Tối hôm đó , Hắn trở về nhà . Hắn sống trong một căn biệt thự giàu có , kiêu sang
“ Con chào ba “- Hắn mở cửa phòng ba rồi cúi xuống chào.
“ Mới đi học về đấy à ?” - Ngài chủ tịch đang ngồi trên ghế đọc báo hỏi ( Ba hắn )
“ Vâng ! “
“ Đi thay bộ đồ đi !”
“ Vâng ! “
“ Này Ken ! Mau uống cốc cacao này đi con , đang nóng đấy !” - Bỗng dì của hắn bước ra đưa cho hắn cốc cacao nói
CHOANG - “ Dì tránh xa tôi ra đi !!! Dì không cần phải như vậy trước mặt tôi !” - Hắn cáu giận hất cốc cacao đi
“ Thằng mất dậy ! mẹ mày lo cho mày thế mà mày ... “ - Ba của hắn cáu giân vô cùng
“ Thôi mình ơi !... “ - Dì hắn ngồi xuống bên ba hắn nói
“ Ba nói ai là mẹ của con ? Bà ta đâu phải là mẹ của con ! Mẹ của con , anh trai con đã bị ba đuổi ra khỏi căn nhà này cách đây 10 năm rồi ! Ba có biết không ?” - Nói rồi hắn cáu giận bỏ đi
“ Ken ! Ba con ông ấy đang bệnh mà ... “ - Dì hắn giữ tay hắn van xin nức nở
RẦM .... RẦM ... Hắn cáu giận đập vỡ đồ đạc trong phòng .
“ Cái gì ?... Mẹ ư ? .... Khốn nạn .... Mẹ nào chứ hả lão già xấu xa .... Lão đã để tôi sống trong sự thiếu thốn tình thương suốt 10 năm qua .. lão quên à ?” - hắn vừa nói vừa đập tay xuống bàn ( Ánh mắt của hắn lúc này bắt đầu đỏ lên ... )
“ Tôi hận lão ... Lão là người đã để tôi xa mẹ và anh trai tôi !!! tôi hận lão ... rất hận lão ... “- Hắn ngồi gục xuống đất hai hàng nước mắt bắt đầu rơi xuống .
“ Kai !!! Em phải mạnh mẽ thế nào nữa ?... Thế nào nữa hả ?.... “
Kai : ( anh trai hắn ) - 18 tuổi , diện mạo đẹp trai ( giống hắn ) . Năm 8 tuổi Kai và mẹ đã bị đuổi và bị ép sang Mỹ sống nhưng không thể từ bỏ hắn nên đã đưa Kai bỏ trốn và không qua Mỹ . Hiện tại , hắn vẫn không hề biết thông tin gì về mẹ . Kai có mái tóc đen là một người rất ấm áp và thân thiện . Trước kia , tính tình hắn cũng rất giống Kai
10 năm trước ...
lúc này , Hắn và kai vẫn là hai đứa trẻ vô cùng ấm áp , dễ thương đáng yêu .
“ Anh Kai ! Ba đã hứa sẽ cho mua con gấu đó rồi ! “
“ Ừ ! Vậy mình đi mua nó nhé “
Hai đứa trẻ ngộ nghĩnh đáng yêu đang dắt tay nhau chạy ra phố . Chạy vào một cửa tiệm đồ chơi , hôm nay là sinh nhật mẹ của hắn , hắn muốn mua một con gấu to để là quà sinh nhật .
“ Ken ! Hình như người ta bán mất con gấu đó rồi !” - Kai nói
“ Không đâu ! Em đã dặn bác ấy là không bán mà !” - Ken nói
“ Thật đấy ! Anh không tìm được !”
“ Vậy làm sao bây giờ ?”
“ Ah ! Hay mình mua cái vòng kia rồi cài ảnh hai anh em mình vào ... “
“ Ừ “ - Hắn nói rồi chạy theo anh .
Bữa tiệc sinh nhật đang diễn ra vui vẻ ...
Bỗng trong bữa tiệc sinh nhật của mẹ xuất hiện một cô gái . Cô gái này còn dẫn theo một cô bé rất đáng yêu . Cô ta thấy hắn và anh trai bỗng chạy ra
“ Này hai con , đây là lik ! Em gái hai con đấy !” - cô gái đó dẫn em bé ấy tới và nói
“ Vớ vẩn ! con không có em ! Có em thì sao mà ba thương con được !” - Hắn nói rồi đẩy Lik ra . Khiến cô bé ngã xuống đất.
“ Oa ... Oa ... Oa ... “ - Cô bé vội bật khóc
“ Này ! Sao con lại làm thế với em ?” - Nói rồi cô ta bế con bé dậy rồi véo tai hắn
“ Buông ra đi ! “- Hắn cáu rồi đẩy cô ta ra .
“ Lè zz “ Hắn lè lưỡi ra để chêu cô bé kia . Rồi lôi tay Kai bỏ chạy.
“ Thằng bé này ...” - Cô ta vội bế đứa bé chạy ra chỗ mẹ hắn
Hóa ra người mà hắn đã gặp hôm đó chính là dì của hắn . Đứa bé gái đó chính là đứa em cùng cha khác mẹ của hắn , kém hắn 1 tuổi . Sau khi sinh nhật mẹ hắn khoảng một tuần thì mọi người mới biết chuyện . Mẹ hắn vô cùng đau khổ . Một hôm , hắn đang chơi ngoài vườn bỗng dì đi ra và nói
“ Này ! Ken mẹ con và Kai sắp bị đuổi đi rồi .”
