Tuyệt Đối Xâm Chiếm

Chương 11: Chương 11: Phiên ngoại 1




Tâm tình Hồ Thiên Quảng vô cùng vui sướng, một chút cũng không so đo việc một người lúc công tác thì bình tĩnh ổn trọng nhưng không hề biết chuyện nhà như Phương Lâm Phàm đem quần áo chẳng phân biệt màu sắc nhét vào trong máy giặt, đương nhiên, mới vừa nhét vào liền bị Hồ Thiên Quảng lấy hết ra phân loại một lần nữa, bằng không quần áo thực sự sẽ bị giặt thành những màu sắc khó nói, không thể mặc được.

Ấn trên ấn dưới, Hồ Thiên Quảng ôm lấy Phương Lâm Phàm từ phía sau, trên người Phương Lâm Phàm mặc áo lót màu tối của hắn, tuy rằng áo lót khá lớn, nhưng hai cái tiểu đầu vú này vểnh vểnh, Hồ Thiên Quảng muốn không chú ý cũng khó, nhịn không được cách áo lót vuốt ve hai đầu vú kia, ngửi hương vị bột giặt giống hắn trên người Phương Lâm Phàm, còn có hương vị sữa tắm giống nhau.

Trước kia hắn không phát giác hương vị này có chỗ nào đặc biệt, nhưng khi ở trên người Phương Lâm Phàm lại đặc biệt thơm, dễ ngửi làm cho hắn ngạc nhiên.

Phương Lâm Phàm mặc hắn ôm, khép nửa mắt hưởng thụ vòng ôm ấm áp rộng lớn, hô hấp sau cổ trêu chọc da thịt mẫn cảm, khiến cho cậu càng sát vào Hồ Thiên Quảng.

Hồ Thiên Quảng ôn nhu hôn cổ cùng lỗ tai cậu, bàn tay thong thả cởi thắt lưng quần bò, chậm rãi rút thắt lưng ném lên đất, lưng quần quá rộng tụt xuống thắt lưng, thắt lưng gầy nhỏ lập tức hiện ra, quần bò tụt đến hông loáng thoáng có thể thấy quần lót màu đen.

Lúc này, trên người Phương Lâm Phàm không còn một thứ nào thuộc về mình, áo lót của Hồ Thiên Quảng, quần bò của Hồ Thiên Quảng, dép lê của Hồ Thiên Quảng, đến ngay cả quần lót luôn bên người cũng đều là của Hồ Thiên Quảng, cho dù là người của cậu cũng chỉ thuộc về Hồ Thiên Quảng.

Thò tay vào trong quần bò, bàn tay của Hồ Thiên Quảng ôm lấy bộ vị hở ra ngoài quần lót, vừa hôn Phương Lâm Phàm vừa nhẹ nhàng xoa nắn, Phương Lâm Phàm mẫn cảm thở ra vài tiếng thở dài dường như rên rỉ, xoay qua nhìn thấy vẻ mặt tươi cười của Hồ Thiên Quảng, Hồ Thiên Quảng lúc này không khách khí hôn lấy bờ môi của cậu.

Nụ hôn này cũng không kịch liệt, tràn ngập ôn nhu trao đổi, truyền lại một loại hơi thở ngọt ngào của người yêu, cho nên động tác xoa nắn của Hồ Thiên Quảng cũng không trở nên kịch liệt, càng nhiều chính là yêu thương âu yếm, tình ái này ngược lại rất đơn thuần làm cho Phương Lâm Phàm càng dễ dàng động tình, hô hấp của Phương Lâm Phàm hơi hơi hỗn loạn, thấu kính phủ một tầng sương trắng, khóe mắt hồng hồng ướt át, khuôn mặt trắng nõn hiện lên một tia đỏ ửng.

“Đừng đùa.” Hạ thân kích thích, cùng với hôn môi của Hồ Thiên Quảng đều biến thành khát vọng của thân thể, Phương Lâm Phàm nắm lấy cánh tay đang ôm trên lưng, nhắm mắt lại nhẫn nại vuốt ve thứ đang kích thích đùi cậu, đùi trong non mịn chịu không được mát xa của bàn tay thô ráp, cái tay kia chen vào đũng quần lót, thưởng thức âm nang của cậu, cảm giác hai viên cầu trướng to ép chặt vào nhau làm cho cậu nhẹ giọng rên rỉ, tính khí bị trói buộc bên trong quần lót sinh ra trướng đau rất nhỏ.

