Tuấn Hồ

Chương 2: Chương 2




Đợi một lát,trừ tiếng chim hót ngoài ra không có người mở cửa,cô buồn bực nhíu lại ấn đường đề cao âm lượng hô lại một lần.

「 Xin hỏi có người ở đây không?」

Trả lời cô vẫn là một mảnh yên tĩnh.

「 Chẳng lẽ vị thầy La kia không ở sao? Nhưng mà mẹ chồng rõ ràng nói hắn hẹn buổi chiều đến lấy hoa……」 Cô tự hỏi tự đáp, trầm ngâm sau một lúc lâu,nhìn trái nhìn phải phát hiện có đường mòn đi thông ra phía sau, vì thế quyết định ra phía sau căn nhà lớn này nhìn xem.

Đi đến sau nhà,cô mới giựt mình thấy hoa cỏ nơi này chiếm diện tích khá lớn, trừ vườn hoa ở phía trước không ngờ mặt sau vẫn có một nhà ấm thủy tinh khá lớn.

「 Trời ạ, cô đến Dương Minh Sơn nhiều lần như vậy, thế nhưng không biết nơi này có phòng hoa lớn như vậy……」 Cô thì thào sợ hãi than.

Tạo hình nhà ấm cũng cực đẹp giống như lồng chim khổng lồ,nóc nhà tròn giống như hình ảnh nhà ấm trồng hoa được trông thấy ở tập đoàn quý tộc Âu Châu, sử a sang lại sạch sẽ thanh nhã, trong đầu cô lập tức hiện ra vương tôn quý tộc đang mặc quần áo xinh đẹp, ở bên trong nhà ấm nhàn nhã uống buổi trà chiều.

「 Xem ra, La đại sư này thật là có tiền nha……」 Cô âm thầm thở dài.

Người có thể ở nơi này có một khu trồng hoa lớn như vậy chắc chắn không phải nhân vật bình thường.

Đang suy nghĩ xuất thần nhìn lên nhà ấm, phút chốc một tiếng động kỳ lạ từ bên trong truyền ra, khiến cho cô chú ý.

「 Chẳng lẽ thầy La đang ở ngay tại nhà ấm?」Cô vui vẻ lập tức đẩy cửa thủy tinh nhà ấm ra đi đến chỗ phát ra tiếng động, từng bước một đi vào không gian xanh biếc này.

Như là Wizard Of Oz,trong lòng cô tràn đầy ngạc nhiên nhìn bốn phía có các kỳ hoa dị thảo chưa từng gặp qua………..

Nơi này đẹp quá……

Cô nhìn đến oa mắt, thiếu chút nữa đã nghĩ có thể ngồi xuống ghế ở đằng kia nghỉ ngơi, đi đến nơi này đã đến giữa trưa.

Bất quá cô không dám quên mục đích mình đến đây,lời nói của mẹ chồng cô chính là mệnh lệnh, mẹ chồng muốn cô trước khi trời tối phải mang hoa về,cô không thể kéo them một giây nào, nếu không lại bị quở mắng một hồi.

Cô thở dài điều chỉnh một chút eo và bả vai, tiếp tục đi đến phía trước, cũng thử lên tiếng hỏi.

「 Có người ở đây không……」

Không ai đáp lại cô nhưng cô mơ hồ có thể nghe thấy ở chỗ sâu trong nhà ấm vẫn truyền ra tiếng rên rĩ đứt quãng.

Cô tò mò đi đến phía ra tiếng động, nhưng mà vừa mới bước ra vài bước, một tiếng thét chói tai lại phát ra –

「 A……」

Cô chấn động không rảnh ngẫm nghĩ lập tức nhằm phía trước, đẩy đám hoa cỏ ngăn cản đường đi,cô há mồm đang muốn hỏi đã xảy ra chuyện gì, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt cô thở hốc vì kinh ngạc, thiếu chút nữa bật thốt lên thanh âm nhất thời bị khóa ở yết hầu, như thế nào cũng phát ra không được.

