Thiên Tuyền kể lể nỗi lòng của bảy người đi tìm chủ nhân có bao nhiêu khó khăn cực khổ, mấy năm bôn ba màn trời chiếu đất mà chưa thấy chủ nhân. Nay gặp nàng như thấy chút ánh sáng hy vọng trong đêm trường tăm tối. Bằng miệng lưỡi khôn khéo nói bảy phần thật lòng, ba phần hi vọng hắn đã làm cho Nguyên Lam Anh mủi lòng.
Nàng lấy con dao găm nhỏ mang theo bên người trích mấy giọt máu ở ngón tay áp út. Theo chỉ dẫn của Thiên Tuyền nhỏ ba giọt vào cây tiêu ngọc. Trước ánh mắt nhìn chằm chằm của sáu hắc y nhân và phu thê Nguyên Lam Anh ba giọt máu nằm không nhúc nhích trên thân sáo.
- Mấy người thấy chưa? Ta không phải - Nguyên Lam Anh không ngoài dự đoán, định kéo tay tướng công rời đi.
- Khoan! Huyết Bạch tiêu nhận chủ! - Thiên Cơ nãy giờ không nói gì giờ mới lên tiếng.
Nguyên Lam Anh ngỡ ngàng nhìn lại cây tiêu ngọc trên tay nàng. Thật lạ kỳ, ba giọt máu như thấm vào thân tiêu biến bạch tiêu thành huyết tiêu. Màu sắc đỏ sẫm như máu nhìn bắt mắt vô cùng.
Chưa đầy nửa khắc sau, tiêu ngọc lại quay về màu trắng ban đầu. Tưởng như huyết tiêu khi nãy không có chút liên quan gì tới nó vậy. Nguyên Lam Anh há hốc mồm kinh ngạc nhìn bạch tiêu, rồi nhìn tướng công ngốc đang cười nhẹ với nàng. Nàng bó tay, lúc này chàng còn cười được à?
- Chúng thuộc hạ tham kiến chủ nhân! - Sáu người ôm quyền quỳ xuống trước mặt nàng. Lần này họ tin nàng đúng là chủ nhân rồi.
- Ta.. Ta.. Thôi đứng lên hết đi! - Nàng biết không lay chuyển được sáu người này. Thôi, nàng từ từ tìm hiểu vậy.
Sáu người đứng dậy, cùng với nàng ra bờ suối nói chuyện. Nàng muốn tìm hiểu chút về Thất Tinh Sơn Trang. Sáu người đương nhiên là nghe theo nàng, họ cảm nhận được nội lực của chủ nhân không nhỏ nhưng võ công không cao. Cần phải mang võ công bí truyền của Sơn Trang dạy nàng mới được.
Sáu người trước mặt nàng là sáu trong bảy vị Thất Tinh hộ pháp của Thất Tinh Sơn Trang. Tên của sáu người lần lượt là: Thiên Xu, Thiên Tuyền, Thiên Cơ, Thiên Quyền, Thiên Hành, Dao Quang. Còn một người nữa là Khai Dương, chắc hắn mang đội ám vệ chạy linh tinh quanh núi rồi.
Tên của bảy người lấy tên của bảy vị tinh tú trong chòm sao Bắc Đẩu. Trong bảy người thì có hai nữ nhân, đó là Thiên Cơ và Dao Quang, hai nàng xinh đẹp vô cùng, còn lại toàn bộ là nam nhân. Nghe giới thiệu nàng cũng sơ sơ hiểu được chút về bối cảnh của Thất Tinh hộ pháp và Thất Tinh Sơn Trang.
Thất Tinh Sơn Trang được Ma A Lão Tổ sáng lập ra từ ba trăm năm trước. Đây là Sơn Trang kỳ bí nhất trong giang hồ. Không ai biết Sơn Trang gồm những ai, tổ chức như thế nào? Chỉ biết Sơn Trang can thiệp cả trong và ngoài giang hồ trên tất cả các lĩnh vực. Chỉ cần nghe Thất Tinh Sơn Trang người ta đã mấy phần kính sợ.
Thất Tinh Sơn Trang đứng đầu là Trang Chủ với Huyết Bạch tiêu làm bảo vật cũng như là vũ khí. Điều kì lạ hơn nữa là Trang Chủ không phải khi nào cũng xuất hiện, người có thiên duyên mới có thể làm Trang Chủ. Nên hai mươi năm nay, ngoài công việc nội ngoại của Trang thì việc đi tìm Trang Chủ là quan trọng nhất.
