Tuyệt Đối Khế Hợp

Chương 5: Chương 5




Đại thần

Từ xa, Hạ Tử Thần đã nhìn thấy Tàn Mặc Vô Ngân đang đứng trước quảng trường trong thành. Người trước cửa thành vẫn thật nhiều, ngoại trừ ở chỗ này trò chuyện thì cũng chỉ là đi ngang qua mà thôi. Vì vậy có người đứng bên cạnh nói chuyện phiếm thì Hạ Tử Thần cũng không để ý.

Thấy Tàn Mặc Vô Ngân xuống ngựa, không đợi cậu đánh chữ, đối phương liền gửi đến một lời mời PK. Loại PK này thường người chơi võ trường cùng doanh chiến rất thích, mỗi ngày ở chủ thành diễn ra vô số trận, có khi ở bản đồ dã ngoại cũng có. Nói đơn giản thì là một cuộc đấu võ trường nhỏ, có thể là một đấu một, cũng có thể hai người một đội. Mà tiêu chuẩn phân thắng bại là đánh đến khi đối phương cạn huyết, chẳng qua khi bị đánh cạn huyết, người chơi sẽ có biểu hiện tử vong, nhưng PK thì chỉ biểu hiện chấm dứt, không có hiệu ứng tử vong, người chơi cũng không lo lắng trang bị bị tổn hại.

Nếu thao tác không tồi, trị liệu cùng DPS PK cũng không phải vấn đề, dù sao vú em cũng có thể thêm huyết cho bản thân, chỉ cần huyết không về 0 là được, nhưng nếu không tính toán đến lực công kích cũng có thể bị kéo dài thời gian mà khiến cho DPS chết, dù sao công cũng không thể tự mình thêm huyết.

Kiểm tra trang bị bản thân, Hạ Tử Thần nhấn xác nhận, màn hình bắt đầu đếm ngược. Cậu trước kia cũng cùng bọn An Cảnh chơi, chỉ cần đi đúng chỗ, thêm huyết đúng lúc, cũng không dễ dàng thua. Tình tính thành tích chiến đấu, cơ bản xem như sáu thắng bốn thua, làm một trị liệu, thành tích này cũng không coi là khó xem.

PK bắt đầu, Thẩm Khê đầu tiên là nhảy lên một bãi đất cao, tránh đi làn sóng công kích của Tàn Mặc Vô Ngân, khi đi xuống thì cấp bản thân một bình liên tục hồi huyết, tiếp tục chạy đi tránh truy kích của đối phương, đồng thời thuận tiện sử dụng công kích nhỏ đánh tới Tàn Mặc Vô Ngân. Không đợi cậu chạy đi xa, Tàn Mặc Vô Ngân đánh tới hai chiêu, Thẩm Khê gục.

[Mật] Thẩm Khê: …..

Cậu biết Tàn Mặc Vô Ngân công kích cao, nhưng không nghĩ lại tàn bạo đến mức độ này. Từ lúc Hạ Tử Thần bắt đầu chơi, trong những ngày đó cậu cũng không bị thua đến mất mặt như thế. Tuy liên tục hồi huyết, nhưng mỗi giây lượng huyết thêm được đại khái chỉ có khoảng 3000, vốn muốn chạy đến nơi tốt hơn, còn chưa chạy qua, Tàn Mặc Vô Ngân đã đánh tới gây thương tổn 10000/s, cậu không nằm xuống cũng khó.

Tàn Mặc Vô Ngân ngồi xuống bên cạnh. Thẩm Khê cũng dừng lại, ngồi một bên chờ hồi huyết.

[Mật] Tàn Mặc Vô Ngân: trang bị của tôi chiếm ưu thế hơn.

Tuy hắn nói như vậy, nhưng trong lòng Hạ Tử Thần cũng hiểu được, đó chỉ là một phần thôi, vấn đề quan trọng hơn là thủ pháp. Hẳn là khi cậu trốn tránh truy kích, Tàn Mặc Vô Ngân lần đầu tiên đánh trúng cậu, cậu liền trực tiếp cấp cho bản thân một bình hồi huyết lớn, không thể trông cậy vào hồi huyết liên tục. Nhưng khi cậu quay ra lần nữa, quay người lại phạm vi an toàn có chút chậm, mới bị Tàn Mặc Vô Ngân đuổi theo.

