Hôm nay cũng chính là ngày thi đấu vòng thứ tư của đại hội võ lâm, càng
tiến gần hơn tới danh hiệu minh chủ võ lâm nên càng có nhiều người tới
xem. Lần này chỉ có một khán đài duy nhất ở chính giữa, xung quanh có
ghế ngồi dành cho những nhân vật “không tầm thường“. Du An cũng nằm
trong số đó. Nàng đi cùng Huỳnh Hiểu Uy hắn đúng là một kẻ khoe khoang
điển hình, nàng đã nhắc hắn ăn mặc tiết chế rồi nhưng có lẽ điều này khó đối với hắn chăng. Ngoài ra còn có Chu Lịch Dương hắn tuy là kẻ học võ
nhưng chỉ để phòng thân nên cũng không mấy hứng thú, nhưng hắn vẫn đi
chủ yếu là để chiếu cố tiểu muội hắn. Hắn đúng là một kẻ cuồng muội
muội. Haizz, không biết Chu Lịch Dương nhìn thấy cảnh muội muội “yếu
đuối” của hắn khi đả thương người liệu có ngất đi hay không.
Lúc
đi gần tới hàng ghế của bọn họ thì Du an có nhìn thấy Âu Dương Dực Phàm, nàng chỉ gật đầu rồi lướt qua, không dám không đề phòng. Bên cạnh nàng
trái một con hồ ly chín đuôi phải là một người luôn luôn để mắt tới
nàng. Đúng là không dễ. Còn Xạ Nhật và Vi Nhu thì đang chuẩn bị thi đấu
tại sảnh trong. Trước lúc thi đấu bọn họ cần được nghỉ ngơi để lấy sức.
Vòng thi này thí sinh được phép sử dụng vũ khí, đánh tới khi đối phương đầu
hàng hoặc không thể thi đấu được nữa. Nhưng không được kết liễu sinh
mạng. Mở màn là một người đàn ông lực lưỡng cao lớn tên Vị Lan, vũ khí
của anh ta là một cây rìu sắc bén nhìn có vẻ rất nặng, nhất lên cũng khó vậy thì làm sao để thi đấu đây. Đối thủ anh ta là một thiếu niên đúng
chuẩn mực thư sinh mặt trắng tên Cao Hư Ly, vũ khí là một thanh kiếm
mảnh. Nhìn có vẻ không cân tài cân sức nhưng Du An nghĩ, tên nhóc thư
sinh có thể trụ được đến vòng này đương nhiên không thể là một tên vô
dụng được. Vòng bốn này chỉ còn bốn mươi người, tới vòng năm thì còn hai mươi. Vừa có lệnh thi đấu, Vị Lan vung lưỡi rìu lên một cách dễ dàng,
vút một cái bay tới chỗ Cao Hư Ly một cách chính xác tuy nhiên Cao Hư Ly cũng không phải đứng chơi, thoắt cái đã tránh thoát. Lúc này, Huỳnh
Hiểu Uy quay sang hỏi:
- Hai người cho rằng ai sẽ thắng?
Du an cười, ra điều kiện:
- Cá cược phải có phần thưởng mới vui, một trăm lượng vàng thế nào?
Huỳnh Hiểu Uy thích thú:
- Hay lắm, một trăm lượng thì một trăm lượng. Lịch Dương, ý ngươi thế nào?
Chu Lịch Dương nhìn tiểu muội:
- Được thôi, ta chọn Cao Hư Ly.
- Vậy ta chọn Vị Lan.
- Muội chọn Vị Lan.
Hai người kẻ tấn công người phòng thủ cứ như vậy một thời gian dần dần Vị
Lần cũng đuối sức, Cao Hư Lý thì đỡ hơn. Đột nhiên, Vị Lẫn cả người
dường như lảo đảo, lưỡi rìu không thể bay lên chính xác, Dự Án cười,
người này thật thông minh. Nhân cơ hội đó, Cao Hư Lý phản công phi người tới, thanh kiếm chĩa thẳng vào ngực Vị Lan. Tất cả thời gian như ngừng
lại, mọi người hít một hơi nhưng sự việc không đơn giản như vậy. Thì ra
Vị Lần chưa đuối sức như hắn vừa biểu hiện, mà đó là một kế của hắn. Để
dụ Cao Hư Lý ra tay. Trận đấu kết thúc, Dự Án và Huỳnh Hiểu Úy thắng.
Chu Lịch Dương tuy thua nhưng cũng không cảm thấy buồn bã hay tức giận,
chỉ cười cười.
Người kế tiếp chính là Xạ Nhật, đương nhiên hắn thắng. Lần này chỉ có Huỳnh Hiểu Uy thua. Huynh muội Du an thắng.