Tùng Tửng, Em Yêu Anh

Chương 10: Chương 10: Bị Hãm Hại




Đêm nhạc diễn ra trọn vẹn,Hari Won thì hát bài Hương Đêm Bay Xa,tiếng chị ấy nghe rất dễ thương theo kiểu Việt lai Hàn ý.Còn anh Huy anh ấy hát bài Giá Một Lần Hoán Đổi nghe tâm trạng ghê,hôm nay nhìn ảnh xinh trai phết có điều thua ông Tùng nhà ta thôi.Hehe.À hình như thiếu thiếu cái gì thì phải...a nhớ rầu thiếu anh “đầu một màu tóc 10 năm không đổi.

Kết thúc buổi biểu diễn cả đám dẫn nhau đi ăn xong rồi vào SKY M-TP uống trà sữa.Nhìn lúc này Tùng rất trẻ con a..thấy anh vui vẻ như vậy Kiến Huy trêu:

-Àizz..Kỳ Thư ơi có một người á..hai mươi mấy tuổi rồi mà y chang như con nít..tối ngày trà sữa trà sữa.._nghe là biết Huy nói ai rồi..biết là mình bị trêu anh quay sang nhìn Kiến Huy bằng ánh mắt “tình củm” làm cho Huy lạnh sống lưng.Không những không giận mà anh còn “cười hiền” đáp lại:

-Ừm..vậy á đở hơn ai kia ở nhà mặc quần đùi “CHÚ BÁO HỒNG”,mang dép con HEO BÔNG MÀU HỒNG_vừa dứt câu mặt ai kia trở nên xám ngắt,hình như có sự quê nhẹ..híhí.

Nhìn thấy biểu hiện của Kiến Huy làm anh hài lòng nở một nụ cười mãn nguyện:

-Muahahahahaha!!! _oimeoi đó là giọng cười của ông Tùng Bình Thường đấy.

-Hahahahahah_cả đám cười rộ lên.

-hihihihi...không ngờ cậu có sở thích thích “màu hồng” nha_hairi trêu

-hôhôhô....anh Huy “men”quá..híhí_cô cũng phụ hoạ theo.

Ôi..anh Huy ơi ..mất hình tượng quá đi..

Hahaha..cái mặt của Huy bây giờ là môt màu đen,đúng thật là cậu có người anh em ”tốt” thiệt.Điều thầm kín của cậu lại bị “hắn ta” phanh phui vậy đó...grừừ....thù này cậu không trả cậu không phải là Bắp Kiến Rùa à nhầm là Ngô Kiến Huy.

-Mọi người có thôi đi không?_mặt Huy hầm hầm quát..có tác dụng ghé cả đám im bặt luôn..tuy nhiên vai vẫn còn run run.

-Khụ...khụ...tụi mình nín rồi.._ÊVo lên tiếng.

-Còn em,trà sữa của em anh tịch thu..hừhừ.._Huy nhìn qua Tùng với lấy ly trà sữa,mặt Tùng méo xẹo trong đáng yêu lắm:

-Thôi anh Huy,em biết lỗi rồi mà,đáng nhẻ em không nên nói anh thích màu NỮ TÍNH như vậy..ahihi_anh chớp chớp mắt nhìn Huy.

-Hahahaha_cả đám lại cười như điên..

-Dẹp...không cho em uống..ai biểu em chọc anh.!!!

-Giờ có trả cho em hong?

-Hong!!!

-Trả không?

-Hong!!!

-Chắc chứ?

-Chắc...

-Ờ vậy thì thôi em uống ly của anh...hêhê_vừa dứt câu anh chộp lấy ly của cậu hút rột rột làm anh tức điên.Đã vậy uống xong còn cảm thán một câu nữa chứ:

-Oa..anh Huy đến cả nước uống cũng màu hồng nhe...chẹp..chẹp..cơ mà cũng ngon quá chứ..hihi_nở một nụ cười dễ bị đánh đòn.Mặt Huy bây giờ không còn gì để tả đươc nữa.Cứ thế cả đám cười hả hê...

Xa xa cách vài cái bàn có một ánh mắt nhìn vào nơi họ đang nói cười,miệng nhếch lên một nụ cười vô sỉ:

-Cứ cười đi vài ngày nữa anh sẽ khóc thôi Tùng à!!

Nói rồi hắn ta lấy điện thoại ra gọi cho một ai đó.

-Chuyện tôi nhờ ông sao rồi?

-……………

-Tốt!!!

“Tút tút”

Nụ cười kia đó tắt cũng là lúc sống gió bắt đầu....


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.