Tuyệt Sắc Nương Tử

Chương 4: Chương 4




“Tiểu Nguyệt, Tiểu Nguyệt! Bên này“.

Vừa đi đến cửa Hồn Môn các Thần Hạo Nguyệt đã nghe thấy tiếng la của Thần Loan. Bởi vì 5 năm nay Thần Hạo Nguyệt đều ở tiểu viện tu luyện Quy Nguyên bí quyết nên ít ra ngoài, cho nên trong tộc trừ người thân trong nhà thì chỉ có thế là biểu tỷ Thần Loan của nàng mới gọi nàng như thế~

“Di, biểu tỷ? Ngươi tới rất sớm a! Hôm nay như thế nào không ngủ lười như mọi khi a?”Thần Hạo Nguyệt cười hì hì hướng nàng đi đến.

“Nguyệt Nguyệt, còn nhớ ta không?” Bỗng nhiên đằng sau Thần Loan nhảy ra 1 người cười híp mắt nhìn nàng.

“Ah là tiểu mập mạp!”Nàng cũng cười với hắn, tiện thể còn trêu đùa hắn

Tiểu mập mạp này là tôn tử của đại trưởng lão gia gia, cùng tuổi với Thần Hạo Nguyệt. Tiểu mập mạp không mập, nhưng cả người đều đô đô thịt thập phần đáng yêu, sở thích là ngủ, cho nên Thần Hạo Nguyệt mới kêu hắn là mập mạp!

“Ngươi cái người này!” Tiểu mập mạp Thần Hiên bĩu môi nhìn nàng nhưng sau đó lại cao hứng hỏi:

“Nguyệt ngươi quả thật là thiên tiên kim Hồn Lực?”

Biểu tình của Tiểu mập mạp từ oán giận nháy mắt chuyển sang kinh hỉ! Thần Hạo Nguyệt thấy vậy liền đổ mồ hôi hột. Mới 5 tuổi mà sắc mặt đã biến đổi nhanh như vậy nếu ở hiện tại mà không phải là ngôi sao nhí thì thật xin lỗi khuôn mặt này a!

“Tiểu mập mạp ngươi chẳng phải cũng là thiên tiên ngân Hồn Lực a! Kìa, gia gia bọn họ đến rồi, chúng ta nhanh lại chỗ đi!” Thiên phú của Tiểu mập mạp này cũng không phải là thường a! Kéo Tiểu mập mạp xếp thành hàng, đám người của gia gia đã đứng ở cửa Hồn các. Đám người Thần Thương Hải nhìn những đứa trẻ đứng ở dưới đài, một trận vui mừng.

“Tốt lắm! Những tiểu thiên tài của Thần gia, ta biết các ngươi đều chờ không kịp, ta cũng không nói nhiều. Sau khi đi vào chỉ có thể ở tầng 1 lựa chọn hồn thú cho mình. Sau nửa giờ thì phải đi ra báo cáo! Mỗi người chỉ có thể chọn một, nhớ kĩ chưa?”

“Nhớ kĩ!“. Tiếng hô non nớt mà lại hưng phấn đồng thời vang lên. Nhìn những đứa trẻ này, Thần Thương Hải gật gật đầu, đại trưởng lão gia gia liền mở cửa Hồn các.

Sau khi vào trong Hồn Môn các, Hạo Nguyệt cùng tiểu mập mạp đều hưng phấn nhìn chung quanh bốn phía. Thật rộng a, phía trong đầy đủ từ hồn thú bậc 5 đến linh thú bậc 7, Thần Hạo Nguyệt buông tiểu mập mạp để hắn tự đi chọn hồn thú. Mà Thần Hạo Nguyệt lại theo hướng Tây Nam đi đến, vừa vào Hồn Môn các ngọc giới chỉ liền tỏa ra ánh huỳnh quang chỉ dẫn Thần Hạo Nguyệt đi theo hướng Tây Nam . Ngọc giới chỉ a ngọc giới chỉ, ngươi đây là giúp ta chọn lựa? Chỉ thấy trước mặt Thần Hạo Nguyệt , một hồn thú quái đản hiếm thấy lẳng lặng nằm ở tráp lý. Mà nói là hồn thú quái đản bởi vì xung quanh nó không phải màu lam mà là hồng, hơn nữa bộ dáng gồ ghề nên nói quái đản cũng đúng!

