Bên phía đối diện, chiến đội Nhật Nguyệt, đứng ở trước nhất không phải
là huynh muội Tiếu Hồng Trần, mà là tên đội viên thân hình cao lớn hùng
tráng tên là Khâu Nghị. Người này da ngăm đen, thân cao vượt qua hai
thước, thể trọng nhìn qua cũng phải trên ba trăm cân, cánh tay tráng
kiện, quả thực nếu so với Vương Thu Nhi thì chênh lệch rất nhiều, giống
như là một loại gấu đầu người.
Phía sau Khâu Nghị mới là huynh muội Tiếu Hồng Trần đứng sóng vai. Sau
nữa, là Lam Tu cùng tên Diệp Lộng Phong. Đinh Tiểu Bố đứng ở phía sau
cùng.
Nhật Nguyệt hoàng gia Hồn Đạo Sư học viện lại bày ra một thế trận hình thoi có chút quái dị.
Tam giác trận đối với hình thoi trận. Khí thế hai bên, chưa đánh cũng đã hết sức căng thẳng.
- Hai bên chuẩn bị.
Trịnh Chiến không biết tại sao, tâm tình lúc này cũng hơi có chút căng
thẳng, có chút kích động. Cuộc tỷ thí này, không thể nghi ngờ, là một
trong những cuộc so tài đỉnh cao của thế hệ trẻ. Thân là trọng tài, hắn
cũng rất muốn xem xem ai có thể đạt được thắng lợi cuối cùng.
- Tranh tài bắt đầu!
Kèm theo tiếng quát to của Trịnh Chiến, trận chiến quan hệ đến tấm vé
vào vòng trong hơn nữa còn quan hệ đến vinh quang của đại lục đệ nhất
Hồn Sư học viện Sử Lai Khắc cùng đại lục đệ nhất Hồn Đạo Sư học viện
Nhật Nguyệt hoàng gia, bắt đầu!
Vương Thu Nhi vừa nhấc tay phải, Hoàng Kim Long thương đã ra hiện ra
trong lòng bàn tay, sau đó nàng đột nhiên bước ra một bước, tay phải đưa về phía sau, làm ra động tác ném.
Phía đối diện, người đứng trước nhất của Nhật Nguyệt chiến đội - Khâu
Nghị, vóc người mặc dù cao lớn, nhưng khi Vương Thu Nhi làm ra động tác
này, hắn nhất thời cảm giác da đầu mình tê dại. Cô nương mà thể trọng
còn không bằng một phần tư hắn, phảng phất đưa tới cảm giác xé nát làm
hắn hét lớn một tiếng, hai tay ở trước người hợp lại, một tấm thuẫn to
lớn hiện ra trên tay.
Tấm thuẫn này che toàn thân màu Ngân Bạch, rất tròn, ngoài lồi, trên tấm chắn từng vòng hoa văn tản ra hồn lực nhu hòa ba động, vị trí trung
ương có khối Ngân Bạch Sắc bảo thạch hợp thành hai đấm lớn nhỏ.
Tấm chắn mới vừa hiện ra, Khâu Nghị đã rót hồn lực vào, một cỗ ngân
quang nhất thời từ trung ương bảo thạch phát ra, bao trùm cả tấm chắn.
Ngân quang lại đem đồng bọn phía sau hắn, tất cả đều bao phủ vào bên
trong.
Sau đó có thể thấy, một vòng hào quang băng lam từ chân Khâu Nghị kéo dài ra, lan tràn ra toàn trường.
Động tác Vương Thu Nhi cũng không chậm, lần này nàng không tụ lực, tiếp
theo trong nháy mắt, Hoàng Kim Long Thương trong tay cũng đã hóa thành
một đạo kim mang, phóng thẳng tới Khâu Nghị.Tiếng gió chói tai nhất thời vang dội khắp toàn trường.
Vừa lên đã để cho vũ khí của mình rời tay, chiến thuật gì đây?
Người động cùng thương, mũi chân Vương Thu Nhi chĩa xuống đất, cả người
giống như cơn lốc. Nhanh như điện nhảy ra ngoài, hồn lực mãnh liệt màu
hoàng kim trong nháy mắt từ trên người nàng xông ra, hào quang Hồn Hoàn
thứ nhất và thứ hai tỏa sáng, Long Lân Phụ Thể.
