Tương Tư Bất Hối

Chương 5: Chương 5




Mị tay nâng ba nén hương, cung kính bái tam bái, cắm ở lư hương đặt trước linh bài,trên linh bài viết: Sư phó Đoàn Trân linh vị. Sau linh vị làm cái hộp màu xanh đựng tro cốt.

Đúng vậy, nàng đã đem di thể sư phó hoả táng.

Di ngôn của sư phó là muốn nàng mang di thể về Hỗn Nguyên Cung cùng các vị sư công hỏa táng, nhưng Hỗn Nguyên Cung thật xa nha. Cho nên, sư phó người tạm thời chỉ có thể ở cùng ta.

Sư phó đã giao cho nàng một quyển Hỗn Nguyên Công tâm pháp, nàng mỗi đêm đều luyện,cái kia không luyện không được, không luyện sẽ bị liệt hỏa đốt người, như thế nào ngủ được a, bất quá bên trong quyển tâm pháp nàng tự nhiên đọc hiểu nha, nếu có chỗ nào không hiểu, lại không thể đi hỏi ai, đơn giản còn có đồ hình, liền có thể luyện bình thường, cư nhiên cũng đã điều khiển được công lực của sư phó,[ ngươi nói ta không dễ dàng sao? Nếu không phải ngươi xuyên qua, lại được luyện loại pháp này, sớm muộn gì ngươi củng tiêu đời! [ hí hí, tiêu đời là ta chém gió nha~] ]; quyển Hỗn Nguyên Cung võ công bí tịch này, bên trong cái gì cần cũng đều có, khinh công, ám khí, chưởng pháp, đao pháp, kiếm pháp, tối cao nhất chính là Mị công, ha ha, không biết sư phó có luyện qua không, nhưng nàng thật ra đều thử từng cái một nha, phỏng chừng sau khi đã hòa hợp được công lực của sư phó đã muốn rất lợi hại, giờ lại có bí tịch, [tuyệt đại y thuật ] một quyển,[ tuyệt thế độc kinh ] một quyển, nàng hảo hảo nghiên cứu một chút, neu16 đã được sư phó cất giữ, phỏng chừng là thứ tốt, vì đã học được cách tinh ranh hơn [ sunny: ôi! Ta cũng muốn có mấy quyển đó~* thèm nhỏ dãi* ] nàng còn mượn Du Nhiên mười lượng bạc, đến sòng bạc vòng vo hai vòng, liền thay Du Nhiên chuộc thân, mở một nhạc các tên là Du Nhiên Tiếu, biểu diễn ca múa, giáo nhân nhạc lý, sau đó thu mua sách về y dược của toàn thành, vì luyện bộ kia Tuyệt Đại Kim Khâu đại pháp, không biết bao nhiêu động vật thấy nàng bỏ chạy [Ôi, tỷ càng lớn càng cường nha!]; Dược lý nàng học được thật ra cực kỳ hữu dụng nha, về sau thân thể phu quân liền giao cho nàng, nhất định làm cho hắn kiện khỏe mạnh khang [ lại tới nữa, ta cũng bệnh mà không cứu ta, chỉ lo cứu phu quân, ta khóc ~~~], độc kinh nàng chính là hiễu thật rõ, dù sao nàng đã có Hỗn Nguyên Công hộ thể, bách độc bất xâm; Còn có một cái mặt sắc ban chỉ [ ta không biết chính xác nghĩa của cụm này nha] , phỏng chừng là Hỗn Nguyên Cung chủ tín vật, nàng tìm một sơi dây, đeo trên cổ, không thể trông cậy có thể đeo được ở tay a~.

Bất quá nàng vui vẻ nhất vẫn là, nàng rốt cục thì đã là một nhạc sĩ đích thực, bất kỳ loại nhạc khí nào chỉ cần ở trên tay nàng đều có thể phát ra nhạc khúc , Du Nhiên nói rằng nàng có khả năng thiên phú. Vì thế nàng trở thành nhạc sĩ trẻ tuổi nhất Du Nhiên Tiếu, suốt ngày thổi kéo đàn hát, đúng là cuộc sống thiên đường của nàng a!