[Mật] Thẩm Khê: anh không còn bộ trang bị nào khác sao?

[Mật] Tàn Mặc Vô Ngân: mấy bộ trang bị của tôi đều không khác nhau mấy.

Hạ Tử Thần suy nghĩ một chút.

[Mật] Thẩm Khê: vậy anh cởi bớt quần áo đi.

Cởi quần áo, thuộc tính của nhân vật cùng lượng huyết sẽ giảm xuống, hẳn là có thể đánh lại được.

[Mật] Tàn Mặc Vô Ngân: chúng ta có phải nói chuyện ẩn ý quá không?

Hạ Tử Thần ở bên này máy tính sợ run một lúc, lúc này mới ý thức được ý của Tàn Mặc Vô Ngân. Nói thế nào thì Thẩm Khê cũng là một cô gái, trước kia cùng Thẩm Dịch Thành bọn họ chơi đùa, cũng không để ý chuyện này. Mà cậu tự nhiên coi Tàn Mặc Vô Ngân là bạn bè mà cùng chơi, cho nên lúc nói chuyện cũng không quá chú ý. Nếu là nam, nói ra câu này cũng không có gì, nhưng là một cô gái….. Hạ Tử Thần lần đầu tiên cảm thấy chơi nhân yêu cũng là một kỹ thuật khó.

[Mật] Thẩm Khê: chỉ vì PK thôi mà…..

[Mật] Tàn Mặc Vô Ngân: nếu là yêu cầu của em, tôi sẵn sàng làm theo.

Tàn Mặc Vô Ngân gửi đến một biểu tình mỉm cười, sau đó cởi áo khoác, lộ ra cơ thể rắn chắc cùng đường cong của nhân vật. Hạ Tử Thần nhếch miệng, nhấn PK.

Tổng kết lại những kinh nghiệm trước đó, hơn nữa đối phương còn cởi quần áo, Hạ Tử Thần cũng chống đỡ được 40 giây. Đối phương tiếp tục thắng thêm 3 lượt nữa, Hạ Tử Thần tiếp tục yêu cầu cởi quần áo.

Sau đó cậu cũng không để ý thắng thua, chỉ cảm thấy cùng Tàn Mặc Vô Ngân là một đối thủ tập luyện PK rất tốt, cũng ôm tâm tình như vậy mà tham gia thi đấu. Là một người con trai, Hạ Tử Thần cũng có tâm hiếu thắng, trước kia cũng thích chơi PVP (Player vs player). Chẳng qua thấy tình hình đối thủ quá cường đại, đòi hỏi phải thay đổi góc độ suy nghĩ vấn đề, đành chờ sau này bản thân luyện tốt, trang bị nâng cấp, hoàn toàn có thể chiến thắng trở về.

Cứ như vậy, hai người đánh tới khi Tàn Mặc Vô Ngân chỉ còn lại quần cũng vũ khí, Thẩm Khê vẫn không hề dễ dàng đánh tụt huyết, cũng không có cách nào đánh bại Tàn Mặc Vô Ngân, cứ như vậy đấu liên tục trong thời gian dài, cũng có chút thích thú.

[Phụ cận] Bách Thảo Chiết: tôi nói, Tàn Mặc Vô Ngân cậu đây không phải là khỏa thân sao? Cửa lớn chủ thành đây tất cả mọi người đều nhìn thấy hết a.

Không biết từ khi nào Bách Thảo Chiết cùng Kiếm Lang đã cùng nhau đi tới.

[Phụ cận] Thẩm Khê: nếu không thì tôi không đánh lại được anh ấy.

Hạ Tử Thần hảo tâm giải thích giúp cho Tàn Mặc Vô Ngân.

[Phụ cận] Bách Thảo Chiết: em gái Thẩm Khê, em cùng cậu ta PK chính là một loại sai lầm. Cậu ta tuyệt đối là cố ý muốn cởi quần áo.

[Phụ cận] Thẩm Khê:……

[Phụ cận] Kiếm Lang: Bách Thảo đây là đang ghen tị đi, Tàn Mặc giảm một nửa huyết cùng cậu ta pk, cậu ta một lần cũng chưa thắng.

