Mộ Dung Dật Hiên phóng qua trên nóc nhà, khi đến một chỗ cách nóc nhà Hứa gia không xa, nhìn đến một màn chấn động kia, cả người vô ý giật mình thất thần, nhìn một màn kinh diễm tuyệt đẹp mà chấn động kia......
Phía trên nóc nhà Hứa gia, thân ảnh màu đỏ đang đón gió mà đứng, hồng y loá mắt đường hoàng ở bên trong ngọn lửa có vẻ tùy ý tà mị, tóc đen bay lượn phía sau, ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, cùng với phượng hỏa thật lớn xoay quanh trên đỉnh đầu hắn ta ở giữa không trung, hết thảy đều có vẻ thần bí, rất đẹp, đẹp đến mức không chân thật......
Có lẽ là nhận thấy được ánh mắt của hắn, người nọ quay đầu, mặt nạ vàng hoa mạn đà la được ngọn lửa chiếu sáng rất rõ ràng ánh vào đáy mắt hắn, khiến hắn không nhịn được có loại xúc động muốn tháo mặt nạ của hắn ta ra, để nhìn vào chân dung phía dưới.
Nhưng mà, không đợi hắn hoàn hồn, đã thấy phượng hoàng lửa từ trong bầu trời đêm với một tiếng than nhẹ, đáp xuống, đồng thời hóa thành một luồng ánh sáng tiến đến trên người thần bí đang đón gió mà đứng rồi biến mất không thấy.
Cùng lúc đó, người nọ thu hồi ánh mắt dừng ở trên người hắn, đề khí nhảy mấy cái, thân ảnh như quỷ mị xẹt qua lửa lớn, nhanh chóng biến mất trong đêm đen......
Hắn không tự chủ được bước ra một bước, duỗi tay về phía trước muốn gọi người nọ lại, nhưng cuối cùng, vẫn thu hồi tay, không thể nói lên những lời muốn nói.
Người nọ là ai?
Hắn nghĩ, trong lòng hắn mơ hồ có thể đoán được.
Hồng y loá mắt mà đường hoàng, hơi thở thần bí mà tà mị, khí thế tùy ý đường hoàng, cùng với mặt nạ vàng hoa mạn đà la, hắn ta, không phải là Quỷ Y thần bí thì là ai?
.....Edit & Dịch: Emily Ton.....
Khi những gia chủ của các gia tộc từ khắp nơi vội vàng tới và nhìn thấy Hứa gia đang bị lửa lớn vây quanh, không nhịn được hít hà một hơi, không thể tin rằng, một gia tộc trung lưu sẽ rơi xuống như vậy......
“Ồ!”
“Đây, đây là Hứa gia?”
“Thiên a! Điều này có nghĩa là Hứa gia đã bị người diệt môn?”
“Làm sao mà Hứa gia lại đi trêu chọc chủ nhân của thượng cổ thần thú? Lại còn rơi vào kết cục toàn bộ bị giết thê thảm như thế......”
Mọi người nghị luận, nhìn toàn bộ trong ngoài Hứa gia đang bị ngọn lửa vây quanh thiêu đốt bùm bùm, thổn thức không thôi.
Đối với một gia tộc cứ như vậy rơi xuống, biến mất ở Vân Nguyệt thành, trong lòng bọn họ chứa đựng cảm xúc phức tạp nói không nên lời.
Đây là thế giới mà cường giả có thể cai trị, và chân lí không thể thay đổi trong thế giới này!
Cho dù ngươi là gia thế có ảnh hưởng cai trị một trăm gia đình khác, nhưng nếu ngươi trêu chọc đến nhân vật không nên động tới, diệt ngươi cũng chỉ mất một giây, thậm chí là diệt tộc, cũng chỉ ở trong một đêm......
Một vị gia chủ đã nhìn thấy Mộ Dung Dật Hiên đang thất thần nhìn về một hướng nào đó, ánh mắt hơi lóe, tiến lên hỏi: “Tam vương gia, ngươi đến đây trước nhất, có nhìn thấy đó là người nào không?”
Nghe được lời này, những nhóm gia chủ khác đang nói chuyện cũng nhìn về phía Mộ Dung Dật Hiên. Đúng vậy! Người đã diệt toàn bộ Hứa gia là ai? Người nọ có được thượng cổ thần thú phượng hoàng lửa lại là ai?
Mộ Dung Dật Hiên phục hồi lại tinh thần, thấy bọn họ đều mang theo ánh mắt dò hỏi dừng ở trên người hắn, hắn hơi trầm tư, nói: “Ta chỉ nhìn thấy một thân ảnh màu đỏ, còn đó là ai, không thể nhìn rõ.”
“Thân ảnh màu đỏ?”
Trong lòng mọi người đều rung động một cái, trong đầu bất giác nghĩ đến một người.
Quỷ Y!
Có thể là hắn sao? Người thần bí nhất Vân Nguyệt thành, cũng là người mà mọi người đều muốn cầu kiến nhưng lại không thể nào nhìn thấy. Bọn họ tuy rằng chưa từng thấy qua chân dung Quỷ Y, nhưng lại nghe nói hắn ta luôn mặc một bộ hồng y loá mắt tùy ý, trên mặt mang mặt nạ vàng hoa mạn đà la, hơi thở tà mị giống như yêu nghiệt, cực kỳ thần bí.