“Lại để cho tôi đùa đùa đi.” Thân mình mẫn cảm của con mồi tự tiến vào lãnh địa của mình này có thể thỏa mãn cảm giác thành tựu của giống đực, Hồ Thiên Quảng như thế nào có thể bỏ qua cho cậu? Bàn tay tiếp tục xâm phạm nơi riêng tư của cậu.

“Ưm…” Phương Lâm Phàm hơi ngửa mặt, trên khuôn mặt tuấn mỹ lộ ra thần sắc không biết là thống khổ hay là thống khoái, đôi môi khẽ cắn làm cho người khác tâm động, Hồ Thiên Quảng thở dồn dập, bàn tay ôm trên lưng tiến vào trong ngực, bàn tay dày ấm âu yếm mỗi một tấc da thịt, làn da vốn dĩ ấm áp chỉ bị hắn mò trong chốc lát đã trở nên nóng bỏng, núm vú ở dưới tay hắn dựng lên, một ngón tay đè lên núm vú bên kia, xoa nắn vân vê.

“A…” Tay Phương Lâm Phàm nắm chặt lấy Hồ Thiên Quảng, Hồ Thiên Quảng nhân cơ hội liếm vành tai cậu, người trong lòng ngực bắt đầu run rẩy, hơi hé miệng khó nhịn, sương mù trên thấu kính càng ngày càng đậm, khóe mắt hồng hồng kia càng trở nên ướt át.

Kéo quần bò xuống, Hồ Thiên Quảng túm luôn quần lót, tính khí kia rốt cục thoát khỏi trói buộc, Hồ Thiên Quảng cầm tính khí, cười hì hì nói với Phương Lâm Phàm: “Kỳ thật của em cũng không nhỏ đâu, nhưng còn kém tôi xa nha!”

Ngay lập tức cả vành tai của Phương Lâm Phàm càng đỏ, mím chặt môi không hé răng, đồng thời tính khí trong tay Hồ Thiên Quảng cũng càng cứng hơn.

“Từ trong ra ngoài của em đều là của tôi, cư nhiên còn thẹn thùng, cẩn thận tôi cưỡng gian em.” Thấy mặt cậu đỏ, Hồ Thiên Quảng mắt đầy ý xấu đùa giỡn cậu.

Phương Lâm Phàm xoay mặt lại, nhẹ nhàng hôn lên bờ môi của hắn một chút, động tác này đại biểu ngầm đồng ý.

“Chết tiệt! Tôi thực sẽ đùa đến phá hỏng em!” Hồ Thiên Quảng kéo ngực, đặt Phương Lâm Phàm lên máy giặt hôn lưng cậu, hôn ngân đỏ sẫm trải dọc đến rãnh mông, nhiều điểm thủy quang in đầy phía sau lưng cùng sau eo.

Bắt lấy cái mông tuyết trắng, Hồ Thiên Quảng cắn một ngụm vào một bên mông, đau đớn rất nhỏ cùng tê dại làm cho Phương Lâm Phàm không tự chủ được nâng mông lên, Hồ Thiên Quảng cắn rất mạnh, dấu răng rõ ràng dừng ở trên cái mông cong vểnh, tiểu huyệt giữa kẽ mông co rút vào phía trong, biểu hiện chủ nhân đã nhẫn nại không được.

“A Quảng ôm em…” Vẫn bị đùa bỡn làm Phương Lâm Phàm nhịn không được, vặn vẹo thắt lưng dụ dỗ Hồ Thiên Quảng, tiếng nói khàn khàn lộ ra nồng đậm tình dục.

Hồ Thiên Quảng chỉ mặc một cái quần lót gắt gao nắm lấy eo Phương Lâm Phàm, dùng tay ma sát rãnh mông qua quần lót, vừa ma sát vừa cởi quần bò của cậu, hai chân thon dài trắng nõn hơi hơi tách ra, Phương Lâm Phàm thở dốc vặn vẹo mông phối hợp ma sát của Hồ Thiên Quảng, Hồ Thiên Quảng nóng vội lấy ra côn thịt, nắm quy đầu, từng chút từng chút ma sát rãnh mông, để cho chất nhầy của mình bôi lên rãnh mông, làm ướt tiểu huyệt.