“Haiz ! Nếu ngọc giới giúp ta lựa chọn thì ngươi nhất định có điểm hơn người! Về sau chúng ta sẽ là bạn, cùng nhau kề vai sát cánh chiến đấu” .Nhẹ nhàng vuốt ve phần mai gồ ghề của hồn thú, Thần Hạo Nguyệt nói xong liền ôm lấy hồn thú hướng phía cửa trước đi đến. Nhưng nàng không phát hiện lúc nàng nói kề vai chiến đấu, mai của hỗn thú hơi hơi run một chút.

“Nguyệt Nguyệt ngươi thế nào lại chọn một hồn thú xấu xí quái đản như vậy a! Xem linh thú của ta đi, là Phi Thiên bậc 7 đó, đẹp không?“. Tiểu mập mạp vừa chọn được hồn thú liền thấy Thần Hạo Nguyệt ôm một hồn thú quái đản đi ra liền mở miệng so sánh với hồn thú Phi Thiên của mình. Thần Hạo Nguyệt nghe thấy tiểu mập mạp cư nhiên dám nói hồn thú mình chọn xấu liền nguy hiểm nheo lại ánh mắt:

“Ngươi nói cái gì xấu? Hả?” Thần Hạo Nguyệt có sở trường chính là bao che khuyết điểm! Đến tay ta, chân lý là của ta! Ta có thể nói nó xấu, nhưng người khác không thể được,

“Không! Phi Thiên của ta sao bằng của ngươi, vẫn là xấu hơn…hắc hắc chúng ta cùng đi đăng ký thôi” Tiểu mập mạp lập tức sửa lời, không thay đổi chờ bị Thần Hạo Nguyệt đánh à? Nhìn ánh mắt nguy hiểm kia kìa! Quăng cho tiểu mập mạp ánh mắt ‘coi như ngươi thức thời’ liền cười kéo mập mạp hướng cửa ngoài đi đến. Tuy rằng bình thường rất thích bắt nạt tiểu mập mạp, bất quá, cũng chỉ có mình mới có thể bắt nạt, những người khác dám khi dễ, hừ hừ!

Ở cửa đăng ký, nàng cùng mập mạp đứng ở vị trí của gia gia, gia gia nhìn hồn thú trong tay nàng hơi nhíu lông mi nói:

“Nguyệt nhi tại sao lại chọn con này a? Cái mai hồn thú này là do đại bá người khi đi du lịch nhặt được trong một sơn động, nhiều năm như vậy vẫn chưa có người lựa chọn để ấp trứng nên vẫn đặt ở đấy, ngươi thế nào lại chọn nó?”

Đại bá cùng phụ thân cũng là vẻ mặt buồn bực nhìn nàng.

“Hì hì, nếu nhiều năm như vậy đều không có người ấp trứng, vậy Nguyệt nhi liền cầm lấy đi nghiên cứu!“. Thần Hạo Nguyệt nghịch ngợm cười, bất quá trong mắt cũng là kiên định dị thường! Nhìn đến ánh mắt của nàng, đám người Thần Thương Hải cũng không biết nên nói gì , nha đầu kia từ nhỏ nếu đã quyết làm chuyện gì thì không ai thay đổi được, thôi tùy nàng vậy!

Cáo biệt người nhà cùng Tiểu mập mạp, Thần Hạo Nguyệt ôm hồn thú đi đến tiểu viện của mình, trở lại sân phân phó Liễu nhi không để bất luận kẻ nào đến quấy rầy, rồi chuẩn bị ấp trứng hồn thú này. Đem hồn thú quái đản nhẹ nhàng đặt ở trên giường, sau đó ở trong phòng bày ra một tầng kết giới. Thần Hạo Nguyệt khinh xẹt qua đầu ngón tay, một giọt huyết chảy xuống phía dưới chỗ hồn thú, ngay sau đó liền cảm giác chân nguyên của mình không tự chủ được hướng bên trong hồn thú mà đi, sợ đến mức Thần Hạo Nguyệt muốn dút tay về nhưng lại phát hiện làm như thế nào cũng không được, như vậy là muốn đem chân nguyên 5 năm của bổn tiểu thư hút khô à?!? Bất đắc dĩ nàng vội vàng vận khởi Quy Nguyên bí quyết, không ngừng tạo ra chân nguyên khí mới nhưng cũng không đủ. Dần dần trên trán Thần Hạo Nguyệt hình thành một lớp mồ hôi mỏng. Khuôn mặt vốn hồng hào cũng trở nên trắng bệch. Ngay tại lúc Thần Hạo Nguyệt hết sức chịu đựng thì hồn thú rốt cục cũng đình chỉ hấp thu chân nguyên, Thần Hạo Nguyệt vội vàng thu hồi tay, vội vàng vận khởi Quy Nguyên bí quyết. Vì Thần Hạo Nguyệt bận khôi phục nên không thể nhìn thấy cả người hồn thú phủ một lớp bạch quang chói mắt, vừa thánh khiết vừa cao quý. Sau một lúc lâu khoanh chân ngồi,Thần Hạo Nguyệt chậm rãi mở đôi mắt đen, đồng thời một tia lam quang chợt lóe rồi biến mất.

