Đêm giao thừa (thượng) :
Buổi
sáng giao thừa, không tính là con đường chật chội, một chiếc BMW màu đen
cùng một chiếc xe jeep đang chạy, hạt tuyết nhỏ rơi bên cửa sổ, lập tức
liền bị quét đi, chút được được giữ lại, ở tác dụng của lò sưởi trong
xe chậm rãi hóa thành giọt nước trong suốt, ở trên cửa sổ xe lưu lại một
vết thủy ngân hiện lên huỳnh quang.
Trong xe
BMW có ba người, một vị đàn ông trung niên thân thể còn cường tráng,
màu hổ phách trong hai tròng mắt tích đầy tang thương cùng trầm ổn. Ngồi
phía sau là hai người con gái xinh đẹp bất luận đi tới nơi nào cũng sẽ
đưa tới rất nhiều ánh nhìn chăm chú.
“Nha
đầu, các con chơi đến lúc nào về ?” Hai tròng mắt màu hổ pháchThẩm phụ
nhìn về phía trước, mi mắt ôn hòa, giọng nói là từ tính hơi khàn khàn.
Cô gái
có đồng sắc tương tự ngồi phía sau nhìn ngoài cửa nghe được câu hỏi,
cũng không có quay đầu, mà là dùng bàn tay trái nhỏ hết sức trắng nõn
nhéo một cái bàn tay đang cùng nhau tương khấu, như là ở đem vấn đề dời
đi cho đối phương.
Cô gái có tròng mắt đen ngăm tiếp thu được ý của cô gái đang nhìn ngoài cửa sổ, gợi lên môi.
“Bác
trai, chúng con cũng không vội trở về, trước thứ bảy trở về là được.” Cổ
Dĩ Mạt tỉnh rụi nhéo một tay Thẩm Mặc một cái, thật giống như nói “Tối
hôm qua không phải nói cho em rồi, tại sao lại quên” .
Thẩm Mặc
cảm giác được nụ cười trong động tác của đối phương, quay đầu chống cằm
lẳng lặng nhìn Cổ Dĩ Mạt, màu hổ phách trong hai tròng mắt thật giống
như cứu chuộc bóng tối, hiện lên ánh sáng nhu hòa không mất khí phách.
Con ngươi dịu dàng đạm nhã kia, nói “Chị nhớ là được” .
Cổ Dĩ Mạt nhìn, mi mắt cong, môi mỏng kéo lên độ cong trong lúc lơ đãng từ từ lớn hơn.
Đôi mắt ngăm đen kia thâm thúy giống như vũ trụ vậy, lay động tràn đầy nụ cười cùng ôn nhu.
Rõ ràng những chuyện khác đều xử lý rất tốt, duy chỉ có không nhạy cảm đâu, người này.
Ey, đã đến giai đoạn có thể trao đổi bằng ánh mắt sao ?
Thẩm phụ xuyên thấu qua kính trước xe an tĩnh nhìn một màn này, trong màu hổ phách tang thương là ôn nhu mà thời gian lắng đọng.
Chiếc xe jeep đi theo phía sau là một người còn trẻ, mái tóc sạch sẻ, không có râu, hẳn chỉ có hai mươi ba hai mươi bốn.
“Này,
tiểu Dương, cậu là người làm thuê nhà Thẩm thúc sao ?” Ngồi ở vị trí kế
bên tài xế Lâm Uyên tính tình vui vẻ náo nhiệt thúc đẩy đầu tiên nói
chuyện.
Tần Mi
ngồi ở đằng sau, nghe câu hỏi của nàng, bất đắc dĩ cười, mi mắt của cô
gái Giang Nam dịu dàng như vậy, là dạng ôn nhu như nước.
Lại bắt đầu rảnh rỗi.
Lâm Hề ngược lại là an phận tựa vào trên vai Tiêu Huyên Nghệ bình bản chơi đùa.
“Ngạch....đúng vậy, Lâm tiểu thư.”
Tiểu tử
kêu Dương Dương, hai mươi ba tuổi, ở nhà Thẩm phụ học tay nghề, bình
thường làm việc lặt vặt, ngược lại cũng coi là làm thuê.