Tiểu huyệt đã có thói quen tiến vào rất nhanh trở nên ướt mềm, Phương Lâm Phàm ghé lên máy giặt cúi đầu rên rỉ, tính khí đã sớm ướt đẫm, tiểu huyệt lại dâm đãng co rút lại, tựa hồ muốn nuốt hết chất nhầy quy đầu dùng để bôi trơn tiểu huyệt, “A Quảng, tiến vào…”

Phương Lâm Phàm cầu xin, Hồ Thiên Quảng nhẹ nhẹ đâm vào, Phương Lâm Phàm banh thẳng thắt lưng, thở hào hển chờ đợi côn thịt thật lớn nhồi vào mình.

“Giám đốc, tôi xem không thấy mặt của em.” Hồ Thiên Quảng xoay mặt cậu qua, hôn lên môi cậu, lớp râu thô ngạnh của nam nhân đâm đau cậu, nhưng cậu chỉ cảm thấy bị đâm đến thoải mái, cả người tê dại nâng mặt lên, để cho Hồ Thiên Quảng hôn cằm cùng cổ cậu, Hồ Thiên Quảng liếm một chút quả khế đang chuyển động của cậu, hôn cọ lên sau tai cậu.

Muốn nhìn tất cả bộ dáng động tình của Phương Lâm Phàm, Hồ Thiên Quảng lật cậu qua.

Sắc mặt Phương Lâm Phàm đỏ ửng, hai tay dựa vào máy giặt thở dốc, hai mắt phiếm ra lệ quang dưới thấu kính nhìn thẳng vào Hồ Thiên Quảng cũng đang thở dốc, tay chậm rãi cầm côn thịt cứng rắn thật lớn ở giữa háng của Hồ Thiên Quảng, khó kìm lòng nổi, dùng tính khí cương cứng của mình chạm vào côn thịt tím đỏ này, đem chất lỏng trong suốt giống như nước miếng của mình bôi lên trên cơ thể người này.

Nháy mắt, Hồ Thiên Quảng bị cậu tháo kíp nổ bản tính thô lỗ dã man, túm lấy tóc trên đầu cậu, bắt buộc cậu nâng mặt lên, hung ác hỏi: “Không phải em muốn chết chứ?”

“Ừ.” Phương Lâm Phàm ánh mắt mê ly, đôi môi màu đỏ khẽ mở phun ra một chữ cũng đủ làm cho Hồ Thiên Quảng hoàn toàn yêu thương cậu.

Hồ Thiên Quảng lập tức ôm lấy cậu để lên máy giặt, “Em muốn chết cũng phải nhìn lão tử có bỏ được hay không.”

Khóe miệng Phương Lâm Phàm hiện ra một nụ cười, vui sướng nhợt nhạt kích động trái tim Hồ Thiên Quảng, “A Quảng, anh yêu em không?”

“Yêu, yêu em yêu đến nỗi không thấy em thì cả ngày nghĩ đến em, nhìn thấy em muốn thao chết em lại luyến tiếc, nếu là trước kia đánh chết lão tử cũng không tin mình sẽ yêu một người đàn ông!” Hồ Thiên Quảng nắm cằm cậu, trừng mắt trả lời cậu, lập tức hung ác hôn lên, ra lệnh: “Kéo áo lên, lão tử muốn đùa núm vú của em.”

Phương Lâm Phàm nhẹ nhàng kéo áo lót, áo lót màu tối kéo đến phía trên núm vú, không biết là do chấn động của máy giặt, hay là bởi vì hưng phấn, ngực Phương Lâm Phàm rất nhanh đã run rẩy, núm vú dưới ánh mắt không kiêng nể gì của Hồ Thiên Quảng lặng lẽ biến ngạnh, màu cũng thâm hơn.

Phương Lâm Phàm cụp mắt, không dám nhìn ánh mắt nóng bỏng trắng trợn của Hồ Thiên Quảng, bị ánh mắt như vậy nhìn chăm chú, hẳn là phải cảm thấy hưng phấn mới đúng, nhưng cậu trừ bỏ ngại ngùng chính là càng ngày càng hưng phấn, hưng phấn đến mức ngay cả tính khí đều bắt đầu chảy ra dâm dịch dính dính, theo bản năng co chặt mông lại ngăn cản tiểu huyệt đồng thời dục vọng muốn được thao càng ngày càng lớn.

