.
- Đại đương gia, bảy hôm trước bỗng từ phía bắc có một đội ngũ phủ binh chừng ba vạn người, đi thẳng tới huyện Cố Thành. Khi đó, tiểu nhân dẫn theo mấy huynh đệ đang đập phá một thôn nhỏ bên ngoài. Khi trở về Hồ Cao Kê đã bị chặn lại rồi. Tiểu nhân không thể về được, lòng vòng bên ngoài cũng đã hai ngày, cuối cùng thực sự không còn cách nào khác, chỉ còn biết dẫn các huynh đệ tới nương tựa ngài.
Khi Ngưu Tiến Đạt nói chuyện, vẻ mặt căng thẳng đầy mồ hôi, xem ra gã rất áy náy, hai tay liên tục dùng áo lau mồ hôi, chỉ là trong lòng gã lúc này lại bình tĩnh vô cùng. Sau khi nói xong còn suy nghĩ lại xem ngữ khí và biểu hiện của mình lúc trước có sơ hở gì không? Chính vì gã có tố chất như vậy mới được Lý Nhàn sắp xếp vào làm thủ lĩnh của mật điệp Phi Hổ. Tài năng của gã không chỉ là ở mặt chỉ huy quân sự, Lý Nhàn cũng xem như là người biết dùng người.
Quả nhiên, trong lời nói của Ngưu Tiến Đạt còn cố ý để lộ ra một chút sơ hở bị Trương Kim Xưng túm được. Y cười lạnh hai tiếng ha hả nhìn vào mắt Ngưu Tiến Đạt hỏi:
- Thật sự không có cách nào mới tới đầu quân vào Đầm Cự Dã ta sao? Ngươi ở đây lừa ta làm gì?
Ngưu Tiến Đạt hoảng sợ run bắn người lên, liền lập bập giải thích:
- Không … không phải, tiểu nhân ngưỡng mộ nhân nghĩa của Đại đương gia đã lâu, sớm đã … sớm đã muốn đầu quân vào Đại đương gia rồi.
- Ha ha!
Trương Kim Xưng bật cười lớn, chỉ vào mũi Ngưu Tiến Đạt nói:
- Nhân nghĩa? Không sai, Trương Kim Xưng quả thực rất nhân nghĩa với huynh đệ của mình. Nhưng, đối với người có tâm không tốt lẽ nào cũng có thể nhân nghĩa? Hai năm nay, người bị ta moi tím để nhắm rượu dù là quan phủ hay là những kẻ cố tình tới trà trộn vào Đầm Cự Dã của ta cũng không ít người. Trần Tam Thất, ngươi nói ngươi là người dưới quyền Nhị đương gia Đậu Kiến Đức Hồ Cao Kê, vậy được, ngươi hãy nói cho ta biết về Nhị đương gia Hồ Cao Kê của các ngươi cho ta nghe xem.
Trong lòng Ngưu Tiến Đạt hừ lạnh một tiếng, lập tức đem những chuyện tỉ mỉ về Đậu Kiến Đức đã ép hỏi được từ Trần Tam Thất nói ra. Gã biết Trương Kim Xưng là người dù mình không nói chuyện nghĩa khí, nhưng hận nhất người khác cũng không nói chuyện nghĩa khí. Cho nên trong lời nói, khi nói chuyện gã tỏ vẻ rất kính trọng Đậu Kiến Đức, thậm chí còn có chút đáng tiếc khi phải rời khỏi Hồ Cao Kê.
Đối với loại người tự cho là mình đúng như Trương Kim Xưng, Ngưu Tiến Đạt chắc chắn sẽ ứng phó được. Sở dĩ có thể hiểu rõ về tính cách của Trương Kim Xưng như vậy, là vì từ lần trước khi Lý Nhàn tới cứu Hạ Nhược Trọng Sơn đã có chút hứng thú về vùng đất đầm Cự Dã này. Người của Phi Hổ Mật Điệp vẫn luôn chú ý tới Trương Kim Xưng. Để ứng phó với nhiệm vụ lần này, khi xuất phát Ngưu Tiến Đạt và Lý Nhàn thậm chí còn đóng kịch với nhau. Lý Nhàn đứng trên góc độ của Trương Kim Xưng nói chuyện với Ngưu Tiến Đạt để thử khả năng của Ngưu Tiến Đạt khi gặp khó khăn.
