Tử Vong Khai Đoan

Chương 46: Q.3 - Chương 46: Tập kết nào! (2)




[Giờ khắc này, trong một phòng lớn xa hoa ở tầng cao nhất biệt thự ở phía bên ngoài Vùng Đất Hoang Tưởng Nam Bắc, một người thanh niên tóc vàng mặc trang phục cha xứ màu trắng đang thanh nhã ngồi ở cạnh chiếc bàn tròn. Trước mặt gã có bày một ly cà phê màu đen, chỉ thấy gã vừa thanh tao uống cà phê vừa ung dung xem sách trên tay, nhìn bộ dạng thực giống như thể vương tử quý tộc cổ đại.

Trong căn phòng lớn này, ngoại trừ gã ra còn có bảy người khác gồm năm nam hai nữ. Có điều năm nam một nữ thì ngồi chung một chỗ, còn cô gái có vẻ mặt lạnh lùng thì ngồi trên ghế salon, trước mặt nàng có đặt một thanh trảm mã đao lớn dài hơn ba mét chẳng hề phù hợp với vẻ ngoài mảnh khảng của cô gái này chút nào.

"Varos! Tên ngớ ngẩn nhà anh! Tôi không phải chạy tới đây để nhìn anh uống nước buổi chiều! Không phải nói lần này nhất định phải đi vào trong Chiến trường Nam Bắc giải quyết hết tổng tư lệnh Nam quân sao? Giờ anh đang làm cái gì đây hả? Vẫn có thể ngồi nhàn nhã ở đó uống cà phê, xem Kinh Thánh nữa!" Vẻ mặt cô gái càng lúc càng lạnh lẽo, đến cuối cùng rốt cục nhịn không nổi hét lớn đứng lên. Dù lời của nàng rất nóng nảy nhưng giọng nói đúng là dạng vừa mềm mại vừa dính*, với lại thân hình nàng nhỏ nhắn xinh xắn khác xa phụ nữ da trắng bình thường, tuy rằng đứng lên cũng đạt đến một mét bảy mấy nhưng chung quy vẫn khiến người ta cảm thấy có thể đặt vào lòng tay nhảy múa, Hơn nữa dung mạo nàng cũng rất tinh tế, xinh đẹp, tuy đúng là mắt xanh mũi dọc dừa nhưng có đường nét tinh tế của người Châu Á.

* Chắc ý tác giả là vừa mềm mại vừa đáng yêu!!!

Người thanh niên mặc trang phục cha xứ kia chính là thủ lĩnh Tổ Chức Tâm Linh nước Mỹ, Varos, cũng là một thành viên trong Tránh Thoát Giả cấp cao.

Hắn thản nhiên liếc nhìn người thiếu nữ nọ rồi lật lật Kinh Thánh trên tay mà nói: "Chúa nói có nghỉ ngơi cho tốt mới chiến đấu tốt được. Cô không cảm thấy trong buổi chiều dịu dàng này, uống chút trà chiều và đọc Kinh Thánh không phải là một chuyện cực kỳ hoàn mỹ sao? Chúng ta vừa mới đi ra từ cuộc chiến ở Hoàng Kim Quốc nên cứ thả lỏng thần kinh chút cho tốt đi đã. Chẳng hạn quyển Ông Lão Và Biển Cả lần trước tôi giới thiệu cho cô cũng không tồi đâu..."

Thiếu nữ vỗ mạnh xuống chiếc bàn tròn lớn, nói như gần là thét: "Có nghỉ ngơi cho tốt mới chiến đấu tốt... Từ lúc nào trong Kinh Thánh xuất hiện câu nói đó hả? Anh đừng tưởng rằng tôi chưa đọc qua Kinh Thánh! Còn nữa, anh uống cũng đâu phải trà mà là cà phê không đường, không sữa! Nhưng mà mấy chuyện đó cũng không phải chính, cái chính là tôi không có thời gian ngồi hầu anh uống trà buổi chiều gì hết. Tôi muốn chiến đấu ấy, tôi phải lấy được Vũ Khí Thiên Sinh ấy, tôi muốn đi đổi đồ ăn chấp niệm ấy. Còn có hơn bốn mươi chấp niệm là tôi có thể đạt được tiêu chuẩn thấp nhất năm trăm chấp niệm. Khi đó, tôi sẽ..."

