Tương Tư Bất Hối

Chương 3: Chương 3




Mị đứng ở trước cửa Xuân Phong lâu , nhìn ba chữ to trên tấm biển , cũng may văn tự này thông dụng, giống với những gì nàng được học từ mẹ.

Ở trên đường suôn sẻ có được vài người cho tiền , ngồi vài ngày góc tường, nghe nói Xuân Phong Lâu có một hoa khôi, cầm kĩ siêu tuyệt, như vậy khẳng định có nhạc phổ [bản nhạc].

Mục tiêu kế tiếp: Xuân Phong lâu.

Đi đến thợ may mua hai bộ quần áo, còn lại tiền cho khất cái gia gia nhìn nàng lớn lên , tắm rửa chính mình, thay đổi một thân quần áo, ở trong nước tắm thuận tiện nhìn kỹ một chút, có thể nhận thấy, không có gì bất thường, than thể cũng không có cao lớn thô kệch, tóc đen mắt đen, nàng thực vừa long nha.

Hiện tại là ban ngày, của lớn Xuân Phong lâu đóng chặt , nàng tiến lên, hai tay dùng sức đập cửa.Một lúc lâu sau, một cái trung niên nam tử thoạt trông có vẻ còn buồn ngủ, sắc mặt tái nhợt mở ra một cánh cửa, nhìn nhìn, đang muốn đóng cửa, bỗng ngước xuống phía dưới nhìn thử, chợt thấy một tiểu cô nương nhỏ nhắn xinh đẹp đang đứng trước cửa.

“Ta tìm đến việc”. Không đợi nam tử mở miệng, nàng trực tiếp giải thích ý đồ mình đến đây, “Chỉ cần bao ăn bao ở, không cần tiền công”

“Ngươi có thể làm cái gì?”Namtử buồn ngủ nói, nhìn xuống [ mỗ nữ [ bà già], ta hận từ này ] tiểu cô nương ánh mắt đang nhìn thẳng vào hắn .

“Ta cái gì cũng đều đã từng làm.”

“Hảo”

“A!” Đơn giản như vậy, nàng đã dần bớt lo lắng nha~.

“Ha ha” Nhìn bộ dạng ngốc nghếch của nàng, nam tử chợt nở nụ cười.

Xuân Phong lâu hậu viện.

Mị chạy nhanh, đứng ở dưới gốc cây, gọi tới gọi lui, thải đến thải đi.

Là ai nói trà lâu là nơi có nhiều tin tức nhất nha~. Xuân phong lâu xác thực có một hoa khôi, cầm kĩ siêu tuyệt, bất quá là vài năm trước, giờ đã già đi, quá khí.

Ai! Già đi…… Mới hai mươi tuổi đã kêu già đi…… Rõ ràng là cái dung mạo tuyệt thế, mặt mày như họa nam tử…… Cuộc sống mưa gió đã muốn làm tiêu hết cao ngạo của hắn…… Chỉ còn một thân tịch liêu……

Tiểu thân thể của nàng thực hoàn hảo, tiểu bộ dáng chính là cái đứa nhỏ sáu tuổi , một phen khẩn cầu, Du Nhiên đã vui vẻ đồng ý dạy nàng nhạc khúc, cũng thường chỉ điểm cầm kĩ của nàng , cuộc sống của nàng cũng là thật dễ chịu.

Ở trong lâu một tháng, nàng cũng rõ ràng hiểu biết triều đại nơi này .

Tống triều Anh Tông năm thứ ba.

Nữ tôn nam ti, triều đại này nam tử so với nữ tử, không hề có địa vị, giống như hàng hóa cho cha mẹ, thê chủ, chủ nhân mua bán. Tam tòng tứ đức, phu đức dung công [giống công dung ngôn hạnh nha~],đều phải theo:Namtử sinh ra không có họ, sau khi lập gia đình nếu thê chủ cho phép thì khả quan hơn sẽ thê họ [ ý là họ của thê chủ đó]; Còn có trong thạch sùng sa truyền thuyết [ thủ cung sa]. Tất cả những gì nữ nhân phải chịu, tại đây nam nhân phải gánh hết. [hí hí=]) ta khoái ta khoái nha;;) Ôi nghĩ lại ta cũng biến thái hết sức;]] Mỗi tháng đều có thời gian hành kinh, kinh nguyệt tự từ thân chảy ra, thân thể suy yếu, thể hàn khí hư; Nam tử đêm đầu tiên sẽ có lạc hồng [ hí hí, cái này chắc nàng nào cũng biết r nha~~]; Nam tử tính dục không mạnh, khi sinh hoạt vợ chồng nếu vào nơi kia của nữ tử, sẽ gặp thống khổ không chịu nổi. Nhưng việc làm cho nàng trố mắt nhất chính là nam tử sinh con ,OMG, như thế nào sinh nha? Cho dù nàng hỏi như thế nào , Du Nhiên như thế nào cũng không chịu nói , nàng gặp ai cũng liền hỏi, thế cho nên một sau một đoạn thời gian, nam tử trong lâu thấy nàng liền tự động lảng tránh, nàng đành phải thôi.

