Lời nói này của Trương Đại Thiểu làm cho Tôn Đại Phúc và cô gái kia trợn tròn mắt.
Nhất là cô gái kia lại bị chấn động nói không nên lời.
Thân phận người phụ nữ của Long Thiên Tôn, cho tới bây giờ chỉ cần nói ra thị mọi việc sẽ thuận lợi, bất luận là giàu có hay quan lại, người nào cũng phải ngoan ngoãn chịu thua để mình sai bảo.
Ỷ vào thân phận này, cô gái này ở thành phố Tĩnh Hải rất kiêu ngạo.
Nhưng hiện tại, mình nói ra thân phận này, người trước mắt này lại lệnh cho tiểu đệ “cưỡi” mình!? Cô gái thấy mình có chút không kịp phản ứng.
- Anh, anh Trương, anh không nói giỡn chứ?
Tôn Đại Phúc nghi ngờ hỏi.
Trương Đại Thiểu đập một cái lên đầu Tôn Đại Phúc, nói:
- Cậu thấy tôi là người thích nói giỡn sao, tranh thủ thời gian đi.
Rồi mở cửa xe ra.
- Này, anh Trương chẳng lẽ không có cậu nhỏ sao?
Tôn Đại Phúc có điểm do dự, ở trước mặt lão đại “cưỡi” phụ nữ, phóng không ra nha!
- Tôi có nhiệm vụ gian khổ hơn, quay phim.
Trương Đại Thiểu lấy di động ra:
- Nghĩ lại đi, ngay cả phụ nữ của Long Thiên Tôn cậu cũng “cưỡi” được, việc này mà truyền ra sẽ rất có mặt mũi đó, nhanh làm đi.
- Được!
Tôn Đại Phúc vốn không phải là người tốt gì, bị Trương Đại Thiểu giáo dục một phen, vui vẻ tiếp nhận “ý tốt” này của Trương Đại Thiểu.
- Người đàn bà thối, lại đây để lão tử chơi với cô!
Tôn Đại Phúc ôm đồm lấy cặp mông của cô gái quay đầu đi vào trong xe:
- Cô nếu dám kêu lên nửa câu, lão tử sẽ “thông” chết cô!
Cô gái sợ hãi, hai người này căn bản không sợ Long Thiên Tôn, cô muốn mở miệng kêu cứu, nhưng nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của Trương Đại Thiểu, một chút dũng khí trong lòng cũng bị phá hủy.
- Thôi được, bị người này làm, so với Long Thiên Tôn chắc sẽ mạnh hơn.
Cô gái tự an ủi trong lòng, cứ tưởng tượng như vậy nhanh chóng làm cho cô bình tĩnh. (Hồ Ly: cái này sốc à nha @@)
- Hàng hóa của lão già kia giống như que tăm, cũng không biết người đàn ông này như thế nào.
Cô ngẩng liếc mắt một cái nhìn Tôn Đại Phúc, lại nghĩ như vậy.
Tôn Đại Phúc thành thạo cởi hết đồ trên người cô gái, đem cô ta đặt trên đệm hung hăng chà đạp.
Rolls-Royce bắt đầu lắc lư không có quy luật.
Hai mươi phút sau, Tôn Đại Phúc thỏa mãn mặc lại đồ, đuổi cô gái xuống xe, lấy lòng nói với Trương Đại Thiểu:
- Anh Trương, thế nào, “cậu nhỏ” của em có lớn không?
- Lớn.
Trương Đại Thiểu tán thưởng nói:
- Giống như chân giò hun khói. >”<
Tôn Đại Phúc mặt đầy hắc ám, khởi động xe.
Lúc hai người đến khách sạn, bãi giữ xe đã chật kín. Rất nhiều người xăm trổ đầy mình mặc tây trang vội vàng đón khách từ bốn phương tám hướng đi tới, tiếng người ồn ào, người đến người đi.
- Thật là náo nhiệt nha.
Tôn Đại Phúc cảm thán nói, thân là lão đại của thế lực ngầm thành phố Tĩnh Hải, quyền thế của Long Thiên Tôn là không phải nghi ngờ.
- Tất cả những điều này, rất nhanh sẽ thay đổi.
Trương Đại Thiểu sờ sờ tay nói.
- Anh Trương nói đúng.
Tôn Đại Phúc đáp, đậu xe xong đi xuống cung kính mở cửa xe mời Trương Đại Thiểu xuống.
Chuyện này làm cho mọi người liếc mắt nhìn.
- Ông chủ Tôn, lâu ngày không gặp.
- Tôn Đại Phúc, tiểu tử cậu vô thanh vô tức dọn dẹp Bắc Nhai, cũng không nói cho tôi một tiếng.
Rất nhiều người tới chào hỏi Tôn Đại Phúc.
Nếu là trước kia, không có ai để mắt đến Tôn Đại Phúc, dù sao trong mười bang phái, bang của hắn chính là yếu nhất, nếu không phải các bang phái quan hệ mật thiết không rảnh để ý hắn thì hắn đã sớm bị thâu tóm rồi.