Sư phó, an tâm đi, chờ hiếu tử hiền tôn của người tìm đến, sẽ đưa người cùng sư công gặp lại, bất quá phỏng chừng hai ngươi hiện tại đã ở chung một chỗ rồi, sẽ không so đo việc người không về Hỗn Nguyên Cung đâu. Bất quá hiếu tử hiền tôn của ngươi, hai năm nay đều còn không có tìm đến.

Hoa viên Du Nhiên Tiếu các.

Mị bước từng bước tiêu sái, trước kia mỗi lần nàng đi như vậy, cha sẽ cốc một cái vào trán nàng, nói là không có uy nghiêm, thật là nghĩ tới cũng mệt a! Lạnh sống lưng a. Đưa tay sờ sờ cái trán, còn nhớ rất rõ cảm giác khi cha cốc nàng, nàng không phải bị nói tới nỗi giờ bị ám ảnh chứ, chưa nghĩ đã run, không nghĩ nữa!

Một bóng người thẳng tắp nhằm phía nàng, người vừa đến chưởng đã theo sau, nàng nghiêng người né tránh, rất có thể giỡn thôi, lâu như vậy mới lao tới, thân pháp này vừa nhìn đã biết chính là hiếu tử hiền tôn của sư phó rồi.

Chưởng hướng tới trước ngực, người vừa tới chưởng đã theo sau, lắc lư ở trước mặt nàng. Người nọ lập tức thu chưởng, cung kính quỳ gối trước người nàng,“Cốc Đông tham kiến cung chủ.”

“Đứng lên” Đùa thật tốt. Muốn đánh giá nàng một chút sao?

Một nữ nhân, tuổi trẻ nữ nhân.

“Muốn thử võ công của ta?”

“Thuộc hạ không dám.” Không dám? Vậy ngươi vừa làm gì chứ!

“Không dám nhận sai a?”

“Thuộc hạ đi theo cung chủ đã ba ngày.” Biết, nếu không mấy ngày nay nàng đi đường cần gì lựa toàn đường ít người, là nàng muốn chờ hắn lộ diện.

Mị ánh mắt ở bên người nàng kia chuyển động hai vòng.

Mị có chút buồn bực, nàng hai năm này ăn tốt, bồi bổ tốt. Tiểu thân thể này đã so với bạn cùng lứa tuổi bình thường cao hơn một chút, nhưng đứng ở bên người nữ nhân này, cùng lắm là mới chỉ đến bả vai của nàng ta, chừng nào nàng mới lớn đây, chờ đến dài cả cổ a ~~~~~ Diễm à, ta thật muốn gặp ngươi nha, thật là hảo nhớ ngươi [ này nha càng nghĩ càng không đúng a, mới 8 tuổi đã trưởng thành sớm thành như vậy......].

Cốc Đông so với Mị còn buồn bực hơn, tám tuổi tiểu cô nương trước mắt này, so với nam nhi càng thêm thanh tú, còn cái tên thật hảo giống nam nhi – Mị. Nàng không phải nghi ngờ cung chủ ánh mắt, theo nàng quan sát ba ngày , này tiểu cô nương trừ bỏ buổi tối luyện luyện tâm pháp, ban ngày, suốt ngày ở Du Nhiên Tiếu các đàn hát, ở giữa một đám nam nhi, nữ nhân như nàng cao quý là vậy mà vẫn không e dè. Còn uống rất nhiều rượu , ba ngày qua, mắt thấy nàng đã trộm rượu uống không biết bao nhiêu lần, thật sự là……

“Tất ~~~ bá” Mị tinh thần bừng tỉnh.

“Làm sao? Tiểu Đông Đông” Dọa nàng nhảy dựng, là tín hiệu? Hiếu tử hiền tôn không chỉ có nàng một người?

