Tùng Tửng, Em Yêu Anh

Chương 12: Chương 12: Scandal Đạo Nhạc 2




Đêm đến.Tại thành phố Hồ Chí Minh xa hoa lộng lẫy,những ngọn đèn đường sáng như những ngôi sao sa nó cứ mập mờ,mập mờ...Một mình cô đơn anh lê từng bước chân đến công viên lặng người ngồi đó.

Ánh sáng hắt hiu,yếu ớt gọi thẳng vào khuôn mặt điển trai của anh.Thoáng chút nét buồn,đôi mắt nâu nhìn vào một khoảng không nào đó không một điểm dừng.Tại sao mọi người không tin anh chứ?anh cười một nụ cười chua xót.

Có một số người cho rằng do tuổi anh còn nhỏ nên đường đột sinh ra nông nổi.Anh chấp nhận anh còn trẻ nhưng không vì thế mà vi phạm đạo đức nghề nghiệp đang làm của mình.

Còn một số khác họ cho rằng anh là một ca sĩ quèn tất nhiên sẽ không tạo được cho mình một beat hoàn chỉnh.Đúng anh đồng ý là anh chưa giỏi tất cả nhưng không có nghĩa là anh phải lấy beat của người khác ghi tên mình.Những việc thất đức như thế anh sẽ không bao giờ làm.Thế nhưng chẳng ai tin anh cả ngoại trừ Sky và gia đình.Anh vô tình đọc được một câu trong group Sky

“DÙ CẢ THẾ GIỚI CÓ BỎ TÙNG THÌ ANH VẪN CÒN CÓ SKY BÊN CẠNH,CỐ GẮNG VƯỢT QUA NHÉ SẾP!!!'

Hạnh phúc lắm,tim anh cảm thấy ấm áp.Anh tự hứa mình sẽ cố gắng vượt qua để không làm cho những người yêu anh quan tâm anh thất vọng.Đang suy nghỉ mong lung thì bố Thiện gọi đến,anh bắt máy:

-Alô,con nghe bố ạ!!

-Bố có nghe người ta nói con đang vướn vào scandal đạo nhạc phải không,con không sao chứ?_ông nhẹ nhàng hỏi thăm con trai mình.Anh là người mà ông yêu thương nhất.

-Con không sao bố à,bố đừng lo cho con!!!

-Ừ,rồi con tính làm sao?

-Con sẽ chứng minh cho mọi người thấy con không hề đạo nhạc,bố yên tâm đi bố nhớ nói với mẹ giữ gìn sức khoẻ nhé!!!

-Được bố sẽ nói với mẹ con,con trai dù thế nào đi nữa bố

mẹ và Hoàng luôn ủng hộ con,con đừng quên gia đình là chỗ dựa mãi mãi của con,thôi con nghỉ sớm đi!!

-Vâng cảm ơn bố,bố ngủ ngon!!!

Như vậy đó,Tùng là như thế sống rất nội tâm dù có khó khăn tới đâu anh cũng không nói cho bố mẹ biết vì không muốn họ bận tâm...

Một đám nhà báo đi ngang bỗng có một người nhận ra anh,anh ta liền hét lên:

-Aaaa..anh có phải Sơn Tùng M-TP không nghe nói anh bị cho là đạo nhạc _tên nhà báo cứ loi choi làm cho đám phóng viên kia cũng chạy nhanh về phía anh.Hừ..đúng là bám dai như đĩa đói à.Anh dùng hết sức để chạy thật nhanh nhưng họ vẫn đuổi theo không buông tha..Chạy mãi chạy mãi đột nhiên có một cánh tay kéo anh vào một con hẽm...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.