Chuyển vào đây? Đùa gì thế!
"Chủ nhiệm, ông xác định cô giáo Tang thật sự là ở trong phòng làm việc này sao?"
Vào thời điểm Hùng Thần Giai đang ở trong cơ thể cô dùng biên độ nhỏ kéo ra đưa vào, bên ngoài lại truyền đến một giọng nói của phái nam vô cùng rõ ràng, Tang Vãn Cách cũng nghe được rất rõ ràng, đây chính là người đàn ông mà bọn họ vừa gặp ở cửa trường tên là Sào Văn Ngạn.
"Đúng vậy mà, không sai đâu, chính là chỗ này, tôi còn cố tình đi xem thời khóa biểu của hai người bọn họ nữa mà, chưa đến tiết vào lớp ── lúc này bọn họ đều nhàn rỗi mà!" Thật là chuyện lạ, người đâu rồi, người chạy đi đâu rồi nhỉ?! Thầy chủ nhiệm vuốt cái đầu trụi lủi của mình, mù mờ không hiểu.
"... Bọn họ?!" Thanh âm Sào Văn Ngạn tỏ ra có chút nghi ngờ.
"Đúng vậy a, còn có thầy Hùng Thần Giai nữa, hai người bọn họ dùng chung một phòng làm việc mà."
Đôi mắt to của Tang Vãn Cách khẩn trương nháy mắt, hai cánh tay nhỏ trắng như tuyết cũng bấu chặt vào cánh tay của Hùng Thần Giai hơn, thủy huyệt nhỏ xinh lại càng xoắn chặt hơn nữa giống như không muốn để cho Hùng Thần Giai động đậy vậy, một đôi tai trắng noãn như sò biển cũng dựng thẳng lên tập trung tinh thần lắng nghe bên ngoài nói chuyện, chỉ cách nhau có một bức tường cô tuyệt đối không nguyện ý phát ra bất cứ thanh âm gì để cho người khác nghe đâu!
Cứ như vậy nhưng người chịu khổ lại là Hùng Thần Giai, hắn lúng ta lúng túng há mồm ra nghĩ cách giải thích, nhưng giai nhân rõ ràng là không muốn quan tâm hắn, lần này nên làm cái gì mới phải đây? Nếu như cô biết được chân tướng ── nhất định sẽ không để ý tới hắn nữa!
Thân thể cường tráng thon dài cẩn thận cố gắng động một cái, nhưng vừa mới động hai cánh tay mềm mại đang chộp lên cánh tay hắn lập tức níu chặt lại, làm Hùng Thần Giai sợ tới mức phải lập tức như vừa rồi cương cứng tại chỗ động cũng không dám động, trong lòng lại ra sức liều mạng chửi mình. Không thể không mắng chính mình được, nếu hắn không đùa giỡn thì đâu lâm vào tình cảnh như vậy?!
Lừa Tang Vãn Cách lại hại mình, không được gì lại mất, hại người hại mình a!!!
Bên này hắn đang đau khổ phát cáu, bên kia Tang Vãn Cách vừa nghe phía ngoài đối thoại lại nhăn mày lại, lông mày xinh đẹp thon dài nhẹ nhàng rối rắm dồn vào một nơi, ngay cả cánh môi cũng nhấp nhỏm, vẻ mặt nhàn nhạt, Hùng Thần Giai có thể cảm nhận rất rõ ràng được một việc: cô mất hứng.
Thế là trong bụng lại sục sôi, hắn lo âu đưa bàn tay bưng lấy khuôn mặt nhỏ bé của Tang Vãn Cách, nhìn chung quanh, cuối cùng phát hiện nguyên nhân do lời nói của hai người bên ngoài làm cô không vui, thế là cũng đành phải cố đè xuống dục hỏa đốt người lại mà dựng thẳng lỗ tai đi nghe ngóng.
"... Nhưng mà dù sao bọn họ cũng không có ở đây, anh cũng không thể tiền trảm hậu tấu chuyển vào như vậy được!" Là thanh âm của thầy chủ nhiệm. Mặc dù chỉ gặp qua một lần, nhưng Hùng Thần Giai đối với cái người có sinh lý đặc biệt bình thường ấy cũng có chút ấn tượng, dù sao tuổi cũng lớn mà bộ dáng ngây ngốc cứ như người "Không nhiễm một hạt bụi" vậy, có thể có mấy người đây? Gặp được, dĩ nhiên là phải thành tâm bái lạy rồi.
Nhưng sau đó lại truyền tới cái thanh âm Sào Văn Ngạn mà hắn chán ghét nhất, ở đáy lòng Hùng Thần Giai rất ác độc đặt cho người ta cái ngoại hiệu gọi là "Viêm đại tràng", ừ đó, ai bảo tên của hắn ta như vậy chứ? Đúng là không dễ nghe chút nào nha! Sao không giống như hắn, Hùng Thần Giai, tên rất có khí thế nha!
Nhưng sau khi nghe được câu nói của Viêm đại tràng lập tức khiến tâm tình đang dần dần tốt lên của Hùng Thần Giai lại khó chịu: "Vậy thì cũng có sao đâu, tôi nghĩ cô giáo Tang nhất định sẽ rất hoan nghênh tôi đấy, cô ấy rất là dịu dàng."
"Ách... Nói thì nói như vậy thôi..., cô giáo Tang thật sự là rất xinh đẹp lại dịu dàng, tất cả đồng nghiệp cũng rất ưa thích cô ấy. Nhưng mà còn thầy Hùng... Ách... Hình như anh ta rất bảo vệ cô giáo Tang nha." Nghiêm cấm tất cả phái nam đến gần, quản còn nghiêm hơn cả ba của người ta nữa, cũng không biết có quan hệ thế nào với cô giáo Tang nữa.
Thanh âm Sào Văn Ngạn giống như không chấp nhận: "Tôi thấy thầy Hùng chỉ là một bên đơn phương tình nguyện thôi?! Cô giáo Tang xinh đẹp cao quý như vậy, hắn tuyệt đối không xứng với cô ấy chút nào!"
Nghe vậy, Hùng Thần Giai giận đến muốn nhe răng, hận không lập tức xông ra đem cái mặt của hắn đánh cho lệch một bên được! Nhưng giai nhân phía dưới lại cầm cánh tay hắn thật chặt làm hắn không thể động đậy được.
"Ha ha..." Thầy chủ nhiệm cười gượng, "Tôi nghĩ vẫn nên chờ một người trong bọn họ trở lại rồi hãy tính, nếu cứ lờ mà lờ mờ chuyển vào cũng không tốt."
"Đây là phòng làm việc của trường học, tại sao tôi muốn chuyển vào phải hướng bọn họ xin phép?" Sào Văn Ngạn rất không hiểu rõ, cũng có chút bất mãn, "Tóm lại cứ như vậy đi tôi trước hết đem đồ của tôi để ở đây, anh xem nơi này cũng không phải rất lớn ư, bọn họ chỉ có hai người, quá lãng phí rồi!" Huống chi, đem giai nhân xinh đẹp đặt ở bên cạnh cái đầu gấu nguy hiểm trời phật cũng chắc chắn là không đồng ý nha!
Hùng Thần Giai càng dùng sức cắn chặt răng, mẹ nó, chuyển vào đây sao? Cái tên Viêm đại tràng đó muốn đùa cái vậy hả?!