Tuyệt Đối Hấp Dẫn

Chương 38: Chương 38




CHƯƠNG 38

Kỹ xảo của Anh Mị Sí tốt lắm, hơn nữa lại rất ôn nhu vì cậu phục vụ, hắn luôn biết như thế nào mới có thể khiến cậu thoải mái.

Anh Lạc Ngưng nhịn không được bắt đầu đong đưa cái mông, hướng tới miệng Anh Mị Sí trừu cắm, Anh Mị Sí cũng rất phối hợp với cậu, để cho đỉnh đầu đều có thể hoàn toàn tiến vào yết hầu, cũng gắt gao bao vây lấy toàn bộ.

Anh Lạc Ngưng đong đưa biên độ càng lúc càng lớn, lực tay chen vào tóc hắn cũng càng lúc càng lớn, mãnh tướng đầu của hắn đi tới, tiếng kêu *** mĩ nhịp nhàng cũng càng lúc càng nhanh.

“Ư a ân. . . A a. . . Ư. . . A a. . . A. . . .”

Anh Lạc Ngưng cuối cùng đĩnh một lần tới phía trước, ngừng đong đưa cái mông, bởi vì cậu đã bắn ra.

“Nhị ca. . .” Anh Lạc Ngưng thở hổn hển, cúi đầu nhìn Anh Mị Sí, tuy rằng rất thoải mái nhưng tổng cảm thấy đem dịch thể bắn vào trong miệng hắn có điểm bẩn.

Miệng Anh Mị Sí không có lập tức rời đi, thân thủ hắn bắt đầu gãi vuốt nộn hành của cậu, từ hệ rễ đẩy về phía đầu, miệng không ngừng mút lấy, hình như là muốn đem bên trong toàn bộ hút lấy sạch sẽ.

Mà loại cảm giác này đối Anh Lạc Ngưng mà nói, lại rất thư thái, rước lấy cậu không ngừng rên rỉ.

Đợi cho Anh Mị Sí vừa lòng buông nộn hành ra, hắn mở miệng để dịch thể trong miệng chậm rãi chảy ra tay, cũng đem Anh Lạc Ngưng đưa lưng về phía hắn, để hai tay Anh Lạc Ngưng chống lên trên tường.

Anh Mị Sí vẫn duy trì nửa tư thế quỳ, như vậy hắn mới có thể đem thịt huyệt thấy rõ ràng hơn, hắn chà xát dịch thể trong tay, để mỗi ngón tay đều có thể dính được, sau đó mới ấn mông cậu bắt đầu chậm rãi xâm nhập huyệt khẩu.

“A a. . .” Anh Lạc Ngưng vẫn cảm thấy mỗi lần nhét vào thì rất đau, nhưng là cậu vẫn cố nhịn xuống.

“Lạc Ngưng. . . Thịt huyệt của em là phấn hồng nha. . . Thật xinh đẹp. . .” Anh Mị Sí đưa ngón tay trừu sáp tuỳ lúc sẽ thấy nộn thịt phấn hồng ra bên ngoài, thoạt nhìn thập phần ngon miệng.

“Không cần. . . Ư. . . Như vậy. . . Ư. . . Nói. . . . Thực sắc. . . .” Anh Lạc Ngưng cảm thấy nói vậy rất khó nghe , tuy rằng chỉ có cậu nghe thấy. . .

“Sắc. . . ? Lạc Ngưng. . . Em không thích anh đối với em như vậy sao. . . ?” Anh Mị Sí cố ý nhân cơ hội cắm vào hai ngón tay.

Lạc Ngưng thực thẹn thùng, rõ ràng cũng rất muốn hắn, lại luôn tâm khẩu bất đồng.

“A. . .” Anh Lạc Ngưng cắn chặt răng, đây là hai nhón  đi? Nhưng cậu thật sự đau.

Không được, vẫn nên nhẫn nại, cậu muốn Anh Mị Sí tiến vào, cho nên cậu phải nhịn xuống loại đau đớn này mới được.

Nhưng đến lúc sau Anh Mị Sí cũng không có sáp nhập thêm ngón tay thứ ba, lâu lắm không có làm, nơi đó của Lạc Ngưng giống như lần đầu tiên phi thường chặt, chỉ là sáp nhập hai ngón đã khiến cho hắn mất không ít thời gian, nhưng hắn cũng chịu không nổi nữa , nếu vẫn còn chậm rãi làm trơn hắn đại khái sẽ tiết trước đi!

Anh Mị Sí đứng lên, cởi quần chính mình thả cự hành ra, quả nhiên đã ngạnh đến sắp bạo mạch máu.

Anh Lạc Ngưng còn đang suy nghĩ vì sao lần này Anh Mị Sí không có để vào ba ngón tay đã rút ra, vừa quay đầu đã thấy Anh Mị Sí đang nắm phân thân cường tráng, cậu hoảng sợ.