Hai đầu ngón tay kẹp lấy núm vú, ngón tay thô ráp đầy vết chai nghiền xoa xoa đầu vú mẫn cảm, “Ưm a…” Phương Lâm Phàm khép hờ ánh mắt, tay Hồ Thiên Quảng dính một chút nước miếng của mình, cảm giác ướt át của nước làm cho Phương Lâm Phàm càng có cảm giác, không thể xem nhẹ cảm giác ẩm ướt của núm vú, “A… A Quảng… Xoa mạnh một chút… A…”

Giây tiếp theo, Hồ Thiên Quảng hơi chút tăng thêm lực đạo véo lên đầu vú, Phương Lâm Phàm thấp giọng thét chói tai, biểu tình trên mặt cơ hồ thất thần, cắn chặt môi lại buông ra, tính khí dưới hạ thân nhỏ dâm dịch như nước mắt, trên máy giặt bị bỏ quên, Hồ Thiên Quảng đứng giữa hai chân mở rộng của cậu, quy đầu đâm vào tính khí cùng âm nang của cậu, Phương Lâm Phàm kìm lòng không được di chuyển về phía trước một ít, dùng hai tay chống đỡ thân mình, sau đó nâng mông lên, mời gọi Hồ Thiên Quảng đâm vào cậu.

Hồ Thiên Quảng đùa núm vú của cậu, thưởng thức biểu tình khó nhịn của cậu, rõ ràng là một người đàn ông, khi không chiếm được thỏa mãn lại toát ra vẻ mặt yếu ớt, thật sâu câu dẫn xúc động muốn xâm phạm cậu của người đồng tính.

“A Quảng…” Phương Lâm Phàm gọi hắn, “Cắm vào đi.”

Hồ Thiên Quảng chẳng những không đâm vào, ngược lại véo thật mạnh vào núm vú non mềm của cậu, khoái cảm mãnh liệt làm cho gương mặt tuấn mỹ kia ngẩng mạnh lên, khóe mắt đỏ bừng cơ hồ nhỏ nước mắt, Hồ Thiên Quảng tiến đến miệng của cậu liếm liếm, “Tôi còn đùa em chưa đủ.”

“Ưm…” Phương Lâm Phàm phát ra tiếng rên rỉ như nức nở lại như sung sướng, côn thịt thẳng tắp mài nhẵn huyệt khẩu, quy đầu vừa cứng vừa lớn trêu đùa chen vào một chút lại nhanh chóng rời đi, mỗi lần đều làm cho Phương Lâm Phàm ăn không được.

Phương Lâm Phàm bị Hồ Thiên Quảng làm cho thở hồng hộc, lo lắng thúc giục, mỗi lần được đáp lại đều là những cái đâm sâu làm cho cậu sắp hỏng mất.

Cắn một ngụm vào đầu vai Hồ Thiên Quảng, Phương Lâm Phàm cắn rất mạnh, bất mãn với trêu đùa của Hồ Thiên Quảng, khàn khàn yêu cầu: “Cho em.”

“Nói em yêu tôi liền cho em.” Yêu cầu của Hồ Thiên Quảng kỳ thật rất đơn giản, chính là muốn làm cho cậu cam tâm tình nguyện đi theo hắn, không có cái gọi là người thứ ba, cùng hắn ổn định cuộc sống, ban ngày hai người cùng đi làm, buổi tối cùng nhau tắm rửa ngủ nghỉ, trong mắt trong lòng đều chỉ có hắn.

“Em yêu anh… Aha…” Lời còn chưa dứt, bộ vị giống đực cường tráng của nam nhân lấy tốc độ cực độ thong thả tiến vào tiểu huyệt của Phương Lâm Phàm.

“Tiếp tục nói em yêu tôi.” Hồ Thiên Quảng ra lệnh, chỉ cần Phương Lâm Phàm không nói, hắn liền dừng tiến vào.

“Em yêu anh… Em yêu anh…” Nơi duy nhất có thể cho đồng tính tiến vào bị mạnh mẽ mở ra từng chút từng chút, tách ra tràng thịt, Phương Lâm Phàm kích động đến phát run, thân thể bị nam nhân đẩy về phía sau, chống vào máy giặt nhìn khuôn mặt tục tằng của nam nhân đang không ngừng xâm phạm cậu.

Nam nhân anh tuấn dùng phương pháp trực tiếp nhất làm cho cậu thấy rõ người xâm phạm cậu là ai, cho đến khi nhồi hết vào cậu, vẫn không nhúc nhích hỏi: “Thích tôi thao em không?”

“Thích…” Phương Lâm Phàm gật đầu.

“Tôi cũng thích thao em.” Hồ Thiên Quảng rút côn thịt ra, ngay lập tức lại cắm mạnh vào, côn thịt xâm nhập càng sâu, dường như muốn xâm nhập luôn cả linh hồn của Phương Lâm Phàm.