“……” Cốc Đông cảm thấy lưng phát lạnh, nhưng vẫn là cung kính nói,“Triệu hồi vệ sĩ khác , cung nghênh cung chủ hồi cung.”

Mị còn không có kịp mở miệng,“Xoát” “Xoát” “Xoát”, ba bóng người đáp xuống ở phía trước mặt nàng , quỳ một gối.

“Cốc Nam, cung nghênh cung chủ hồi cung!”

“Cốc Tây, cung nghênh cung chủ hồi cung!”

“Cốc Bắc, cung nghênh cung chủ hồi cung!”

Ba người trăm miệng một lời.

Tên thật lạ nha. Toàn là phương hướng, đi đâu chắc cũng không sợ lạc [ sunny: ta chém gió hí hí]

“Đứng lên “, ba người đứng dậy, Mị lúc này đã thấy rõ, một nữ hai nam, bốn người này quả là phối hợp thật tốt, nam nữ tương xứng.

Mị biết lần này lại không xong, dù sao Diễm của nàng cũng không ở kinh thành, cũng muốn đưa sư phó trở về, nàng liền thuận tiện đi Hỗn Nguyên Cung nhìn xem đi.

“Giờ hẩy đến chỗ của ta ở đã, chúng ta sẽ xuất phát vào ngày mai.” Mị bước đi thong thả, hướng đến chính mình tiểu lâu.

Đường dẫn lên núi

Mị ngồi thoải mái trong xe ngựa, sau khi giao phó mọi chuyện cho Du Nhiên liền theo hướng Hỗn Nguyên Cung đi, nửa tháng trôi qua, vẫn còn chưa tới, nhưng nàng thật ra rất thích nha, cứ cho là đi du lịch cũng tốt lắm. Trừ bỏ Tiểu Đông vào bên trong xe ngựa của nàng, ba người con lại như thế nào cũng không chịu vào trong xe ngựa, cũng không cưỡi ngựa, không phải nói nơi này nam tử thân thể rất yếu sao a~.

Đi ra ngoài thăm dò nhìn xem, không khí núi rừng thật đúng là không sai, ánh mặt trời chiếu qua tấm vách mỏng manh ,bên trong xe nhất thời sáng lên không ít. Tuy là ở trên xe ngựa nhưng là nàng đã sớm vì ngày hôm nay chuẩn bị tốt mọi thứ, có thể thoải mái thư giãn trên xe nha, nàng làm sao lại ngược đãi chính mình được chứ. Bên trong cái gì cần có đều có, cuộc sống phóng túng gì đó, nàng đã chuẩn bị không ít đâu.

Chính là mấy tên bên ngoài không cho rằng như vậy a! Cứ như ngồi xe ngựa là nhiều chuyện tình ám muội xảy ra lắm vậy .

Nhưng nàng cũng lười nghiên cứu tâm tình bọn họ , lấy cầm đặt ở một bên, dương quang tuyệt vời như vậy , không khí mới mẻ như vậy , có điểm phối thêm tiếng nhạc hẳn là càng thêm vẻ hữu tình nha. Hơi hơi ngẩng đầu lên, nghiêm mặt, cảm nhận dương quangấm áp , hai tay nàng chợt vũ động, Tiếng đàn chậm rãi bầu bạn cũng tiếng xe ngựa, từ từ đi tới.

*** ***

Ai! Cuối cùng sau một tháng, rốt cục cũng đến, lâu vậy là vì Tiểu Đông Đông phải đem xe ngựa vượt qua đường núi mà đến. Nếu theo đường dưới chân núi trực tiếp cưỡi ngựa có thể tiết kiệm một nửa lộ trình nha.