Varos buông Kinh Thánh xuống, hắn chúm chím cười nhìn về phía cô gái, cho đến khi thấy trên trán cô nổi gân xanh thì hắn mới mỉm cười nói: "Hắn... Thực sự quan trọng với cô vậy ư? Kể cả vứt đi chính mình cũng không tiếc? Em gái thân yêu của tôi ơi, người thích tiểu thuyết, yêu mây trắng gió lành như cô, mặc dù bị người khác gọi là Cuồng Chiến Sĩ, mặc dù cực khổ như thế cũng hoàn toàn không đáng kể ư?"

Cô gái đầu tiên là đỏ cả mặt lên rồi lập tức xanh mét một mảnh. Nàng rống to: "Không sai! Hắn đã gây nhục nhã quá lớn cho tôi, tôi nhất định phải đánh bại hắn, tôi nhất định phải trả lại nỗi nhục nhã này! Cho nên, trở thành cường giả cấp Chân Ma là khả năng nhất định phải có để đánh bại hắn. Nếu không phải thế, nếu không phải..."

"Vậy thì ngay cả cố gắng và tình ý của mình đều bị phủ bỏ phải không?" Varos khẽ thở dài một cái, hắn lại cầm Kinh Thánh lên, vừa xem vừa nói: "Cường giả cấp Chân Ma ấy ư, không chỉ đơn thuần là dung lượng chấp niệm đạt đến năm trăm là được đâu, cần phải tìm được 'Nhân'* của mình", thực hiện 'Nhân' của mình, đồng thời thông suốt nội tâm không oán không trách, như vậy mới có thể đạt đến mức cấp Chân Ma. Em gái thân mến của tôi ơi, dựa vào tâm tính hiện giờ của cô không thể đạt đến mức độ đó đâu. Thế nên trước tiên hãy trở lại dáng vẻ mây trắng gió lành của cô đi, như vậy mới có lợi cho cô.

*Nhân trong nguyên nhân, ở đây chỉ lý do thúc đẩy.

Sắc mặt của cô gái vẫn quyết liệt như cũ, nàng lắc mạnh đầu nói: "Đánh bại hắn... Chứng minh nỗ lực và ... của tôi. Đó là 'Nhân' của tôi, đó chính là 'Đạo' của tôi!"

Varos tuy vẫn đứng xem Kinh Thánh như không có chuyện gì xảy ra nhưng ngón tay của hắn khẽ run lên rồi thực sự thầm cười khổ trong lòng.

(Có lẽ phần chấp niệm này nói không chừng thực sự có thể đột phát cửa chắn cấp Chân Ma chăng.. Nhưng nếu là "Nhân" và "Đạo" như thế, như vậy em gái à, tương lai của em sẽ... Cung Diệp Vũ ơi, sở dĩ ngươi không đánh ta, thực sự nguyên nhân chỉ là vì ta đã từng cứu ngươi một mạng sao? Một người đàn ông như ngươi... lúc đó cũng do dự sao)

Trong lúc không khí trong phòng đang dần trở nên nặng nề thì bỗng nhiên từ dưới lầu truyền đến hàng loạt tiếng kinh hô, tựa hồ còn có vài tiếng bước chân đang truyền đến. Khi mọi người đang nghi hoặc thắc mắc thì liền thấy mấy người xông vào trong phòng, người dẫn đầu nói gấp: "Đội trưởng, nhanh xuống dưới lầu chút. Dường như ở trong Chiến trường Nam Bắc đã xảy ra biến đổi cực lớn, người báo tin từ trong đó đi ra đã đến rồi... Đúng rồi, đội trưởng, còn có cả chuyện về cái gã Tránh Thoát Giả cấp cao thứ chín ấy, tựa hồ rất thú vị đấy."

Mọi người trong phòng đều thoáng sửng sốt. Ngay cả Varos cũng thoáng sững sờ, sau đó hắn gấp Kinh Thánh lại, đứng dậy mỉm cười nói rằng: "Là chàng thanh niên tên Bùi Kiêu kia sao? Hình như rất được Diệp Cung Vũ tín nhiệm nhỉ. Cũng tốt, đi qua nghe thử xem cậu ta đã làm chuyện kinh thiên động địa gì nào."