Hắn cũng không biết đồng tính luyến ái trong lúc đó trao đổi như thế nào, có phải cũng dùng xưng hô ông xã bà xã gọi đối phương không, dùng phương thức của mình yêu Phương Lâm Phàm, thô lỗ thao Phương Lâm Phàm, tay lại ôn nhu âu yếm khuôn mặt Phương Lâm Phàm, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt tuấn mỹ, trêu chọc sống mũi mềm mại, dùng ngón tay lau đi nước mắt sắp chảy xuống từ khóe mắt.

“A…” Phương Lâm Phàm bị động tác cuồng mãnh của hắn làm cho phát run, hai tay cơ hồ chống không được thân mình.

Buồng vệ sinh có hơn ba mươi mét nhỏ thế nào không nghĩ cũng biết, máy giặt chỉ có thể để sát vách tường, tay Phương Lâm Phàm mềm nhũn, dựa vào vách tường, hai tay Hồ Thiên Quảng chống tại hai sườn cậu, háng càng ra sức đong đưa trước sau, mười phần cưỡng bức yêu cầu: “Lại gọi cho tôi nghe, tôi thích nghe tiếng kêu trên giường khi bị tôi thao của em.”

Tiểu huyệt vì những lời này mà càng trở nên không biết thẹn, co rút vách tường nghênh đón, mị hoặc nam nhân dùng thịt heo lớn tráng kiện va chạm tiểu huyệt, gân xanh nổi lên ma sát vách tường, khoái cảm đáng sợ làm cho tiếng rên rỉ của Phương Lâm Phàm dần lớn hơn, không có nửa điểm thẹn thùng ôm chặt thắt lưng rắn chắc của nam nhân, tính khí khoái hoạt chảy ra chất lỏng.

Không biết là ai không cẩn thận đụng tới nút khởi động, hai người đang đắm chìm trong tình ái bị chấn động mãnh liệt của máy giặt làm bừng tỉnh một ít, Phương Lâm Phàm vì khẩn trương, nội bích co chặt lại, thích làm Hồ Thiên Quảng kéo ra một chút lại dùng sức tống vào tiểu huyệt, máy giặt chấn động truyền đến một loại cảm giác kỳ dị, trong tiểu huyệt ẩm ướt mềm mại kia đều có thể cảm giác được cỗ chấn động kia, làm cho khoái cảm của hai người gia tăng mãnh liệt.

Phương Lâm Phàm luống cuống tay chân muốn ấn nút dừng lại bị Hồ Thiên Quảng giữ tay, cuồng dã đâm chọc tiểu huyệt chẳng những chặt lại hơn nữa còn chấn động, tiến đến bên tai Phương Lâm Phàm cố ý nói: “Giám đốc, em khó chịu sao? Có chấn động a, chẳng lẽ không thích như khi em dùng mát xa lớn tự an ủi sao?”

Phương Lâm Phàm đỏ mặt, Hồ Thiên Quảng hung hăng đụng một chút vào điểm mẫn cảm, cậu lập tức không khống chế được thét chói tai, “A —— đừng —— em không quen!”

Hồ Thiên Quảng nghe xong tốc độ đâm chọc chậm lại, “Vậy từ từ quen.”

Nói xong lại thong thả thúc vào tiểu huyệt, mỗi một lần đều ôn nhu va chạm vào điểm mẫn cảm, làm cho Phương Lâm Phàm sớm thích ứng với sự chấn động dưới mông.

Từng đợt chấn động kỳ thật không nhanh như mát xa lớn, nhưng Phương Lâm Phàm rõ ràng cảm nhận được hoạt động rút ra cắm vào trong tiểu huyệt của côn thịt, một cảm giác ngọt ngào của người được yêu chảy vào trong lòng, cậu ôm cổ Hồ Thiên Quảng, không hề chớp mắt nhìn chằm chằm vào mắt Hồ Thiên Quảng, “A Quảng, hôn em một chút sẽ để cho anh thao em.”

“Hẳn là em hôn tôi một chút tôi sẽ giữ em!” Hồ Thiên Quảng không cho cậu chiếm một chút tiện nghi, côn thịt cố ý ngoáy loạn, quy đầu ma sát điểm mẫn cảm, quả nhiên người trong lồng ngực lãng kêu một tiếng, Hồ Thiên Quảng nhân cơ hội hôn cậu, đem tiếng kêu dâm đãng của cậu nuốt sạch vào nụ hôn, làm cho cậu kêu không ra tiếng, nghênh đón va chạm dã man của hắn, chảy lệ cào rách tấm lưng rộng lớn, co rút cao trào bắn tinh.

