Editor: Tường An
Lúc này, nam nhân kia rốt cuộc hoàn hồn, dung nhan tuấn mỹ tà khí, đôi mắt tím tràn đầy ý cười.
“Nàng ở Thần giới làm đế, ta đi địa ngục làm vương, cũng chẳng có gì không tốt, huống chi, một ngày đó chưa chắc sẽ xảy ra...”
Trong lòng Bạch Trạch khẽ run lên.
Từ kiếp trước hắn đã biết hai người đều yêu đối phương như mạng, Dạ Vô Trần vì nàng mà dấn thân vào hiểm cảnh, dùng sinh mạng bảo hộ, còn nàng vì cứu người nhà của Dạ Vô Trần mà thừa nhận thiên kiếp, tan thành mây khói.
Cũng chính vì sự si tình của Dạ Vô Trần cho nên Bạch Trạch mới có thể buông tay, dùng thân phận bằng hữu ở bên cạnh bảo hộ nàng...
“Vô Trần, Bạch Trạch, các ngươi ở đó nói gì vậy?”
Đúng lúc này, phía trước truyền đến thanh âm đạm mạc của nữ tử.
Dạ Vô Trần cười cười, chạy về phía nữ tử đứng dưới ánh trăng...
Bạch Trạch nhìn theo bóng dáng nam nhân chạy đi, đáy lòng có chút phức tạp.
Hắn không ngờ Dạ Vô Trần có thể vô tình lấy được huyết loại, nhưng thứ này quá mức nguy hiểm, hắn (DVT) và huyết loại đã đạt thành khế ước, huyết loại thay hắn làm một chuyện, còn hắn phải trả giá cả cuộc đời mình...
Chuyện xảy ra trong yến hội ở Nam Bình trấn rất nhanh được truyền ra ngoài.
Hai tổ tôn Lăng gia đã là phế nhân khi nghe được tin tức này, sợ tới mức suýt ngất. Lúc này bọn họ mới biết, có thể giữ được mạng là may mắn cỡ nào, càng miễn bàn đến chuyện trả thù.
Hiện tại, bọn họ không chỉ không có năng lực mà còn không có lá gan đó.
Phải biết rằng, Tôn giả áo xám là sư công của nàng, tứ đại thế lực cũng bị nàng thu phục, nếu bọn họ muốn tìm nàng báo thù thì có khác gì tìm chết?
Đặc biệt là Lăng Thiên, hiện tại hối hận muốn chết, sớm biết gia hỏa kia có địa vị lớn như vậy, hắn cần gì đắc tội nàng?
Tuyệt đối sẽ chạy rất xa, hận không thể cả đời không nhìn thấy nàng mới tốt...
Trong lúc mọi người bàn luận sôi nổi về Mộ Như Nguyệt, nàng lại bế quan tu luyện, quăng nhiệm vụ luyện chế đan dược chờ Hải Uy vừa từ Thần Môn trở về...
Thời gian trôi qua rất nhanh, từ khi Mộ Như Nguyệt đến Nam Dương quận đến nay đã một năm rồi...
Lúc này, trên sơn cốc truyền ra hơi thở cường đại, một tiếng rồng gầm chấn vang chân trời, sau đó trên bầu trời xuất hiện một con cự long màu trắng bay lượn...
Bạch long biến thành một luồng bạch quang từ trên trời hạ xuống trước mặt nữ tử đứng trong sơn cốc, dung nhan tuấn mỹ gợi lên một nụ cười.
“Mẫu thân, ta rốt cuộc đột phá, có năng lực trợ giúp ngươi rồi.”
So với bộ dáng non nớt lúc trước, Tiểu Bạch hiện tại trở nên cường đại uy vũ, thân thể cũng cao lớn hơn, không còn là thiếu niên ngây ngô nữa.
Cùng lúc này, Viêm Tẫn và Khiếu Nguyệt cũng từ trong lăng mộ đi ra.
Hiển nhiên, trong vòng nửa năm này, thực lực của bọn họ đã tiến bộ vượt bậc, Viêm Tẫn đã là thần vương cao cấp, còn Khiếu Nguyệt cũng là thần vương trung cấp...
“Đều ra rồi sao? Vậy chúng ta đi thôi, khảo hạch cuối kì của học viện cũng sắp bắt đầu, chúng ta phải trở lại học viện trước khảo hạch...” Mộ Như Nguyệt cười nói, ánh mắt hiện lên tia hoảng hốt.
Từ biệt một năm, không biết Lisa các nàng thế nào...
Học viện Thần.
Trong kí túc xá, Lisa chống cằm, chớp chớp mắt nhìn hai người bạn cùng phòng, nói: “Đã một năm trôi qua, khảo hạch của học viện cũng sắp bắt đầu rồi, các ngươi nói tại sao Nguyệt Nhi còn chưa trở về a?”