Tuổi Mới Lớn

Chương 29: Chương 29: Đi Chơi (2)




Tôi nhìn Phong , cu cậu hôm nay mặc cái áo thun pull nam mang phong cách Hàn Quốc màu trắng với viền cổ tay màu đen , cái quần sẫm màu , đôi giày thể thao màu xanh lá . Tôi nhìn hắn mà cứ ngỡ có anh trai nào từ bên Hàn Quốc mới về Việt Nam. Nhưng nhìn Phong với Mai rất giống cặp tình nhân mặc đồ đôi đi chơi . Tôi nhìn họ cười híp cả mắt , cái mặt trông hơi biến thái một chút . Cả ba nhìn tôi mà nổi cả da gà , Mai không thương tình mà giáng xuống đầu tôi một cú khá đau . - Sao đánh tao , con dê nhà mi !.- tôi ôm đầu , lườm nó .

- Con dê biến thái kia , mi muốn lên thớt hay sao mà chảy cả nước dãi ra ngoài thấy gớm quá , có gì mà mày nhìn ghê thế ?.-Mai đứng khoanh tay hỏi tôi.

Đưa tay lau khóe miệng , đúng là có một ít dây ra này .

- Tao tò mò , hình như hai đứa bây hẹn nhau mặc đồ đôi à ?

Câu nói của tôi làm bọn nó đứng hình , đưa mắt nhìn nhau , há hốc mồm không nói nên lời . Tôi khoái chí cười bọn nó .

- Nga hôm nay xinh lắm !

Tôi giật mình quay sang , là Vũ khen tôi .

- Tớ bị yếu tim , lần sau đừng dọa người như thế . Có ngày tim tớ cũng nhảy ra khỏi lồng ngực vì bạn này đấy !.-tôi xoa xoa ngực.

- Nga hổ báo nhất trường mẫu giáo mà cũng biết sợ à , chuyện lạ đấy .-Vũ cười nhìn tôi .

- Ừ đấy , có muốn vào viện ngắm lan can mấy tháng không tớ cho vào !.-Tôi đánh vào lưng Vũ .

- Ây ây , em không dám , chị hạ hỏa không cháy nhà bây giờ . A , đau em !.- Hắn nói giơ hai tay đầu hàng .

Vũ mặc cái áo sơ mi nam caro trắng đen dài tay nhưng được sắn ống táy áo lên đến khuỷa tay , quần bò rách trông cậu ấy như “ boy bánh bèo “ . Nói vậy thôi cũng đẹp trai đấy , Vũ mới cắt tóc nữa nên mặt cậu ấy nam tính hơn mấy hôm để tóc dài xòa vào cả mắt .

- Mà hai đứa kia đâu sao giờ nãy vẫn chưa tới ?.- Phong lên tiếng sau một hồi đắm đuối nhìn Mai không chớp mắt và nhận được từ cô nàng cái lườm cháy mặt , may mà chưa cháy quần áo nó đấy không thì... thật không dám tưởng tượng.

- Chịu , chắc bọn này rủ nhau vào xó nào ngồi tâm tình thỏ thẻ rồi !.-Vũ nói câu xanh rờn .

- Điên có tổ chức dùm cái ! Để tớ gọi My 1 câu !

Tôi nói , rút điện thoại ra ấn ấn mấy con số rồi gọi . Tôi sốt ruột khi điện thoại cứ kêu tút tút hoài mà không ai bắt máy , chả hiểu nó làm cái quái gì nữa mà giờ vẫn chưa thấy mặt nó đâu . Còn Đĩnh nữa , hắn cũng chưa tới , đừng nói với tôi là bọn nó đang bên nhau đấy , cầu mong không phải vậy .

- Nó không bắt máy .- Tôi nói , nhìn vào màn hình , định gọi thêm cuộc nữa.

- Kia rồi , không cần gọi đâu !.- Phong chỉ tay về phía trước.

Tia mắt nhìn , là Đĩnh ngồi trên con xe của nó và đằng sau là My . Tôi nắm chặt điện thoại trong tay , con mắt đố kị nhìn bọn nó , biết thế sáng nay tôi đến rủ nó đi cùng . Mà biết trước đã giàu , ghen ghét đủ rồi , kiềm chế lại cảm xúc thái quá của mình .

