì trong quá khứ? Trước khi đạt tới Chân Ma cấp, hắn liệu có bạ đạo như ngày nay? Cùng đón đọc chương cuối cùng của quyển hai TVKD được thực hiện bởi nhóm dịch Vô Hạn Chi Tâm.
Chú thích:
1. Ném cành ô-liu tới: Cành ô-liu là biểu tượng của hòa bình và thịnh vượng. Ý nói hành động giao quyền lực là thể hiện cho ý định chung sống hòa bình.
2. Minh tưởng: giống như thiền hay nhập định, nhưng thay vì thả lỏng tư tưởng như thiền thì minh tưởng là tập trung tư tưởng cao độ để suy nghĩ hoặc làm một việc gì đó.
Bùi Kiêu nghe Dương Húc Quang nói thì liền cảm thấy hiếu kỳ, hắn vội vàng hỏi thăm.
Dương Húc Quang cũng không khách sáo. Hắn chọn đại một chiếc ghế để ngồi rồi móc trong áo ra một gói thuốc lá, châm cho bản thân một điếu rồi ném cho Bùi Kiêu một điếu nữa. Sau đó mới vừa hút thuốc vừa nói: “Cung Diệp Vũ là Cao Đẳng Tránh Thoát Giả đầu tiên của Trung Quốc. Khi đó hắn mới chỉ chết được có một năm, còn chưa có Tử Lôi Đao, chỉ có một thanh Thiên Sinh Vũ Khí loại đại đao dung lượng hơn 400 đơn vị, và vẫn chưa có chút danh tiếng nào trên thế giới. Mà khi ấy Châu Âu đã có ba Cao Đẳng Tránh Thoát Giả, vậy nên khi lần đầu tiên Cung Diệp Vũ dẫn bọn ta đi đổi Thực Phẩm Chấp Niệm, thì bị gã linh hồn đặc thù kia ăn chặn, đòi lấy phí 30% số lượng Thực Phẩm Chấp Niệm. Bọn ta đương nhiên không thể chấp nhận cái giá khổng lồ đến như vậy, nên định bỏ tới quốc gia khác để tìm một đặc thù linh hồn làm nghề dung hợp Thực Phẩm Chấp Niệm khác. Nhưng ai ngờ...”
Dương Húc Quang nhả ra một vòng khói rồi mới lên tiếng: “Ai ngờ tên linh hồn đặc thù kia lại muốn ỷ thế hiếp người, có lẽ là vì thấy chúng ta là người da vàng nên muốn bắt nạt. Hắn khoác lác rằng sẽ liên lạc với người còn lại kia, nói rằng sẽ bảo người đó phải nâng giá lên 50%, còn không thì sẽ không dung hợp cho chúng ta, bảo bọn ta không chịu thì cút ra xa... Ngươi cũng biết tính cách Cung Diệp Vũ đó, hắn căm ghét nhất chính là loại người này. Vậy nên lúc đó hắn cũng không thèm nói thêm gì nữa, kéo luôn tên linh hồn đặc thù kia tới giữa cửa tổng bộ tổ chức linh hồn quốc gia đó, rồi từng đao một róc xương róc thịt của hắn. Ha ha ha, ngươi cũng biết là nỗi thống khổ khi linh hồn bị tổn thương gấp cả trăm lần sự đau đớn khi cơ thể sống bị tổn thương đúng không? Ta dám cá là tên kia đã chết tươi vì đau đớn đấy.”
Bùi Kiêu nghe mà sợ đến nhảy dựng, nhưng lập tức lại cảm thấy trong lòng sinh ra một cảm xúc hào hùng. Tuy chuyện đó không phải do bản thân hắn làm, nhưng chỉ cần tưởng tượng tới cảnh Cung Diệp Vũ giận giữ vung đao thì đã cảm thấy hâm mộ khó mà tả nổi. Bùi Kiêu vội vàng hỏi tiếp: “Vậy tổ chức linh hồn của đối phương thì sao? Trơ mắt nhìn nhân tài bảo bối của quốc gia mình bị người ta giết à? Không ngăn cản sao?”
