CHƯƠNG 19
Mộc Tín Xa bắt đầu chậm rãi cao thấp đong đưa , ngay từ đầu còn không thích ứng được quái vật ở trong cơ thể, nhưng càng động lại càng cảm thấy được thoải mái, làm cho y nhịn không được đem hai tay để ở trên bụng Anh Dạ Mạc , ở trên đầu tận tình băng băng.
“Ô. . . A a. . . Hô. . . . Ha ha. . .”
Mộc Tín Xa phóng thả rên rỉ , y không nghĩ giấu diếm mình có bao nhiêu hưng phấn, dù sao thoải mái y cũng đã kêu.
Hậu huyệt chậm rãi như thói quen ra vào, y cũng đưa tay hướng tới dục vọng đã muốn sưng bắt đầu bộ lộng .
Anh Dạ Mạc nhìn Mộc Tín xa như vậy, y một bên bộ lộng chính mình, một bên dùng tiểu huyệt ăn phân thân hắn ,biểu tình trên mặt lại một bộ thoải mái đến không được, cùng với thở dốc rên rỉ mê người. . .
Nên Mộc Tín Xa rất *** loạn sao? Không, hắn sẽ không nói như thế , hắn cảm thấy được chỉ có thể dùng hai chữ “Gợi cảm” để hình dung Mộc Tín Xa trước mắt.
Nguyên lai cùng nam nhân làm tình là loại cảm giác này a?Không có giống như hắn tưởng tượng , không thể chấp nhận.
Mộc Tín Xa ra sức vặn vẹo thắt lưng, kết hợp cùng cực đại của Anh Dạ Mạc cao thấp bộ lộng, y cảm thấy được như vậy thực thoải mái, cũng tin tưởng Anh Dạ Mạc sẽ càng thoải mái .
Anh Dạ Mạc thật là thoải mái đến không được, hắn cảm thấy được bị bao vây ở bên trong y ,phân thân bị ma sát thật sự dễ chịu, cũng nhịn không được hô hấp lấy khí.
“Dạ. . . Mạc. . . Ta nghĩ bắn. . . Cùng nhau. . .” Mộc Tín Xa cúi đầu nhìn về phía Anh Dạ Mạc, phân thân của y đã có điểm run rẩy , y chính là nhẫn nại không muốn sớm xuất ra.
Anh Dạ Mạc hiểu được ý tứ của y, cũng thấy phân thân xinh xắn ngay trước bí ra chất lỏng , nhưng hắn cảm thấy được còn chưa đủ , thế là chỉ có thể bưng thắt lưng Mộc Tín Xa lên hướng vào phân thân của hắn mãnh liệt cao thấp trừu sáp , muốn cho hắn đạt tới cao phong, cũng cùng Mộc Tín Xa leo đến đỉnh điểm.
“Đúng. . . Mau. . . Mau nữa. . . Hảo lớn. . .” Anh Dạ Mạc thêm lực đạo, Mộc Tín Xa lại càng thư thái, sát nhập càng sâu cảm giác tốt lắm, hắn rất thích.
Anh Dạ Mạc xác thực quả thật càng dồn sức, ở bên trong cơ thể y trừu sáp hơn mười lần, hai người cuối cùng bắn ra, Mộc Tín Xa trực tiếp mềm nguyễn ngã vào trong ngực Anh Dạ Mạc thở dốc, y bắn ra chất lỏng còn dính lên áo Anh Dạ Mạc .
“Dạ Mạc. . . Ta rất thích. . . làm với ngươi . . .” Mộc Tín Xa thở gấp liên tục nói , ngẩng đầu lại hôn hôn Anh Dạ Mạc.
“Ân. . .” Anh Dạ Mạc không biết nên làm sao đáp lại y mới tốt, y rốt cuộc là thích hắn ,hay là thích cùng hắn làm a?
“Nhĩ hảo lớn. . . Làm cho ta thật thoải mái. . .” Mộc Tín Xa tại phương diện này luôn luôn trực tiếp nói, loại này nói một chút cũng không e lệ, .
“Ân. . .” Anh Dạ Mạc cảm thấy được thật sự là ăn xong y , thật không biết có cái gì nói hắn nói không nên lời?
“Đi rửa một chút đi. . . Đều bắn ở bên trong . . .” Anh Dạ Mạc một phen ôm lấy y, hướng phòng tắm đi tới.
Mộc Tín Xa thả lỏng cho hắn ôm , lại nhịn không được hôn lên hắn, hai người nhất thời lại hôn đến khó khăn chia lìa .
*-*-*-*-*-*
Mộc Tín Xa ngồi ở quầy bar lầu hai Bất Lạc Thành.
Hôm nay y thoạt nhìn lười nhác lại xinh đẹp, đầu y tuỳ ý bó lại, rơi xuống chút sợi tơ tằm tán loạn ở trên người,nút thắt trước ngực cũng cố ý cởi xuống một nút, làm cho người ta mơ hồ thấy màu da phấn nộn trắng sáng bên trong, hé ra cái miệng anh đào nhỏ nhắn có khi khẽ cắn chén rượu, có khi lại đem trái táo ngậm ở miệng chậm rãi nuốt vào, có khi còn vươn đầu lưỡi liếm liếm môi mình.
Bộ dáng của y mê người , làm cho mọi người đi bên người y nhịn không được nhiều nhìn y đến vài lần, có người mặc dù nghĩ muốn tiến đến cùng y bắt chuyện, nhưng mới tới gần đã bị bảo tiêu ngăn cản, căn bản ngay cả cơ hội nói chuyện đều không có.
