“Ting, thu phục thành công Dương Thiên, độ trung thành 5 điểm.”
“Ting, hoàn thành nhiệm vụ, ban thưởng 50 điểm yy, một lần rút thưởng ngẫu nhiên”
Hệ thống phát ra âm thanh, khiến Quân Đại Soái hài lòng.
Có chút điểm trung thành, dù tương đối thấp, nhưng cũng đã đủ chứng minh thằng này là có ý tứ thuần phục, chứ không phải nói một đằng làm một nẻo.
Về đến Quân phủ, nhìn thấy bọn hạ nhân kính cẩn cúi chào, Quân Đại Soái gật gật đi về phòng, có chút cảm thán.
Người khác xuyên qua, bên trong gia tộc đều là đấu đá lẫn nhau, huynh đệ tương tàn, các loại âm mưu quỷ kế nối liền không dứt.
Phụ thân không phải là chết cũng chính là ghét bỏ nhi tử, chỉ có mẫu thân bằng tình yêu dễ dàng cảm động xuyên qua đại thiếu.
Đám hạ nhân thì luôn đóng vai nhân vật phản diện, hung hăng xem thường chủ tử phế vật thiếu gia.
Đến lượt bản thân mình đây.
Cả ngày nhàn hạ, nhàm chán không có việc gì đi dạo thanh lâu, hay làm quen với sự vụ gia tộc.
Các trưởng lão, quản sự hạ nhân thì khinh thường thì vẫn có, cái này không tránh khỏi, chỉ là bọn hắn không có cố ý làm khó gì đó.
Huynh đệ tương tàn, cái này điều kiện cần thiết là phải có ít nhất một tên huynh đệ nha.
Quân đại thiếu là hậu duệ duy nhất của Quân Đại Dũng, muốn tương tàn cũng tìm không ra đối tượng.
Tranh đấu bên trong gia tộc, Quân Đại Soái lúc xem trên vẫn thập phần ưa thích, làm sao bây giờ không có cơ hội thể nghiệm a.
“Haiz, mặc dù thuận lợi, nhưng thật có chút nhàm chán! “
Quân Đại Soái thở dài.
“Ký chủ, ngươi muốn biết tại sao lại thuận lợi như vậy không?”
“Vì sao?”
“Vì ngươi rất đẹp trai!”
Lời này.
Nói thật con mẹ nó không sai.
Bổn thiếu còn có thể làm gì bây giờ, sinh ra vốn dĩ đã soái.
“Hệ thống, không ngờ ngươi ánh mắt tốt như vậy!”
Quân Đại Soái hài lòng, hiếm thấy khen thưởng một câu.
“Chỉ là do ngươi kế thừa tốt gen của Quân gia chủ thôi, đẹp trai nhất đương nhiên vẫn là Quân gia chủ ”
“...”
Quanh co một hồi, vẫn là lấy bổn thiếu làm nền để vinh danh cho thần tượng của ngươi.
Còn mẹ nó cái biểu tượng trái tim ngu ngốc tung bay trước mắt bổn thiếu là gì đây?
Não tàn fan.
“Dừng, rút thưởng ngẫu nhiên cho bổn soái!”
“Ting, rút thưởng hoàn tất.”
“Chúc mừng ký chủ, đạt được sủng vật Pikachu cấp một, đến từ Hệ thống game tại dị giới vị diện! Sẵn sàng triệu hoán.”
Ồ ồ!
Pikachu nha!
Quân Đại Soái ánh mắt tỏa sáng.
“Triệu hoán, nhanh triệu hoán!”
Trước giường bỗng nhiên xuất hiện một con vật nhỏ, hình tượng y hệt Pikachu kiếp trước của hắn.
Toàn thân Pikachu bao phủ bởi bộ lông lông vàng óng, cặp mắt đen láy to tròn, nhìn rất ngô nghê, phối hợp với hai má đỏ chót, khiến cho nó lúc này mười phần đáng yêu.
Hai cái tai vật nhỏ dài nhọn, tựa như tai thỏ, phía đỉnh không phải lông vàng, mà có một nhúm đen nổi bật.
Đương nhiên, mang tính tiêu chí vẫn là cái đuôi hình zic zac tia sét kia, lúc này đang không ngừng cựa quậy.
Pikachu đưa tay dụi dụi mắt, tựa như vừa tỉnh ngủ, bộ dạng khả ái ngây thơ, khiến Quân Đại Soái vô cùng ưa thích, tiến lên ôm lấy.
“Rẹt..rẹt...”
Âm thanh tia sét đốt cháy da thịt vang lên.
Quân Đại Soái mồm miệng bốc khói, chật vật ngã ngửa.
