Phạm Âm nghe được xưng hô nương tử này, trong lòng càng thêm tức giận, "Hoàng hậu nương nương cũng đừng vội đắc ý, chắc rằng nương nương cũng phát giác có điều không ổn, trong phòng này đúng là đã thả mị dược có thể mê hoặc lòng người, quan trọng hơn là cũng có cả hóa công tán (chắc loại dược làm cho người mất sức lực), mặc cho người có lợi hại hơn nữa nhưng đã dính một chút dược thôi cũng sẽ mất hết sức lực, ngươi nói một lát nữa nếu như sư huynh nhìn thấy Hoàng hậu hắn yêu mến nhất lại cùng nam nhân khác mây mưa, thì sẽ có cảm tưởng gì, chỉ là Hoàng hậu nương nương không cần phải lo lắng, Phạm Âm sẽ giúp Hoàng hậu nương nương chăm sóc tốt sư huynh!" Phạm Âm cười một tiếng, giọng nói kia giống như quỷ mỵ!
Nạp Lan Tĩnh xem xét kỹ lưỡng bốn phía, mắt khẽ híp lại, không nghĩ mình ra ngoài đã lãng phí thời gian lâu như vậy, mắt thấy sắp đến giờ tý, độc của Kiếm Thiếu Niệm sắp phát tác, trong lòng không khỏi có chút tức giận, "Phải xem Phạm Âm nương tử có bản lãnh này hay không, rốt cuộc Bổn cung cũng rất hiếu kỳ!" Nạp Lan Tĩnh không muốn cùng Phạm Âm dây dưa nhiều, tự nhiên ngân châm trong tay đã chuẩn bị sẵn sàng rồi!
Phạm Âm cười quỷ dị một tiếng, chẳng biết lúc nào trong tay đã nhiều hơn một thanh nhuyễn kiếm, thẳng tắp đâm về phía Nạp Lan Tĩnh, gần như đồng thời ngân châm cũng bắn đi ra ngoài, đột nhiên, Phạm Âm đi được nửa đường, không có hơi sức, nhuyễn kiếm chỉ có thể rơi xuống đất, lúc này, ngân châm xuyên qua cổ họng của nàng, để cho nàng không còn cơ hội làm loạn, chẳng qua nàng ta đến chết cũng mở to mắt, không có tức giận, có chỉ là mê mang, có lẽ nàng vẫn luôn không hiểu, vì sao nhuyễn kiếm của nàng sẽ rơi xuống!
Không quan tâm đến những thứ khác, Nạp Lan Tĩnh vội vàng cởi bỏ dây trói cho Trạch An Hầu, lấy thứ chặn trong miệng xuống, "Đi nhanh đi!" Nạp Lan Tĩnh gọi một tiếng!
"Nhị muội, không phải Hoàng hậu nương nương!" Đột nhiên Trạch An Hầu khổ sở cười một tiếng, trên mặt nhiễm ra một tia đỏ ửng mất tự nhiên, "Hoàng hậu nương nương vì danh dự của Hoàng hậu nương nương, xin ngài rời đi!" Trạch An Hầu nói xong, không khỏi ho khan vài tiếng, nhưng càng như thế, trên mặt càng thêm đỏ, chắc rằng thuốc của Phạm Âm!
Nạp Lan Tĩnh cắn răng, không biết người sau lưng Phạm Âm còn có thể ra chiêu gì nữa, nhưng bây giờ, đột nhiên Nạp Lan Tĩnh dâng lên một tia sát ý, một mình nàng chắc chắn không cách nào mang Trạch An Hầu trở về, nếu như bị Kiếm Thiếu Niệm phát hiện, mình còn cần Trạch An Hầu làm thí nghiệm, sợ sẽ không dễ dàng như vậy, nghĩ tới đây, Nạp Lan Tĩnh chỉ có thể giết hắn, cứu dân chúng Kinh Thành, chuyện của biểu ca chỉ có thể nghĩ biện pháp khác!
Đột nhiên nhưng, chợt cánh cửa bị đạp vỡ, Nạp Lan Tĩnh cùng Trạch An Hầu đều không khỏi quay đầu lại, cũng thấy đột nhiên Kiếm Thiếu Niệm xuất hiện ở cửa, thấy người bên trong tỉnh táo, sắc mặt trong nháy mắt đại biến, sát ý trên người cũng không che giấu được, ba thanh chủy thủ bắn thẳng về phía bọn họ, trong lòng Nạp Lan Tĩnh cả kinh, gần như không kịp nghĩ nhiều, theo bản bản năng giơ cánh tay lên, ngân châm vững vàng bắn vào Kiếm Thiếu Niệm!
Đột nhiên một tiếng binh khí vang lên, ba thanh chủy thủ này sát qua vành tai Nạp Lan Tĩnh bắn về phía sau, Nạp Lan Tĩnh không khỏi quay đầu lại, lại thấy môt thanh chủy thủ đánh rớt chủy thủ trên tay Trạch An Hầu, hai thanh chủy thủ còn lại, cũng cố định Trạch An Hầu ở trên tường phía sau, vào thời khắc đó, đột nhiên Nạp Lan Tĩnh hiểu rõ ràng!
Người giật dây Phạm Âm chính là Trạch An Hầu, nàng biết có một loại thuốc có thể khiến cho người ta lập tức trở nên mạnh hơn trong khoảng thời gian ngắn, như thế liền có thể lừa gạt Phạm Âm nói rằng đã khôi phục võ công, đây chính là lý do vì sao Phạm Âm không hiểu bản thân đột nhiên mất đi sức lực, mà Trạch An Hầu lừa gạt mình, là muốn đưa Kiếm Thiếu Niệm tới, chỉ sợ thuốc được hạ ở trong phòng này cũng do hắn hạ!
Mà trước đó hắn đã uống thuốc giải, dĩ nhiên là không sao, trong nháy mắt thân thể Nạp Lan Tĩnh lạnh vô cùng, tất cả cũng đã sáng tỏ, Phạm Âm ở bên trong cung chịu hết khi dễ, tất nhiên cơm thường thường ăn không đủ no, đồ ăn mình đưa tới cho Trạch An Hầu sử dụng đều đặt ở ngoài cửa, tự nhiên Phạm Âm sẽ nghĩ biện pháp đến gần đi lấy ăn chút gì, đã tạo cơ hội tốt cho Trạch An Hầu lợi dụng nàng ta!
Phịch một tiếng, Nạp Lan Tĩnh quay đầu, cũng nhìn Kiếm Thiếu Niệm té quỵ dưới đất, ba cái ngân châm lúc nãy thế nhưng xuyên thấu qua thân thể của hắn bay ra ngoài, vào lúc này máu từ áo của hắn từng giọt rơi trên đất, bởi vì ngửi phải dược ở trong phòng, thân thể càng thêm chống đỡ không nổi, dần dần khuỵu xuống!
"Kiếm Thiếu Niệm!" Nạp Lan Tĩnh không khỏi kêu một tiếng, nhìn máu chảy ra ngày càng nhiều, tim đau nhói, nước mắt cũng rơi xuống!
"Tĩnh nhi, không khóc!" Kiếm Thiếu Niệm cười một tiếng, nhưng lúc này giờ tý cũng đến, độc của Kiếm Thiếu Niệm phát tác, đột nhiên hắn phun ra một búng máu từ trong miệng, trong nháy mắt sắc mặt tái đi ngay lập