“Sao lại không ngăn cản?” Dương Húc Quang cưới hắc hắc, phun từ trong mũi ra hai luồng khói trắng rồi mới nói: “Lần ấy đã giết đến chấn động thế giới, phe chúng ta cũng chết mất hai Tránh Thoát Giả thì ngươi có thể tưởng tượng được chiến đấu kịch liệt tới mức nào... Mà cũng chính giữa trận đó, Cung Diệp Vũ đột phá tới Chân Ma cấp, sau đó đã giết một mạch mười Tránh Thoát Giả, thậm chí còn suýt chút nữa phá hủy tổng bộ của tổ chức linh hồn quốc gia đó. Nhưng đáng sợ nhất là việc Cung Diệp Vũ không phải quỷ quái, mà là một linh hồn, là ý thức và ý chí của nhân loại, vậy nên sẽ không phạm phải những sai lầm của quỷ quái. Bị một cường giả Chân Ma cấp nhân loại tấn công như vậy thì kết cục của một tổ chức linh hồn chỉ có thể là diệt vong.”
Sau đó chính phủ của quốc gia kia phải liên lạc khẩn cấp với nước ta, ta cũng phải khuyên giải Cung Diệp Vũ cả nửa ngày thì mới chấm dứt được việc này tại đó. Còn quốc gia kia, không những phải chịu bị “nắm lỗ mũi” (1) nhận sai mà còn bồi thường cho chúng ta năm thanh Thiên Sinh Vũ Khí bình thường. Sau đó chúng ta tới một quốc gia khác để đổi Thực Phẩm Chấp Niệm, linh hồn đặc thù làm nghề dung hợp chấp niệm thậm chí chỉ dám phu phí của chúng ta bằng một nửa ngày thường. Chính trận chiến oai hùng đó đã làm nên danh hiệu “người mạnh nhất thế giới” của Cung Diệp Vũ. Hơn nữa, hắn lại rất bao che cho đồng bọn - ngươi cắn ta một cái thì ta phải giết cả nhà ngươi! Sau đó lại đánh tiếp mấy trận nữa, vậy nên tới tận bây giờ ta vẫn dám đi đổi Thực Phẩm Chấp Niệm một mình. Chứ ngươi cho rằng giới linh hồn thật sự là nơi hòa bình sao? Còn không phải mạnh được yếu thua sao? Đây là mấy nghìn đơn vị Thực Phẩm Chấp Niệm đấy! Số lượng này đủ để làm Cao Đẳng Tránh Thoát Giả phải đỏ mắt đấy! Ngươi cảm thấy nếu là người khác thì có dám đi một mình không? Bình thường người ta phải kéo toàn bộ Tránh Thoát Giả và Tự Do Linh Hồn của một quốc gia mới dám đi đấy.”
Bùi Kiêu ngẫm lại, cảm thấy việc này đúng là như vậy. Đừng nói là trong thế giới tôn thờ sức mạnh như giới linh hồn, mà ngay cả thế tục của người sống cũng vậy thôi: nếu không có thực lực và địa vị mà dám giữ một khoản tài sản khổng lồ như vậy, thì kết quả chỉ có thể là chết oan! Nếu không thì đã không có chuyện: người bình thường sau khi trúng sổ xố vài triệu, lập tức dẫn người nhà đi lĩnh thưởng rồi mai danh ẩn tích, đến cả nhà cửa của mình cũng không cần. Sự thật chính là như vậy!
Dương Húc Quang cười ha hả, hắn liên tục hút mấy hơi thuốc, cho đến khi đã không còn hút được chút mùi vị gì từ điếu thuốc trên tay nữa thì mới lên tiếng: “ Đến đây nào, xem xem số lượng và chủng loại Thực Phẩm Chấp Niệm ta phân chia cho ngươi này. Tổng cộng 2000 đơn vị, bao gồm…”
“Thuốc lá: 150 bao, dung lượng tổng cộng 150 đơn vị, mỗi bao có dung lượng 1 đơn vị. Sau đó là 50 kg gạo, dung lượng 500 đơn vị, trung bình 1 kg có dung lượng 10 đơn vị. Tiếp là 50 kg bột mì, dung lượng cũng 500 đơn vị. Còn có rau quả, thịt cá, ớt muối, gia vị… tổng cộng 2000 đơn vị Chấp Niệm Thực Phẩm.”
Dương Húc Quang vừa nói, vừa lôi ra từng bao gạo, bao bột mì, rồi các loại rau quả, thịt cá, gia vị. Chả mấy chốc mà sàn đại sảnh đã chất đầy các loại bọc to nhỏ, bên trên mỗi bao đều ghi rõ trọng lượng, dung lượng, tỷ lệ giữa trọng lượng và dung lượng.