Xe ngựa vừa dừng lại, liền thấy một đám người đứng ở ngoài cổng một tòa thạch điện [tòa nhà bạch đá] , thạch điện đại môn phía trên có khắc ba chữ như rồng bay phượng múa “Hỗn Nguyên Cung” , phỏng chừng để khắc được cũng không dễ dàng a. Thạch điện trừ bỏ đại môn, toàn bộ đều được khảm ở giữa vách núi, bất quá những người này ăn mặc đều là cái gì vậy? Có mặc da thú, có mặc áo tang, có mặc bố y, một đống lộn xộn a~ Mị còn tưởng rằng nàng là đang ở dân tị nạn doanh nha~.

Sư phó, người lừa con a~!!!

Vào điện, trong điện đồ dùng đều là bằng đá, địa phương lạnh như băng này là cho người ở sao? Nhớ rõ mẹ trước đây từng cùng nàng giảng cái gì “thần điêu đại hiệp chuyện xưa” [có nàng nào không biết truyện này thì lên google search nha! Ta tự nhận ta là fan trung thành của Kim Dung a~ m/ ], bên trong giống như có cái gì thạch mộ, này phỏng chừng cũng kém không nhiều lắm. Đại điện chính phía trên có cái dùng thạch điêu thành chủ tọa, hai sườn các đứng năm mặc da thú lão bà, sẽ không là cái gì trưởng lão, hộ pháp linh tinh đi.

“Thập đại trưởng lão cung nghênh cung chủ hồi cung.” Mười cái nữ nhân trăm miệng một lời cùng quỳ xuống, Mị lúc này cũng không hé răng, bọn họ quỳ cũng không phải vì nàng, mà là hộp tro cốt màu xanh trong lòng nàng a.

Hành lễ xong, một nữ nhân trong đó tiến lên dùng hai tay cung kính tiếp nhận hộp tro cốt, xoay người đi hướng trong điện .

Mị đang định theo sau, lại bị Cốc Đông ngăn lại.

“Thỉnh thiếu cung chủ theo ta đi trai giới tắm rửa, ngày mai sẽ cử hành cung chủ đại lễ.” Tắm rửa, nàng không phản đối, bất quá trai giới là sao a? Cũng không thể được miễn sao, không thể ăn cái khác ngoài đồ ăn chay sao [ trai là ăn chay]!

Sau khi tắm rửa, ăn cái gọi là đồ ăn chay của bọn họ, là nước nấu rau dại a, *khóc* ~~~ hảo đói a ~~~~~~

sư phó người lừa dối ta ~~~~

Ngày thứ hai còn chưa ngủ tỉnh, đã bị Cốc Đông Cốc Nam dựng dậy, mơ mơ màng màng cho các nàng đùa nghịch, trong lòng cân nhắc, ngủ trên giường đá thật là đau lưng nha, đêm nay thật muốn ngủ trong xe ngựa.

Nàng bị kéo đến gương đồng, trời, nơi như thế này còn có chất liệu quần áo tốt như vậy, chắc không phải là do cung chủ mặc mỗi khi làm lễ tại đại điện chứ ,nếu muốn nói như vậy ít nhất bộ y phục này đã có mấy chục năm tuổi nha~,hèn gì bọn họ bảo tồn tốt như vậy.

Mị mơ mơ màng màng , ai muốn làm sao thì nàng làm theo, không chút nào phản kháng, cái gì dâng hương, ngâm tụng, cũng chỉ có thời điểm sau khi đến nơi cúng tế, nàng nhớ tới di thể sư phó đang ở bên trong, hung hăng oán thầm một phen.

Đi vào đại điện, ngồi ở trên thạch tọa lạnh như băng . Hai bên vẫn là thập đại lão hộ pháp, phía dưới là mười người trẻ tuổi quỳ, là hộ pháp chuẩn bị thay thế nha~

Cuối cùng cũng hành lễ xong, mười vị tân hộ pháp tự động đi lại đứng ở bên cạnh người nàng.

Tiếp theo, một đám hắc y nhân tiến vào, là ám vệ, ân, đội ngũ cũng không tệ lắm, sau khi bái kiến xong cũng biến mất nha~

Theo sau là mười tám bóng dáng, quỳ gối phía dưới, ba người một hàng, phỏng chừng đây chính là Hỗn nguyên thiết kỵ mà sư phó đã nhắc tới, đồng phục không được tốt lắm, căn bản không vậy truyền kỳ danh hiệu hợp như , ghi nhớ sẽ thiết kế cho các nàng một bộ đồng phục khác.