Dù nhìn chỗ đó lúc nào cũng cảm thấy nơi đó thật sự rất kinh người.

Anh Lạc Ngưng lại quay đầu về, cái trán để trên vách tường chỉ vì không dám nhìn nơi đó.

“Nhị ca. . . Anh. . . ?” Anh Lạc Ngưng bốc mồ hôi lạnh, cậu cảm thấy Anh Mị Sí dường như muốn trực tiếp đến. . .

“Nằm úp sấp hảo. . . Lạc Ngưng. . .” Anh Mị Sí nói xong, hắn đưa người áp về phía tường một chút.

Hắn đem cự hành chôn giữa hai cánh mông Anh Lạc Ngưng, tìm đúng động khẩu chui vào.

“A. . . A. . .” Lại là loại đau đớn như bị xé rách, tuy rằng vừa nãy có làm trơn qua, nhưng nơi đó của Anh Mị Sí vẫn rất thô, biến thành cậu rất đau.

Anh Mị Sí đưa tay xoa điểm đỏ trước ngực cậu, một bên co rút cự hành, để nó tiến tiến xuất xuất thịt huyệt, một bên dùng sức ấn xoa đầu nhũ dường như muốn nó tiết ra sữa.

“A a a. . . Nhị ca. . . . . A. . .” Anh Lạc Ngưng rất muốn nói với hắn như vậy đau quá, nhưng ngay cả nói đều nói không hoàn chỉnh.

Mà đáp lại lời của Lạc Ngưng vừa nãy chính là tiếng vang theo mặt sau truyền tới.

Ba ba – ba ba- ba ba –

Anh Lạc Ngưng dứt khoát không mở miệng, sống chết cắn môi, ngẫu nghiên vẫn có vài thanh âm không cẩn thận thoát ra.

Lúc chậm rãi cậu mới cảm giác không đau nhiều lắm, nơi này cũng làm cho cậu cảm thấy rất thần kỳ, tại sao ngay từ đầu rất đau,  về sau lại càng ngày càng thoải mái? Nhưng mặc kệ như thế nào, cậu cũng sống qua giai đoạn đau.

“Lạc Ngưng. . . Anh muốn tốc độ nhanh hơn ác. . .”

Thanh âm hắn trở nên khàn khàn, hắn đã ở trong cơ thể cậu trừu sáp một hồi lâu, hắn sợ làm Anh Lạc Ngưng đau nên vẫn lấy tốc độ ra vào không sai biệt lắm, bất quá Anh Lạc Ngưng hẳn đã thích ứng, nghe thanh âm cũng thấy không còn khó chịu mà biến thư thái.

“Hảo. . . Ân. . .” Anh Lạc Ngưng mềm mại đáp lại hắn, cả người lại đang lâng lâng.

Anh Mị Sí quả nhiên bắt đầu mãnh liệt trừu sáp, theo hậu đình truyền đến tiếng đụng càng lúc càng nhanh cũng càng lúc càng lớn tiếng, Anh Lạc Ngưng nếu không được hắn ôm, cậu đã sớm đứng không vững, hai chân cậu sắp vô lực.

Từng trận khoái cảm thổi quét tiến tới, toàn thân tê dại, Anh Lạc Ngưng cũng cảm nhận được cực hạn.

“Ngô. . . Nhị ca. . . Mau. . .” Thanh âm cậu trở nên rất nhỏ, càng ngày càng không khí lực.

Anh Mị Sí hôn hôn khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu, ôm chặt lấy cậu không cho ngã xuống, hơn nữa dồn sức tiến tới giai đoạn cuối cùng.

“A. . . Lạc ngưng. . . Muốn đi . . . A. . .” Anh Mị Sí cuối cùng phun ra dục vọng, nhịn không được lại phát ra tiếng rên rỉ.

Đại khái trong đoạn thời gian phóng thích, hắn dừng lại trong thân thể Lạc Ngưng, nơi đó còn lục tục  bắn vài giây mới hoàn toàn dừng lại.

Sau khi Anh Mị Sí rút ra khỏi thân thể, chất lỏng bạch trọc tình sắc liền theo đùi cậu chậm rãi chảy xuống.

“Nhị ca. . . Em không được. . .”

Thiếu Anh Mị Sí chống đỡ, thân mình Anh Lạc Ngưng vô lực ngã xuống, Anh Mị Sí vội vàng ôm lấy cậu mới không ngã xuống mặt sàn nhà.

Hắn lúc này mới phát hiện sự tình lại không ổn.

Hắn lại làm Lạc Ngưng hôn mê. . . .

Tức khắc, Anh Mị Sí chỉ cảm thấy hắn dường như nghe được tiếng rống giận dữ của đại ca . . . .

Hoàn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.