Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 400: Chương 400: Nam nhân tuyệt thế (8)




Editor: Tường An

“Y gia? Y gia là dòng họ cao quý nhất giao nhân tộc, cũng chỉ có một gia tộc họ Y, hơn nữa, các đời tộc trưởng giao nhân tộc đều là người Y gia đảm nhiệm, tại sao hậu nhân của Y gia lại xuất hiện ở đây?”

Bởi vì quan hệ khế ước, Y Tư cùng Mộ Như Nguyệt và các ma thú khác có liên hệ, đương nhiên cũng nghe được lời Hỏa phượng.

“Không sai! Y gia chúng ta đúng là gia tộc tôn quý nhất, mà ta, là thiếu chủ của giao nhân tộc.”

Mộ Như Nguyệt trầm mặc.

Nàng không ngờ thân thế Y Tư tôn quý như thế, vậy tại sao hắn lại xuất hiện ở nơi này, còn bị người ta mang ra làm vật phẩm đấu giá?

“Ta biết ngươi nhất định hiếu kỳ vì sao ta có thân phận tôn quý lại lưu lạc đến nước này, tất cả đều bởi vì ta không biết nhìn người.”

Nói tới đây, khuôn mặt lạnh lùng của Y Tư trở nên thống khổ.

“Ta có một vị hôn thê, nàng là đại tiểu thư của Tức Mặc gia, ở giao nhân tộc, Tức Mặc gia chỉ đứng sau gia tộc của ta, cho nên hai chúng ta cũng xem như môn đăng hộ đối, được tộc nhân hai bên ủng hộ, ai biết, gia chủ Tức Mặc gia đã sớm đối với vị trí tộc trưởng giao nhân tộc như hổ rình mồi, mà vị hôn thê của ta cũng vì vậy mới tiếp cận ta.”

“Nàng vì giúp người thân của mình, tận lực lấy được sự tín nhiệm của chúng ta, sau đó hạ độc trong thức ăn của chúng ta, cho nên khi người của Tức Mặc gia bao vây Y gia, chúng ta không hề có sức phản kháng.”

“Tức Mặc gia phong ấn thực lực của tất cả người Y gia chúng ta, sau đó giam lại, lúc ấy, ông ngoại ta nghe được tin tức này, liền dốc toàn lực nghĩ cách cứu viện, nhưng cuối cùng chỉ cứu được một mình ta, còn vì thế mà phải trả giá vô số sinh mệnh…”

“Sau khi thoát khỏi lao tù, ta chạy đến Ma giới để tránh né bọn họ truy bắt, nhưng vừa đặt chân đến Ma giới đã bị ma nhân bắt lại, đưa đến hội đấu giá…”

Nghe vậy, sắc mặt Mộ Như Nguyệt trầm xuống.

Thật lâu sau nàng mới ngẩng đầu lên, nhìn vẻ mặt thống khổ của nam nhân.

“Nếu ngươi đã khế ước với ta, ta tất nhiên sẽ không khoanh tay mặc kệ chuyện của ngươi, chờ sau khi giải trừ phong ấn cho ngươi, ta sẽ cùng ngươi đi giao nhân tộc một chuyến, nghĩ cách cứu người thân của ngươi.”

Y Tư lắc lắc đầu: “Ta rời khỏi đó đã một thời gian, cũng không biết tộc nhân của ta có còn sống hay không…”

Nhưng bất luận thế nào, hắn đều sẽ tru sát Tức Mặc gia, báo thù rửa hận cho người thân!

Nghĩ đến đây, trên người Y Tư tản ra sát khí ngập trời.

Sáng sớm hôm sau.

Vưu Kỳ choáng váng tỉnh lại, lông mày nhíu chặt: “Kỳ quái, sao toàn thân ta lại đau nhức như vậy? Ngươi đến hội đấu giá hôm qua, mang nam nhân kia về đây cho ta!”

Nghe Vưu Kỳ phân phó, thị vệ đứng chờ lệnh trong phòng ngây ngẩn, ấp a ấp úng nói: “Ngũ hoàng tử, này… này…”

Sắc mặt Vưu Kỳ trầm xuống, lạnh giọng nói: “Còn thất thần làm gì, lập tức cút đi, mang hắn về đây cho ta!”

Thị vệ kia khó xử, bởi vì hôm qua bọn họ đã mang Y Tư về phủ Ngũ hoàng tử, hơn nữa Ngũ hoàng tử còn mang nam nhân kia vào phòng, vì sao bây giờ lại cho rằng nam nhân kia còn ở hội đấu giá?

Thấy Vưu Kỳ sắp nổi giận, thị vệ không dám nói thêm lời nào, ôm quyền khom lưng lui ra ngoài.

Hiện tại hắn chỉ có thể căng da đầu lần nữa đi đến hội đấu giá…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.