Tinh dịch nhũ bạch bắn đầy bụng Hồ Thiên Quảng, Hồ Thiên Quảng giữ hai tay Phương Lâm Phàm làm cho cậu không thể lộn xộn, côn thịt vừa cứng lại vừa thô thao nhanh mạnh vào tiểu huyệt đang run rẩy qua huyệt khẩu, hạ thấp người ngậm vào một bên núm vú, hút mạnh vào.

“A —— không ——” Phương Lâm Phàm run rẩy càng ngày càng mạnh, đỉnh tính khí còn dính tinh dịch run rẩy ngẩng đầu, nhưng cậu không thể động đậy, hai đùi muốn giãy giụa lại một lần nữa ôm lấy thắt lưng đang đong đưa điên cuồng của đối phương.

“Giám đốc, hiện tại em chính là bà xã của tôi, không kiên nhẫn thao như vậy là không được.” Hồ Thiên Quảng liếm một chút núm vú bị hắn mút đến sưng lên, cười tủm tỉm nói.

Hồ Thiên Quảng từng làm ở công trường, đã làm công nhân khuân vác nên khí lực cường tráng, Phương Lâm Phàm suốt ngày đi xe, ngồi trong phòng điều hòa ở công ty, thân thể chỉ dùng đầu óc không cần thể lực mà kiếm tiền, kết cục tự nhiên đều là bị thao đến cao trào hết lần này đến lần khác, thét chói tai đạt cao trào, hoàn toàn thua dưới thân Hồ Thiên Quảng, cho đến lần sắp bắn tinh thứ hai, Hồ Thiên Quảng cũng sắp bắn tinh đè ép thân thể cậu, đặc biệt động tình hôn lần lượt khắp mặt cậu, gặm cắn cổ cùng ngực cậu.

Ngân cũ chưa đi, ngân mới đã đến, Phương Lâm Phàm ôm lấy đầu Hồ Thiên Quảng, sụp đổ nói: “Không được… Anh bắn tinh nhanh lên… A… Đừng đâm nữa!”

Chính là Hồ Thiên Quảng hoàn toàn không để ý đến thân hình mẫn cảm không chịu nổi eo bị mút vào bị gặm cắn như thế, cầm lấy hai đùi cậu gác lên vai, bàn tay banh ra hai cánh mông sớm bị đâm đến đỏ bừng, thở dốc thao tiểu huyệt còn không biết thẹn hơn chủ nhân, “Tinh anh nam nhân chết tiệt… Giám đốc… Phương Lâm Phàm… Lâm Phàm… Bà xã!”

Từ lúc ban đầu là xưng hô miệt thị mang theo xem thường, đến vô cùng thân mật là “Lâm Phàm”, lại đến xưng hô Hồ Thiên Quảng cũng không dễ dàng gọi, xưng hô chỉ dùng để gọi bạn đời là “bà xã”, cảm giác thỏa mãn cả thể xác và tinh thần này càng thêm mãnh liệt, tràn ngập toàn thân Phương Lâm Phàm, Hồ Thiên Quảng tháo kính mắt của cậu, hôn lên khóe mắt đỏ au, cùng với đuôi lông mày.

“Anh yêu em…” Nam nhân dùng lời yêu tràn đầy tình cảm nhẹ nhàng thổi vào lỗ tai, cùng đem tình yêu nồng đậm hóa thành va chạm mãnh liệt nhất, chà đạp tiểu huyệt sưng đỏ không chịu nổi, làm cho Phương Lâm Phàm không nói nổi một lời, chỉ có thể lên tiếng kêu dâm đãng, hai đùi bủn rủn ra sức ôm lấy thắt lưng càng động càng nhanh của nam nhân.

Cơ hồ sắp thao chết cậu, Hồ Thiên Quảng liều mạng chen vào chỗ sâu trong nội bích, xâm chiếm thân hình không hề che giấu nhục dục của Phương Lâm Phàm, dịch ruột non dính đầy côn thịt, Hồ Thiên Quảng mê luyến hôn đi nước bọt trên khóe miệng Phương Lâm Phàm, Phương Lâm Phàm gắt gao bóp chặt tay hắn, vẫn như cũ không chịu nổi khoái cảm còn mạnh mẽ hơn thủy triều.

“Ưm a a…” Trên mặt tràn đầy thống khổ ngọt ngào, cậu ngửa mặt lên, lộ ra cần cổ bị Hồ Thiên Quảng xâm phạm không chút khách khí.

