Đến mười giờ buổi
tiệc kết thúc, Tần Hiểu Hiểu nhận được tin nhắn của dượng út, là địa chỉ chỗ hẹn, cô nhìn thời gian trên điện thoại, quyết định đón xe taxi đi
đến chỗ hẹn.
Nhà hàng Long Thành nằm ở trung tâm thành phố, vốn
là khu vực rất phồn hoa, nhưng ban đêm không dễ đón xe, nguyên nhân rất
đơn giản, thời gian về đêm là thời gian dành cho các loại xe hạng sang,
tất nhiên những chiếc xe taxi mộc mạc phải nhường đường, rất nhiều xe
taxi tự giác đi đường vòng, bởi vì bọn họ biết cho dù có chạy tới đây,
cũng không làm ăn được gì, vậy không bằng cứ chạy đến những trạm xe lửa
hoặc các chỗ buôn bán bình thường.
Tần Hiểu Hiểu vì hình tượng
của công ty mà mang giày cao gót 10cm, bây giờ cô thật sự cảm thấy sức
cùng lực kiệt như vừa đánh xong một trận lớn, cô biết đi qua khu phố bên kia sẽ đón được xe taxi, cho nên lúc này cô đang dùng tốc độ rùa bò đi
tới đó.
“Két———” Một chiếc xe từ từ dừng trước mặt cô: “Hiểu Hiểu, thật sự là em!”
Cửa kiếng từ từ hạ xuống, khuôn mặt điển trai trắng nõn lộ ra.
“Chanh!” Tần Hiểu Hiểu có chút hưng phấn giậm chân, hai cái tay nhỏ bé dùng sức
nhéo một cái lên mặt người đàn ông, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng một mảng.
Cửa cạch một tiếng mở ra: “Hiểu Hiểu, hôm nay anh đến đây để ký một hợp
đồng giúp ba, không ngờ lại gặp được em, có chuyện gì lên xe hẳng nói.”
“Được!”
Chiếc Land Rover vừa mới chạy, đã có một chiếc xe khác chạy đến chỗ vừa rồi:
“Ông chủ, xe của chúng ta chậm một bước, cô gái kia đã lên chiếc xe khác rồi.”
“Ừ, tôi biết rồi, cậu lái về phía trước đi.”
“Dạ.”
Nhậm Thiên Dã ngồi trong xe đôi mắt u ám không rõ nhìn chiếc xe phía
xa, dáng vẻ tự nhiên và nụ cười dịu dàng của cô luôn quẩn quanh trong
đầu anh, nụ cười này chứa hơn 80% chân thật, anh thật sự muốn xé toang
cái mặt nạ của cô, nhìn thử bộ mặt thật của cô là gì, anh biết chắc chắn sẽ rất thú vị, anh rất chờ mong.
“Điều tra về chủ nhân của chiếc xe kia.” Nhậm Thiên Dã lạnh giọng nói, sau đó bắt chéo hai chân.
“Dạ.”
….
“Chanh, anh về nước lúc nào vậy?”
“Tối hôm qua vừa xuống máy bay, em đó, không chịu nghe điện thoại, quá không có nghĩa khí rồi!”
“Tối qua?”
“Đúng vậy, anh gọi cho người nhà của em, họ nói sẽ nói cho em biết, họ không có nói với em sao?”
“Sau này đừng gọi số đó, đây là số mới của em, anh nhớ kỹ nha.”
“Sao vậy, em và bọn họ——?”
“Tối nay có chút chuyện, hôm khác hẹn anh ra nói chuyện.”
“Oke.” Xe dừng trước club tư nhân, Tần Hiểu Hiểu xuống xe vẫy vẫy cánh tay nhỏ bé: “Hôm nay nhờ gặp được anh, cảm ơn anh nha!”
“Cảm ơn với không cảm ơn cái gì, khách sáo quá rồi, nhưng mà, Hiểu Hiểu, em
chắc chắn là chỗ này sao?” Chanh có chút nghi ngờ nhìn club mấy lần.
Tần Hiểu Hiểu nhìn Chanh: “Không sai, chính là chỗ này mà, không nói chuyện với anh nữa, em vào đây! Gặp anh sau….”
Chanh tên Tư Mộc Thành, là người thừa kế của nhà Tư Mộc, sau khi học xong đại học thì được đưa ra nước ngoài học thêm, là đồng bọn lớn lên bên nhau
từ nhỏ của Tần Hiểu Hiểu, bạn rất thân, khi còn bé hai người ngủ đắp
chung một cái chăn, nhưng tới lúc trưởng thành lại không còn điên cuồng
như lúc nhỏ.
Tần Hiểu Hiểu vẫn trước sau như một, ngược lại Tư
Mộc Thành càng ngày càng nội liễm, nguyên nhân là do biến cố năm 16
tuổi, trận biến cố thay đổi bánh xe vận mệnh của hai người…
Mặc
dù Tư Mộc Thành ở nước ngoài nhiều năm, nhưng cũng có chỗ đứng khá sâu
trong giới thượng lưu, ‘Club Tuyên’ nhìn bề ngoài chỉ là club thông
thường của xã hội thượng lưu, nhưng bên trong có những hoạt động tăm tối không ai biết, lúc nãy Tần Hiểu Hiểu vội vã xuống xe, cho nên Tư Mộc
Thành không kịp ngăn cô lại để hỏi rõ ràng, vừa định xuống xe thì nhận
được điện thoại của ba từ công ty gọi đến, cúp điện thoại, đôi mắt Tư
Mộc Thành sáng quắc chăm chú nhìn vào cửa club một chút, rồi đạp ga lái
xe đi.
———- Hết chương 4 ————