ánh mắt dõi theo bóng hình miệng nói nhỏ
" Tiểu yêu tinh này lo chơi vui vẻ không để ý đến ta xem lúc nàng về ta có phạt nặng không"
Câu nói nhìn theo bóng hình đã đi xa nghe như là trách móc nhưng thật ra đầy sủng nịnh yêu chiều không phải ai cũng nhận được.
... ...... ...
... ...... ...
-" Dạ Lan ngươi hài lòng chứ?"
-" Tạ chủ nhân thật sự nhìn Trương lâm run rẩy Dạ lan sung sướng không thôi"
-" Tốt, bây giờ ngươi làm mama cho tốt đi. Tây Môn này sẽ là nơi thu thập tin tức , có việc gì nói Thương Thu báo lại với ta "
-" Dạ chủ nhân "
-" Lui ra"
-" Thương Thu ngươi trở về các để Thương Thủy ở lại đây, nếu có chuyện gì thì ngươi trợ giúp một tay, chuyện lớn nhớ bắn pháo"
-" Rõ chủ nhân, vậy người...."
-" Ta có việc gấp cần làm , đừng hỏi nhiều lui ra"
Thật ra nàng cũng không có việc gì gấp đâu chẳng qua nếu nàng không về nhất định sẽ bị Phong chiên xào luộc giòn đủ kiểu mất lần này nhất định phải về làm nũng với hắn để hắn bỏ qua cho nàng nếu không ba bốn ngày không xuống được giường mất.
Thân ảnh nhanh chóng biến mất để lại gian phòng trống trơn.
" Có kẻ đột nhập mau bắt"
Nàng ung dung ngồi trên ghế chủ ở đại điện nhàn nhã uống một hớp trà thưởng thức.
Để ý thấy thanh kiếm đang chỉa vào mình, nàng phất nhẹ tay thanh kiếm liền rơi xuống đồng loạt thì lại có người khác chỉa vào.
-" Ngươi là người phương nào? Sao tự dưng xông vào các chúng ta?"
Nàng nâng đôi mắt đẹp nhìn lên cười nói
-" Ta là ai cũng không cần báo với ngươi."
Nàng chính là vậy ngông cuồng tự mãn,
-" Ngươi muốn chết"
-" Ta còn muốn sống nha! Ta chưa có hài tử sao chết dễ dàng được?"
-" Ngươi..."
Có lẽ vui chơi cũng có đủ rồi nàng nghiêm mặt lạnh giọng nói:
-" Các chủ các ngươi đâu?"
-" Ngươi tìm các chủ?"
-" Ngu ngốc không lẽ ta tìm ngươi?"
-" Ngươi... các chủ đi đâu không liên quan ngươi!"
-" A thật sao?"
Nàng đưa mắt nhìn tên đang nói với mình , có lẽ cũng chỉ là chủ một nhánh nào đó của hắn.
-" Ảnh hồn"
-" Ngươi thật to gan ngươi nghĩ Ảnh hồn chủ là thuộc hạ của ngươi?"
-" Ân đúng nha! Ảnh Hồn, Lãnh Độc.... 3 giây"
Lần này nàng rống khá to nha.
Bỗng một nam nhân khuôn mặt khá tuấn tú đi vào, quỳ một chân trước mặt nàng
-" Lãnh Độc tham kiến phu nhân"
Hóa đá, nam nhân đẹp đây là phu nhân bọn hắn? Tất cả đồng loạt quỳ xuống
-" Ảnh hồn đâu?"
-" Bẩm phu nhân Ảnh hồn đi cùng các chủ"
-" Đi..."
-" Đúng vậy phu nhân"
-" Tốt,"
Nàng nói xong cũng dùng khinh công biến mất khỏi đại điện
Tại thất vương phủ
-" Mị nhi nàng về rồi sao còn chưa vào?"
Hắn ngồi trong thư phòng đọc sách nhìn vào cuốn sách nói vọng ra.
-" A sao chàng biết là ta ?"
-" Mùi hương của nàng"
-" Chàng thật giống cẩu nha"
Hắn nhìn nàng tươi cười đáp
-" Vậy nàng chính là thê của cẩu rồi"
-" Phong, chàng đối đáp càng ngày càng lợi hại nha"
-" Cảm tạ Mị nhi"
-" Ân chàng đang xem gì vậy?"
-" Nàng tự coi"
Nàng nhanh chân bước lại gần hắn, ách cung xuân đồ? Tên khốn khiếp này không lẽ.... Nàng cười trừ hỏi
-" Phong sao chàng xem máy thứ này?"
-" A hay nha có mấy tư thế ta chưa thử nhất định xem để học hỏi thêm"
Hắn đưa ra bộ mặt vô cùng nghiêm túc nhìn nàng nói mà lại nói chuyện ân ái chứ! Chuồn phải chuồn
-" Ách ta đói bụng đi ăn chút đã lát ta bồi chàng"
Hắn túm ngược nàng lại nói
-" Vậy ta cùng ăn"
Không à nàng không muốn ăn kiểu đó đâu nha hắn sung sướng nhưng nàng mệt lắm nha! Không muốn à