“Muốn ông xã bắn cho cưng không?” Hồ Thiên Quảng hỏi, ngón tay vuốt ve đôi môi màu đỏ đầy nhục dục.

“Muốn! Muốn!” Phương Lâm Phàm khóc trả lời, háng Hồ Thiên Quảng dính sát vào mông cậu, côn thịt đâm thật mạnh vào nội bích yếu ớt.

Quá sâu… Sâu đến đáng sợ!

Mặc kệ là người của cậu, hay là trái tim của cậu đều bị nam nhân này triệt để xâm phạm, không một tia dư thừa, mà hôn môi cùng vuốt ve ôn nhu của nam nhân đã kéo cậu vào vực sâu tình dục không thể vãn hồi, yêu thương thô bạo tiểu huyệt nhỏ xinh của cậu, cuối cùng rốt cuộc cắm xuống, tinh dịch nồng đậm nóng bỏng phun đầy nội bích mẫn cảm, tình cảm nồng cháy kia làm cho cậu cảm thấy tinh dịch đang phun vào nội bích kia nóng đến mức sắp hòa tan cậu, thân thể bắt đầu run rẩy, tiểu huyệt co rút hút lấy côn thịt đang không ngừng phun tinh dịch, tính khí cương cứng lại một lần nữa đem tinh dịch bắn lên bụng nam nhân cậu yêu nhất.

Nghe tiếng thét chói tai vụn vỡ của Phương Lâm Phàm khi cao trào, Hồ Thiên Quảng hôn lên cậu thật sâu, côn thịt hưởng thụ huyệt khẩu mấp máy kịch liệt khi cao trào của cậu, cùng tư vị tuyệt vời của tiểu huyệt chứa đầy tinh dịch của mình.

Phương Lâm Phàm không còn sức lực ôm lấy Hồ Thiên Quảng, tay nắm lấy tay hắn, hơi hơi ngẩng đầu cùng hắn hôn môi, hôn mặt hắn, nhấm nháp mùi vị mồ hôi trên mặt hắn.

Hồ Thiên Quảng dùng tư thế này ôm lấy cậu, đi từng bước một về phía cửa phòng đang mở.

Tắt đi nút khởi động đã bị người nào đó trộm ấn ở máy giặt, hôm nay chính thức vứt đi.

Phiên ngoại 2.

Lúc nghỉ trưa, Hồ Thiên Quảng nhận được điện thoại của giám đốc, lấy tốc độ nhanh như gió lao về phía phòng của giám đốc.

Phương Lâm Phàm xoay xoay bút máy, nhẹ nhàng gõ xuống bàn làm việc, hai mắt dưới thấu kính nhìn chằm chằm mặt bàn thủy tinh trong suốt, chờ Hồ Thiên Quảng đẩy cánh cửa khép hờ ra, cậu mới ngẩng đầu, biểu tình bình tĩnh giống như bình thường, nhưng đứng bên cạnh cậu lại là Dương trợ lý.

Lúc hai người một mình gặp nhau, Dương trợ lý cũng đến đây?

Trong lòng Hồ Thiên Quảng thấy kỳ quái, giống như bình thường khách khí cười với Dương trợ lý, Dương trợ lý cũng đáp lại hắn một nụ cười lễ phép.

Lúc này, đôi mắt lạnh lùng của Phương Lâm Phàm hiện lên một tia tức giận, nhưng cậu che giấu tốt lắm, nhưng động tác đẩy kính mắt lại tiết lộ tâm tư của cậu.

“Dương trợ lý, cậu ra ngoài trước đi.”

“Vậy làm phiền giám đốc xem xong tài liệu sớm một chút, hai giờ tôi lại đến.” Dương trợ lý buông tài liệu, mỉm cười nói, chỉ chốc lát sau đã biến mất khỏi ánh mắt của hai người, thuận tiện đóng cửa lại.

Để tài liệu sang một bên, Phương Lâm Phàm đưa ra một danh sách có vẻ bình thường, đổ xuống trước mặt Hồ Thiên Quảng, âm thanh lạnh lùng nói: “Anh nhìn danh sách này trước.”

Cái gì danh sách?

Hồ Thiên Quảng khó hiểu cầm bản danh sách kia lên, chỉ nhìn lướt qua, liền giật mình kinh ngạc.

Đây là danh sách báo cáo, ngày nào tháng nào, hắn cùng Phương Lâm Phàm làm tình ngoài trời, lại ngày nào tháng nào, Phương Lâm Phàm bị hắn buộc phải đi xe công cộng, sau đó bị quấy rầy.