Hạ Tử Thần có chút ngạc nhiên, cậu cùng Bách Thảo Chiết bọn họ đã cùng nhau đánh Boss, công kích của Bách Thảo Chiết cũng không thấp, thao tác cũng ổn, sao lại một lần cũng chưa thắng? Chẳng lẽ….. Hôm nay Tàn Mặc Vô Ngân là nhường cậu?

[Phụ cận] Tàn Mặc Vô Ngân: các cậu đánh xong võ trường rồi?

[Phụ cận] Bách Thảo Chiết: đánh xong, có rảnh chúng ta đi đánh 4vs4 đi.

[Phụ cận] Tàn Mặc Vô Ngân: nói sau đi.

Bách Thảo Chiết gửi tới một biểu tình phẫn nộ cho hắn.

Tàn Mặc Vô Ngân cũng vừa lúc thời gian rảnh mặc lại quần áo.

Lại khôi phục bộ dáng ngọc thụ lâm phong nguyên bản.

[Phụ cận] Kiếm Lang: tôi chuẩn bị đi xem thương điếm, mua chút nguyên liệu xây dựng bang phái.

[Phụ cận] Tàn Mặc Vô Ngân: ừ, không đủ tiền thì tìm tôi.

[Phụ cận] Kiếm Lang: đủ rồi.

[Phụ cận] Thẩm Khê: bang các anh tự mua nguyên liệu?

Bang hội xây dựng và phát triển cần nộp rất nhiều nguyên liệu, có cái cần mình đi thu thập, có cái cần hợp lại, nhưng ở Chiến Minh Điện thì bình thường đều là do Thẩm Dịch Thành thu mua, thành viên bang hội chỉ cần lấy trong thương khố bang hội, sau đó đi hoàn thành nhiệm vụ là được.

[Phụ cận] Bách Thảo Chiết: không phải, những thứ đó trong bang đều do Kiếm Lang phụ trách, cậu ta là bang chủ.

[Phụ cận] Thẩm Khê: ……

Biết bọn họ cũng không phải trong thời gian ngắn, Hạ Tử Thần hiện tại mới biết hóa ra Kiếm Lang là bang chủ Thiên Phong Nhã Các.

[Phụ cận] Kiếm Lang: sao vậy?

[Phụ cận] Thẩm Khê: không, hôm nay mới biết anh là bang chủ.

[Phụ cận] Bách Thảo Chiết: ha ha, a Lang, danh tiếng của cậu còn chưa đủ vang a.

Kỳ thật cũng không phải danh tiếng Kiếm Lang không đủ, chỉ là Hạ Tử Thần không chú ý tới mấy thứ này mà thôi.

[Phụ cận] Tàn Mặc Vô Ngân: Thẩm Khê, trong túi em có nguyên liệu bang hội muốn bán không?

[Phụ cận] Thẩm Khê: có.

Khi Tàn Mặc Vô Ngân hỏi cậu cũng không nghĩ nhiều , bình thường lúc chuẩn bị log out thì đều treo máy bán hàng, cả đêm hẳn là có thể bán được một chút. Tiền mà cậu có đều là nhờ vậy, nói dễ cũng dễ, mà nói khó cũng đúng là mất không ít thời gian của cậu.

[Phụ cận] Tàn Mặc Vô Ngân: trực tiếp bán cho Kiếm Lang đi, tiết kiệm được chi phí giấy tờ giao dịch. Cứ dựa vào giá cao nhất mà thu.

Dù sao cũng đều là bán đi, người mua là ai cũng được. Huống chi hiện tại cậu với Tàn Mặc Vô Ngân là bạn bè, tặng không cũng không có vấn đề gì, cậu cũng không tính toán.

[Phụ cận] Thẩm Khê: nếu các anh cần cứ lấy, không cần mua.

[Phụ cận] Kiếm Lang: không được, em kiếm những thứ đó cũng tốn không ít thời gian, một đổi một.

[Phụ cận] Bách Thảo Chiết: ừ, tiền vẫn phải thu, nếu không về sau không dám mua của em nữa.

