Đêm đó, tôi cùng mẹ chồng uống chút rượu, không biết là tác
dụng của cồn, hay là bởi vì lâu lắm không tìm người có thể giãi bày nội tâm
mình, bà nói rất nhiều chuyện cũ. Bà nói, con người một khi bắt đầu thói quen
nhớ lại, vậy có nghĩa là đang muốn già đi.
Thời mẹ chồng còn đi học đã từng là đóa hoa mai cao ngạo
lãnh diễm nhất trong vườn trường đại học, rất nhiều người đều nói, nữ sinh học
mỹ thuật tạo hình phần lớn là lãng mạn đa tình , cái nhìn đối với tình yêu cũng
thực trừu tượng, các cô có thể bất chấp rất nhiều thứ chỉ để theo đuổi một tình
yêu nảy nở ngay từ cái nhìn đầu tiên. Mẹ chồng nói, năm đó xung quanh bà có rất
nhiều nam sinh, nhưng bà không quan tâm tới ai, đem linh hồn giắt ở cao xa phía
chân trời…..
Nhưng là tình cờ tại một lần dã ngoại vẽ vật thực, bà đã gặp
được người có thể chạm đến linh hồn của bà đó là Nghê Thiên Vũ.
Hoàng hôn hôm đó, ánh mặt trời không phát ra vầng sáng, Nghê
Thiên Vũ mặc áo sơmi màu trắng, đứng ở trong ánh trời chiều, trên người tản ra
một thứ ánh sáng khó tả nên lời. Ông không nói lời nào, cũng không cười, chỉ là
dùng ánh mắt u buồn nhìn bà, bà liền cảm giác linh hồn rời khỏi thân thể, tựa hồ
là đi tìm cái gì đó, lại dường như cái gì cũng chưa tìm được……
Sau đó, bà mới biết được Nghê Thiên Vũ là sinh viên mỹ thuật
tạo hình mà hầu hết nữ sinh trong trường muốn truy đuổi, cao cao tại thượng, lại
vĩnh viễn đều không thể chạm đến. Từ ngày đó, bà mới biết được ngưỡng mộ là một
loại cảm giác gì, nhưng là không có ai có thể đem yêu giải thích rõ ràng, có
người thích được ngưỡng mộ, có người thà rằng lựa chọn bị tình yêu giẫm lên, mẹ
chồng tôi chính là người sau.
Bà nói, Nghê Thiên Vũ là người thực thanh cao, thực đàn ông,
định nghĩa về tình yêu cũng không giống với người khác, ông luôn cho rằng người
yêu nhau mà ở cùng nhau, sẽ đem lẫn nhau nhiên biến thành tro, ông cũng không
ôm ấp tốt đẹp chờ mong đối với tình yêu, ông chỉ theo đuổi những gì từng có được.
Cho nên yêu Nghê Thiên Vũ là quá trình rất thống khổ, rất nhiều lúc đã làm cho
người ta tuyệt vọng, nhưng mà trên người ông lại có một loại khí chất làm cho
người ta cố tình lao vào chỗ chết, một loại mị lực hấp dẫn làm cho bà phấn đấu
quên mình…… Sau đó, mẹ chồng bất đắc dĩ mới lựa chọn người theo đuổi mình là
Nghê Thiên Hằng để kết hôn……
Tôi không biết mẹ chồng tôi cái gọi là bất đắc dĩ là chỉ cái gì, lúc ấy nhất định là có ẩn
tình, nhưng mà bà không nói. Bà chỉ nói, lúc ấy rất nhiều người đều nói Nghê
Thiên Vũ chưa từng thật tình có yêu bà, nhưng chỉ bà biết, thẳng đến khi Thiên
Vũ buông tha cho sinh mệnh của mình, mới có thể cảm nhận được lửa nóng của ông
lại lạnh như băng, chính là ông đã đem
chính mình nghiền nát thành tro, đem bà đông lại thành băng .
