“Ngô...” bên cạnh có một đôi khiến thần trí của tôi quay lại, đôi tay hơi dùng sức, rút về lời lẽ, bên cạnh có người khác không thể làm chuyện ngượng ngùng này trước mặt thiên hạ được.
Vừa quyết định hạ quyết tâm, đôi môi đỏ mọng lại bị hôn, giãy không ra, đầu lưỡi tiến công thần tốc linh hoạt tạo ra một sóng tê dại, thần trí của tôi dần trầm luân. Một bàn tay lớn dịu dàng vuốt ve no đủ, tay kia thuận bên hông xoa nắn mang đến cho tôi từng trận ngứa ngáy.
“A...ngô...” Tôi vặn vẹo lưng, muốn tránh tay của hắn.
“Hư...đừng nhúc nhích.” Hắn hơi hơi thở dốc, “Tường Vy, anh thích em.”
Nghe vậy, tôi nhào vào trong ngực hắn, cùng hắn hôn môi trêu đùa, cảm giác trên thân hắn truyền đến ấm áp, ngửi thấy hương vị xa lạ nam tính, thưởng thức ngọt ngào trong lòng, tim cũng đập dần nhanh hơn.
Tay hắn linh động tựa như rắn rết tiến vào trong quần bò, tôi bắt lấy tay hắn, có chút kháng cự, “Nơi này, rất nhiều người..”
Hắn thu hồi tay, hung hăng đem tôi ôm vào trong lòng, chậm rãi bình ổn dục vọng.
Ghé vào trong ngực hắn, nghe tim hắn đập, ngọt ngào cười, nội tâm một lần uữa hoan hô, hắn thích tôi, cũng tôn trọng tôi.
Quay lại hiện tại, Bạch Kỳ nắm lấy tay tôi, đi qua một đôi tình nhân, nhẹ nhàng kéo tôi trở lại ký túc xá.
Tôi đứng ở cửa sổ ký túc xá nhìn thân ảnh Bạch Kỳ nhẹ nhàng rời đi, nghe âm thanh hỗn độn, không chút để ý hỏi, “ Thanh Oánh, bà đêm nay ngủ ở ngoài sao?”
“Đúng vậy, Phượng Húc muốn mang tôi đi ăn tối. Đêm nay khả năng tôi không có về à!” Nàng tắm rửa xong, đổi quần áo đẹp, đứng trước gương ngắm một hồi rồi quay lại hỏi tôi, “Đẹp không?”
Tay chống cằm cẩn thận nhìn Thanh Oánh một hồi, mắt ngọc mài ngài, kiều diễm đáng yêu, tôi lắc đầu, có điểm tiế hận nói, “Tạm được, ân... Tôi cảm thấy có thể là Phượng Húc sẽ không thích/”
“Vì cái gì?” Con cá mắc câu hỏi.
“Là bà muốn nghe nha, hắn khẳng định càng thích bà mặc nội y, đứng trước mặt hắn à!”