Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)

Chương 589: Chương 589: Tâm tư không nên có




Mọi người trong đại sảnh đều kinh sợ trợn tròn mắt, chuyện này, chuyện này, nếu chuyện này là thật, vậy, vậy, vậy không phải là bọn họ kết thành thân gia với Quỷ Y ư?

Nghĩ đến chuyện này, ai nấy đều kích động đến đỏ cả mặt lên, tâm tình kích động như sóng biển cuồn cuộn, nổi lên trong lòng họ, khơi lên ngàn cơn sóng biển!

Lâm Thừa Chí cũng ngơ người ra thật lâu, hỏi: “Tổ phụ, phụ thân, hai người nói, có cần gọi những hậu bối trẻ tuổi trong gia tộc từ học viện quay về không ạ?”

Nghe thấy lời này, mọi người sửng sốt, chợt suy nghĩ, hiểu được ý của hắn, ai nấy đều vỗ đùi tán thưởng.

“Gọi! Gọi! Gọi! Gọi về đây! Gọi về đây!” Một vị tộc lão nhịn không được mà cười vang lên: “Tố Tích thành hôn, tiểu bối chúng nó sao lại không về chứ?”

“Đúng đúng đúng, nên gọi chúng về, giờ vẫn còn thời gian, chờ chút nữa mọi người truyền tin ra ngoài, bảo chúng trở về kịp tham gia hôn lễ của Tố Tích,”

“Đúng vậy đúng vậy, đại hỷ sự như thế, sao lại không gọi chúng về được cơ chứ?”

“Không không không, con cháu gia tộc rất nhiều, nều gọi về hết thì đông người quá, chỉ nên gọi những đích trưởng mười sáu tuổi trở lên về thôi, ừm, nam thôi, nữ thì không cần về.”

Nhìn thấy mấy vị tộc lão kia hưng phấn tìm cách mà tinh thần kích động Lâm Bác Hằng hơi lo lắng, nhìn qua lão thái gia khuôn mặt đang với vẻ cười không nói gì, rồi quay lại nhìn con trai đứng một bên đang thần sắc cổ quái, rồi ho lên một tiếng.

“Chuyện này, Ta thấy thế này! Bảo các tử đệ mượn cơ hội này đến Hoàng triều Phượng Hoàng xem thử, thân cận với Phượng nha đầu là chuyện tốt, có điều đừng có tâm tư khác, ta nghĩ không nên.”

Nói đến đây, Lâm Bác Hằng lộ ra khí thế của một gia chủ nói: “Thứ nhất, nha đầu Phượng gia là công chúa cao quý của Hoàng triều Phượng Hoàng, thứ hai không nói đến nó có phải Quỷ Y hay không, chỉ nói đến thủ đoạn và thế lực của nó mà nói, đừng nói là tử đệ hậu bối trẻ tuổi ngay cả chúng ta cũng còn thua kém nó, thứ ba, phụ thân và nhị đệ không biết nhưng chín vị tộc lão sao lại không biết lần trước vị nam tử áo đen đến cùng nó là Diêm chủ Diêm điện hạ, quan hệ của bọn họ không hề tầm thường, bảo một trong số các tử đệ trong gia tộc chúng ta tiếp cận nó, chỉ có phản tác dụng mà thôi.”

Nghe được lời này mọi người mới dần dần tỉnh ngộ ra, phân tích chỗ lợi chỗ hại, không hẹn mà nhìn nhau gật đầu.

“Vậy đến lúc tiễn hôn bảo các tử đệ trẻ tuổi trong tộc cùng đến, cứ để chúng ra xem thế giới bên ngoài cũng được, cũng đừng loạn tâm tư, ngoài ra, liên quan đến suy đoán của chúng ta, các ngươi biết là được rồi, tuyệt đối không được tiết lộ.”

Lão thái gia nói, cảnh cáo bọn họ, mọi người cung kính đáp lại tiếng vâng rồi ông nói tiếp: “Được rồi, nên làm gì thì làm, đều giải tán đi!”

“Vâng, chúng ta cáo lui trước.” Bọn họ hành lễ rồi mới giải tán.

“Thừa Chí.” Lâm Bác Hằng gọi con trai.

“Phụ thân.” Hắn quay người nhìn về hướng ông và lão thái gia đang ngồi đó.

“Con là gia chủ đời kế tiếp được chọn ra, nói chuyện xử lý đều phải suy nghĩ, con là trưởng tử đích tôn, mỗi lời nói hành động đều đại diện cho Lâm gia chúng ta, tuyệt đối không thể phạm phải sai lầm.” Lâm Bác Hằng trầm giọng dặn dò.

Nghe vậy Lâm Thừa Chí ngơ ngác vội cười đáp: “Phụ thân yên tâm, nhi tử biết, nhi tử nói những lời đó cũng không có ý gì khác, chỉ là muốn các tử đệ trong tộc có cơ hội mở rộng tầm mắt với thế giới bên ngoài, hôn lễ của cô cô còn có người của các nước lân cận nữa con mới muốn bảo chúng quay về để tham gia.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.