Sau đó, mẹ chồng lại nói chuyện về người chồng Nghê Thiên Hằng.
Bà nói ông là người
phi thường độ lượng, rộng rãi. Ông cũng thực tôn trọng phụ nữ, luôn cho người
phụ nữ của mình có không gian riêng, biểu hiện của ông đối với tình yêu thực
trong trẻo nhưng lạnh lùng, nhưng yêu lại thực sâu rộng, rất dài lâu, chấp nhất,
là một người chân chính làm cho phụ nữ có thể đi dựa vào cả đời. Lạc Trần so với
ba cùng chú mình, lại giống Thiên Vũ nhiều hơn, chỉ là anh không có cố chấp như
chú mình, không có tuyệt vọng đối với tình yêu như vậy.
Không biết có phải hay không là do tôi ảo giác, tôi cảm giác
mẹ chồng luôn cố ý vô tình đem Nghê Lạc Trần cùng người chú nhắc đến cùng nhau,
khi nói đến Lạc Trần, bà càng cố ý nhắc tới Nghê Thiên Vũ, mà không phải chồng
bà Nghê Thiên Hằng. Tôi nghĩ bà có lẽ cũng rất yêu Thiên Vũ, nhưng là người đàn
ông này lại như chỉ phiêu đãng đến cuộc sống này mà thôi, ông chỉ biết tạo ra
kí ức cho người khác, nhưng lại vĩnh viễn sẽ không cho người khác một chỗ dừng
chân.
Sau đó, tôi cùng mẹ chồng uống hết một chai rượu đỏ, tôi cảm
thấy đầu óc choáng váng , nhưng mẹ chồng tôi lại càng ngày càng thanh tỉnh .
Trước khi ngủ, bà lôi kéo tay của tôi, nói: “Tiểu Tuyết, con
người cả đời có rất nhiều thứ để theo đuổi, nhưng vô luận là vật chất hay là
danh lợi, đều cũng có điểm cuối, chỉ có tình yêu là không có. Tình yêu con đường
này, vô luận con đi rất xa, đi bao lâu, chỉ sợ là đi cả đời, con vĩnh viễn đều ở
trên con đường ấy. Chúng ta có đôi khi cho rằng, con lúc ban đầu theo đuổi mới
là thật yêu, kỳ thật, tình yêu chân chính sẽ không ở phía trước con, con vĩnh
viễn đều truy đuổi không được, nó cũng sẽ không ở phía sau, làm cho con nhìn không thấy…… Chỉ có người
ở bên cạnh con, bảo vệ con, mới là chân chính người yêu của con, chúng ta là phụ
nữ theo đuổi nên là loại hạnh phúc này, trăm ngàn đừng bỏ qua.”
-
Đêm đã khuya, tôi đưa mẹ chồng an trí ở phòng ngủ cách vách,
đã là 2h đêm.
Trở lại phòng ngủ, tôi lại như thế nào cũng ngủ không được,
có lẽ là chuyện xưa của mẹ chồng làm cho tôi rất rung động, mà Nghê Thiên Vũ
cùng Giáng Trần cũng nhất định còn có chuyện xưa, không biết như thế nào, tôi
có chút lo lắng sợ hãi. Tôi tính toán một chút thời gian ở Paris là buổi tối
tám giờ, Nghê Lạc Trần hẳn là còn chưa có ngủ, tôi liền gọi điện thoại cho anh.
Điện thoại vừa thông đã truyền đến là thanh âm mà tôi đang
mong nhớ: “Sao còn không ngủ, hai người phụ nữ ở nhà cũng có thể mở tiệc rượu
sao?”
Có lẽ anh là nghe ra tôi có một chút vi men say , liền cố ý
trêu tôi.
“Nghê Lạc Trần, anh chừng nào thì trở về a, em nhớ anh,
không phải uống nhiều mới nhớ……” Tôi có điểm nương rượu mà bày tỏ.