Còn phải thề gì gì nữa a, cái gì mà uống máu ăn thề chứ, ngay cả đầu ngón tay của nàng cũng không thể may mắn thoát khỏi a~~~

……

Kết thúc buổi lễ, phải trở về ngủ bù.

*** ***

Trong cung lăn lộn ba ngày, ba ngày ăn toàn là đồ ăn độc hại, nhìn bọn họ sống khổ như thế, vì vậy nên nàng phi thường thành khẩn hỏi đại hộ pháp, dùng cái gì mà sống? Đáp án: Săn thú.

Nàng đứng ở nơi chứa “bảo khố”, một phòng toàn là binh khí, ám khí.Ngũ hộ pháp giải thích , nói cái gì Hỗn Nguyên Cung là bảo khố mà nhân sĩ võ lâm mơ tưởng. Không thể ăn được, cũng không thể uống, càng không thể mặc, chỉ có thể là một đống sắt rỉ thôi! Ngũ hộ pháp tự hào giới thiệu, chính là người trong võ lâm cả đời tha thiết ước mơ có được tuyệt thế binh khí như thế này.

Nguyên lai ngọn núi này là một tòa quặng sắt, Hỗn Nguyên Cung kỹ thuật chế tạo binh khí là thuộc loại cấp bậc chuyên nghiệp , bất quá rất khinh thường việc mua bán, chỉ tặng người hữu duyên mà thôi.

Té xỉu! Vì thế nàng hạ lệnh, sửa sang lại hoàn toàn phòng binh khí, lấy ra một đống đao kiếm,cung tên cái gì, đều đưa hết lên xe, ra lệnh cho ám vệ đưa đến Bắc Cương, nặc danh tặng cho Trấn Bắc tướng quân Thiết Diễm, thân ái phu quân nhà nàng a~.[ T/g: ai! Không biết nói gì...... Sunny: hí hí, tác giả nói gì nữa,,] Mị tỷ yêu Thiết ca thế cơ mà~~~]

Nhìn tới nhị hộ pháp, xem nàng có vẻ lanh lợi, lệnh cho nàng đem toàn bộ cổ quái binh khí đến chợ gần nhất trong thành bán đấu giá. Đúng là nói chuyện với người thông minh lúc nào cũng dễ hơn nhiều nha~.

Một tháng sau, nhìn nhị hộ pháp mang về rất nhiều đồ ăn, quần áo , tiếng hô phản đối trong cung rốt cục đã tiêu mất.

Sư phó, Hỗn Nguyên Cung cùa người , thật đúng là một cái đại gánh nặng, ngươi lừa dối ta đến làm bảo mẫu a~.

Vùi đầu viết một đống phương pháp phát tài , ném cho mười vị hộ pháp, làm cho bọn họ chính mình đi chấp hành, nàng lợi dụng la bàn khảo sát phương hướng, ngồi xe ngựa xuống núi.

Chuyện thứ nhất, đến tửu lâu, ta bị ngược đãi ba tháng qua, cũng phải bồi thường một chút.

Ăn no, nàng rốt cục có tâm tình uống rượu a, lắng tai nghe xung quanh một chút, ô ô ô, đã lâu không có như vậy cảm giác.

Ba tháng này nhiều việc như vậy,ngay cả đánh đàn thời gian nàng cũng chưa có a~~~.

“Nghe nói Trấn Bắc tướng quân là một nam tử……”

“Nghe nói Trấn Bắc tướng quân cùng người Kim quyết chiến Hà Gian……”

“Nghe nói Trấn Bắc tướng quân bị thương nặng, đang ở thành Tương Dương tìm danh y……”

“Cốc Đông, chuẩn bị ngựa!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.