Đây là……

Cô trừng lớn hai mắt, chỉ thấy một cô gái cái trần như nhộng lộ ra trọn vẹn, nằm ở trên ghế hai chân mở ra vòng sang eo người đó,mà người đàn ông này khoác duy nhất một cái áo bằng tơ màu trắng, cô nàng kia chặt chẽ dán hắn, đầu ngửa ra sau, miệng thỉnh thoảng phát ra tiếng kêu thảm thiết kinh người.

「 A…… A…… A……」

Không, không nên nói là tiếng kêu thảm thiết, theo cô là tiếng thỏa mãn dâm đãng ,xem ra kia căn bản là hưởng thụ reo hò.

Hướng Uyển Thanh đã muốn hai mươi lăm tuổi, đã sớm không phải không cô gái, nhưng chính mắt thấy cảnh này vẫn cảm thấy khiếp sợ, dù sao người đang quen với cô hai năm, bạn trai sắp đính hôn trình độ tiến triển cũng chỉ cho ôm hôn môi mà thôi, chuyện nam nữ cô chưa từng suy nghĩ quá, bạn trai cũng sẽ không bức cô, bởi vậy chuyện nam nữ trước mắt này rõ rang có hành vi phóng đãng ái ân quả thực dọa mắt cô choáng váng!

「 Ưm! A……」 Cô gái kia tiếp tục phát ra tiếng phóng túng.

Người đàn ông kia giống như đang chinh phục nắm trong tay thân thể cô gái kia dường như cũng vui vẻ ở trong đó……

Hướng Uyển Thanh lập tức ngây người vài giây, mới giựt mình thấy chính mình không nên xuất hiện ở trong này, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên, xấu hổ lại kích động xoay người muốn nhanh chút rời đi, không ngờ mới lui về phía sau liền đụng ngã một chậu hoa lan trên giá gỗ, toàn bộ bình hoa rơi xuống , “Rầm” một tiếng tiếng bình hoa vỡ vụn vang lên.

Nguy rồi! Cô hoảng sợ trợn to hai mắt hốt hoảng quay đầu, chột dạ hận không thể tìm cái lổ để trốn vào.

Này tiếng động vang lên kinh động người đàn ông kia, động tác hắn hơi chậm lại chậm rãi quay sang.

「 A…… Thật xin lỗi –」 Hướng Uyển Thanh vội vàng xinh lỗi, cũng muốn cố gắng giải thích nguyên nhân tại sao mình xuất hiện ở trong này, nhưng mà khi cô nhìn thấy sắc mặt người đàn ông kia, sắc mặt đột nhiên đại biến, thanh âm im bặt.

Mặt hắn……

Mặt người đàn ông này……

Không phải người!

Không phải mặt người!

Mà là…… Hé ra……

Hé ra một…… mặt hồ ly trắng toát!

Cô kinh hoàng cho là mình hoa mắt,cô xoa xoa mắt nhìn lại cái cẩn thận, nhưng mà người đàn ông trước mắt này mặt vẫn như cũ là hồ ly!

Ánh mắt hẹp dài mang một ít tà khí, mũi miệng dài nhọn, ở hai bên mũi có lông mao dài nhỏ kéo dài đến hai má,còn lộ ra mấy cái răng sắc bén, mũi phun ra hơi thở nguy hiểm.

Hướng Uyển Thanh đứng thẳng bất động ở tại chỗ, không khỏi hoài nghi chính mình đang nằm mơ, nhưng mà ý niệm trong đầu vừa mới hiện lên người đàn kia đã xoay mình buông cô gái lộ ra trọn vẹn kia, hướng cô khẽ quát một tiếng –

「 A! Cô……」

Thấy hắn bỗng nhiên há miệng hét lớn,cô nhịn không được bước lui về phía sau, sợ tới mức hít một ngụm không khí thấp kêu:「 yêu…… Yêu quái!」

「 Cô nói cái gì?」 Yêu quái kia lạnh lùng gầm lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.