“ Dì nói gì thế ?” -Hắn vẫn chưa hiểu ý của bà dì nên vẫn tiếp tục hỏi
“ Ta cũng không biết nữa ! Hình như là do chuyện chia tài sản hay gì gì đó “- Bà dì nói vậy rồi bỏ đi .
Từ lúc bà dì về nhà bao nhiêu chuyện xảy ra , ba thì ít khi chơi với hắn và kai , lại còn xa lánh mẹ của hắn . Cuối cùng mẹ của kai vô cùng đau khổ muốn xin ba hắn cho ba mẹ con ra ngoài ở , muốn dẫn hai anh em hắn về quê ngoại nhưng...
“ Bà muốn dẫn cả Ken à ?” - Ba hắn quát lớn
“ Vâng ! Mình ơi , bây giờ em không muốn hai đứa chúng nó phải thấy cảnh vợ chồng bất hòa , nên em mới ... “
“ Không ! Bà ít nhất phải để lại một trong hai anh em chúng cho tôi để còn thừa kế tài sản chứ !”
“ Em không thể xa cả hai đứa chúng ... Mình ơi .... Em van mình .... “ - Mẹ hắn cuối xuống van xin khóc thảm thiết
“ Bà muốn đi thì đi một mình đi !!! “
“ Em xin mình ... Mình vẫn còn con bé Lik kia mà ... “ - mẹ hắn khóc lóc
“ Không ! Con gái thì không thể quản thúc hết được công việc với lại tôi đã hỏi ý kiến mẹ Lik rồi ! Cô ấy nói Lik nó muốn học theo ngành nghệ thuật không thể tiếp nối được !”
“ Nhưng ... “
“ Bà im ngay ! Mai bà hãy cầm cái vé này rồi bay qua Mỹ mà ở ! Con KAI và Ken sẽ ở đây !”
“ Không mình ơi ! Em xin mình mà !!!”
“ Bà thôi đi !!!” - Ba hắn tức giận hất mẹ của hắn ngã xuống đất
Lúc đó kai nhìn thấy hết mọi chuyện vội chạy vào...
“ Ba làm cái gì thế ? “ - Kai nói
“ Kai , sao con lại ở đây ?” - Ba hắn hỏi
“ Ba im đi !!! Con không muốn nghe đâu ! “
“ Kai ! sao con lại nói với ba như vậy ?”- mẹ hắn quát kai
“ Con biết hết rồi con sẽ đi nói cho Ken biết ! Em ấy cần được biết ! “- Kai đứng dậy bỏ chạy
“ Đứng lại đó kai !” - Ba hắn vội đuổi theo
Lúc này hắn đang ngồi trong phòng học bài ...
“ Ken ! Ba sẽ đuổi mẹ đi đấy !!! “ kai chạy vào nói
“ Anh nói gì vậy ?”
“ Thật đấy em phải ... “
“ Con đang nói gì vậy “ Bỗng ba hắn đứng đằng sau Kai nói
“ Ba chuyện này ...?”- Hắn nhìn Kai vẻ mặt sắp khóc ..
“ Kai theo ba về phòng “ - nói xong ông ta bế Kai lên vai
“ Con không theo ... Con không theo .... A...A.... Bỏ con ra “- Kai vùng vẫy thảm thiết
Hắn vội nhảy xuống chạy theo nhưng bị đám người hầu giữ lại.
“ Nhốt cậu chủ lại !” - Ông ta ra lệnh
“ Ba không thể làm thế với Ken ! Thả con ra ..!!! A...A...” - Kai tiếp tục vùng vẫy
RẦM ... RẦM ...
“ Ba...a... Thả con ra .... Ba..... KAI.... hu.. hu “ - Hắn đập cửa la hét
RẦM .... RẦM ....
“ BA ......... BA....................A...............BA..............” - Hắn tiếp tục gào hét ( Tiếng gào nghe thật xót xa , những giọt nước mắt lăn trên má của đứa trẻ )
“ BA.........................A.................”
RẦM ....RẦM....
“ KEN !!!!! HÃY MẠNH MẼ LÊN EM ! NHẤT ĐỊNH ANH SẼ CỨU EM !!!”
“ BA............. THẢ CON RA ...!!!!!”
NHẤT ĐỊNH ANH SẼ CỨU EM ...
Cạch ...
“ Cậu chủ đã sáng rồi “ - Ông quản gia bước vào
“ Ừ !” - Hắn đang ngồi dưới đất người dựa vào thành giường , đầu tóc rũ rượi
“ Phòng cậu sao thế này ? Mà cậu khóc đấy ư ?”
“ Tôi chỉ đang nhớ lại mọi chuyện thôi ... “ - Hắn đứng dậy rồi bước đến chỗ ông quản gia
“ Tối qua , cậu đã cãi ngài chủ tịch đó ạ “
“ Ừ ! Thì sao ?”- Hắn hỏi một cách lạnh tanh
“ Hôm nay thể nào cậu cũng không nhuốt nổi bữa sáng đâu ạ !” Ông quản gia nói rồi dọn đồ
“ Đừng lo cho tôi ! Tôi quen rồi ! Tôi phải ăn để sống ! Sống để chờ ngày đó !...” - hắn cười rồi bước xuống nhà
“ Ngày mà ... Kai đã nói đúng không cậu .... “
Phải ! là ngày đó ngày mà tôi có thể trở lại như trước kia hạnh phúc, vui cười ...