]Thành công đối với người đã có sự chuẩn bị mà nói luôn luôn đặc biệt ưu ái. Nếu Ngưu Tiến Đạt tùy tiện thâm nhập vào Đầm Cự Dã, thậm chí không hiểu chút nào về Hồ Cao Kê và binh lính của Đậu Kiến Đức, e là bây giờ đã bị Trương Kim Xưng moi tim ra nhắm rượu rồi.
Đối với Đậu Kiến Đức, Trương Kim Xưng lại rất hiểu.
Vốn thuộc Tôn An Tổ.
Khi Tôn An Tổ tự hiệu Mạc Dương Công khởi binh phản Tùy, chính là Đậu Kiến Đức đã lấy gia sản ra giúp ông ta chiêu binh mãi mã. Mà Trương Kim Xưng và Tôn An Tổ đã kết bái huynh đệ. Khi Tôn An Tổ khởi binh đã từng mời y gia nhập. Nhưng khi đó Trương Kim Xưng vẫn còn là một thương nhân nhỏ, không dám làm chuyện rơi đầu phản lại Đại Tùy. Nhưng, con người Tôn An Tổ này lại là người trượng nghĩa. Sau khi khởi binh vẫn chiếu cố tới Trương Kim Xưng. Sau đó, quan phủ đã tới thu hồi ba con ngựa tồi mà y tới thảo nguyên Tái Bắc mua về. Vợ y cũng vì chuyện này mà bị quan phủ đánh cho một trận, không bao lâu sau liền đi đời nhà ma. Trương Kim Xưng tức giận dẫn theo một số người dân trong làng tới đánh chết quan sai, sau đó trốn vào Đầm Cự Dã. Thời gian trôi qua chưa đầy một năm cũng đã phát triển thành một cánh quân với quy mô không nhỏ.
Trong thời gian này, quan hệ giữa y và Tôn An Tổ vẫn còn rất tốt. Cho nên, đối với con người Đậu Kiến Đức này y cũng hiểu rất hiểu, thậm chí ngay cả Đậu Kiến Đức không uống rượu mạnh cũng đều biết rất rõ.
Trương Kim Xưng có được sự tự tin này, nếu người đàn ông mặt đen trước mặt mình nói dối, chắc chắn là không giấu được mình. Sự thực, Ngưu Tiến Đạt cũng không có nói dối, ngoài cái tên mình ra, lời gã nói đều là sự thật.
Nghe Ngưu Tiến Đạt nói xong, Trương Kim Xưng nhíu mày suy nghĩ quả thực không có chút sơ hở nào. Lại quay lại nhìn bộ dạng của Ngưu Tiến Đạt cũng không giống là giả bộ. Trong lòng đã tin được bảy phần. Nhưng bởi vì thông tin này quá quan trọng, vì gia nghiệp của mình ở Đầm Cự Dã mà nghĩ, y tất nhiên phải cẩn thận rồi.
- Trần Tam Thất, ngươi vẫn giống người đàn ông!
Trương Kim Xưng cười nói:
- Ngươi là người dưới trướng Đậu Kiến Đức, nếu người vì muốn đầu quân sang Đầm Cự Dã ta mà hạ Đậu Kiến Đức không đáng một đồng, ta sớm đã sai người lôi ngươi ra mổ bụng moi tim rồi. Đới với người không có nghĩa khí, từ trước đến giờ không sợ ta giất cũng nhiều. Thấy ngươi vẫn còn chút tình nghĩa với chủ cũ, ta sẽ giữ ngươi lại. Nhưng ….
Không chờ Ngưu Tiến Đạt nói lời cảm ơn, Trương Kim Xưng nói sang đề tài khác:
- Ngươi nói có một cánh phủ binh đã bao vây Hồ Cao Kê, chuyện này quả thực rất quan trọng. Ta cử mấy người quay về với ngươi xem xem, ngươi có dám đi một chuyến không? Đương nhiên, các huynh đệ của ngươi thì tạm thời cứ ở lại Đầm Cự Dã chờ ngươi, thế nào?
- Có gì mà không dám!
Ngưu Tiến Đạt ngẩng đầu lên nói:
- Có gì mà không dám! Đại đương gia, tiểu nhân không hề nói lời nào là dối trá. Hơn nữa, nếu đã gia nhập làm thủ hạ của Đại đương gia làm việc, tiểu nhân cũng nguyện vì Đầm Cự Dã mà làm chút việc. Đại đương gia cho tiểu nhân thời gian vài ngày, tiểu nhân sẽ bố trí ổn thỏa đó đi thăm dò rõ ràng về đội phủ binh đó!