“Rất nhanh thôi, nhớ anh thì ngoan ngoãn nhắm mắt lại, ngủ.
Có lẽ một lúc nữa, anh liền xuất hiện trong mộng của em .”
“Gạt người, đàn ông luôn nói những lời hoa mĩ.”
“Sao có thể lửa em chứ, anh mỗi ngày đều mơ thấy em, cho
nên, anh nghĩ đến em cũng vậy…..” Giọng anh có chút ủy khuất.
“Đương nhiên không giống, anh là ở trong lòng em, không ở
trong mộng……”
“A, em lúc nào thì trở nên nhanh mồm nhanh miệng như vậy?”
Anh tựa hồ thực vui vẻ.
“Mới không có……”
Tôi cùng anh vui cười một hồi, mới nói cho anh, mẹ chồng đã
chuyện xưa cho tôi nghe, tôi hỏi anh, mẹ chồng yêu Nghê Thiên Vũ, hay là yêu
Nghê Thiên Hằng hơn. Anh nghe xong hiển nhiên là kinh ngạc, một lát mới nói
nói: “Mẹ không có say, là em say, cho nên mới hội đem này lý giải chuyện xưa
thành tình yêu, kỳ thật, mẹ là muốn thầm nhắc nhở rm, nói cho em biết, nên quý
trọng loai đàn ông nào……”
“Nhưng nà, mẹ nói anh giống Nghê Thiên Vũ……”
“Không phải.”
Không biết vì cái gì, tôi cảm thấy anh có chút tức giận. Sau
đó, chúng ta trầm mặc thật lâu, anh mới nói: “Anh không phải Nghê Thiên Vũ,
cũng không phải Nghê Thiên Hằng,tình yêu của anh rất đơn giản, về sau em sẽ biết……”
“Vậy trước khi anh gặp được em, anh yêu ai nhất? Là cô gái
anh vẽ, hay là Tiếu Địch?” Tôi nghĩ tôi là thực say, mới có can đảm hỏi ra vấn
đề này.
“Em nghĩ anh yêu ai, anh liền yêu người đó.” Anh trả lời tôi cho có lệ.
“Nhưng mà, Nghê Lạc Trần, em yêu anh, em sợ bộ dáng tức giận
của anh.”
“Anh không tức giận, ngoan, ngủ đi. Chờ anh trở về mặt đối mặt
nói cho em, anh chân chính yêu ai.” Giọng nói của anh đột nhiên ôn nhu hơn, giống
như kẹo đường, làm cho thể xác và tinh thần của tôi thoải mái cực. Sau đó, anh
hạ giọng rất thấp, có điểm làm nũng nói: “Vợ à, anh hiện tại đặc biệt đặc biệt
nhớ em, nhớ hơn bao giở hết, anh đã bao lâu không ôm em, cảm nhận sự ôn nhu âu
yếm của em ? Anh đặc biệt thích bộ dáng ôn nhu của em, còn em, có nhớ về anh
như vậy không?”
Anh có chút hơi hơi thở dốc, ngữ khí cũng mang theo một vẻ
không đúng đắn, làm cho ngay cả thân thể tôi cũng có phản ứng.
Đêm nay, chúng ta không có cắt đứt điện thoại, anh cũng
không có đi vào trong mộng của tôi, nhưng tôi ngủ đặc biệt say sưa ngọt ngào,
bên tai còn thường thường truyền đến lời nói mềm nhẹ của anh.
-
Có lẽ là quen cuộc sống ở trong quân đội, cho dù buổi tối ngủ
muộn, nhưng vẫn quen 6h là rời giường.
Tôi muốn nhìn xem mẹ chồng tôi đã tỉnh chưa, kết quả bà đang
tập thể dục, khó trách bà vẫn còn tươi trẻ như vậy, nhìn giống như là chị em với
tôi.