Nghe thấy lời này, những người khác thì chẳng làm sao, riêng thiếu nữ tóc vàng lại chợt ngây ngẩn cả người. Thế rồi nàng nhấc lên thanh trảm mã đao rất lớn trên bàn đi xuống dưới lầu trước tiên.

Khi đám người Varos nghe xong tin tức mà được đưa tới, trong cả phòng đã có trên trăm đầu Linh Hồn Tự Do đứng, bay rồi, mà bên ngoài biệt thự còn có gần nghìn Linh Hồn Tự Do và trong phòng còn có hơn hai mấy Tránh Thoát Giả. Lúc này tất cả họ dồn ánh mắt về phía Varos hoặc thiếu nữ cầm trảm mã đại đao đứng sau lưng hắn.

Sau khi nghe xong tin tức, Varos nói với những người còn lại: "Các vị, tại Chiến trường Nam Bắc này tập trung hơn một nghìn Linh Hồn Tự Do, hơn hai mươi Tránh Thoát Giả, hơn hai trăm người nắm giữ Vũ Khí Thiên Sinh. Thực lực như vậy nếu là tập trung lại đủ để một lần giải quyết cả ba con ma quỷ cấp Chân Ma. Nếu các vị không phiền, tôi tình nguyện trở thành đội trưởng phụ trách sắp xếp các vị chiến đấu. Chúa nói, con người phải tập trung sức mạnh lại, toàn lực tiêu diệt hết thảy kẻ thù! Chúng ta hãy đến chi viện chiến đấu trong Vùng Đất Hoang Tưởng nào các dũng sĩ!"

(Hình như... Thượng đế chưa từng nói mấy lời này ấy nhỉ?)

Không ít người ở đây đều nghĩ thế nhưng nếu đã có Varos dẫn đầu thì dĩ nhiên bọn họ cũng không muốn buông tha cơ hội kiếm lợi rất tốt này. Phải biết rằng trong số hơn hai trăm Linh Hồn Tự Do nắm giữ Vũ Khí Thiên Sinh ở đây chỉ có tối đa mười thanh Vũ Khí Thiên Sinh đạt cấp Chân Ma thôi, thế nên ba con ma quỷ cấp Chân Ma tuyệt đối là sức hấp dẫn cực lớn với họ!

"Thế thì các vị tự tập hợp đoàn đội của mình đi... Mười phút sau chúng ta sẽ xuất phát."

Cùng lúc đó, ở trong lòng Chiến trường Nam Bắc, nhóm người Bùi Kiêu đã đi tới lề trung tâm chiến trường và đang chuẩn bị càn quét lượng lớn ma quỷ phổ thông.

"Mọi người nhìn thấy rõ chứ, hai con ma quỷ một sói một ngựa cấp Chân Ma, phạm vi canh giữ của chúng ước chừng một nghìn mét gì đấy. Một khi vượt qua khoảng cách này, chúng sẽ lập tức trở lại gần ma quỷ loại ác ma. Hơn nữa, phạm vi hấp thu của trận đồ phù văn cũng tầm một nghìn năm trăm mét, xa hơn hút không được. Nếu tính theo cự ly bắn của con nhân mã kia, cự ly an toàn của chúng ta lấy ma quỷ loại ác ma làm trung tâm thì phạm vi bên ngoài cách hai nghìn mét là cự ly an toàn của chúng ta. Vì thế hãy ở trong phạm vi này đánh giết tất cả ma quỷ phổ thông."

Nhóm Bùi kiêu đứng ở trên khe núi nhìn ra xa bên dưới. Bùi Kiêu đang chỉ vào cuộc chiến bên dưới giải thích cho mọi người nhưng nói đến đây hắn bỗng nhiên nhíu nhíu mày rồi lại lên tiếng: "Giờ cứ năm người một tổ, các bạn có tổng cộng mười lăm người vừa đủ chưa làm ba tổ, tôi và Dương Đỉnh Thiên một tổ. Về phần Ngụy Đầu Trâu tôi sẽ ra lệnh nó xông vào trước một bước tấn công phá tan hàng ngũ bộ binh chỉnh tề kia, làm loạn cả chiến trường lên. Như vậy khi chúng ta xông xuống dưới mới không rơi vào trong vòng vây."