Nhưng không lâu, một bang phái nhỏ từ không có gì thu hút lại thống nhất Bắc Nhai! Điều này dấy lên một trận sóng to gió lớn ở thế lực ngầm Tĩnh Hải, không ai dám xem thường Tôn Đại Phúc nữa.
- Ông chủ Lưu khách khí rồi!
Tôn Đại Phúc rất có kinh nghiệm giao tiếp với các lão đại, từ đáy lòng lại cảm thán, tất cả những điều này đều là anh Trương cho mình.
Dọc theo đường đi, cũng có rất nhiều người đi lên nói bóng nói gió về lại lịch của Trương Đại Thiểu, Tôn Đại Phúc chỉ đáp qua loa, đây là nòng cốt trong bang, cái khác thì không nói gì. Điều này làm cho mọi người càng tò mò về Trương Đại Thiểu.
A Mao đang ở cửa khách sạn giúp Long Thiên Tôn đón các vị lão đại, lúc nhìn thấy bóng dáng của Trương Đại Thiểu, thân mình A Mao run lên nhưng lại nhanh chóng khôi phục như thường, làm bộ không biết Trương Đại Thiểu.
Loại tình huống này, Trương Đại Thiểu tất nhiên sẽ không nói gì, chỉ để cho Tôn Đại Phúc giao thiệp mời, đội mũ nỉ lên, đem vành mũ kéo xuống né qua cameras khách sạn, đi vào trong khách sạn.
Trương Đại Thiểu sẽ cho Long Thiên Tôn một niềm vui bất ngờ, bây giờ thì sẽ không để hắn phát hiện mình.
- Ông chủ Tôn, mời đi bên này.
Một nữ tiếp tân nhìn thiệp mời của Tôn Đại Phúc rồi đưa Tôn Đại Phúc đến hàng ghế gần sân khấu, sắp xếp chỗ ổn thỏa cho Tôn Đại Phúc sau đó thì lắc mông rời đi.
Nhưng lúc rời đi lại nhét vào ngực Tôn Đại Phúc một tờ giấy ghi số điện thoại. Người có thể ngồi ở chỗ này đều là người có số má cả.
Những người khác chỉ có thể đứng xa xa nhìn, ngay cả cơ hội mời rượu cũng chưa chắc đã có.
Qua chừng nửa giờ, khách cũng gần đến đủ, A Mao bước lên sân khấu cầm lấy microphone nói với mọi người:
- Các vị ông chủ, các bị bạn hữu, hôm nay là ngày cha nuôi tôi mừng đại thọ năm mươi tuổi, tôi thay mặt cha nuôi cảm ơn mọi người đã đến dự.
Nói xong, A Mao có ý dừng một chút, bên trong khách sạn liền vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Long Thiên Tôn ngồi vị trí chủ tọa, mỉm cười không ngừng chào hỏi mọi người, phô trương này có thể nói là rất kinh người.
- Nhưng trước lúc bắt đầu yến tiệc, tôi phải tuyên bố một tin tức trọng đại, hôm nay, là ngày vui, không chỉ là ngày đại thọ năm mươi của cha nuôi, mà còn là ngày tốt để cha nuôi đính hôn!
A Mao vừa mới nói xong, mọi người vỗ tay, tiếng khen hay như sấm dội, đối với thành phố Tĩnh Hải mà nói, chuyện này tuyệt đối là việc lớn tổ chức cực kỳ long trọng.
Tiếp theo Long Thiên Tôn nói mấy lời khách sáo, dưới sự cổ động nhiệt tình của mọi người đưa cô gái kiều diễm kia mời ra.
Cô gái giống như rất thẹn thùng, trên mặt có nhiều chỗ đỏ ửng nhìn qua xinh đẹp động lòng người.
- Cô dâu mới thật xinh đẹp!
- Đúng vậy Long lão đại, cô dâu mới quả là xinh đẹp
- Long lão đại thực sự có phúc, có thể tìm được cô dâu xinh đẹp như vậy.
Mọi người ở đây đều tán thưởng không thôi, hâm mộ ghen tị oán hận nhìn một đầu tóc trắng của Long Thiên Tôn ôm ấp một cô gái yểu điệu trẻ tuổi.
Hiện trường đang náo nhiệt bỗng nhiên rất nhiều tiếng chuông điện thoại đồng thời vang lên, các vị lão đại ở đây đều nhận được một tin nhắn.
- Này, ai lại gửi tin nhắn cho tôi vậy.
Các vị lão đại lấy di động ra vừa lúc thấy một đoạn video, vì tò mò nên bọn họ mở lên xem.
- A! A! Dùng sức!
Hiện ra trước mắt họ là một đoạn hình ảnh phong lưu.
Mọi người đều nhíu mày, đoạn video này là ai gửi, có ý gì? Để lại chút nghi vấn, bọn họ nhanh chóng cất di động đi, trong lòng lại suy nghĩ, sau này nhất định phải điều tra rõ, người đáng chết nào gửi tin nhắn này.
Nhưng khi bọn hắn ngẩng đầu lên tiếp tục chúc mừng Long Thiên Tôn, mặt lại dại ra, vội vàng cầm điện thoại mở đoạn video lên để xác nhận, thật không thể tin, người phụ nữ trong đoạn video kia chính là vị hôn thê của Long Thiên Tôn sao?