“Mẹ, buổi sáng ăn sủi cảo được không?”
“Được, mẹ vừa vặn muốn ăn sủi cảo, có tam tiên hãm không?”
“Có a, cái này con đi nấu, mẹ tập tiếp đi.”
Tôi vui vẻ đáp ứng, đi đến phòng bếp lấy suỉ cảo.
Mẹ chồng tôi từ đêm qua không còn có nhắc tới muốn dạy tôi
làm mấy món ăn nữa, tôi nghĩ bà hẳn là nhìn ra âm mưu của Nghê Lạc Trần, biết
tôi sẽ không nấu cơm, sợ tôi vất vả, cho nên không có nhắc lại chuyện đó. Thìu
ra mẹ chồng là một phụ nữ bao dung như vậy, tôi nghĩ, người phụ nữ như vậy hẳn
là được hạnh phúc.
Sau khi ăn xong sủi cảo, tôi tự mình chủ động đề nghị cùng với
bà muốn học nấu ăn, tôi nói đã không chăm sóc tốt Lạc Trần. Mẹ chồng lại nói, Lạc
Trần tuy rằng là Nghê gia bảo bối, cũng nuông chiều từ bé lớn lên , anh từ nhỏ
bị ông nội huấn luyện nên rất độc lập, không chỉ có hiểu được cách chăm sóc
chính mình cũng hiểu được chiếu cố người khác, anh chân chính cần được quan tâm
không phải thân thể, mà là trong lòng.
Tôi cái hiểu cái không, liền hàm hồ gật gật đầu.
Ăn xong điểm tâm, tôi ở phòng bếp rửa chén, mẹ chồng cũng ở
phòng bếp cùng tôi nói chuyện phiếm.
“Tiểu Tuyết, đừng cứ ở mãi trong nhà, phụ nữ cũng không thể
đem chính mình phong bế ở trong khuôn khổ gia đình, một hồi bồi mẹ đi ra ngoài
tắm rửa một cái, làm massage, ngày hôm qua ngồi ở trong xe lâu, hiện tại thân
thể còn có chút đau nhức.”
“Mẹ có muốn uống thuốc không ạ?”
Mẹ chồng nhìn tôi khẩn trương, liền cười nói “Uống thuốc
gì?, lại không có bệnh tật gì, là tuổi cao, đi bơi lội, khơi thông một chút
kinh mạch sẽ không sao.”
“Được, lát nữa con cùng mẹ đi, chỉ là con không biết phải đi
chỗ nào mới tốt.”
“Đi chỗ con vẫn thường đi .” Bà bà nói thực sảng khoái.
“Vậy không được, quá nhỏ, mẹ sẽ không quen ……”
“Mẹ cũng không phải sinh ra đã là bà chủ của Nghê thị, cũng
đã từng trải qua những ngày còn khổ hơn so với con đấy.”
“Vậy được rồi……” Tôi bất đắc dĩ, miễn cưỡng đáp ứng.
Kỳ thật khi tôi không ở quân doanh, ngày thường cũng chỉ có
cuộc sống đặc biệt bình thường, tôi không thích chi tiêu vượt quá mức lương, cứ
cho là Nghê gia là một danh môn vọng tộc, tôi cũng hy vọng có thể có cuộc sống đơn giản, Nghê Lạc Trần hiểu biết
cá tính của tôi, cũng theo tôi cùng nhau sống đơn giản.
-
Khi ra khỏi nhà, tôi lại bất an hỏi mẹ chồng: “Thật sự muốn
đi nơi con thường đi sao?”
Mẹ chồng gật gật đầu, tôi nghĩ đến bà là muốn hiểu biết một
chút về cuộc sống của tôi, hoặc là ngày thường chi tiêu như thế nào, có phải
hay không một hủ nữ, cho nên tôi liền không nói cái gì nữa. Thẳng đến xe chạy
ra khu biệt thự, đi vào trước cửa một bể bơi nhỏ, tôi nhìn thấy mặt mẹ chồng có
chút khó xử.