"Dĩ nhiên, nếu các ban gặp phải ma quỷ cấp Nhập Ma đỉnh phong mà không cách nào giải quyết thì có thể dẫn chúng tới gần chỗ Ngụy Đầu Trâu hoặc tôi. Cần phải nhớ kỹ một điểm, nghìn vạn lần không nên tiến vào trong phạm vi hai nghìn mét. Nếu là phát hiện hai con ma quỷ cấp Chân Ma tiến gần các bạn, các bạn nhất định phải lập tức trốn thoát ra, ráng sức kéo giãn khoảng cách với chúng."

Bùi Kiêu sắp xếp như trên xong, những người còn lại không cảm thấy có gì không ổn, dù sao bọn họ chỉ cần đối mặt với một đám ma quỷ phổ thông, hơn nữa lại còn là một đám ma quỷ đã bị Ngụy Đầu Trâu quậy cho hỗn loạn, căn cứ vào thực lực của bọn họ thì thực sự có thể giải quyết chúng rất nhẹ nhàng, tuy rằng số lượng hơi nhiều tí nhưng cứ năm người một tổ, lại không bị vây công, như vậy tính an toàn vẫn cao vô cùng.

Mọi người bèn gật đầu đồng ý. Theo mệnh lệnh của Bùi Kiêu, Ngụy Đầu Trâu vẫn im im lẳng lặng chợt đứng vụt dậy. Một tiếng bò rống âm vang rung trời, tiếp nối là một trận âm thanh nện đất nổ vang ầm ầm lao vọt về phía chiến trường nơi xa.

Khi Ngụy Đầu Trâu vừa xuất hiện rồi tiếp đó là tiếng bò rống vang lên, ba con ma quỷ cấp Chân Ma bị vây công ở phía xa lập tức vội quay đầu lại nhìn. Con Sói Mặt Người kia lộ vẻ khác thường trước nhất, nó thả một bộ xương khô cấp Nhập Ma đỉnh phong đang cắn xé trong miệng ra, nhếch miệng gào rú lên. Nhìn bộ dạng nó hệt như loài chó thể hiện ra tư thế tấn công, hiển nhiên trí tuệ cũng không được cao cho lắm.

Về phần con Bán Nhân Mã kia, nó nhìn chăm chú vào bóng dáng Ngụy Đầu Trâu, chiếc cung lớn màu xanh biếc trong tay không tiếp tục tấn công ma quỷ phổ thông xung quanh. Tuy vì khoảng cách quá xa nên nó không nhắm vào Ngụy Đầu Trâu nhưng nhìn thần thái và động tác của nó có thể thấy trình độ trí tuệ của con Bán Nhân Mã này rõ ràng cao hơn con Sói Lớn Mặt Người kia.

Còn con ma quỷ loại ác ma màu đỏ ở chính giữa nhất kia, nó mặc dù không có bất kỳ động tác gì mà chỉ liên tục quay đầu nhìn về phía Ngụy Đầu Trâu chạy tới, cả người cũng không hề di chuyển nhưng dao động của trường khí xung quanh thân thể càng thêm kịch liệt. Lúc này, trường khí màu đỏ vốn có thể thấy được bằng mắt thường càng liên tục rung chuyển như cơn sóng. Hiển nhiên con ma quỷ loại ác ma này hết sức kiêng kỵ đối với Ngụy Đầu Trâu.