Tới lúc này, Dương Húc Quang mới nghiêm túc nói với Bùi Kiêu: “Những gì ta nói sau đây ngươi phải ghi nhớ cho kỹ: mỗi ngày ba bữa ăn, mỗi bữa không được ăn nhiều hơn 20 đơn vị Thực Phẩm Chấp Niệm. Mà được ăn số lượng như vậy còn là vì chấp niệm của ngươi đủ cứng cáp: 1 đơn vị chấp niệm dung nạp được 2 đơn vị năng lượng tiêu chuẩn. Còn nếu là một Tự Do Linh Hồn như Dương Đỉnh Thiên thì mỗi bữa chỉ được ăn không quá 10 đơn vị. Phải nhớ cho kỹ, nếu ăn nhiều hơn thì không những sẽ gây ra lãng phí không hấp thụ được mà còn tạo ra gánh nặng cho chấp niệm của bản thân, có thể khiến cho hồn phi phách tán. Thế nên ngươi phải trăm ngàn lần ghi nhớ đấy!”
Bùi Kiêu hơi chút sửng sốt, rồi liền cười khổ. Hắn vốn có ý định sẽ nhanh chóng hấp thụ hết chỗ Thực Phẩm Chấp Niệm này trong vòng vài ngày, sau đó sẽ lập tức đi Mỹ, nhưng không ngờ việc hấp thu Thực Phẩm Chấp Niệm cũng có giới hạn nhất định. Tính ra thì mỗi ngày hắn chỉ hấp thụ được 60 đơn vị Thực Phẩm Chấp Niệm mà thôi, nghĩa là phải mất hơn hai mươi ngày hắn mới có thể hấp thụ hết 1500 đơn vị Thực Phẩm Chấp Niệm… Nói cách khác, hắn phải chờ khoảng một tháng nữa rồi mới đi Mỹ được!
Dương Húc Quang cười hắc hắc nói: “Sao lại có vẻ mặt kinh ngạc như vậy? Để ta đoán nhé… À, ý định của ngươi là nhanh chóng hấp thụ hết chỗ Thực Phẩm Chấp Niệm này, rồi sau đó lập tức tiến vào ảo giới phải không? Với thực lực đoàn đội của ngươi lúc này thì chắc là muốn vào Nam Bắc Chiến Trường? Thời gian một tháng, nói là nhiều thì cũng không nhiều mà nói là ít thì cũng không ít. Tuy chúng ta đều biết là đã sắp tới năm 2012, nhưng cũng không cần vì vậy mà quá nóng vội! Trong thời gian hai mươi ngày này, ngươi hãy yên tâm mà hấp thụ Thực Phẩm Chấp Niệm, tiện đó cũng trao đổi thêm với bọn Lý Lâm, vậy mới có lợi cho các hành động sau này của ngươi.”
Nói xong, Dương Húc Quang đứng lên rồi chậm rãi đi về phía cửa, hắn vừa đi vừa nói: “Cố gắng trở nên mạnh mẽ đi! Hãy nhớ kỹ, khoảng tháng sáu năm sau… sẽ lại có một đợt quỷ quái thực thể hóa nữa diễn ra. Có khả năng đợt quỷ quái thực thể hóa đó sẽ càng trở nên mãnh liệt hơn. Đến lúc đó, ngươi cũng sẽ là một chủ chiến lực của chúng ta…” Nói xong, hắn xuyên thẳng qua cửa đi ra ngoài.
Bùi Kiêu nghe vậy thì cười khổ, hắn nhỏ giọng tự nhủ: “Vì ngươi không biết sự khủng bố của Địa Ngục nên mới có thể nhàn nhã như vậy… Đành vậy, chờ một tháng cũng được, từ từ tìm hiểu chấp niệm của bản thân cũng rất có ích, lại có thể mài giũa thêm kỹ năng sử dụng Thiên Sinh Vũ Khí. Cũng không phải là lãng phí thời gian…”
Sau đó, Bùi Kiêu liền lấy từ mỗi một loại thực phẩm đang để đầy trên mặt đất ra một phần. Khi đã đếm đủ 500 đơn vị, hắn mới gọi Dương Đỉnh Thiên từ trên lầu xuống rồi, rồi giao phần Thực Phẩm Chấp Niệm đó cho tên cựu xã hội đen này, cũng không quên ‘hướng dẫn sử dụng’ cẩn thận một lượt.
