Tướng Công Khờ Của Nương Tử Đẹp

Chương 39: Chương 39: Một cái kế khác




"Vào đi." Một giọng nói trả lời từ bên trong.

Đẩy cửa ra đi vào, đó là một căn phòng không phải rất lớn, đồ vật bên trong cũng không nhiều, cũng rất lịch sự nho nhã, có một người đứng gần cửa sau của gian phòng, không quay đầu lại, mở miệng nói với hắn: "Như thế nào rồi? Bọn họ có sinh nghi hay không?" Thật đúng là một kế không được thì còn kế thứ hai, nếu nói Tiểu Anh dùng mỹ nhân kế, thì Triệu Tử Tiêu này chính là một cái kế khác, chỉ là không biết kế này có hữu dụng hay không mà thôi.

"Không có, ông cụ Tô gia vẫn còn cực kì nhiệt tâm, nhìn ý tứ kia của hắn, cực kì hài lòng với ta, có suy nghĩ để ta làm con rể hắn." Triệu Tử Tiêu trả lời.

"Rất tốt, Tề vương thế nào? Hắn có thái độ gì?"

"Ngươi xác định đó là Tề vương?" Triệu Tử Tiêu không tin hỏi, nhìn dáng vẻ của hắn thế nào cũng không giống một Vương Gia.

"Càn rỡ, người đang hoài nghi tin tức của bản sứ là sai sao?" Người bên cửa sổ chợt quay đầu, mất hứng nói, nhìn khuôn mặt kia, chính là Lâm Khải Thái vừa vượt ngục, hắn cũng là người của nước Đại Kim đưa vào Thiên triều, chủ yếu phụ trách thu tập tình báo hữu dụng cho Đại Kim, vì chuẩn bị cho Đại Kim công chiếm Thiên triều.

“Không phải thuộc hạ có ý đó." Triệu Tử Tiêu vội vàng giải thích: "Nhưng bộ dáng của tiểu nhị kia xem ra có vẻ ngu ngơ, trên người không có một chút uy nghiêm mà Vương Gia nên có."

"Chính là dáng vẻ thành thật đó của hắn, mà không biết đã lừa gạt ánh mắt của bao nhiêu người, thanh trừ bao nhiêu người bất lợi thay Hoàng đế, ngươi cũng không nên xem nhẹ hắn, đây chính là chỗ lợi hại của hắn.” Lâm Khải Thái nói, ban đầu hắn không phải là không có để ý dáng vẻ tầm thường hắn, mới có thể sơ ở điều tra, để cho hắn có cơ hội có thể lợi dụng, đem mình làm cho giống như con chuột một dạng, không thể lộ ra ngoài ánh sáng.

"Dạ, thuộc hạ nhớ." Triệu Tử Tiêu nói: "Nhưng mà thoạt nhìn, hắn cũng không có sinh nghi, gian phòng ngày hôm qua được quét dọn sạch sẽ, ta nhìn kỹ, nếu như trong lòng hắn có nghi ngờ, sẽ không làm việc tốt như vậy".

Lâm Khải Thái cũng hiểu được điều đó, suy nghĩ một chút, không nghĩ ra nguyên do, mở cửa, ngoắc gọi lão nhân kia tới: "Đi đi gọi Diệp nương và Tu Văn tới." Tu Văn có tiếp xúc với Tề vương ở trong kinh thành này, Diệp nương cũng tiếp xúc chính diện với hắn, hỏi bọn họ một chút, xem bọn họ có thể phân tích ra được chút gì hay không?

Lão nhân gật đầu một cái, chạy đến nội viện, chỉ chốc lát sau, Lâm Tu Văn và Diệp nương gõ cửa vào phòng.

Nhìn thấy hai người, Lâm Khải Thái lập tức đầy lửa cả bụng: "Hai người các ngươi, có thể thu liễm một chút hay không ?" Nhìn bộ dạng của bọn họ, cổ áo Diệp nương bị kéo xuống phía dưới, vừa nhìn đã biết là dáng vẻ bị một lực lớn lôi kéo, phía dưới cổ Lâm Tu Văn có một nút áo không cài, loáng thoáng có thể thấy bên trong còn có một vết son môi, mình đang vì rầu rĩ về chuyện của Tề vương, bọn họ thì tốt rồi, một người phong lưu một người sung sướng, hoàn toàn không biết tình thế trước mắt nghiêm trọng đến cỡ nào.

Lâm Tu Văn cúi đầu không nói lời nào, Diệp nương xoay đầu sang một bên, Lâm Khải Thái thấy không đáp lại lời hắn, đành phải chuyển cuộc đối thoại trở về vấn đề chính: "Các ngươi đều từng có tiếp xúc với Tề vương, ngẫm lại xem, có biện pháp gì có thể đối phó với hắn."

"Thúc thúc muốn đối phó với Tề vương." Lâm Tu Văn ngẩng đầu lên: "Đối phó thế nào? Không nói đến Tề vương có công phu cao cường, hắn lại là đệ đệ ruột của Hoàng đế, nếu hắn xảy ra chuyện ở Thương Châu, chắc chắn Hoàng đế sẽ không thể không để ý tới, đến lúc đó chúng ta ở Thương châu sẽ không thể ẩn thân tốt như vậy rồi."