Nàng cầm quần áo chuẩn bị phơi,tiểu cánh tay của nàng a, đau…… phải nhẫn…… Cố gắng…… Làm xong…… Vận động…… Gân cốt muốn giãn nha……

Đón dương quang ấm áp , lại nghĩ tới bóng dáng màu trắng của y, không khỏi ngây ngô cười hắc hắc .

Đây là thu hoạch được của nàng .

Thiết Diễm là Trấn Bắc tướng quân, con của Thiết Dũng thất nữ của Trung Hiếu vương phủ, chiến mã: Đạp tuyết vô ngân[ không để lại dấu chân], binh khí: Ngân thương Tia Chớp ; Mười hai tuổi gia nhập quân doanh; Mười bốn tuổi đảm nhận nhiệm vụ, đánh người Kim ở phía Nam, lấy tám trăm quân tiêu diệt hai ngàn quân địch; Mười sáu tuổi tham gia Hà Gian chi chiến, Thiết Dũng lúc này bệnh nằm trên giường không thể lĩnh quân, từ nay do muội muội tin tưởng nắm giữ ấn soái, kết quả một trận chiến Hà Gian , người Kim mai phục, thất nữ từ nay chỉ còn hai người, cuối cùng, vị muội muội vạn tiễn xuyên tâm mà chết, [vậy là còn một người thôi đó==”]hai vạn tướng sĩ huyết nhiễm sa trường. Hoàng Thượng phong Thiết Dũng vì trung hiếu cho nước, ngự ban thưởng Long Đầu Quải trượng, trên đánh hôn quân, dưới đánh gian thần, sáu người Thiết gia nữ nhi huyết nhiễm chiến trường, đổi lấy một cái phong hào, một đền thờ cả nhà trung liệt [ Tác giả Mỗ nữ: Như thế nào lại giống như một bộ tuổng cổ trang ta đã từng xem a]. Thiết Diễm mười chín tuổi dẫn quân đi thảo nguyên bình loạn, kim nhân tù binh hơn bốn vạn người , một trận chiến thành danh, Tống Anh Tông phong là Trấn Bắc tướng quân; Nay trong Trung Hiếu Vương phủ chỉ có Thiết Dũng phụ phu, đứa con mồ côi của lục nữ, cháu gái Thiết Loan, tôn tử Thiết Nguyệt, lục nữ Thiết Quảng trấn thủ Bắc Cương. Thiết Diễm hồi kinh trước một tháng sẽ thụ phong sau.

Tống triều Bắc Cương từ khi khai quốc tới nay đều nhờ Thiết gia trấn thủ, qua mấy thế hệ máu tươi đã tạo ra Tống triều Thiết Dũng giang sơn, chưa bao giờ làm cho người Kim vượt qua biên giới, trải qua nhiều vị hoàng đế cai trị, “thân tiểu nhân, xa hiền thần”, sự anh minh sớm không còn nữa, trong triều gian thần xem Thiết gia là cái đinh trong mắt, cắt xén quân lương, giảm bớt tăng binh… Dù vậy, lần này Thiết Diễm thắng trận trở về, đem người kim đuổi sâu về phía bên kia biên giới, trở thành người kim nhân nghe tin đã sợ mất mật: Bắc Cương chiến thần. [ hắc hắc;;] Ai bảo Thiết ca của ta không có tài chứ;;) ta thấy huynh ấy cực kỳ tài giỏi nha~ Vừa là mỹ nam, lại vừa tài gioi~~ oa oa~~ Mị tỷ thiệt có phước! ]

Nhưng Mị không nghĩ như thế, nàng càng thêm đau lòng cho hắn, thân là nam nhi, đạt được thành tựu hôm nay , không biết hắn đã chịu bao nhiêu đau khổ.

Ngày đó Thiết Diễm xuất phát , nàng núp trên nóc nhà, lập tức nhìn thấy một thân màu trắng chiến giáp hiên ngang, tư thế oai hùng, trong lòng lặng yên vì hắn cầu nguyện, nguyện cho hắn được bình an.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Việc tiến hành truyện nữ tôn rốt cuộc đã ổn rồi!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.