“Quản lí ~~ anh biết không? Hôm nay là sinh nhật của tôi” buổi chiều, lúc gần giờ tan tầm, mọi người bắt đầu thảo luận.
Người nói chuyện chính là một đồng sự nữ bình thường, mọi người chính là thảo luận như thế nào để thay nàng mừng sinh nhật, đương nhiên, Phương Tý Thần bản thân là quản lí, nên biểu hiện một chút tâm ý...
“Là vậy a...” Phương Tý Thầnbình thường không chú ý những việc nhỏ này, lúc này chính là xấu hổ cười trừ.”Sao lại vậy, tôi không có chuẩn bị quà... Thật sự là ngượng ngùng.”
Sau khi lên làm quản lí, ngẩu nhiên phải để ý loại sự tình này a. Quản lí trước kia đều chuẩn bị lễ vật cho đồng sự, chính mình vừa mới tiền nhiệm không lâu, còn không chịu để ý.....
Cứ như vậy, không phải là rất ngại sao?
“A...” Đã dự kiến được câu trả lời là như vậy, nàng cũng không quá buồn. Đúng vậy ~ nàng biết quản lí sẽ không để ý loại sự tình này. Bất quá, dù vậy quản lí cũng thực đáng yêu a...
A a a ~!! Anh đang tươi cười.. Hảo đáng yêu a ~!
“Bằng không thì quản lí hãy mời chúng ta cơm chiều đi ~~~”Trong văn phòng mọi người đều reo hò. Ai cũng biết, nếu không có lí do chính đáng, vị quản lí lạnh lùng này hẳn là sẽ không cùng bọn họ ra ngoài đi. Đây chính là lí do chính đáng?
Mọi người đều muốn như vậy.
Đi ra ngoài!? Sau khi ở chung với Phỉ, ra ngoài chính là điều làm Phương Tý Thầnđau đầu nhất.”Tôi.. hôm nay không được.”
A...”Vì cái gì vì cái gì, khó khăn mới có dịp này a.” Mọi người thực thất vọng.
Này..... Nên làm sao......”Tôi hôm nay, thân thể có chút không khoẻ...” Tưởng tượng đến phải đi ra ngoài, Phương Tý Thầnmặt mũi trắng bệch.
Mọi người nhìn vẻ mặt anh, cư nhiên có chút tin tưởng.
Cứ như vậy, Phương Tý Thầntránh được một lần.
“Phỉ...” nhỏ giọng gọi, thật vật vả mới chạy ra khỏi hang hổ đó, chờ Phương Tý Thầnở nhà chính là lão hổ.
“A...” sau một hồi, đã bị người ôm vào trong ngực. Ôm lấy hắn là Phỉ vừa mới tắm xong, chỉ phủ một áo sơ mi bên ngoài, còn tỏa ra hơi nước.”Đã về rồi.”
“Đi... mau mặc quần áo, cậu sẽ bị cảm mạo...” tránh khỏi ôm ấp của Phỉ, tim đập nhanh hơn.
“Hôm nay thời tiết thực nóng, làm sao có thể cảm mạo...” Phỉ tà tà mà tươi cười, chống lại ánh mắt củaPhương Tý Thần.
Hắn hôm nay cũng thật mê người.
Hoàn chương 30