Bạn cũng sẽ thích
Poor Things
Bởi Daniel_Barnett 2.4K 327
[FEATURED] After a tragic accident, football star Joel Harper finds himself rolling his wheelchair into a new school in a strange town. Soon he's making friends of misfits, taking lessons in Iron Maiden, and dodging a ruthless bully with a penchant for switchblades. Little is he aware, something ancient and wounded has awoken deep beneath the tiny mountain community, and all of Honaw will know its pain.
--------
1ST PLACE IN THE 2017 GOLD AWARDS (HORROR)
BEST OVERALL READ, BEST MAIN CHARACTER, BEST PLOT DEVELOPMENT - 2017 ICED TEA SUMMER BASH
1ST PLACE IN THE AUGUST MYSTICAL AWARDS (HORROR)
“Barnett's writing is pure poetry, and [Poor Things] is his goriest, grittiest yet . . . beautiful and touching, a poignant coming of age story.” - YA Books Central
“Totally unique and a refreshing twist on an end of the world type scenario.”- Kindle Customer
“Read this book in two days. Interesting story line and nonstop action. I couldn't find a good spot to put it down - I had to find out what happened next. Rivaled any Koontz story.” - Kindle Customer
“. . . rings with some echoes to Stephen King's It, but unlike some works ring with such echoes of great works, this story doesn't get drowned out by the comparison.” - Kindle Customer
“Hooked from page one, the story just keeps getting better and better right up to the end. Real horror, real young love and a great story overall.” -Nook Customer
“ . . . hooked right from the beginning . . . would read everything from this author.” - Kobo Customer
Nightmares
Bởi MissOfRoses 137K 10.9K
[A Wattpad featured story]
“ Don't check under my bed,
Check inside my head. “
●but why does
reality
feel like a birdcage?●
#3 in poetry on 17.6.16
Cover made using canva.com
Detention Club (#wattys2017)
Bởi GlitterBabe1912 221K 11.8K
When rich and popular Gwen Marie ends up in detention for a 'crime' she did not commit, she can only blame the misfits she's stuck with for the next three weeks. Levi Keller and his gang are the typical rebellious and reckless boys who love to get drunk everyday, smoke on school property and trespass when they know they shouldn't.
But as Gwen spends more time with them she begins to realize that they aren't all that bad and their adventurous lifestyle is much more fun than her posh and planned one. Levi helps her realize that there's more to life than being the good girl and even though everyone knows that people like her and people like him should never mix, it's okay to do so. Sometimes the rules need to be broken.
But the Detention Club can only have so much fun and before they know it, someone is out to set the strict rules of their town back into place.
A Featured ChickLit Novel.
Once Upon A Prince (ONGOING)
Bởi MayTijssen 5.8K 723
*WATTPAD FEATURED STORY* Whoever told you that princes slay dragons on their own has clearly been misinformed.
Richie is a prince with a big problem. His kingdom is ravaged by a deadly disease and since everyone is either too sick or too busy, it's up to him to find a cure. There's only one problem: he can barely form a single sentence, let alone without stuttering.
Vanna is the solution to that problem. Together with her three brothers, a mischievous pirate and a mermaid on legs, they make up The Help, a team dedicated to helping princes on their quests.
Together they will set off to retrieve a magical jewel, fighting their way through mystery, mayhem, and riddles in this fairytale mashup.
Cover by MulanJiang
Blink: 3003 (Book 1)
Bởi words_are_weapons 59.8K 6.6K
3003 AD: the human race makes a breakthrough in interstellar travel like nothing ever seen. A tiny fraction of the population, one in a million - one in a billion - develop the innate capacity to vanish from existence. With training they can will themselves to reassemble in any known location.
Over the years scientists find a way to spot these genetic accidents, these remarkable people, and gather them into the Biological Interstellar Navigation Korp, otherwise known as: BLINK.
Young men and women, gifted with something astonishing, now shoulder the unenviable burden of confronting the worst dangers of colonial space. They are the first line of defence, able to transmute themselves - travel instantaneously - to anywhere they are needed. So when an outpost on the edge of populated space sends out a scream for help, it is up to the members of Blink to respond.
But something is stirring out in the darkness of space, something that views the Blink operatives and their abilities through murderous eyes.
[A FEATURED WATTPAD SCIENCE FICTION STORY]
MASSIVE thanks to zuko_42 for the new and improved cover graphic. :)
Coming Out- LGBT Current Topics/Issues/Events
Bởi Miss_Lady_Rain 169K 10K
A story about coming out, my experiences, and tips for doing so. Commentary and a conversation. Suggestions are always welcome.