- Được!
Trương Kim Xưng bật cười lớn:
- Nếu ngươi nói không sai, chờ sau khi người quay lại, ta sẽ cho ngươi làm một Lữ suất Sơn Tự doanh của Lục đương gia!
- Tạ Đại đương gia!
Ngưu Tiến Đạt chắp tay, trong ánh mắt lộ rõ sự mong đợi và xúc động.
………..
……
Hôm đó, Ngưu Tiến Đạt đã ăn một bữa cơm no. Sau đó giải thích với mấy mật điệp đi cùng mình cứ chờ ở Đầm Cự Dã, chớ sinh sự. Sau đó dẫn mấy tên thân tín mà Trương Kim Xưng cử tới cho gã, xuất phát ra khỏi Đầm Cự Dã, đi thẳng về quận Thanh Hà. Trên đường đi không có gì để nói, chạng vạng tối mấy ngày hôm sau, Ngưu Tiến Đạt đã dẫn người tới bên ngoài Hồ Cao Kê. Mấy người liền giấu ngựa thật kỹ, cẩn thận quan sát từ trên sườn núi cao.
Vừa nhìn, mấy tên phản tặc Đầm Cự Dã đều đã hít một hơi sâu.
Mấy tên Đầm Cự Dã đều là thân tín của Trương Kim Xưng, đội trưởng cầm đầu tên là Bùi Tịnh. Gã nằm trong cỏ khô nhìn trộm ra ngoài, lập tức hoảng sợ. Chỉ thấy liên doanh phủ binh ở phía xa đều không nhìn rõ giới hạn, xa xa vẫn thấy trong doanh địa còn có không ít quan quân đang đi đi lại lại. Cờ chiến Đại Tùy màu đỏ sẫm trong doanh địa đang bay phấp phới trước gió, giống như những đốm lửa không sao đếm xuể. Xem ra, số lượng quan quân chắc chắn cũng phải mấy vạn người.
Bùi Tịnh liếc nhìn Ngưu Tiến Đạt. trong lòng thầm nghĩ, tên mặt đen này hóa ra là không hề nói sai.
Hắn ta tiếp cận khẽ nói với Ngưu Tiến Đạt:
- Trần huynh đệ, ngươi thấy bây giờ chúng ta nên làm thế nào?
Ngưu Tiến Đạt suy nghĩ một hồi nói:
- Đại đương gia chẳng phải đã nói rồi sao? Để chúng ta đi điều tra rõ ràng đội phủ binh này, ta có bổn gia làm việc ở nha huyện Cố Thành, chúng ta nhân lúc trời vẫn còn chưa tối vào thành. Bùi huynh đệ ngươi và các huynh đệ trước tiên tìm một khách điếm ở lại, chờ ta liên lạc với người đó xong, ta sẽ gọi ngươi tới cùng gặp ông ta.
Bùi Tịnh nói:
- Trần huynh đệ nói như vậy, giống như là ta không tin ngươi rồi.
- Sao thế chứ!
Ngưu Tiến Đạt cười nói:
- Ta đây là lần đầu tiên làm việc cho Đại đương gia, phải cẩn thận ổn thỏa chút. Bùi huynh đệ các ngươi ra ngoài cùng ta, nếu chúng ta điều tra chi tiết, nói không chừng Đại đương gia vui mừng thưởng cho chúng ta một người phụ nữ cũng nên …. Nói tới phụ nữ, ha ha, huynh đệ ta ở huyện Cố Thành có Tú Hồng lâu cũng hay. Mùi vị đó quả thực con mẹ nó khiến người ta thích thú vô cùng!
- Ha ha!
Bùi Tịnh hạ giọng cười, chỉ ngón tay cái về phía Ngưu Tiến Đạt nói:
- Huynh đệ hóa ra cũng là người hiểu lòng người! Lần này không dễ gì xuất trạch một chuyến, lại tới địa đầu của ngươi. Trần huynh đệ ngươi nói gì cũng phải nhớ chiêu đãi chúng ta đấy!
- Đó là đương nhiên rồi!
Ngưu Tiến Đạt vỗ ngực nói.
…..