Ngụy Đầu Trâu thì chẳng hề thèm để ý tới ánh nhìn chằm chàm và địch ý của ba con ma quỷ cấp Chân Ma, dù sao nó chỉ là một hình chiếu ma quỷ hiện thực hóa từ trong Bạo Viêm Cự Phủ đi ra ngoài, thực tế gần như không có trí khôn, chỉ dựa vào chấp niệm Bùi Kiêu lưu lại mà hành động thôi. Nó nhận được lệnh bắt đầu trùng kích nhóm ma quỷ phổ thông bốn phía, thế nên không hề quan tâm đến ba con ma quỷ cấp Chân Ma ở trung tâm vòng vây. Nó dẫm chân bước một bước vào giữa một đội ngũ Bộ Binh Xương Khô được sắp xếp ngay ngắn, tiếp đó đấm thẳng một đấm vào trung tâm đội ngũ này. Sức mạnh to lớn đến khoa trương lập tức tràn ra. Một tiếng nổ rền vang lên, lấy đội hình này làm phạm vi, ước chừng một phần ba mặt đất đều nổ văng tung tóe. Lập tức đội ngũ Bộ Binh Xương Khô này rơi vào rối loạn, một lượng lớn Bộ Binh Xương Khô bị nát bấy và tiêu tan, có ít nhất một nửa Bộ Binh Xương Khô biến thẳng thành năng lượng cơ bản, số còn lại cũng đều ngã trái ngã phái. Đặc biệt dưới sự đè ép của khí trường của Ngụy Đầu Trâu, mức độ hỗn loạn của các bộ xương khô càng gia tăng, hầu như không thể nào lại tổ chức được bất luận trận hình công kích gì nữa.

Sau một đòn, Ngụy Đầu Trâu lập tức tiếp tục đạp vang đất tiến về trước, quả thật dọc một đường đánh đâu là thắng đó, không gì cản nổi, bất kể là Bộ Binh Xương Khô, Kỵ Binh Xương Khô hay Đại Pháo Xương Khô gì cũng đều không thể ngăn cản chút nào. Một bước chân là hơn mười mét mặt đất vỡ tan, một đấm tức là phạm vi mấy chục mét bị tấn công. Đây quả thực là cỗ xe tăng hình người... À, xe tăng hình bò. Nói tóm lại là dạng như Ngụy Đầu Trâu đúng là phải từ ngữ khoa trương đao to búa lớn!

Sau khi luồng sức mạnh uy mãnh tới cực điểm này gia nhập chiến trường, các đội quân xương khô vốn đang sắp xếp chỉnh tề lúc này lấy Đầu Trâu làm trung tâm bắt đầu dần dần tan vỡ. Hơn nữa, bởi vì trường khí tức giận của Ngụy Đầu Lâu nên cứ đội ngũ nào bị hắn tấn công đều triệt để hỗn loạn, trong thời gian ngắn không thể nào tái tập hợp lại, căn bản là không thể lại sắp xếp cho ngay ngắn.

Trên thực tế, hầu hết ma quỷ ở Chiến trường Nam Bắc đều yếu đuối, thậm chí so ra còn kém xa ma quỷ được thực tế hóa đến thế giới hiện thực. Có điều, thứ nhất chúng thắng ở mặt số lượng, thứ hai vì mô hình kỷ luật quân đội hình thành trận hình gồm nhiều đội ngũ, lại dùng chiến thuật súng đạn ba giai đoạn tiến hành công kích. Mô hình này tất nhiên thể hiện ra được tối đa ưu thế về số lượng của lũ ma quỷ này. Chính vì thế nên dù nhóm Linh Hồn Tự Do có thực lực cao hơn những ma quỷ này rất nhiều nhưng vẫn chưa đạt tới ưu thế áp đảo cũng không phải là đối thủ của những quân đoàn ma quỷ này.

Nhưng mà Ngụy Đầu Trâu thì khác. Da dày thịt béo, đối mặt với súng đạn tấn công không để ý, đó là thứ nhất; thứ hai là phương diện tốc độ không gì sánh kịp, chí ít là như thế đối với đội quân xương khô, thế nên chỉ sau một lát tấn công đã phá vỡ đội ngũ của chúng. Thực ra Linh Hồn Tự Do cũng có thể đánh bại đội quân xương khô như thế, điều kiện tiên quyết là có Vũ Khí Thiên Sinh và có thể giải quyết hết đội quân xương khô, nếu không chờ trận hình của chúng tập hợp lần thứ hai thì bị đánh cho tiêu tan lại chỉ có thể là Linh Hồn Tự Do.