[Highest ranking] 1- in nonfiction- 9/4/17
FEATURED- 8/24/17
30 Nights (Featured Story)
Bởi MelissaElborn 49.2K 2.5K
Underneath London's biggest cemetery, lies a secret only the dead can keep. Because London's oldest clan of vampires has been playing a secret game underneath the crypts for centuries.
Each game lasts as long as one moon cycle, and only the brightest and best humans can compete. It's rare that any human survives the games, but the winner will get what every mortal desires - to live forever. For the losers, the price of entering is always their lives.
By sheer bad luck, sixteen-year-old Lily has stumbled into this game. She has 30 nights to prove she has what it takes to be an immortal - but up against talented people who have been training for this contest for years, what chance does she have?
Her only hope is convincing the enigmatic vampire gamemaster, Edric, to break the rules and spare her life. But falling in love has never been so dangerous...
**There is a separate Uncut version of this story which contains mature scenes. This is a private book and you have to be following me in order to read it and aged over 17. This isn't a tactic to gain followers, this is to meet Wattpad's content guidelines and feel free to unfollow me as soon as you've read it**
**Updated every Sunday night UK time**
Một cá tiểu
tử trắng trắng sạch sạch, có lẽ là chưa thấy qua trên xe toàn người đẹp
như vậy, lớn nhỏ, để cho hắn có chút khẩn trương, lại hoặc giả là, xấu
hổ ?
Lâm Uyên nhìn bộ dáng hắn có chút mất tự nhiên, nội tâm cười bò, chưa thấy qua nam nhân thanh khiết như vậy.
“Tiểu Dương a, chớ khẩn trương, Lâm tỷ sẽ không ăn cậu.”
Tiểu bạch thỏ Dương
Dương gợi lên ác thú của Lâm Uyên, Tiêu Huyên Nghệ nghe thanh âm của đối
phương, tựa như nhớ ra chuyện gì đó bi thương, thân thể Lâm Hề nơi đó
rụt một cái, Tần Mi cảm thấy, con ngươi như nước thoáng qua vẻ bất đắc
dĩ.
Ở nơi này vui đùa nháo nháo như vậy, phía trước xuất hiện một cái cửa thành cổ kính.
Tuyết đọng ở miếng ngói trên nóc nhà trong lúc vô tình tạo thành các loại hình dáng, trắng trắng mềm mại.
Có thể lái xe trực tiếp
vào nhà để xe của Thẩm gia, xuyên thấu qua cửa kính xe có thể thấy xa xa
một mảnh ruộng lúa đã thu hoạch cùng cỏ xanh đang đung đưa đón gió
tuyết.
“Oa ~~~ lại đến thế
ngoại đào nguyên, Tiểu Hề, một lát nữa đi chơi ném tuyết với chị thế nào
?” Lâm Uyên ở xa xa thấy nơi kia nồng đậm hơi thở ngôi nhà, ưu tư vô
hình hưng phấn lên, tóc quăn đỏ rực hất một cái, chuyển hướng về phía
sau, nhìn về Lâm hề cũng buông xuống bình thản nhìn ngoài cửa sổ, trong
giọng nói là kích động của trẻ con.
Thật, giống như một đứa con nít đâu.
Tần Mi cong lên mi mắt,
nâng lên tay khẽ vuốt cái đầu đỏ gần kia, đôi môi hé mở: “Uyên, ngồi
yên, làm sao giống như đứa con nít vậy.”
“Ey ~~~ mình lại không
có thăng cấp làm mẹ, đương nhiên là đứa con nít.” Lâm Uyên cà lên bàn
tay mềm mại kia, ngẩng đầu lên, nâng lên một nụ cười thật to, đôi mắt
đào hoa híp lại, là bộ dáng ôn thuận, trong nụ cười kia, có vui vẻ thuần
túy.
“Được rồi, xoay qua chỗ
khác, ngồi yên.” Tần Mi nhìn nụ cười Lâm Uyên, hai trong mắt nước dập
dờn, là tràn đầy ôn nhu cùng tình yêu.
Như vậy thuần túy vui vẻ, ai cũng không đành lòng đi phá hỏng.