“Thật không nghĩ tới a, nguyên vốn tưởng rằng cố gắng của mình sẽ uổng phí, lại không ngờ chân nguyên của Quy Nguyên bí quyết đã đạt tới đỉnh điểm của tầng thứ 3 , thật sự là đại nạn không chết, tất có hậu phúc a!” Nàng vui mừng hô

Nhận thấy được hồn thú bên người có chút khác lạ, Thần Hạo Nguyệt đảo mắt nhìn đến mai hồn thú , đôi mắt hiện lên một chút kinh ngạc, không nghĩ tới sau khi hấp thu chân nguyên của mình, mai hồn thú này trở nên đẹp như vậy! Thần Hạo Nguyệt tò mò với tiểu tử này, thật không biết sau khi ấp trứng xong sẽ có bộ dáng gì nữa!

Đinh một tiếng, hồn thú phá vỏ kén đi ra, chỉ chốc lát, toàn bộ phần xác liền bị chia ra làm hai nửa, mà lúc này mắt Thần Hạo Nguyệt choáng váng! Này… này ấp trứng ra lại là 1 tiểu hài tử?!?

Con ngươi đen trong suốt nhìn chằm chằm cặp mắt to tròn trong suốt màu lam, cả kinh có chút bần thần, không dám tin. Nàng đường đường là thiên tài thế kỉ 21, trên đại lục là tiểu công chúa của Thần gia, thế nhưng tận mắt nhìn thấy trứng hồn thú nở cư nhiên lại là một “người”? Hạo Nguyệt nhìn đứa trẻ hai ba tuổi trước mặt đôi mắt màu lam, không nói gì nháy mắt mấy cái. Được rồi, nàng thừa nhận chính mình là bị dọa!

“Chủ nhân của ta, ta là Tuyết Ảnh, tên của người là gì?” Tuyết Ảnh nhìn chủ nhân trước mắt mình, thản nhiên mở miệng dò hỏi.

“A, tên của ta ? Là Thần Hạo Nguyệt ! “ Nhanh chóng lấy lại tinh thần, nhìn thẳng Tuyết Ảnh mở miệng nói ra tên của mình.

“Chủ nhân à, bởi vì ta đã hấp thu chân nguyên trong cơ thể của ngươi, nên khế ước của chúng ta đã tự động trở thành thượng cổ huyết khế ước , từ nay về sau, cả đời tướng tùy, đồng sinh cộng tử!” Tuyết Ảnh nhìn nàng gằn từng tiếng thật mạnh nói

“Cả đời tướng tùy, đồng sinh cộng tử?” Nàng ngơ ngác 1 lát rồi cười rộ lên, ánh mắt chân thành nhìn hắn nói:

“Tuyết Ảnh, từ nay về sau chúng ta chính là đồng bọn, là bạn bè!” Hạo Nguyệt dứt câu liền vươn tay phải mình ra. Tuyết Ảnh nhìn chằm chằm vào cặp mắt đen chân thành và kiên định, chậm rãi đưa tay mình ra, hai tay nắm chặt chẽ, cùng một chỗ… Cả đời tướng tùy! Đồng sinh cộng tử! Vĩnh viễn không thay đổi! Từ hôm nay trở đi Tuyết Ảnh cùng Hạo Nguyệt kề vai chiến đấu, sinh tử không rời.

*chút chú thích: cái ngọc giới chỉ là do bà ngoại của Hạo Nguyệt vào lúc nàng 100 ngày tuổi!(mẹ của mẹ của Hạo Nguyệt) Về phần vị bà bà này sẽ đề cập sau ha~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.