''AAAAAAAAAAAAA....'' -Mày làm gì mà hét toáng lên thế ?-Một giọng nói ngái ngủ cất lên.
-My à , là mày hả ?-Tôi trố mắt nhìn cái đứa bên cạnh mình.
Sau khi tôi rút cái điện thoại ra thì nhìn thấy một khuôn mặt quen quen
toang nghoảnh lại thì giật mình hét lên . Vâng, tôi nhìn thấy cái bản
mặt như quả dưa leo bị ép khô , hai má hóp lại nhô cả xương ra , da thì
trắng bệch, hai mắt thâm quầng như gấu trúc, đầu tóc rối xù hỏi sao tôi
không giật mình mà la toáng lên như gặp ma vậy .
-Là tao chứ mày tưởng ai hả con quỷ ?-My đáp mà hai mắt nhắm ghiền lại .
My-cái người làm xáo trộn cuộc sống vốn dĩ yên bình của tôi lên [ Lần trước
tôi nói ''cậu ấy'' chắc mọi người nghĩ là con trai nhỉ ^^ gái đấy không
phải zai đâu ] .Tại sao tôi lại nói thế , là bởi vì tôi là một đứa khá
nhút nhát nhưng nhờ có nó mà tôi đã mạnh dạn hơn tự tin hơn thậm chí nổi loạn hơn trước.Tôi không trách nó mà ngược lại còn thầm cảm ơn ông trời đã cho tôi một đứa bạn như nó , kéo tôi vào hết rắc rối này đến rắc rối khác và còn ....
-Này này mày nghe tao nói không đấy ?-My lay lay người khiến tôi thoát ra khỏi dòng suy nghĩ trên.
-Mày nói gì cơ ?-Tôi giả nai đáp lại.
-Ôi trời đầu óc mày bay lên tây thiên rồi à! tao nói sao mày vừa gặp tao đã rú lên như con điên vậy ?-Nó ấm ức hỏi tôi
-Mày bảo ai con điên!-Tôi tức giận lôi cái điện thoại ra chụp cho đứa bạn mình vài ''pô'' ảnh.
-Tao biết nhan sắc trời phú ban cho tao rồi mày không cần phải làm
zậy đâu tao ngại, à nếu mày thích tao sẽ cho mày chữ kí của tao. Híhíhí.
Tôi giơ những tấm ảnh vừa chụp được đưa cho nó xem. Mặt nó từ từ biến sắc
từ màu trắng bệch-sang đỏ-và đen , nó đứng như trời trồng ở đó , mặt méo xệch nhìn tôi cười:
-Mày chỉnh ảnh hơi nặng tay đấy .
-Tao không hề chỉnh . Hàng chính hiệu 100% nguyên chất sữa tươi con
bò cười.-Tôi khoanh tay nhìn nó lướt con mắt từ đầu đến chân nhỏ-Mày còn đứng đó à mau đi chỉnh chu lại nhan sắc đi.
Vừa dứt câu, nó đã ba chân bốn cẳng chạy vào quán cafe gần đó mượn tạm Wc để cố gắng níu kéo lại nhan sắc xưa kia của mình. Tôi thầm cười nghĩ chắc tối qua nó bận ôm cái màn hình máy tính xem One piece cả đêm nên hôm nay
mới tệ hại như vầy. Trong lớp thì chỉ có hai đứa con gái bọn tôi lại có
những thứ ''nghiện'' không giống con gái tí tẹo tèo teo nào . Này nhé ,
con gái lớp tôi đứa nghiện faceboook, đứa lại nghiện selfie , không thì
nghiện mấy bộ phim tình củm Hàn Quốc à còn đa số là nghiện truyện ngôn
tình nữa. Riêng tôi và My thì khác , tôi nghiện game còn My là nghiện
xem phim hoạt hình . Tôi có hỏi My tại sao lại thích xem hoạt hình thế
nhưng nó lại hỏi ngược lại tôi là tại sao tôi nghiện game đến thế .
Nhưng cái này là do nó dụ dỗ tôi thôi. Có lần hai đứa trốn học đi chơi , nó lôi tôi vào 1 quán net , ung dung ngồi xem hoạt hình ,tôi ngơ người
ra không biết làm gì thì nó nói :
-Chơi game đi!
-Nhưng tao không biết chơi cái gì !-Tôi thành thật trả lời.
-Chán mày quá, mày là người rừng từ tận Amazon về Việt Nam à ?-Nói rồi nó vứt cho tôi cái điện thoại và bảo:
-Mở máy lên trong đó có trò cho mày chơi đấy!
Tôi làm theo lời nó , máy nó toàn ứng dụng xem phim không thì đọc truyện mò mãi mới thấy trò mà nó nói ''Aumobile'' tôi ngồi chơi thử nhưng ai ngờ
nó lại hay đến thế kết quả là tôi ghiền game đến mức quên ăn quên ngủ,
quả là tai hại.
-Bà còn đứng đây à đi thôi!-My khoác vai tôi nói.
-Tao có lòng tốt đợi mày không thì tao đã đi lâu rồi con ạ !-Tôi nhìn nó cười-À mấy giờ rồi?
-Nãy tao ngó đồng hồ là 7 giờ kém 8 phút thì phải .-My vuốt vuốt cằm nói.
-TRỜI ƠI MUỘN HỌC ĐẾN NƠI RỒI . CON ĐIÊN KIA MÀY CÒN ĐỨNG ĐÓ NỮA !-Tôi la ầm lên rồi kéo tay nhỏ chạy.