Thường thì Huyết Bạch tiêu lưu lạc trong nhân gian, nó sẽ tự tìm Trang Chủ nhờ cơ duyên. Không phải ai cũng có thể thổi được, người thổi được cũng có thể được chọn làm Trang Chủ đến bảy tám phần. Khi người được chọn làm Trang Chủ lấy máu nhận tiêu, bạch tiêu thành huyết tiêu thì ấy đích thị là Trang Chủ chính thức. Nguyên Lam Anh há hốc mồm kinh ngạc! Nàng thấy giống y như trong huyền thoại vậy!
Dưới Trang chủ là Thất Tinh hộ pháp, đây là bảy người quan trọng nhất với Thất Tinh Sơn Trang. Họ có thể thay Trang Chủ quyết định mọi việc trong Trang, đi tìm được Trang Chủ trong nhân gian là trách nhiệm và vinh hạnh của họ. Bởi có người cả đời làm Thất Tinh hộ pháp mà không thấy được mặt Trang Chủ dù chỉ một lần. Khi tìm được Trang Chủ, họ sẽ trung thành tuyệt đối với chủ nhân. Dao Quang kể cho nàng nghe, hơn một trăm năm trước đã có một vị trong Thất Tinh hộ pháp phản bội chủ nhân, mưu đồ thao túng Sơn Trang đã bị một đạo lôi quang, tan xương nát thịt. Nàng thấy lạnh hết cả sống lưng. Không lẽ có thần phật ư? Nàng không cần biết, nhưng như vậy nàng có thể tin tưởng được họ rồi.
Dưới Thất Tinh hộ pháp là ba mươi sáu thiên cang và bảy mươi hai địa sát. Họ cũng là người tuyệt đối trung thành với Sơn Trang và Trang Chủ. Dưới họ nữa là.. hết rồi! Tính ra cả Sơn Trang chỉ có một trăm mười sáu người, ấy là tính cả Trang Chủ. Không nghĩ là một Sơn Trang có ít nhân số mà lại mạnh đến như vậy? Đó là điều bí ẩn nhất trong và ngoài giang hồ.
Nghe sáu người kể sơ qua, nàng cũng hiểu được hết phần nào. Được rồi! Dù sao dù nàng làm Trang Chủ cũng nhàn vô cùng. Coi như ấy là chỗ dựa của nàng đi.
- Thuộc hạ Khai Dương tham kiến chủ nhân. Cung nghênh chủ nhân nhập Trang! - Khai Dương như một cơn gió ở đâu bay đến, ôm quyền quỳ trước mặt nàng.
Nàng giật giật khóe miệng, như vậy dọa người quá đi! Nhìn nam nhân diện bạch y tiêu sái trước mặt lại bày ra bộ dạng “chó con” kia. Khiến nàng không khỏi bị dọa.
- Đứng dậy đi! - Cố gắng điều chỉ cảm xúc, nàng nói bằng giọng bình thường nhất.
Mấy người nói chuyện như huynh đệ một nhà. Được một lát thì nàng cáo từ để về nông trang. Hai người đã đi khoảng gần hai canh giờ rồi, không nên để cha nương lo lắng.
- Cung tiễn chủ nhân và Hàng tam thiếu, hẹn ngày tái ngộ! - Bảy người cung kính chào.
- Nhớ không được vô duyên vô cớ giết người. Còn nữa, từ nay không cần đa lễ với ta như vậy! - Trước khi đi, nàng bỏ lại hai câu. Nàng không muốn thuộc hạ của nàng là những tên sát nhân vô nhân tính.
- Vâng chủ nhân! - Bảy người răm rắp nghe theo.
Chủ nhân nói họ không được giết người, nàng thật là lương thiện. Vậy họ sẽ nghe lời nàng, không giết khi không cần thiết nữa. Ánh mắt tinh quái xẹt qua. Được rồi không giết chết ai hết. Vậy làm cho chúng sống không bằng chết đi!
Hai bóng người nắm tay nhau đi dần về phía chân núi. Nguyên Lam Anh không thể ngờ được chỉ vì một câu nói này của nàng đã làm tăng lên hai trăm phần trăm độ biến thái của bảy người kia.