'' Dạ lan ta thật không ngờ nàng hát hay đến vậy''
DẠ lan quay sang nhìn Trương lâm nở nụ cười không nhìn ra trong đáy mắt nhẹ giọng:
-'' Đa tạ Trương công tử''
-'' LAn nhi sao nàng lại gọi ta là trương công tử nha!''
Hắn ta nhăn mi lôi tay áo ý ôm nàng
-'' Công tử thỉnh tự trọng''
-'' LAn nhi nàng và ta là phu thê ngoại giá nha''
( ngoại giá : Ý chưa cưới)
-'' THật xin lỗi nếu công tử cứ dây dưa với ta như thế này thật là hỏng thanh danh cùa ta mất''
-'' Lan nhi nàng và ta là phu thê ngoại giá nên hỏng thanh danh gì chứ''
-'' Công tử ngài nên nhớ giờ ta không còn là phu thê ngoại giá của ngài nữa''
Hắn ta chỉ lo nói mà không lo suy nghĩ cây nói sâu xa của nàng, nếu đã vào làm ở kĩ viện cho dù thân thể trong sạch nhưng cũng mang lại tiếng xấu, nên hắn ta có ôm ấp nàng thì cũng chả mấy ai trong đám ngựa đực này quan tâm mà còn cổ vũ ý chứ. Thật ra trong câu nói của nàng ám chỉ hắn thanh danh còn tồi tệ hơn cả kĩ nữ như nàng.
-'' LAn...''
-''Lan nhi nàng sao vậy''
Trương lâm vốn đang nói với nàng thì một giọng khác chen vào, hắn ta quay lại không khỏi sửng sốt, không chỉ có hắn ta mà tất cả mọi người ở đây, một nam nhân dù hắn không quá cao nhưng khuôn mặt thực đẹp đẹp hơn tất cả nữ nhân ở đây, đúng chuẩn yêu nghiệt, lại thêm làn da mịn trắng, khoé mắt bên trái còn có vít hình giọt lệ , nhìn phong chủng vạn tình, không chỉ khiến nữ nhân điêu đứng mà còn cả những tên ''gái không tha trai ăn hết'' nhìn cũng thật muốn hung hăng áp đảo dưới thân mà âu yếm, ngay cả Dạ lan đã có chuẩn bị trước cũng không khỏi mê đắm, Trương lâm hắn bây giờ hoàn toàn hoá đá.
-'' Vị công tử đây có thể bỏ tay ra khỏi thê tử ta''
Trương Lâm hoàn hồn nói
-'' Công tử đây chính là Mị sao?
-''Đúng nha''
-''Sao sao có thể''
-'' SAo không nha''
Trương Lâm nhìn dạ lan ánh mắt khó hiểu
-'' THì Mị chàng ấy cũng bình thường hơn tất cả nam nhân ở đây nha''
Sặc hoàn toàn, nàng liếc nhìn Dạ Lan, công nhận tài ăn nói rất tốt, bình thường hơn tất cả nam nhân ở đây nha chỉ là đẹp bình thường nha!
''Ngươi là Mị sao''
-'' Đúng nha, ngươi đang làm gì với thê tử của ta vậy nha''
Trương lâm cười nói cứ như là mình đã rõ tất cả
-'' Đúng như ngươi nghĩ, ta và nàng thương nhau do nàng dận ta nên mới bồi ngươi thôi, giờ thì mong ngươi buông tha nàng ra''
-'' Ha ha, ta không nghĩ gì nha''
-'' Ngươi , ngươi đừng uất quá nói bừa''
-'' Có sao?''
nàng nhìn Dạ Lan nói
-'' Nàng thương hắn?''
-''Mị caca ta không thương hắn ta thương chàng nha''
Dạ lan chủ động sà vào lòng nàng dụi dụi vài cái
-'' NHa, ngươi thấy rồi chứ nang thương ta nha....''
-'' ngươi.....''
Hắn chưa nói xong nàng bồi lại một câu khiến hắn nghẹn họng
-'' Không chỉ Dạ Lan nha, tất cả nữ nhân đều sẽ chỉ nguyện được ta sủng ái sẽ các nàng sẽ không chọn ngươi nếu so với ta haha''
Trương Lâm nghẹn họng đành phải quay sang nói với DẠ lan
-'' Lan nhi, nàng nghe hắn nói chứ, hắn là hoa hoa công tử, sẽ không chỉ lấy 2,3 tiểu thiếp đâu mà có lẽ mấy chục nàng , hắn cũng sẽ không thú nàng làm thê đâu, nàng chỉ là một trong các tiểu thiếp mà thôi, nàng nghuyện ý sao?"'
-'' Ta nguyện ý làm thiếp của Mị''
Nàng tỏ vẻ hoa hoa công tử cười lớn sau nhìn lên sàn diễn cùng trên lầu hỏi:
-'' Vậy các nàng cũng nguyện ý chọn ta hay hắn''
ĐÁm nữ nhân sau lưng nhận ra nàng là chủ nhân bọn họ hơn nữa đã được sự dặn dò của chủ nhân mà phần lớn cũng do chủ nhân các nàng quá suất nên đồng thanh nói
-'' Chọn ngươi''
-'' Vậy làm thiếp nha''
-'' Nguyện ý''
Thật sự nàng sắp xếp quá hoàn mỹ nha, Trương Lâm xấu hổ giận đỏ mặt quay đi sau hắn ta quay lại nói:
-'' Ngươi.... ......