Tôi vội vàng nói: “Không bằng chúng ta đổi một nơi khác đi.”
“Không cần, không cần, mẹ chỉ là thấy đứa con trai ngốc kia
như thế nào cho con cuộc sống quá đơn giản như vậy.”
“Là thói quen của con hơn hai mươi năm qua, đổi nơi to đẹp
hơn, con lại cảm thấy không an toàn. Nhưng mà đừng chê nó nhỏ, bên trong thực sạch
sẽ , phục vụ cũng thực toàn diện.”
Sau đó mẹ chồng mới biết được, ở nơi này phục vụ toàn diện gần
có thể tắm bể nước nóng, thậm chí ngay cả tắm xông hơi.
Khi làm mát xa, bởi vì ở gần nơi tắm vòi sen, nên mẹ chồng
không muốn làm nhưng bác gái phục vụ lại
giữ chặt bà bà cường lực đề cử: “Cô là chị của Nhạc Tuyết sao, cô hỏi cô ấy một
chút tôi mát xa có tốt không? Cam đoan cô toàn thân thoải mái, máu thông, lần
sau còn phải tới tìm tôi nữa……”
“Không phải, tôi là mẹ chồng nó.” Mẹ chồng ngượng ngùng nở nụ
cười, cuối cùng không thể thoát khỏi bác gái kia dây dưa, đành phải đáp ứng xuống
dưới.
Bác gái kia vừa mát xa cho mẹ chồng tôi vừa tán thưởng dáng
người thon thả của bà, nói vừa thấy đã không phải là người bình thường, khí chất
như vậy tuyệt đối có thể ở viên chức quan lớn, hoặc là giám đốc công ty lớn.
Nói thật, khi người khác nói chúng tôi giống chị em, tôi thấy rất kiêu ngạo ,
nhưng là phương pháp tán thưởng của bác gái kia, tuyệt đối làm cho tôi xấu hổ
vô cùng. Tôi nghĩ tôi nhất định là bị nước vào đầu, mới có thể đưa mẹ chồng cao
quý đến nơi đây tắm rửa, nếu Nghê Lạc Trần biết, anh nhất định cười tôi như thế
nào đây.
Bác gái kia sau khi tán thưởng mẹ chồng tôi, lại bắt đầu
khoe khoang: “Thế nào, em gái, chị mát xa thoải mái không? Tới nơi này tắm rửa
đại bộ phận đều tới tìm chị mát xa, tay nghề của chị cũng không phải là lợi hại
bình thường đâu, hơn nữa chúng ta làm nhiều năm như vậy, tuyệt không gạt người
khác, sức lực có bao nhiêu đều dùng bấy nhiêu……”
Tôi nhìn thấy làn da non mịn của mẹ chồng đã ửng đỏ, liền
nói bác gái nhẹ tay một chút.
Bác gái đó có chút không phục “Xoa bóp nhẹ sao có thể thoải
mái, các cô gái trẻ tuổi đúng là yếu ớt, cô xem chị cô, a không phải, xem mẹ chồng cô cũng chưa nói cái gì. Tay nghề của tôi, thật
sự không phải nói phét, tôi trước kia là xao đại cổ……”
Mẹ chồng mỉm cười nhìn tôi liếc mắt một cái, tôi càng thêm xấu
hổ vô cùng , hận không thể tìm cái lỗ chui vào đi.
Tôi biết mẹ chồng tôi thực không thích ứng được với nơi này,
cũng thực không thích, nhưng mẹ chồng vẫn cười nhẫn nại, tôi nghĩ bà đang sợ
tôi cảm thấy khó xử.
Tôi rốt cục hiểu được mẹ chồng rất khoan dung, bà luôn coi
tôi là người một nhà để mà đối đãi và
thương yêu.