Nghe nói như vậy phản ứng đầu tiên của nàng là hỏi: “Tôn nghi trượng, từ nơi này đến chân núi Thanh Ninh bao lâu?”
“Núi Thanh Ninh là điểm giao tiếp trung tâm các viện vì vậy đi bộ từ nơi này đến nhanh nhất cũng mất ba canh giờ, có điều nếu ngươi có pháp khí phi hành hoặc ngự kiếm đại bộ thì sẽ nhanh hơn.”
Nghe thấy câu này nàng ho nhẹ một tiếng: “Ta biết rồi.” Vừa dứt lời lập tức quay người bước đi.
Phi thuyền của nàng quá hào hoa sang trọng tất nhiên không thể lấy ra dùng, pháp khí phi hành nàng cũng lấy từ chợ đen mấy món nhưng để lại cho cha nàng bọn họ dùng rồi, còn ngự kiếm thì không cần nghĩ nữa, không có Trúc Cơ thì sẽ không điều khiển được kiếm.
Tôn nghi trượng thấy Phượng Cửu quay người trở về, một lúc rồi gọi: “Nếu không có thì chỉ cần ngươi có năm nghìn điểm cống hiến cũng có thể vào thiên lầu của học viện để đổi một pháp khí phi hành.”
Nghe thấy thế Phượng Cửu dừng lại quay đầu ánh mắt lóe lên tia sáng nhìn hắn: “Ngươi nói học viện này có nơi đổi lấy pháp khí? Có phải pháp khí gì cũng có không? Trừ pháp khí ra còn có gì khác nữa không?”
“Thiên lầu học viện có rất nhiều bảo bối, trong đó không sợ tìm không thấy bảo bối mà ngươi cần chỉ sợ ngươi không có điểm cống hiến mà đổi thôi.” Tôn nghi trượng cười cười, nhắc nhở: “Nơi đó chỉ đổi cho học sinh của học viện thôi.”
“Không thể mua bằng tiền sao?”
Tôn nghi trượng giật miệng một cái, nhìn Phượng Cửu: “Ngươi cảm thấy học viện Tinh Vân thiếu tiền ư?”
“Năm nghìn điểm cống hiến? Ngọc bài của ta hình như chỉ có một trăm điểm cống hiến, vậy phải làm nhiệm vụ ư?” Nàng có chút ngạc nhiên, lúc này mới vào học viện! Lò luyện đan còn chưa từng mở mà phải bôn ba đi làm nhiệm vụ vì điểm cống hiến kia ư?
Giờ khắc này cuối cùng nàng cũng hiểu rõ vì sao học sinh đan viện lại bỏ đi hết, thì ra là do chuyện này...
Mặc dù là như thế nhưng cuối cùng nàng vẫn đến điểm nhiệm vụ xem xem có nhiệm vụ dễ nào lại được nhiều điểm cống hiến không, trên cột tra nhiệm vụ, cuối cùng ánh mắt nàng dừng lại trên mấy nhiệm vụ ở trên cùng.
Cái thứ nhất là hộ tống đồ vật, yêu cầu phải có tu vi đại linh sư, năm trăm điểm cống hiến. Cái thứ hai là thu thập hỏa tinh của hỏa diệm thú một sừng trong dãy núi vạn thú, mỗi mảnh hỏa tinh là năm trăm điểm cống hiến, thời hạn là một tháng.
Nhìn thấy cái thứ hai trong chớp mắt nàng đã cảm thấy hưng phấn rồi. Hỏa diệm thú một sừng là linh thú cấp bảy bởi vì tốc độ cực nhanh nên muốn bắt rất khó, hơn nữa mỗi con hỏa diệm thú một sừng một năm cũng chỉ sản xuất ra một miếng hỏa tinh, nhưng trong dãy núi vạn thú kia nhất định không chỉ có một con hỏa diệm thú một sừng đâu! Số lượng nhiều, thu thập năm nghìn điểm cống hiến không phải rất dễ dàng tới tay sao?
Hạ quyết tâm nàng lập tức gỡ xuống nhiệm vụ đó rồi đăng ký nhiệm vụ lập tức về động phủ chuẩn bị. Nàng không định dẫn theo lão Bạch, thậm chí nàng còn gọi cả Thôn Vân thú trong không gian ra tính thả ra nuôi chúng, bảo chúng nó trông coi động phủ tự đi kiếm thức ăn.
Sau khi chuẩn bị thỏa đáng rồi lại nhiều lần dặn dò hai con thú kia, lúc này mới tràn đầy hứng khởi rời khỏi đan viện, theo chỉ dẫn của bản đồ hướng tới dãy núi vạn thú mà đi...
Mà lúc nàng vừa rời đi không lâu, Quan Tập Lẫm nghe ngóng được nàng đang ở đan viện vì vậy qua đó tìm, hỏi han hồi lầu mới tìm được đến động phủ của nàng nhưng thấy đang bày trận pháp không cách nào vào trong động được, nhưng lại thấy lão Bạch và Thôn Vân thú đang đứng ngoài động phủ.
“Thôn Vân, tiểu Cửu đâu?” Hắn biết Thôn Vân thú vào xã thú đã có thể mở miệng nói chuyện vì vậy mới hỏi một câu.
Thôn Vân thú đang lười biếng nằm vênh vang trên bãi cỏ nhìn hắn rồi mới nói: “Chủ nhân đi làm nhiệm vụ rồi, một tháng sau mới trở về.”