[Phụ cận] Thẩm Khê: được rồi, nhưng không cần giá cao nhất, giá trung bình là được.

Sau đó Hạ Tử Thần giao dịch nguyên liệu với Kiếm Lang, tuy nói giá trung bình, nhưng Hạ Tử Thần biết Kiếm Lang vẫn trả nhiều hơn, nhưng cũng không nói thêm gì, bang hội như Thiên Phong Nhã Các cũng sẽ không để ý chút tiền này.

[Phụ cận] Kiếm Lang: về sau có nguyên liệu thì trực tiếp bán cho anh, anh còn muốn mua dài dài.

[Phụ cận] Trầm Khê: được.

Dù sao cậu cũng là dựa vào việc mua bán này kiếm tiền, có một người mua cố định cũng tiện.

Sau đó, Tàn Mặc Vô Ngân gửi tới lời mời tổ đội, Thẩm Khê vào đội, bắt đầu cùng Kiếm Lang và Bách Thảo Chiết tiến hành PK 2vs2.

Tuy Kiếm Lang và Bách Thảo Chiết lực công rất mạnh, nhưng miễn là Hạ Tử Thần có thể đúng lúc cấp cho bản thân cùng Tàn Mặc Vô Ngân huyết, thêm vào đó Tàn Mặc Vô Ngân thế công biến thái, thắng là có thể khẳng định, chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.

Lúc này trong lòng Hạ Tử Thần mới cân bằng chút, bàn về trang bị, đối phương so với cậu tốt hơn, vậy mà cũng không thắng, xem ra bàn thua vừa nãy của chính mình cũng không quá thê thảm.

[Phụ cận] Tiểu Quai Tối Quai: xem kìa, là Tàn Mặc Vô ngân.

[Phụ cận] Bảo Bối Khuynh Thành: ở đâu, ở đâu?

[Phụ cận} Tiểu Quai Tối Quai: quảng trường gần hào hộ thành.

[Phụ cận] Bảo Bối Khuynh Thành: thấy rồi, đang PK.

[Phụ cận] Tiểu Quai Tối Quai: ấy, cậu xem bên cạnh anh ta là ai?

[Phụ cận] Bảo Bối Khuynh Thành: sao lại là Thẩm Khê?

Hạ Tử Thần vốn không chú ý tới nội dung nói chuyện của kênh phụ cận, nhưng trò chơi lại thiết kế bạn tốt và thành viên bang hội ở kênh phụ cận nói chuyện sẽ biến thành màu hồng nhạt và màu xanh lục, có hiệu quả nhất định.

Nhìn thấy tên hai người kia, Hạ Tử Thần hơi hơi nhíu mày, cũng không để ý nhiều.

Có đôi khi bản thân không để ý tới, người khác cũng sẽ không xuôi theo như vậy.

[Phụ cận] Tiểu Quai Tối Quai: cũng khó trách gần đây không đi cùng bang, cũng không tham gia hoạt động bang phái, nghe nói đấu võ trường đều là cùng với người khác.

Lúc này trong kênh bang phái có tiểu hào hỏi Thẩm Khê, có thể làm cho cô một ít dược bổ huyết không, cô muốn đi hạ phụ bản nhỏ. Không đợi Hạ Tử Thần trả lời, Bảo Bối Khuynh Thành liền chen vào.

[Bang Hội] Bảo Bối Khuynh Thành: cậu nên tự đi mua đi, Thẩm Khê hiện đang bên cạnh đại thần, không có thời gian để ý cậu đâu.

[Bang Hội] Cúc Hoa Cô Nương: cái gì đại thần?

[Bang Hội] Bảo Bối Khuynh Thành: Tàn Mặc Vô Ngân, người ta đang ở cửa thành chơi đó.

[Bang Hội] Thiển Lam Quyến Rũ: yêu, tôi sao lại ngửi thấy mùi dấm chua a.

[Bang Hội] Hồng Nương Hủ Gia: Thiển Lam, mời tiếp tục.

[Bang Hội] Tiểu Quai Tối Quai: Thiên Phong Nhã Các dù gì cũng là bang hội đối địch, Thẩm Khê cùng Tàn Mặc Vô Ngân thân cận như vậy là có ý gì?