- Xin lỗi , bọn mình tới muộn , tha lỗi nha . À , trên đường bọn mình có mua ít bánh kẹo để đi chơi này , coi như chuộc lỗi ha !.- My ríu rít nói .

- Hì hì , đừng giận bọn này , tại tắc đường nên tới muộn .-Đĩnh cũng dập hỏa cùng My.

- Tắc cái đầu mày , khai thật đi làm gì mà tới muộn thế ?

- Phải , hai người làm gì mà giờ mới tới ?

...

” Bọn mình “ , hai từ này của My và hắn nghe sao giống một cặp thế . Tôi hơi khó chịu nhìn mọi người , sáng nay xem ra tôi ăn giấm chua đủ rồi , đi chơi phải cho tinh thần khuây khỏa chứ , có lẽ tôi nghĩ hơi nhiều .

Nhăn nhở nhìn nó . Vẫn dễ thương như mọi ngày , cái áo ngắn tay màu hồng nhẹ với cái quần giả váy , đôi hài màu hoa đào , mái tóc tết rối . Nhìn nó mà tôi muốn xịt máu mũi vì độ kute lever khủng bố của nó . Đúng như cái câu :“ Người mình yêu dù xấu đến mấy nhưng khi mình nhìn lại đẹp lạ thường “ . Ai đó gọi 115 đi , mất nhiều máu quá , tôi sắp ngất rồi .

Đĩnh thì trông “ bây bề “ hơn hai anh chàng kia, áo phông xanh lá ngắn tay , quần đùi màu kaki có cái thắt lưng trắng nổi bật , đôi giày lười vải đen . Cậu ấy có nước da trắng không tỳ vết , chắc do được đi “ sờ pa “ cùng mẹ nhiều quá nên Đĩnh luôn mặc mấy bộ khoe làn da trắng trẻo ấy , tôi nhìn mà còn thèm cái nước da của cậu ta , đương nhiên là tôi không trắng bằng .

Mà công nhận , sao hôm nay toàn trai xinh gái đẹp hội tụ ở đây nhỉ ? Mọi hôm đi học mặc áo trắng quần tối màu nhìn đứa nào đứa ấy như một lũ mọt sách , vậy mà hôm nay trông cả lũ cá tính thế không biết . Mọi người đi qua cũng phải ngoái lại nhìn vì một lũ kute ứ chịu nổi đang đứng đây bàn tán sôi nổi. Hình như nói hơi quá , cơ mà mình đẹp mình có quyền .

Sau một hồi cãi vã , tranh giành , đấu đá nhau thì chúng tôi quyết định sẽ đi ngồi ăn bánh uống trà hít khí bụi ngoài đường . Và giờ là lúc các bạn trai ga-lăng của chúng ta đèo các bạn nữ đi , lúc đầu tôi quyết rủ rê My đi cùng xe với tôi cho Vũ và Đĩnh một xe nhưng không thành vì lý do chủ xe nào thì đi xe nấy . Tôi cũng lấy lý do là ngại nên để My đi với tôi vì cùng là bạn gái nhưng chẳng ai nghe .

- Cứ như ban đầu quyết cho nhanh , lòng vòng quá . Cứ hiền hiền như Mai này , chả cần bảo cũng tự trèo lên xe ngồi !

Vâng , cái câu này của bạn ý làm Mai tự ái , dần cho hắn một trận tả tơi mới thôi .

- Cái miệng hại cái thân , ngu chưa con !.-Đĩnh nói , lắc đầu ngán ngẩm.

Tôi cũng đến chào thua với độ dai như đỉa bám của Đĩnh nên để cậu ta đi chung với My , có phần khó chịu tôi ngồi lên xe để Vũ đèo . Hắn cứ cười híp mí nhìn tôi nói :

- 3-2 , thôi anh em “ lét gâu “ đi thôi !

” 3-2 “ , dù sao tôi vẫn dẫn trước một điểm nên tôi vẫn tự tin mà vênh mặt lên thách thức hắn .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.