Cuộc sống ở nhà chồng không có khó khăn gì với Nguyên Lam Anh. Nàng chỉ cần hầu hạ tốt phu quân mình là được, mà chàng lại ngoan ngoãn nghe lời nàng vô cùng.
Hiện tại hai người đang đi dạo hoa viên trong Tam Tư Viện. Mùa xuân cảnh đẹp như tranh, trăm hoa đua nở thi nhau khoe sắc, hoa viên đủ loại kì trân dị thảo quý hiếm. Hoa viên khá rộng, hai bên có trồng hoa đào, hoa mai, đằng sau có một vườn trúc xanh rì rào, hàng liễu xanh rờn rủ bóng như soi mình bên hồ sen và còn nhiều loại cây hoa khác mà nàng không biết tên chỉ thấy nó vô cùng đẹp mắt. Nàng thật thích hoa đào và hoa mai trắng. Hoa đào bốn mùa khoe sắc tươi mới xuân xanh, hoa mai trắng là loài hoa quân tử tượng trưng cho sự thanh tao cao quý. Chẹp, ở cổ đại không có hoa hướng dương nhỉ? Nàng thích hoa hướng dương, sau này sẽ cho người đi tìm, biết đâu lại tìm ra loài hoa hi vọng mà nàng thích khi còn ở hiện đại.
Nàng thấy tướng công ngốc nhà mình ăn rất ít nên quyết định tự mình xuống bếp nấu cho chàng ăn. Chàng gầy như vậy, cần phải bồi bổ thêm, gầy yếu dễ bệnh lắm. Ý nghĩ quan tâm như vậy ngay cả nàng cũng không hề nhận ra chàng ngốc kia đã đi vào tâm trí của nàng rồi.
Nàng xuống bếp làm cho nha hoàn, đầu bếp ở viện tam thiếu Hầu phủ loạn rồi. Họ có phải nấu rất tệ không, mà làm tam thiếu phu nhân phải tự mình xuống bếp vậy?
- Tam thiếu gia, tam thiếu phu nhân có việc cần phân phó ạ? - Quản ở phòng bếp Tam Tư Viện, Chương ma ma cung kính hỏi. Bà đã làm ở Hầu phủ hai chục năm rồi nên chuyện trong Hầu phủ bà cũng biết chút. Không biết vị nữ chủ tử này có dễ hầu hạ không nữa?
- Không có gì đâu ma ma, mọi người cứ tiếp tục làm việc của mình đi. Ta chỉ muốn xuống nấu chút canh bổ để bồi bổ cho Tam thiếu gia. - Nguyên Lam Anh nhẹ nhàng trả lời vị ma ma đứng tuổi, không có một chút tự cao tự đại của người làm chủ tử. Làm cho hạ nhân ở đó cảm thấy vui mừng. “Vị tam thiếu phu nhân này dễ hầu hạ a.”
Tin tức tam thiếu phu nhân đích thân xuống bếp nấu canh bổ cho tam thiếu gia truyền khắp trong phủ, khi đến tai Hầu phu nhân, ban đầu bà thật ngạc nhiên. Nhưng như vậy rất tốt không phải sao? Nghe nói nàng khi còn ở Nguyên phủ đều thường xuyên xuống bếp nấu cho người nhà ăn. Giờ nàng muốn tự tay nấu cho Nghiên nhi ăn, như thế không phải nàng đã coi Nghiên nhi là người nhà, là tướng công mình rồi hay sao? Chuyện tốt, đúng là chuyện tốt mà. Hầu phu nhân mang theo tâm trạng vui vẻ đi đến “Tam Tư Viện” để xem con trai với con dâu như thế nào.
Hầu phu nhân đi về hướng phòng bếp của Tam Tư Viện, đập vào mắt bà là Chương ma ma cùng với mấy nha hoàn phòng bếp đang đứng ngoài cửa. Có chuyện gì ư?
- Sao lại đứng hết ở đây như vậy? – Hầu phu nhân hỏi Chương ma ma, sao tự nhiên lại ra hết ngoài này đứng vậy?
- Bẩm phu nhân, tam thiếu gia và tam thiếu phu nhân ở trong bếp. Tam thiếu gia không muốn ai ngoài thiếu phu nhân ra nên chúng nô tỳ mới ra ngoài này ạ. - Chương ma ma cung kính đáp.
- À, ra vậy. Để ta vào xem. - Hầu phu nhân tò mò, không biết hai đứa nó ở trong bếp làm cái gì nữa?
- Vâng phu nhân. - Mấy người nhường đường để Hầu phu nhân vào trong bếp.
Hầu phu nhân thật ngạc nhiên và vui sướng khi thấy con dâu mới vào cửa của bà đang thái củ cải. Bàn tay thon dài trắng trẻo kia tưởng chừng chỉ thích hợp để cầm bút viết chữ, cầm kim thêu hoa nay lại cầm dao thái củ cải thuần thục. Nhìn nàng thái còn đẹp mắt hơn cả ngự trù. Có một ánh mắt nhìn dõi theo từng hoạt động của nàng dĩ nhiên đó là của con trai cưng của bà. Nghiên nhi đang ngồi ở bàn nhìn thê tử nó làm đồ ăn. Khung cảnh này ấm áp vô cùng.
Nguyên Lam Anh đang tỉa củ cải cho đẹp để lát nữa thả vào nồi gà hầm, ai cũng yêu thích cái đẹp, nhìn đẹp mắt chắc chắn ăn sẽ cảm thấy ngon hơn đi. Nàng còn đang muốn vỗ béo tướng công ấy. Nàng nghe tiếng bước chân biết là Hầu phu nhân vào phòng bếp vì vừa họ nói chuyện ở ngoài cửa nàng có nghe được. Đúng là có chút nội công cái khác hẳn, các cơ quan của nàng nhạy bén hơn trước nhiều.
- Nương, nương đến đây có chuyện gì a? Chương ma ma, sao người để nương vào, khói bếp không tốt đâu a! - Nàng không hiểu sao mẹ chồng nàng đến làm gì, không lẽ nhớ con trai?
- Không có chuyện gì đâu con! Sao con không kêu hạ nhân làm, xuống bếp vất vả con rồi. - Hầu phu nhân xót con trai phải ngồi trong bếp nên đương nhiên cũng thương con dâu.
- Con chỉ muốn nấu chút canh gà hầm để bồi bổ cho tướng công, nương cũng thấy chàng có vẻ gầy a. - Nguyên Lam Anh thật thà nói.
- Vất vả cho con rồi, Nghiên nhi trông cậy vào con. - Hầu phu nhân càng ngày càng thấy yêu quý người con dâu này.
- Nương ngồi nói chuyện cùng tướng công, con sắp xong rồi ạ! – Nàng vẫn tiếp tục công việc trên tay, nay sẽ nấu nhiều một chút để mọi người cùng nếm thử.
Hầu phu nhân ngồi vui vẻ nói chuyện phiếm với nhi tử. Thật ra chỉ có một mình bà nói, hỏi han nhi tử, con dâu bận nấu ăn thỉnh thoảng tiếp lời bà. Như vậy bà đã rất vui rồi. Nhìn thấy động tác nấu ăn thuần thục của Anh nhi bà giật mình ngạc nhiên. Đó không phải chỉ biết sơ sơ nấu ăn như lời nàng nói mà là thuần thục trong từng chi tiết, không kém gì so với ngự trù trong cung làm cả. Thật là đệ nhất tài nữ, người con dâu này chắc chắn sẽ mang đến cho Hầu phủ nhiều điều mới mẻ đây.