Tan buổi học , Đĩnh có đứng đợi chúng tôi dưới cầu thang , nói là
chúng tôi nhưng thực ra là đợi My . Cậu ta kéo tay My lại nhìn thẳng vào mắt My nói xin lỗi . My lạnh nhạt hất tay ra , chẳng nói câu gì rồi vui vẻ kéo tay tôi đi về . Ngoái cổ lại nhìn , tôi thấy Đĩnh đứng đấy đưa
ánh mắt nhìn về phía chúng tôi , trông vẻ mặt buồn thiu của hắn mà tôi
lại thấy có chút niềm vui nhỏ nhoi . Quay sang My , hỏi nhỏ :- Này , vẫn muốn trả thù à ?
- Ừ , nhưng chưa có kế hoạch hoàn chỉnh !.- Nó nói mặt không lộ ra vẻ vui mừng.
- Tao có đấy !
- Thế nào ?
- Chiều gặp nhau tao nói cho !
- Ừ , quán chè cũ nhé !
Tôi gật đầu rồi tạm biệt nó , quay đầu đi hướng ngược lại về nhà . Buổi
trưa trôi qua rất nhanh cùng bố mẹ , tôi có xin phép hai người chiều đi
chơi và được sự đồng ý .
Tôi mặc chiếc áo dài tay
với quần lỡ . Khoác chiếc balo hình con gấu , tôi đi nhanh đến điểm hẹn . My tới sớm hơn cả tôi , nó vẫy vẫy tay chỉ chỗ nó đang ngồi .
My mặc cái váy dài tới đầu gối có họa tiết hình dâu tây siêu dễ thương
luôn . Tôi hơi đơ người ra khi thấy My mặc vầy còn để tóc xõa nữa , quá
dễ thương luôn ấy chứ .
Ngồi vào bàn mà mặt tôi hơi ửng đỏ .
- Nè , sao đấy ! Ốm à sao mặt đỏ gay thế !.- My lo lắng hỏi tôi .
- À không , nãy chạy bộ tới nên mới thế ! Tớ bình thường .- Tôi vội giải
thích , sao tôi có thể nói là do thấy nó xinh hơn mọi hôm mà đỏ mặt được chứ .
KHOAN !!! Tôi đỏ mặt vì nó xinh hơn mọi hôm ! Tôi khựng người lại khi nghĩ thế , tim tôi còn đập nhanh hơn bình thường nữa . “ Cái quái gì đang xảy ra vậy ? “- tôi thầm nghĩ , lại là cái cảm giác khó chịu lúc sáng , giống như cô gái
gượng gạo khi gặp người mình yêu vậy . Nói thế khác gì tôi là cô gái đó
và gặp người tôi yêu là My . Vội lắc nhẹ đầu cho dòng suy nghĩ kia biến
mất . My nhìn tôi hỏi :
- Có chuyện gì à ?
- Không . À chè tới kìa !.- Tôi vội lảng tránh câu hỏi của My.
Chị phục vụ mang ra hai cốc chè cho chúng tôi rồi đi vào trong .
- Thế kế hoạch mày nói lúc sáng là gì ?.- Nó khuấy cái cốc rồi cho một miếng vào mồm.
- Tao thấy thằng Đĩnh có vẻ thích mày .- Tôi nhẹ nhàng trả lời , nhìn nó phản ứng.
-Phụttttt...Khụ...Khụ...
Đúng như dự đoán của tôi rằng nó sẽ bị sặc nên vội tránh người sang một bên nên không bị dính chưởng .
- Tao thấy thế nào thì nói thôi ! Lúc sáng khi mày gạt tay nó ra tao thấy mặt nó buồn thiu .- Tôi thản nhiên nói , đưa tờ giấy lau miệng cho nó .
- Mày điên à ? Đừng có trêu tao như vậy !.- Nó cầm lấy lau miệng nhưng vẫn quát tôi.
- Tao đang giúp mày đấy . Có làm không ?.- Tôi cố gắng nói chuyện với nó thật nhẹ nhàng.
- Éo !.- Nó đáp ngắn gọn.
- Kệ mày , tao chỉ giúp đến thế thôi !.-Tôi xúc miếng chè đầu tiên cho vào miệng .
Nó im lặng nhìn cốc chè suy nghĩ . Mãi lúc lâu nó mới lên tiếng còn tôi đã xơi được gần nửa cốc chè rồi .
- Tao thấy kế sách của mày cũng tạm ổn nên tao sẽ thử !
Thấy nó thở dài ngao ngán nên tôi vỗ ngực và nói :
- Mày cứ yên tâm , từ giờ tao sẽ là quân sư giúp mày giăng lưới bắt cá đến khi nào được thì thôi !
Tôi và nó cùng bật cười . Lôi cái điện thoại từ trong cặp ra và nói :
- Chụp vài “ pô “ rồi up lên fb cho “ nguời ta” biết !.- Tôi hí hửng .
- Người ta ?
- Là Đĩnh chứ ai vào đây !
- Nhưng tao không biết nich fb của nó !
- Bọn con trai biết , kết bạn rồi và cũng cho vào nhóm rồi .- Tôi thản nhiên đáp.
Chỉnh trang lại quần áo của mình rồi quay sang My , lấy một ít tóc để ra đằng trước và vuốt nhẹ tóc mái nó cho mượt . Nó cứ lặng yên cho tôi làm .
Sau đó chúng tôi làm vài kiểu và cho lên fb .