Tuyệt Sắc Đan Tôn

Chương 3: Chương 3: Vận Khí Có Vấn Đề




Trong lòng dâng lên cảm giác rung động không ngừng!

Cái này không phải Chu Tước sao?

Nguyệt Hi bị chấn kinh đến im lặng, ở kiếp trước lấy đâu ra một con chim lớn như vậy. Hơn nữa dựa vào dáng vẻ này thật sự giống hệt với Chu Tước, một trong tứ đại thần thú.

Vừa xuyên qua không ngờ lại bắt gặp yêu thú như vậy không biết nên nói vận may của nàng cao đến cực điểm hay kém đến đều âm đây.

Vèo,…

Nguyệt Hi cảm giác yêu thú tựa hồ muốn bay đến, hai cánh hồng rực mở rộng làm mặt nước cuộn sóng, mà nàng cũng bị sóng cuộn ra ngoài.

Ly, Ly…

Trên không trung yêu thú kêu lên một tiếng, sát ý trong mắt hiển lộ, hai cánh chấn động, mang theo gió lốc lao thẳng xuống dưới, móng vuốt co lại, như xuyên qua không gian lao xuống tựa tia chớp.

Không ổn!

Trong lòng Nguyệt Hi chỉ còn một mảnh lạnh lẽo, vừa mới xuyên qua liền trở thành thức ăn trong bụng yêu thú, vận số của nàng cũng quá kém đi.

Vèo,…

Ngay lúc nàng tuyệt vọng, trước mắt nàng liền xuất hiện một mảng đen tối, một cái bóng đen tối từ sau lưng vượt lên.Tốc độ quá nhanh, Nguyệt Hi vội ngước mắt nhìn liền bắt gặp một bóng dáng dài hơn trăm trượng, yêu thú toàn thân có màu xanh ngọc, có điểm giống cự xà nhưng trên đầu có hai chiếc sừng so với xà càng có điểm giống Thanh Long hơn.

Grào, grào…

Yêu thú xuất hiện rống lên một tiếng, trong tích tắc cả hai đã va chạm nhau, những tiếng rít gào, xé gió như xuyên qua không gian truyền đến bên tai Nguyệt Hi. Nàng nằm trong đầm nước, sắc mặt trắng bệnh, vết thương hở miệng, máu tươi trào đến rơi trên mu bàn tay, đến khi rơi trên chiếc nhẫn lúc này mới sáng lên từng hồi.

Nhưng tia sáng rất nhanh liền vụt tắt, Nguyệt Hi còn chưa kịp phản ứng đã thấy hai con yêu thú lần nữa va vào nhau.

Trải qua một thời gian thật dài đến khi cả hai đều đầm đìa máu, lúc này mới có dấu hiệu ngừng lại.

Dưới bụng cự xà đã mất đi lân phiến để lộ ra một lỗ hổng lớn, máu tươi từ đó không ngừng chảy ra, ánh mắt đỏ bừng vẫn không quên hung hăng nhìn về phía cự ưng.

Cự ưng bên kia cũng không kém, hai cách đều rách nát, cả thân hình to lớn run rẩy dường như chỉ còn chút sức lực nhưng kì lạ cho dù cả hai giao chiến nó vẫn không quên che lại bụng của mình.

Cả hai đều đến giới hạn, thật lâu sau hai yêu thú đều kêu lên một tiếng.

Âm thanh rống giận của yêu thú như muốn xuyên thủng màng nhĩ của Nguyệt Hi.

Đột nhiên, cả hai đều bay lên cao, cách mặt đất hơn ngàn trượng.

Cự xà ngửa mặt lên trời hấp thu khí tức, từ trong miệng phun ra một làn sương màu trắng.

Sương mù vừa phun ra liền lan tỏa khắp không gian, hàn khí quét qua cũng đủ làm đóng băng nước trong hồ.

Nhưng cự ưng vẫn không lùi lại, hai cánh mở rộng, toàn thân rực lửa, nháy mắt liền phun ra một đám lửa, chỉ nhìn màu đỏ như máu cũng có thể hình dung ra nhiệt độ cao đến mức nào.

Hai nguồn năng lượng lớn mạnh vừa va chạm vào nhau liền hóa thành hai lưỡi dao sắc bén phá không bắn về hai phía.

Ầm…

Cự xà rơi xuống, mặt đất bị phá vỡ, xuất hiện vô vàn khe nứt. Cùng lúc này cự ưng dường như cũng trở nên suy yếu nó hạ xuống, từ từ tiến gần cự xà.

Rắc.

Nguyệt Hi vừa nhìn lại đã thấy cự ưng lộ ra móng vuốt bén nhọn đâm xuống, đem lân phiến cùng máu tươi phun ra, một viên ngọc to cỡ nắm tay trẻ con, toàn thân phát ra ánh sáng màu xanh ngọc, bên trên còn dính máu lăn xuống mặt đất.

Yêu đan? Yêu thú ít nhất phải đạt lục giai mới có yêu đan.

Mà nhìn năng lượng nồng đậm như vậy chỉ sợ ít nhất cũng phải thất giai!

Tiềm Long đại lục yêu thú xuất hiện con người từng thấy cũng chỉ có ngũ giai, còn lục giai trở nên yêu thú kết đan dường như chỉ có trong truyền thuyết. Vậy mà ở một nơi hoang vắng như vậy nàng cư nhiên bắt gặp đến hai yêu thú kết đan, chỉ cần một yêu thú kết đan cũng có thể dễ dàng hủy diệt cả Tiềm Long đại lục…

Nguyệt Hi bị dọa sợ đến hoa dung thất sắc, cảm giác toàn bộ máu trong cơ thể cũng đều đông lạnh.

Tưởng chừng đã kết thúc, cự ưng vậy mà mở bụng mình lấy ra một quả trứng.

Hóa ra trong người cự ưng có huyết mạch của mình nên nó mới gia sức liều mạng bảo vệ đến vậy.

Còn chưa kịp phản ứng cự ưng đột nhiên đẩy quả trứng đến trước mặt Nguyệt Hi.

Trong mắt không hề có ác ý, ngược lại rất chân thành nhìn chăm chú nàng.

“Nhân loại… hãy thay ta chăm sóc đứa trẻ này.”

Nguyệt Hi thất thần, khóe miệng nhàn nhạt nhếch lên.

Bản thân nàng còn không lo được vậy mà lại nhờ nàng giúp nó trông chừng một vật quý giá như vậy.

Nhận thấy sắc mặt Nguyệt Hi, cự ưng lập tức hiểu ý từ trong miệng phun ra một viên ngọc.

So với yêu đan của cự xà hoàn toàn giống nhau chỉ có khác nhau về màu sắc, yêu đan của cự xà thì màu xanh ngọc còn yêu đan trước mặt lại có màu hồng rực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.