…
Ngưu Tiến Đạt và Bùi Tịnh để lại hai người ở ngoài thành trông ngựa. Hai người họ dẫn theo bốn năm người đóng giả làm thương nhân, nhân lúc trời vẫn chưa tối vào huyện Cố Thành. Ngưu Tiến Đạt tìm một khách điếm trước tiên để đám người Bùi Tịnh ở đó, lấy cớ đi tìm bổn gia làm việc của nha huyện để rời khỏi khách điếm.
Gã vừa bước chân đi, Bùi Tịnh đã đưa mắt ra hiệu một cái, hai tên lâu la Đầm Cự Dã từ phía sau bám theo. Theo sát Ngưu Tiến Đạt tới cửa sau của nha huyện. Họ đích thân thấy Ngưu Tiến Đạt gõ cửa, một người hầu mở cửa hỏi vài câu, Ngưu Tiến Đạt cùng người đó sau khi nói gì đó, người đó liền quay trở vào. Không bao lâu sau, người đó lại quay trở ra, cũng không biết đã nói với Ngưu Tiến Đạt những gì. Người theo dõi Ngưu Tiến Đạt thấy gã quay người trở về, họ lập tức chạy về khách điếm chờ trước, gặp Bùi Tịnh thuật lại một lượt.
Sau khi Ngưu Tiến Đạt trở về, nói với Bùi Tịnh:
- Đúng là không may, bổn gia đó của ta đã đưa lương thực tới đại doanh phủ binh vẫn chưa trở về. Nhưng ta đã nói cho người trong nha môn biết rồi, để y truyền lời cho bổn gia đó của ta chờ ông ta ở Tú Hồng lâu. Đúng lúc, Bùi huynh đệ chẳng phải muốn đi ăn mặt sao? Chúng ta đi đi!
- Chuyện này sao mà ngượng ….
Bùi Tịnh giả vờ giả vịt nhún nhường vài câu cùng Ngưu Tiến Đạt rồi đi ra khỏi khách điếm. Nhất cử nhất động của họ kỳ thực đều dưới sự giám sát của Phi Hổ Mật Điệp, mới ra khỏi khách điếm đã được báo cáo về bên Trần Tước Nhi rồi. Trước đó, người hầu trong nha huyện, kỳ thực cũng là người của Phi Hổ Mật Điệp. Điều này đã được bàn bạc trước rồi, thấy Ngưu Tiến Đạt đi về phía nha huyện, người của Phi Hổ Mật Điệp đã sai người tới hậu viện nha huyện lật tường đi vào rồi, sau đó mở cửa giả như là người hầu trong nha huyện.
Sau khi tới Tú Hồng lâu, Ngưu Tiến Đạt khẳng khái gọi cho đám người Bùi Tịnh mỗi người một cô nương. Lâu rồi Bùi Tịnh không động tới phụ nữ, đang lúc mây mưa, bỗng có người gõ cửa, vì sợ mà vật cứng rắn đang co giật sắp trút ra bỗng co rụt lại, liền mặc quần áo vào ra mở cửa. Thấy người gõ cửa chính là Ngưu Tiến Đạt.
Ngưu Tiến Đạt hạ giọng nói:
- Đến rồi.
Mặc dù Bùi Tịnh vẫn còn chưa tiết ra rất khó chịu, nhưng rất hiểu thủ đoạn của Đại đương gia Trương Kim Xưng cũng không dám chậm trễ chính sự, liền cùng Ngưu Tiến Đạt đi vào một căn phòng. Vừa vào cửa đã thấy một người căn mặc thoải mái đang ngồi đó uống rượu. Ngưu Tiến Đạt liền dẫn tới gần.
Người mặc quan phục kỳ thực chính là Trần Tước Nhi.
Sau nửa giờ, Ngưu Tiến Đạt và Bùi Tịnh đã “thăm dò” được lai lịch của cánh phủ binh bên ngoài Hồ Cao Kê. Sau khi bổn gia của Ngưu Tiến Đạt đi rồi, Bùi Tịnh lại vội vàng trở về phòng tiếp tục chuyện ấy.
Mấy ngày sau.
Trương Kim Xưng đã phủi bụi phong trần trên vai Ngưu Tiến Đạt trở về Đầm Cự Dã, cười nói:
- Làm tốt lắm! Bắt đầu từ hôm nay ngươi chính là huynh đệ của Đầm Cự Dã ta!