"Ta cũng không nói muốn giết hắn, chỉ là đang nghĩ biện pháp để cho hắn rời đi mà thôi." Lâm Khải Thái nói, hắn còn không ngốc đến loại trình độ này: "Từ chuyện phát hiện ra Diệp nương có thể thấy được, Tề vương này có tâm tư với Tô Tĩnh Nhã ở tửu lâu Như Ý, sau khi ta phái Triệu Tử Tiêu đi tìm hiểu, lúc trước kia Tô Tĩnh Nhã, có ý tứ với Triệu Tử Tiêu, theo đạo lý nói, tình nhân trước kia của Tô Tĩnh Nhã xuất hiện, Tề vương là một nam nhân, thì phải có chút phản ứng mới đúng, nhưng hắn lại không có động tác lại, các ngươi ngẫm lại xem, đây rốt cuộc là tại sao?"

"Mẫu thân ruột của Tề vương cũng không phải là phi tần trong cung, mà là một cung nữ hạ đẳng nấu nước trà trong phòng, là sau khi tiên hoàng say rượu vô ý lâm hạnh, khiến cung nữ hạ đẳng đó lỡ lầm mang thai, mới có sự xuất hiện của hắn, đây cũng là nguyên nhân Tề vương có bề ngoài bình thường." Lâm Tu Văn suy nghĩ một chút nói: "Sinh hạ Tề vương không lâu, thì gặp ám toán mấy lần không biết đến từ nơi nào trong cung, cung nữ này tự biết năng lực của mình hèn mọn, không chăm sóc cho con trai của mình tốt được, phải đi cầu xin tiên hoàng, ngay lúc đó đưa nhi tử của mình làm con thừa tự cho hoàng hậu, cũng chính là Thái hậu bây giờ, cũng cam kết thay nhi tử, vĩnh viễn không tranh đoạt ngôi vị hoàng đế với hoàng tử khác, tiên hoàng nhìn phân thượng một mảnh tấm lòng mẫu tâm ở nàng, đồng ý thỉnh cầu của nàng, khi vừa phong phiên hiệu Tề vương, cũng phong nhi tử của hoàng hậu cũng chính là Hoàng đế bây giờ làm thái tử, cầu xin hoàng hậu có thể tận tâm nuôi dưỡng."

Gật đầu một cái, thì ra thân thế Tề vương là như vậy: "Vậy hắn cũng có khuyết điểm gì không?"

"Có, khuyết điểm duy nhất của Tề vương là sợ sẽ trọng tình rồi, mặc dù hắn sinh ở hoàng tộc, nhưng không có tập tính hoang dâm vô độ như các hoàng tử khác, không biết là chịu ảnh hưởng gì, hắn muốn nhất chính là một đời một đôi, tình yêu bạc đầu chẳng xa nhau." Lâm Tu Văn nói, đây cũng là nguyên nhân hắn vẫn không có lấy nương tử.

"Theo ý của ngươi, có phải là hắn thật sự để ý tới Tô Tĩnh Nhã Tề vương, chỉ sợ Tô Tĩnh Nhã mất hứng, cho nên không biểu hiện ra?" Lâm Khải Thái hỏi.

"Theo ta là như thế." Lâm Tu Văn nói

"Triệu Tử Tiêu, ngươi nghĩ biện pháp ngăn lại quan hệ của hai người bọn họ, chỉ cần Tề vương chết tâm, sẽ rời khỏi Thương Châu, chỉ cần hắn rời đi, chúng ta mới có thể tiếp tục tìm kho báu." Lâm Khải Thái nói.

"Cái này dễ làm." Triệu Tử Tiêu rất tự tin nói: "Ta đã hẹn Tô Tĩnh Nhã ba ngày sau đi du hồ, chỉ cần nàng đi, ta sẽ có biện pháp khiến nàng yêu ta."

"Tốt, cũng ngươi nghĩ chu đáo." Lâm Khải Thái tán thưởng vỗ vỗ bả vai Triệu Tử Tiêu: "Chỉ cần mỹ nam kế của ngươi thành công, nhiệm vụ thuận lợi hoàn thành, thì chúng ta lại có thể thấy ánh mặt trời rồi."

"Nhưng mà trước tiên hãy nói, ta đi quyến rũ Tô Tĩnh Nhã, có thể bị Tề vương tức giận diệt khẩu hay không?" Suy nghĩ một chút, mặt Triệu Tử Tiêu khiếp đảm hỏi, Tề vương coi trọng nữ nhân, mình chỉ là một tiểu dân nhỏ bé, sờ soạng cái mông con cọp thì còn có thể sống nữa hay không?

Tươi cười trên khuôn mặt Lâm Khải Thái cứng đờ: "Ngươi sợ cái gì, đến lúc đó ta sẽ phái người đi theo ngươi, bảo vệ ngươi, chỉ cần ngươi hoàn thành nhiệm vụ, tuyệt đối có thể toàn thân mà lui."

"Dạ, thuộc hạ nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ." Có bảo đảm của Lâm Khải Thái, Triệu Tử Tiêu coi như đã yên tâm.

"Tốt, ta còn có một số việc muốn làm, các ngươi cũng đi về trước đi." Lâm Khải Thái nói.

"Vâng." Ba người đáp một tiếng, thối lui đi ra khỏi gian phòng, Lâm Tu Văn ở phía trước, Diệp nương thứ hai, Triệu Tử Tiêu cuối cùng, lúc đi ra khỏi cửa chính của gian phòng, Triệu Tử Tiêu thừa dịp không có chú ý, hung hang bóp một cái trên mông của Diệp nương.

Diệp nương quay đầu lại, đá lông nheo với Triệu Tử Tiêu, rồi đi theo Lâm Tu Văn.

Nhìn cái tay chiếm tiện nghi của mình, Triệu Tử Tiêu cười rất dâm tặc: cái mông nữ nhân này vẫn có co dãn như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.