Có điều các cô không suy
nghĩ qua tiểu tử đáng thương bị hai cô gái xinh đẹp thanh tú ân ái làm
cả kinh mà phải ngồi ngay thẳng sao ?
Vào nhà để xe, Cổ Dĩ Mạt
xuống xe trước, đứng chính xác ở vị trí đậu xe hướng về chiếc xe jeep
phía sau vẫy vẫy tay, sau đó liền đi tới bên người Thẩm Mặc đang mở cốp
xe giúp nàng cầm ra hành lý bên trong.
Có điều cuối cùng cũng không cần các nàng động thủ, bởi vì Thẩm phụ thân thể cao lớn cường tráng đã tới phía sau hai người.
“Nha đầu, con đi cắt
trái cây đi, ba tới dọn hành lý là được. Tiểu Dương, tới trợ giúp.” Thấy
Dương Dương đã đậu xe xong vừa xuống, Thẩm phụ không chút khách khí
kêu.
“Ai, được, thầy.” Dương Dương nghe thầy dạy nhà mình kêu mình, lập tức hành động, là một tiểu tử đàng hoàng.
Có điều hắn ân cần như vậy nguyên nhân có phải do hai người thanh tú ân ái hay không, vậy cũng không biết được.
Bên kia đoàn người Cổ Dĩ Mạt thì thuần thục đi theo sau lưng Thẩm Mặc, lên lầu.
“Này này này, Tiểu Mặc,
đợi một hồi chúng ta đi ra ngoài chơi ném tuyết thế nào, nhà em bên
ngoài rộng như vậy không dùng quá đáng tiếc, tỷ vừa mới nhìn thấy tuyết
sâu lắm....” lâm uyên vừa vào nhà liền không kiềm chế được hưng phấn,
tiến tới bên người Thẩm Mặc đang rửa trái cây balabala chuỗi dài.
Rõ ràng là cặp mắt đào
hoa câu người, bây giờ lại chứa đầy mong đợi trẻ con, rõ ràng là khuôn
mặt yêu mị, bây giờ lại giương lên nụ cười thuần túy, rõ ràng là lanh
lợi nhất trong ba cô gái, bây giờ lại thụt lùi đến đứa trẻ ba tuổi.
Con ngươi Thẩm Mặc gợi
lên nụ cười cùng con người đen ngăm khác cũng cười như vậy gặp nhau, hai
người hiểu lòng không nói gì ngoắc ngoắc môi.
“Tiểu Mặc ~ Tiểu Mặc Mặc
~~” Lâm Uyên ở giữa hai người vòng vo, không chút nào thèm để ý hình
tượng bắt đầu lựa chọn chiến lược nũng nịu.
Thẩm Mặc chuyên tâm cắt trái cây, Cổ Dĩ Mạt chuyên chú sắp xếp mâm, một bộ dáng “Mình cái gì cũng không nghe được “.
Chỉ là, trong đôi mắt của hai người đều chứa nụ cười ôn hòa, nhưng lại bình thản sưởi ấm lòng người.
Chỉ có ở chỗ này, cách xa trần gian ồn ào , mọi người mới tùy tính như vậy.
Trở về bình thản cùng thuần túy.
Thẩm Mặc lẳng lặng chăm chú nhìn bóng bóng hiện lên dưới nước chảy, ánh sáng màu hổ phách trong hai tròng mắt lưu chuyển.
Từ khi gặp nàng, bên
người mình liền dần dần có các nàng vây quanh, trước kia đều là cùng cha
hai người ăn sủi cảo, nghe tiếng pháo bên ngoài trên đường phố, trông
coi căn phòng lạnh lẻo thê lương. Bây giờ, có cười vui không biết làm
sao, nhưng đều là nhàn nhạt ấm áp.
“Ăn cơm nghỉ ngơi xong
thì đi.” Cắt xong trái cây, Thẩm Mặc lau khô nước trên tay , xoay người
lúc nhìn Lâm Uyên rũ vai rõ ràng giả bộ đáng thương, trong lòng buồn
cười, có chút bất đắc dĩ lắc đầu một cái, nhận lấy một mâm trái cây trên
tay Cổ Dĩ Mạt, lúc đi qua bên người Lâm Uyên, chậm rãi mở ra môi, là
giọng nói mát lạnh nhu hòa.