Cái này cũng không tính gì, chân chính là duy nhất một lần ở tàu điện, Hồ Thiên Quảng ỷ vào là tuyến xe cuối, ít người, lại đều là người xa lạ, không sợ gặp phải người quen, làm tình tại chỗ với Phương Lâm Phàm.

“Phí tổn thất tinh thần là giá hữu nghị, đều viết trên đó.” Mặt Phương Lâm Phàm không chút thay đổi mà nói.

Hồ Thiên Quảng đảo mắt xuống, bị nhiều số 0 như thế làm hoa mắt, nhảy lên đập mạnh bàn làm việc quát: “Cái này gọi là giá hữu nghị hả?”

Phương Lâm Phàm không hề bị khí thế của hắn dọa, dừng lại động tác xoay bút máy, cặp mắt nhìn không ra cảm xúc nhìn Hồ Thiên Quảng đang giận dữ, lạnh lùng nói: “Đây đã là giảm giá rồi.”

Hồ Thiên Quảng cơ hồ hộc máu, nếu 100 vạn nhân dân tệ là đã giảm giá, hắn đi nhảy lầu cũng không có nhiều tiền như vậy.

“100 nhân dân tệ!” Nói xong, lấy ra một tờ 100 tệ đầy nếp nhăn từ trong túi.

“Cái kia của anh chỉ trị giá 100 tệ thôi sao?”

Những lời này làm cho động tác hào khí muốn đem tờ tiền đỏ thẫm kia đập lên bàn cứng ngắc lại, đập xuống sẽ thừa nhận mình là một sex doll, nhưng lại là một sex doll chỉ trị giá 100 tệ, nếu không đập xuống, mình sẽ không nuốt được cục nghẹn này.

Ở trên tàu điện chơi đùa quả thật là mình không đúng, chính là thói quen chủ nghĩa đại nam nhân làm Hồ Thiên Quảng không thể để mất mặt, hung hăng đút tiền vào trong túi, nghiến răng nghiến lợi mắng: “Mặc kệ cậu là cái kẻ có tiền! Lão tử không bán!”

Lại lấy tờ danh sách kia nhét vào trong túi, cậy mạnh nói: “Không phải là 100 vạn nhân dân tệ sao! Lão tử sẽ đưa!”

Vừa nói xong, Hồ Thiên Quảng lao ra văn phòng, vừa rời văn phòng, hắn vội vàng lấy tờ danh sách kia ra, ánh mắt như phun hỏa trừng mắt nhìn một hàng chữ phía dưới số tiền 100 vạn nhân dân tệ: bán hay không bán?

Ra là thế! Người này muốn hẹn hò với hắn cứ việc nói thẳng, cư nhiên muốn dùng tiền mua hắn, mẹ kiếp! Làm cho người ta khó chịu!

Mà người trong văn phòng cầm di động, ấn dãy số quen thuộc, đầu bên kia truyền đến tiếng gầm rú như sét đánh: “Nói lại lần nữa xem, lão tử không bán!”

“100 vạn nhân dân tệ, anh mua tôi.”

Đối phương bỗng trầm mặc, trầm mặc đến mức làm cho đầu ngón tay Phương Lâm Phàm phát run, lúc nghĩ mình cũng sẽ rơi vào vùng trầm mặc kia, đối phương rốt cuộc nói một câu: “Mua, nhưng tiền trả theo kỳ, một năm 1 vạn nhân dân tệ, 100 vạn nhân dân tệ chính là một trăm năm, cậu chờ được không?”

Khóe miệng Phương Lâm Phàm xuất hiện một nụ cười như có như không, “Em chờ anh.”

Hồ Thiên Quảng tắt máy, bên tai vẫn như cũ quanh quẩn đoạn đối thoại vừa rồi.

“… 100 vạn nhân dân tệ chính là một trăm năm, cậu chờ được không?”

“Em chờ anh.”

Phương Lâm Phàm giảo hoạt, nói chi đến một trăm năm, một khắc hắn cũng không chờ được.

Yêu – kì thật là một loại giam cầm tàn nhẫn, đem đối phương nhốt vào khu vực của mình, ngay cả hô hấp đều bị xâm phạm, giám đốc lạnh lùng cao cao tại thượng kia lại cam tâm tình nguyện bị hắn giam cầm, mà chính hắn cũng bị giam cầm bên trong tình yêu của cậu.

~~ Toàn văn hoàn~~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.