Dương Đỉnh Thiên ngây ra vì sửng sốt, dường như hắn không thể tin nổi là Bùi Kiêu lại tặng cho mình thứ quý giá như Thực Phẩm Chấp Niệm. Phải hơn nửa ngày sau, hắn mới trả lời như thể đang lầm bẩm: “Cám ơn ngươi… đội trưởng!”
Bùi Kiêu cũng ngây ra, sau đó hắn mới cười ha hả nói: “Đây là lần đầu tiên ngươi gọi ta là đội trưởng đấy! Yên tâm đi, ta thực sự coi ngươi là đồng bạn chứ không hề coi là công cụ gì đó đâu. Đây chỉ là những phúc lợi mà thành viên trong đoàn đội xứng đáng có được.”
Dương Húc Quang hơi gật gật đầu, rồi hắn mở một túi gạo ra, bốc một nắm gạo chấp niệm ra xem. Chỉ thấy từng hạt đều trắng noãn, tròn trịa, dường như là loại gạo chất lượng cao nhất vậy, chỉ nhìn quá thì đúng là không khác gì gạo vật chất cả, làm người ta khó mà tin được là thứ này lại do Thiên Sinh Vũ khí hóa thành…
Đúng lúc này, chỗ gạo trên tay Dương Đỉnh Thiên bỗng nhiên nhanh chóng hòa tan, rồi biến thành một ngọn lửa màu bạc, cứ vậy mà bốc cháy trong lòng bàn tay Dương Đỉnh Thiên. Tuy ngọn lửa chỉ cỡ nửa bàn tay, nhưng Bùi Kiêu đứng cách đó không xa vẫn có thể cảm nhận được rõ ràng sự chấn động mãnh liệt của ngọn lửa này giống hệt như chấn động lúc hắn thiêu đốt chấp niệm vậy. Chẳng lẽ Dương Đỉnh Thiên có thể thiêu đốt được Thực Phẩm Chấp Niệm sao?!
Dương Đỉnh Thiên còn hoảng sợ hơn, nhưng hắn cũng là kẻ rất trầm ổn, không vì vậy mà vội vàng ném ngọn lửa màu bạc này ra ngoài. Có điều là cái ngọn lửa bạc này lại càng lúc càng cháy mãnh liệt hơn, lay động mạnh như thể sắp nổ tung vậy. Dương Đỉnh Thiên thấy vậy thì liền xoay người, ném ngọn lửa đó về phía vách tường ở xa sau lưng. Lập tức, một ánh sáng bạc trắng bùng lên kịch liệt. Sau đó, một tiếng nổ lớn cùng với ngọn lửa bùng lên ngay tại vách tường đó. Vách tường dày đặc không ngăn cản nổi một chút nào, lập tức bị ngọn lửa của vụ nổ xé vụn. Sóng xung kích còn khuếch tán ra xa bên ngoài vách tường hơn 10m rồi mới dừng lại…
Đến khi tro bụi của vụ nổ lắng xuống, Bùi Kiêu và Dương Đỉnh Thiên mới có thể thực sự thấy rõ được uy lực của vụ nổ do ngọn lửa màu bạc gây ra… Vụ nổ đã kéo thẳng từ vách tường biệt thự ra đến tường vây bên ngoài, cả một khoảng tường vây đã sụp đổ. Dưới mặt đất xuất hiện một cái rãnh dài vài mét, rộng nửa mét. Tất cả đều bị phá hủy bởi cái “nắm gạo” vừa rồi!
Hai người trợn mắt nhìn cảnh tượng trước mặt, mãi lâu sau cũng chưa hết ngây dại…
Lời bình:
Sức mạnh của Dương Đỉnh Thiên cụ thể là gì? Liệu có giúp ích cho chuyến đi Nam Bắc Chiến Trường sắp tới của Bùi Kiêu? Quyển hai của TVKD đã kết thúc, trong quyển ba, Bùi Kiêu sẽ lần đầu ở vị trí người lãnh đạo chứ không phải "cái đuôi" của Cung Diệp Vũ nữa rồi! Cùng đón đọc quyển ba đầy kịch tính và xúc động của TVKD được thực hiện bởi nhóm dịch Vô Hạn Chi Tâm!
Chú thích:
1. Nắm lỗ mũi: ý nói bị hạ nhục.