Trước đó đây y đã gặp đám người Bùi Tịnh, biết Ngưu Tiến Đạt không hề nói ngoa.
Trương Kim Xưng không nuốt lời, sắp xếp cho Ngưu Tiến Đạt vào làm Lữ suất của Sơn Tự doanh của Lục đương gia Liễu Bạch. Đêm đó, lại phá cách để gã tham gia cuộc họp với các đương gia Đầm Cự Dã. Sau khi vào cửa, Trương Kim Xưng mới giới thiệu từng người, tim Ngưu Tiến Đạt bỗng căng thẳng, thầm nhủ chuyện này hỏng rồi!
- Vị này là Thất đương gia Đầm Cự Dã chúng ta Cao Thiên Bảo, là Cao Đại đương gia minh chủ Lục Lâm đạo Hà Bắc cử tới giúp ta, từ Hồ Cao Kê tới Đầm Cự Dã ta cũng mới được nửa tháng. Các ngươi … quen nhau chứ?
Trương Kim Xưng nhìn Ngưu Tiến Đạt, ánh mắt cười mà như không cười.
- Đây không phải là đội trưởng Trần thuộc hạ của Đậu nhị ca sao?
Cao Thiên Bảo cười ha hả đứng dậy, bước tới trước mặt Ngưu Tiến Đạt vỗ vai gã nói:
- Thế nào, chẳng lẽ là Đậu nhị ca không tốt với ngươi sao? Sao lại tới chỗ Trương Đại đương gia Đầm Cự Dã này chứ?
Ông ta và Ngưu Tiến Đạt đứng đối diện nhau, không ai nhìn thấy ông ta liếc nhìn Ngưu Tiến Đạt một cái.
Ngưu Tiến Đạt khẽ giật mình, liền chắp tay thi lễ nói:
- Nên sớm tới thăm Thất đương gia trước, chỉ là mới tới Đầm Cự Dã đã được Đại đương gia cử đi tra xét một chuyện. Thất đương gia xin lượng thứ, Đậu nhị ca đối đãi với ta ân trọng như núi. Tiểu nhân sao dám phản lại Đậu nhị ca chứ? Chỉ là Hồ Cao Kê chúng ta bị quan quân bao vây, tiểu nhân là tới cầu xin Trương Đại đương gia phát binh tương cứu.
Cao Thiên Bảo khen ngợi nhìn Ngưu Tiến Đạt, cười nói:
- Đừng vội, ta đang cùng Đại đương gia nói chuyện này. Cao đại ca bị quan quân bao vây trong lòng ta cũng gấp. Nhưng ngươi yên tâm đi, Trương đại đương gia nghĩa cao, không thể trơ mắt đúng nhìn Cao đại ca bị rơi vào cảnh khó mà không quan tâm. Huống hồ … Cao đại ca là minh chủ của Lục Lâm đạo phương bắc chúng ta, làm gì có chuyện minh chủ bị quan quân bao vây mà các huynh đệ dưới trướng thấy chết mà không cứu chứ, đúng không Đại đương gia?
Cao Thiên Bảo quay người, mỉm cười nói với Trương Kim Xưng.
Trương Kim Xưng tái mặt, cười nói:
- Đó là đương nhiên, Cao đại ca là minh chủ, hiệu lệnh một phương tám phương tới cứu. Mấy trăm nghìn huynh đệ Lục Lâm đạo phương bắc chúng ta đương nhiên không thể ngồi yên không quản được. Lão Thất à, ngươi yên tâm, ta đây không phải là đang cùng mọi người thương lượng phương pháp ổn thỏa sao? Ngươi cũng biết, lần này Hồ Cao Kê bị bao vây không phải là lính quận của quận Thanh Hà, mà là phủ binh thật đánh tới. Dù chúng ta không sợ chúng, nhưng cũng không thể tùy tiện giết tới được đúng không? Nếu trúng mai phục của phủ binh không những không cứu được Cao đại ca mà còn bị tổn thất không ít tính mạng các huynh đệ.
Cao Thiên Bảo liền nói:
- Đại đương gia đây là nói chuyện này. Nếu ta tới Đầm Cự Dã đã cùng với các huynh đệ uống rượu máu, đó chính là huynh đệ sống cùng sống chết cùng chết. Ta không tin Đại đương gia thì còn tin ai chứ?