Tùng Tửng, Em Yêu Anh

Chương 20: Chương 20




Cuối cùng thì hai người cũng đã tới nơi.Nhìn từ xa đã thấy đông nghẹt người...quang cảnh xung quanh khá đẹp đâu đâu cũng thấy dừa cả.Cái cổng cũng là hai cây dừa dựng song song với nhau.

Gửi xe xong cô nhanh tay kéo anh vào,đầu tiên là thăm hàng đồ thủ công mỹ nghệ.Cái bát được làm bằng gáo dừa tròn tròn nhẵn bóng làm Tùng thấy thích thú.Anh cầm lên xem xem rồi quay sang cô cười:

-Cái bát này sao giống đầu thầy chùa quá vậy em...nó trọc lốc lại còn trơn trơn nữa???

Chacha...một câu hỏi rất hay và câu trả lời là một cái cốc vào đầu anh.

-Sao em cốc đầu anh?

-Cốc đâu anh là còn nhẹ đấy...nghỉ sao cái bát như vậy mà nói giống đầu thầy chùa là sao???

-Nó giống thiệt chứ bộ!!!_anh bỉu môi cụp đôi mắt xuống.Nhìn anh như thế ai nở nói nặng nữa chứ.Thấy bên kia xôn xao anh lấy làm hiếu kì nên loi cô qua đó...trước mặt anh là những món đặt sản của Bến Tre: gỏi củ hủ dừa nè,lươn um nước dừa,gà hấp dừa...rất rất hấp dẫn nha.Nhưng đông quá chen không vào được anh đành đi đến gian hàng khác...chỗ lần này ghé là chỗ bán kẹo dừa dứt khoát anh mua 20 hộp luôn...rồi còn mua cả bánh tráng bánh phồng...nói chung là đủ thứ.

Ta nói há ăn thì ít vậy mà mua cho cố vô...đi vòng vòng thì anh và cô dừng lại ngay bờ hồ Trúc Giang.Sân khấu được dàn dựng công phu tỉ mỉ nó nằm ở giữa hồ được trải bằng thảm đỏ.Hai bên lối đi là những buồng dừa nằm kế nhau nằm xem kẻ...dừa ta rồi dừa xiêm hay dừa dâu,dừa sáp....nhìu vô số kể.

Không khí ngày càng đông vui nhưng đối với cô thì hơi ngột ngạt.Nói thiệt cô không thích nơi nhìu người cho lắm thế là cô rủ anh ra con sông gần đó hóng gió.Trước khi đi cô còn mua thêm 2 hộp bò viên và 2 hộp bánh trán trộn nữa chứ.

Ngoài sông gió nhè nhẹ thổi vào từng con sóng nhỏ cứ dịu dàng lấn át.Ánh trăng sáng in xuống mặt nước tạo một khung cảnh lãng mạng.Cô nhắm hờ đôi mắt lại cảm nhận nó.Còn anh anh chỉ mãi ngắm nhìn cô.Cô lúc này rất đẹp thanh thuần đơn giản đẹp một cách tự nhiên chứ không giống như cô gái khác mặt đầy phấn son.

Biết có ánh mắt đang nhìn mình cô cảm thấy ngượng liền mở mắt ra:

-Ặc...khát nước quá!!anh Tùng ơi em muốn uống nước!!!

Cô nũng nịu,anh hoàng hồn lại gật đầu:

-Anh đi mua nước em chờ anh chút nhé!!!!

Nói rồi anh xoay người đi...

-------------------

Tại bar Phù Du ở HCM City

Đúng là quán bar có khác lúc nào cũng đông người..những con người đang “feel” với nhịp điệu sôi động với ánh đèn màu.Nơi để họ “mua” được hưng phấn mà không tiếc tiền bạc.

Trong phòng Vip hạng nhất của bar có một người con trai với khuôn mặt yêu nghiệt đang bàn chuyện với một cô gái.Cô ta rất xinh đẹp đang nhìn từng cử chỉ của cậu.Đôi mài nhíu lại:

-Sao tôi phải hợp tác với cậu?

-Đơn giản cả hai cùng có lợi.

Cậu nhàn nhã đáp tay cầm ly rược kê vào miệng nhìn đối phương.

-Hợp tác với anh tôi có lợi chỗ nào?

-Tôi sẽ có Kỳ Thư còn cô sẽ có được Sơn Tùng,không phải cô rất yêu anh ta sao?

-Tôi...

Thấy cậu nói cũng đúng chỉ cần hợp tác với cậu thì cô ta sẽ có được tất cả tiền và anh.Ngẫm nghỉ một hồi cô ta cũng đưa ra quyết định.

-Được...tôi đồng ý!!!

-Tốt!!!hợp tác vui vẽ Thiều Bảo Trâm!!!

Cậu chìa tay ra bắt lấy tay cô ta.Một nụ cười được hé cho kế hoạch lần này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.