“Hệ thống đâu, sao mày nói là sủng vật, mà nó vẫn phóng điện tao?”
“Khụ, quên thiết lập khế ước linh hồn với ký chủ. Ký chủ đợi chút!”
“Ting, đã thiết lập thành công.”
Lại quên, con mẹ mày!
May mắn Quân Đại Soái dùng qua ba viên tố thể đan, tố chất thân thể cường hãn, bên ngoài quần áo chỉ bị đốt cháy đen, chứ thực chất không tổn hao gì.
“Pi ka pi ká!”
Pikachu đột nhiên kêu lên, âm thanh trong trẻo đáng yêu, đôi mắt to tròn nhìn chăm chú đang nằm trên đất Quân đại thiếu gia.
Cảm nhận thấy một mối liên kết tận sâu trong linh hồn, tựa như phụ mẫu thân sinh, nó đột nhiên nhảy lên trên ngực Quân Đại Soái, khẽ nựng nựng cặp má màu đỏ với gương mặt hắn.
- Mau xuống, ngứa.. ngứa..
Quân Đại Soái vô cùng vui vẻ, giơ tay véo má nó.
Nào ngờ Quân đại thiếu gia khống chế không tốt lực lượng, động tác có chút mạnh, khiến nhỏ bé khả ái Pikachu giật mình, phóng điện theo bản năng.
“Rẹt... rẹt...”
Lần này là kề sát khuôn mặt, cường độ có chút lớn.
Quân Đại Soái cơ thể giật giật, phun ra một ngụm khói trắng, không cam lòng ngất đi.
- Thiếu gia, ngài tỉnh rồi.
- Nương tử, Quân nhi đã không sao rồi.
Vừa quen thuộc vừa lạ lẫm hoàn cảnh tái hiện, Quân Đại Soái mở mắt ra, cơ thể không khống chế run rẩy một ít.
Chỉ thấy trước mặt là đẹp trai Quân gia chủ cùng nương tử, Tiểu Liên, A Điền A Thất.
- Pikachu đâu?
- Thiếu gia, ngài nói là con vật này?
Tiểu Liên chỉ chỉ phía cuối giường, Quân Đại Soái nhìn theo, lúc này Pikachu đang ngồi đó, dùng ánh mắt ăn năn hối lỗi nhìn hắn.
- Nhi tử, làm sao ngươi lại ngất đi như vậy, y phục cũng đều cháy đen?
Quân Đại Dũng trầm giọng hỏi.
- Không có chuyện gì, chỉ là sủng vật mới thu có chút nghịch ngợm a.
- Đây là sủng vật của con?
Mẫu thân đại nhân nhìn lấy Pikachu, trong mắt đều là cưng chiều.
Khó tránh, bộ dáng khả ái ngây thơ siêu cấp dễ thương của nó, là nữ nhân, đều dễ dàng bị đánh bại.
- Không sai, nó gọi Pikachu. Ta không sao, cần nghỉ ngơi một chút, mọi người ra ngoài đi.
Quân Đại Soái giả vờ xoa xoa đầu nói.
Đợi cho đám người đi ra, hắn mới tiến vào, hỏi hệ thống.
“Vật nhỏ này, nuôi nó không cần Pokeball sao?”
“Không cần, hệ thống cải tạo, khiến cho Pikachu trở thành độc lập sinh linh, đồ chơi đó có cũng được mà không có cũng không sao?”
“Ý ngươi là gì?”
“Pikachu bây giờ trở thành lôi hệ yêu thú, bình thường không lệ thuộc vào Pokeball. Tuy nhiên trải qua một thời gian nào đó tu luyện sẽ có giai đoạn ngủ đông tiến hóa, lúc đấy kí chủ có thể mua sắm Pokeball để nó ngủ đông trong đó.”
“Tức là, ở bên ngoài cũng có thể tiến hóa được?”
“Đúng vậy, nhưng Pokeball cung cấp điều kiện lý tưởng và an toàn, thậm chí ký chủ có thể trong quá trình ngủ đông gia nhập thiên tài địa bảo để Pikachu hấp thu, tiến hóa hoàn mỹ hơn.”
Còn có việc này.
- Pikachu, đến đây.
Quân Đại Soái vẫy vẫy tay.
Pikachu nghe được, rón rén bước tới, tựa như một đứa trẻ biết lỗi.
Quân Đại Soái ôm lấy nó, đặt ở bên đầu, ấm áp vỗ về.
- Cùng tao tung hoành thế giới này nhé, Pikachu.
Nghe hiểu âm thanh của hắn, Pikachu non nớt gật đầu, trong miệng hé mở âm thanh bé nhỏ.
- Pì ka chù.