Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)

Chương 576: Chương 576: Sính lễ tam giang




Nghe vậy, ông có chút do dự: “Chuyện này, thích hợp sao?”

“Sao lại không thích hợp? Hơn nữa, nhiều sính lễ như vậy cũng phải đưa đi bằng phi thuyền, bằng không làm sao đưa đi được ạ? Cho nên nói ra việc này do con làm không còn gì tốt hơn nữa.” Nàng khẽ cười lại hỏi: “Có điều, phụ thân, đến lúc đó chúng ta qua Tam Giang thành rước dâu, hay là bọn họ sang bên này tìm một nơi để ở, rồi chúng ta mới rước dâu? Những chuyện như thế này con thực sự không hiểu cho lắm.”

“Việc này à, con nên sang bên đó hỏi bọn họ, họ tự có an bài rồi.” Nói nói ông trầm tư một lúc mới nói: “Con là một nữ tử đi không phải lắm. Thế này đi! Mời Cảnh Gia lão gia đi cùng con, cũng coi như là có bậc trưởng bối bên cạnh, nếu có chỗ nào không hiểu, ông ấy sẽ nói với con.”

Nghe thấy là Cảnh Gia lão gia, Phượng Cửu gật đầu: “Cũng được ạ.”

“Đồ đạc sính lễ đều chuẩn bị xong cả rồi, con định lúc nào khởi hành?” Ông lại hỏi nàng.

Phượng Cửu khẽ chuyển động con ngươi, suy nghĩ một lúc rồi nói: “Ngày mai đi ạ! Con sẽ chờ phi thuyền ngoài cửa cung, rồi chuyển sính lễ lên trước, cho người kiểm kê đủ rồi, ngày mai sẽ xuất phát ạ.”

“Tốt, vậy con đi nói với gia gia một tiếng, đích thân ta đến Cảnh gia mời Cảnh Gia lão gia đi cùng con.” Nói xong ông đứng dậy rồi bước đi.

Phượng Cửu lập tức đến nơi gia gia đang tu luyện, tìm thấy ông ấy rồi đem sự tình nói với ông, kiểm tra xem tình trạng của ông rồi để lại một ít dược tễ tăng cấp.

“Gia gia, tuy dược tễ có thể trợ giúp việc tăng cấp, nhưng không thể dùng quá liều, giai đoạn này với tình trạng sức khỏe của người, chỉ được dùng hai lọ thôi ạ.”

Nàng nhìn trước mắt ông, gương mặt của gia gia có chút biến đổi, tiếp tục nói: “Dùng xong hai lọ dược tễ này bất luận người đạt được phẩm cấp nào cũng chỉ nên dừng lại, không được tu luyện nữa.”

“Haha, Phượng nha đầu, cháu yên tâm đi! Gia gia ăn muối còn nhiều hơn cháu ăn gạo, đạo lý này ta biết, cháu yên tâm! Hiện tại tâm thái ta đã không còn giống như lúc đó nữa rồi.” Phượng lão thái gia vuốt râu cười nói: “Có Cảnh gia gia đi cùng cháu, gia gia yên tâm rồi.”

“Vậy được, cháu về trước đây ạ, còn phải sắp xếp một số chuyện.” Nàng cười nói, cùng ông nói lời tạm biệt rồi xoay người bước đi.

Lần tiễn sính này, ngoài những người phụ thân nàng sắp xếp ra, nàng để La Vũ tám người họ cùng với Lãnh Sương chuyển đồ, còn Lãnh Hoa thì ở lại Phượng phủ để xử lý công vụ.

Sáng sớm hôm sáu, lúc chiếc phi thuyền sang trọng dừng ngoài cửa cung, dân chúng nháo nhác đứng xem, đặc biệt là những chữ song hỷ màu đỏ dán trên phi thuyền, càng làm cho dân chúng xôn xao thán phục.

“Nghe nói Thái Thượng Hoàng cưới người tam đẳng quốc, là một vị thiên kim thế gia, đây là sính lễ dâng lên.”

“Quốc chủ đích thân gửi thiệp mời đến các nước khác rồi, đại hỉ là ngày mười ba tháng mười hai, ngày đó nhất định sẽ rất náo nhiệt.”

“Đó là đương nhiên rồi, đây chính là lão thái gia, không phải, là hôn sự của Thái Thượng hoàng, nhất định sẽ được tổ chức rầm rầm rộ rộ.”

“Mọi người nhìn, kia là Cảnh Gia lão thái gia, nghe nói hôm qua đích thân quốc chủ đến mời ông ấy cùng đi tiễn sính.”

Trước phi thuyền, Cảnh Gia lão thái gia không còn mặc chiếc áo choàng màu xám như ngày thường mà mặc một chiếc áo choàng mới, chiếc áo choàng với đường may tối màu nâu càng làm cho ông trông có thần thái hơn. Lúc ông nhìn thấy bóng dáng từ trong bước ra, ánh mắt sáng lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.