Mà ánh mắt Mộc Tín Xa, lại thủy chung không rời đi nam nhân kia, y gắt gao tập trung trên thân nam nhân tại lầu một đang bận rộn, người nọ đúng là Anh Dạ Mạc.
Khoé miệng Mộc Tín Xa vẽ bề ngoài một mạt mỉm cười, thực nhạt cũng thực đẹp.
Tối hôm qua sau khi cùng Anh Dạ Mạc làm, y càng xác định y thực vừa lòng Anh Dạ Mạc , hơn nữa là vừa lòng cực độ.
Thân thể khớp hợp, quả nhiên là làm mới biết được.
Nói thực ra, trước lúc gặp Anh Dạ Mạc, hắn cũng có qua không ít nam bạn, chính là những nam nhân này, phần lớn là ngay từ đầu đã bị y mê hoặc , căn bản không cần y dùng nhiều khí lực có thể bắt đầu, cũng bởi vì kiểu này y mới cảm thấy được chán rất mau.
Rất dễ dàng ra tay, Mộc Tín Xa không thích.
Cho nên y mới thích Anh Dạ Mạc, như vậy, ít nhất trong thời gian ngắn y đều có thể đối hắn có hứng thú.
Y không tin cái gọi là tình yêu.
Với y mà nói, y cho tới bây giờ không cảm thấy được là một người đầy đủ , cũng không cảm thấy được y sẽ thuộc về ai, thậm chí cũng sẽ không có người thuộc về mình.
Sinh mệnh vô thường, có chính là phù dung sớm nở tối tàn mà thôi.
Y chính là trong sinh mệnh hữu hạn , tận tình phóng túng , muốn làm cái gì phải làm cho được, không có từ bỏ.
Anh Dạ Mạc với y mà nói cũng chỉ như vậy mà thôi.
Tại thời gian gặp hắn. rồi những thời gian kế tiếp,chính mình chạy thử một người.
Tình cảm y cũng không dây dưa dài dòng,chán ghét thì bỏ, đây là phong cach của y.
Cúi đầu uống hết rượu, Mộc Tín Xa vẫn gắt gao nhìn chằm chằm Anh Dạ Mạc, ngay cả một giây đều luyến tiếc không dời , bởi vì đối y hiện tại mà nói, Anh Dạ Mạc chính là đóa hoa rất vừa lòng- đóa hoa xinh đẹp lại không ngắn ngủi.
Hôm nay Bất Lạc Thành có có điểm bận rộn.
Có tên gia hoả ở dưới náo loạn , cho nên Anh Dạ Mạc ở dưới lầu một vội vàng xử lý , còn phải nơi nơi đi theo khách nhân chào hỏi, làm cho y cảm thấy được vội vàng hơn hết.
Đám vương bát đản kia cư nhiên dám ở trong này nháo sự, thật sự là không đem quy củ bọn họ để vào mắt, nếu đã vậy cũng đừng trách hắn không khách khí , nhìn mệnh hắn có bao nhiêu lớn, bị dẫn đi giáo huấn có thể sống cũng không tính là may mắn!
Anh Dạ Mạc đang xử lý vẫn cảm thấy được có tầm mắt vẫn bắn về phía mình, nhưng hắn nhìn trái phải xung quanh cũng không thấy được người nào, quay đầu ngẩng lên mới phát hiện, ở lầu hai khu quầy bar có một người nam nhân, nam nhân kia nhìn hắn, còn đối hắn cười.
Nguyên lai là Mộc Tín Xa.
Anh Dạ Mạc mặt không chút thay đổi quay về nhìn y một cái, rồi mới lại cúi đầu xử lý tiếp.
Mộc Tín Xa này người thật sự có chút nguy hiểm, đối hắn mà nói.
Dễ dàng đánh chiếm tâm phòng hắn, tiến vào trong lòng hắn, rồi chiếm cứ không đi.
Hắn không biết tình cảm hắn đối Mộc Tín Xa có phải hay không cái gọi là thích? Ở trong ấn tượng của hắn , hắn chưa từng cảm thấy được hắn đặc biệt thích qua ai, đương nhiên, hắn thích người nhà của hắn, nhưng này là thân tình, không phải tình yêu. Cho nên hắn không hiểu được cảm giác hắn đối Mộc Tín Xa có thể chính là tình yêu không?
Hắn thật sự không thể giải thích , chỉ cảm thấy được người này nhất cử nhất động đều làm cho hắn quan tâm, hơn nữa càng làm cho hắn giật mình chính là, hình như là lần đầu tiên cùng y bắt đầu gặp mặt vẫn là dạng này .
Mộc Tín Xa giống như câu dẫn hắn, có khi hắn lại cảm giác mình bị đối phương đùa bỡn mà thôi, tất cả hết thảy đều nhìn nhịp bước của đối phương , mà hắn lại bị mất phương hướng.
Hắn đối mình như vậy cảm thấy bất đắc dĩ, cũng thực hao tổn tâm trí, nhưng không có biện pháp nào, hắn nhưng thực để ý y, bằng không cũng sẽ không bị thôi thúc cùng y lên giường . . .
Ai, có thể là vậy đi? Cho dù hắn cố gắng muốn khống chế bản thân, nhưng nhất định không ngăn cản được Mộc Tín Xa này?