Ngụy Đầu Trâu giống hệt một cái gậy quấy cứt quấy cho chiến trường dưới thung lũng nát bét luôn. Nó tuân lệnh Bùi Kiêm không hề bước vào trong vòng phạm vi hai nghìn mét cách ma quỷ loại ác ma. Tất nhiên Sói Lớn Mặt Người và Bán Nhân Mã cũng không tấn công được nó. Vì thế sau chưa đến một phút đồng hồ, đội ngũ quân đội mấy vạn ma quỷ phổ thông đã bị làm cho rối tinh rối mù, hoàn toàn không nhìn ra trận hình nào.

"Chính là lúc này!"

Bùi Kiêu nhìn thấy vậy bèn hét lớn một tiếng, cùng Dương Đỉnh Thiên dẫn đầu xông về phía đông đảo ma quỷ phổ thông. Đồng thời sau lưng hắn, hơn mười người bọn Đại Vệ cũng đi sát theo, mỗi người đều tự rút ra Vũ Khí Thiên Sinh, hoặc đao, hoặc thương, hoặc trọng kiếm hai tay, có súng ống, có cung nỏ, thậm chí còn có một gã đàn ông Châu Âu thô kệch cầm một cái roi da dài.

Nói chung, cũng may lúc trước Bùi Kiêu đã yêu cầu các Linh Hồn Tự Do không có Vũ Khí Thiên Sinh rời đi, số người còn lại tuy ít nhưng mỗi người đều có Vũ Khí Thiên Sinh của mình nên lúc đối phó với rất nhiều đại đội ma quỷ xương khô không có lấy một cấp Nhập Ma nào quả thực như hổ nhập bầy dê vậy. Bùi Kiêu và Dương Đỉnh Thiên dẫn đầu nhảy vào trong một đám ma quỷ hỗn loạn nhất ở bên ngoài, giơ tay chém xuống, xoèn xoẹt mấy tiếng, hễ ma quỷ nào bị thanh GunBlade Anh Dũng chém phải đều lập tức biến thành năng lượng cơ bản, ngay cả thoáng giãy dụa cũng không thể. Dạng ma quỷ như thế này chấp niệm quá yếu ớt, chỉ cần bị Vũ Khí Thiên Sinh đánh trúng thì dù bất kể đánh trúng vào đâu cũng chắc chắn phải chết.

Trong lúc liên tiếp chém xẹt qua ma quỷ xương khô, Bùi Kiêu thoáng đảo mắt nhìn qua Dương Đỉnh Thiên và những người còn lại. Tuy là sức nạp của Vũ Khí Thiên Sinh của những người này kém xa Hero GunBlale của hắn nhưng bất kể là sức nạp lớn hay bé, dường như chỉ cần là Vũ Khí Thiên Sinh là được, chỉ cần đánh trúng ma quỷ xương khô thì tuyệt đối là một đòn phải chết. Hơn mười người này tổng cộng có bốn tổ, mỗi một tổ đều phảng phất như một lưỡi dao gió cắt vào trong biển ma quỷ, lập tức liền có rất nhiều năng lượng cơ bản xuất hiện trên con đường mà họ xông qua. Bốn tổ này không hề ngừng lại, tất cả đều nối gót theo nhau phóng về trung tâm đông đúc.

Trong lúc một lượng lớn ma quỷ ở bên ngoài bị đánh tan, còn bên trong có Ngụy Đầu Trâu đang tàn sát bừa bãi, ác ma màu đỏ mà Bùi Kiêu vốn nhận định không có khả năng di chuyển lại chợt đứng dậy từ mặt đất, cặp cánh dơi đen kịt gần năm mét mạnh mẽ vỗ, dần dần nó đã lơ lửng trên không!

Không chỉ thế, mấy khối cầu lửa màu đỏ thắm lớn như chậu rửa mặt cũng xuất hiện xung quanh cơ thể nó như thể muốn tiến hành công kích...

Chẳng lẽ... Nó tính bay ra khỏi trận đồ phù văn tấn công mọi người ư? Bùi Kiêu lướt nhìn qua liền thấy được cử động của ma quỷ loại ác ma, trong thoáng chốc, lòng của hắn đã lạnh quá nửa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.