[Bang Hội] Tiềm Hành Đêm Khuya: tiểu Thẩm Thẩm kết bạn còn phải thông qua đồng ý phê chuẩn của cô? Cô là người chăm trẻ à? Cô không muốn chơi cùng Thẩm Khê nên cũng không muốn người khác chơi cùng cô ấy?

An Cảnh vừa nói, Hạ Tử Thần cũng chú ý đến kênh bang hội. Bên này PK vừa chấm dứt, Hạ Tử Thần kêu họ chờ một chút.

[Bang Hội] Thiển Lam Quyến Rũ: tôi thấy là có người nghĩ muốn quyến rũ Tàn Mặc Vô Ngân, nhưng người ta lại không thèm để ý, ở chỗ này ghen tị đi.

[Bang Hội] Cúc Hoa Cô Nương: đúng vậy, ủng hộ Liên Phi Nhi làm người thứ ba, lại không cho phép Thẩm Khê đi tìm tình duyên a. Thật logic!

[Bang Hội] Bảo Bối Khuynh Thành: các cậu thấy Liên Phi Nhi hiện tại là bang chủ phu nhân, cho nên mới cố ý nhằm vào bọn tôi.

[Bang Hội] Thiển Lam Quyến Rũ: yêu, cô nương, đừng tự đề cao mình thế.

[Bang Hội] Hồng Nương Hủ Gia: trong bang vốn rất đoàn kết, mấy người đừng cố ý gây xích mích, chỉ toàn làm những chuyện vớ vẩn.

[Bang Hội] Tiểu Quai Tối Quai: bang chủ, bang chủ phu nhân, các người mau đến xem, bọn họ lại bắt nạt người mới bọn tôi.

Thẩm Dịch Thành không nói chuyện, Liên Phi Nhi cũng không ra mặt.

[Bang Hội] Thẩm Khê: bạn đến chủ thành Trường An bên này lấy dược bổ huyết.

Hạ Tử Thần không nói gì nhiều, cũng không cảm thấy cần phải giải thích cái gì. Không nhìn hai người nhàn rỗi tự tìm chuyện kia, nói với người mới muốn dược. Người mới vui mừng đồng ý, bảo cậu chờ.

[Bang Hội] Ám Sát Hoàng Hôn: Thẩm Khê kết bạn với ai là tự do của cô ấy, ai cũng không thể xen vào, cũng không có tư cách nói ba nói bốn. Còn ở trong bang gây xích mích liền trực tiếp lui bang.

[Bang Hội] Hồng Nương Hủ Gia: phó bang Hoàng Hôn v5!

[Bang Hội] Cúc Hoa Cô Nương: phó bang tiếp tục! Hận nhất gây chia rẽ!

[Bang Hội] Thiển Lam Quyến Rũ: +10086, chồng, nói gì đi.

[Bang Hội] Ôn Nhu Thâm Lam: theo vợ, Thẩm Khê không vào trận doanh, vậy nên không hẳn kẻ địch, lại nói, trận doanh đối địch kết giao bạn bè cũng bình thường, không nên suốt ngày gây sự, chơi cho tốt đi.

[Bang Hội] Lãnh Noãn: đồng ý!

……

Người trong bang hội đều ủng hộ Thẩm Khê, Tiểu Quai Tối Quai cùng Bảo Bối Khuynh Thành không nói nữa, cứ như chưa từng nói gì.

Tuy nói trong trò chơi không thể giải thích, nhưng cùng ngồi trong phòng, Hạ Tử Thần có thể rõ ràng cảm giác được An Cảnh ném tới ánh mắt nghiên cứu tìm tòi.

“Tiểu Thần Thần, nói thật cho anh, rốt cuộc là làm sao?”

Thẩm Dịch Thành quay đầu lại, có vẻ cũng chờ cậu giải thích.

Hạ Tử Thần thở dài trong lòng, cái khác cậu không để ý, chính là hai chữ ‘Đại thần’ lại nhập vào trong đầu cậu. Trước kia, cậu vẫn cảm thấy Tàn Mặc Vô Ngân chỉ là một người chơi bình thường có thao tác tốt, hiện giờ xem ra….. có vẻ không đơn giản như vậy…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.