Ở sau lưng nàng, đồng bạn cũng không chậm. Đầu tiên chính là bốn đạo
quang mang lần lượt rơi vào trên người Vương Thu Nhi, làm tía sáng toàn
thân nàng bùng cháy mạnh. Đừng quên, trong Sử Lai Khắc chiến đội, còn có khí vũ hồn phụ trợ được xưng là đệ nhất thiên hạ truyền nhân Thất Bảo
Lưu Ly Tháp - Ninh Thiên.
Đồng thời khống chế bốn loại tăng phúc, đây đã là cực hạn hiện giờ Ninh
Thiên có thể đạt tới. Nhận được sự ủng hộ của nàng, khí thế Vương Thu
Nhi nhất thời tăng vọt.
Đái Hoa Bân, Chu Lộ, Lam Tố Tố, Lam Lạc Lạc, bốn người cũng đồng thời
chạy ra ngoài, bọn họ chia làm hai tổ, song song theo sau lưng Vương Thu Nhi. Ninh Thiên tay phải thong xuống bên thân, quang hoa của Thất Bảo
Lưu Ly Tháp thay đổi liên tục, từng đạo lưu quang tràn ngập các loại màu sắc không ngừng từ trong tay nàng phát ra, một đôi cánh dài chừng hai
thước phát ánh sáng màu bạc lặng lẽ hiện ra trước người của nàng, tiến
lên một bước, người nàng hơi huyền phù trên không, treo phía sau các
đồng đội.
Tào Cẩn Hiên cũng thả ra vũ hồn của mình, đồng hồ thời gian thần kỳ ở
sau lưng hắn phóng ra tia sáng, nhưng lúc này, hắn cũng không sử dụng
bất kỳ một hồn kỹ nào, hai mắt chuyên chú nhìn toàn trường.
Kim mang phát ra như điện, Khâu Nghị hét lớn một tiếng, tấm chắn va chạm.
- Đùng….
Trong tiếng nổ, kim mang bắn ngược về với tốc độ cao, vừa lúc rơi vào
trong tay Vương Thu Nhi. Mà Khâu Nghị hùng tráng, luôn luôn lấy lực
lượng làm sở trường lại bị một thương này chấn về phía sau hai bước ngã
xuống, tấm chắn trong tay hắn nhộn nhạo lên, từng vòng ngân quang mãnh
liệt dao động.
Nên nhớ rằng, Khâu Nghị mặc dù chỉ là Hồn Vương ngũ hoàn, Hồn Đạo Sư cấp năm, nhưng trong tay hắn là tấm chắn hồn đạo khí cấp sáu, hơn nữa trong hồn đạo khí phòng ngự cấp sáu, nó tuyệt đối là số một. Riêng về độ dày
lên tới một thước, nặng đến ngàn cân. Rất ít Hồn Đạo Sư mới có thể sử
dụng. Mặc dù như vậy, trước mặt Vương Thu Nhi hắn cũng phải chịu thiệt
thòi, có thể thấy được, lực lượng Vương Thu Nhi cường hãn tới bực nào.
Rất khó có thể tưởng tượng, thân thể mảnh khảnh, mềm mại kia lại có thể
ẩn chứa như lực lượng to lớn như vậy.
Nhưng đúng lúc này, bên chiến đội Nhật Nguyệt cũng bắt đầu vùng lên.
Băng lam sắc quang hoàn trong nháy mắt khuếch trương, đó là kịch độc của Chu Tinh Băng Thiềm! Môt khi bị cỗ kịch độc này bao trùm, cho dù không
thể ngay lập tức bị hạ gục, thì lực chiến đấu của chiến đội Sử Lai Khắc
cũng bị tiêu hao nhiều. Đây chắc chắn là một trong những vũ khí trọng
yếu của chiến đội Nhật Nguyệt.
Băng Thiềm chi độc, băng chi độc hoàn, hai hồn kĩ do Mộng Hồng Trần toàn lực thi triển đã qua nửa sân, Vương Thu Nhi đã chui vào trong thế giới
kịch độc này!
Không chỉ có thế, bên Nhật Nguyệt chiến đội, chín đoàn ngân quang từ sau lưng Khâu Nghị lần lượt dâng lên, chín đoàn tia sáng lơ lửng trên không trung mơ hồ tạo thành hình cung. Ngay sau đó, chín đạo ngân quang đồng
thời phát ra, đan thành một quang lưới trên không trung, chặn đường đi
của Vương Thu Nhi lại.
- Phốc!
Hoàng Kim Long thương quét ngang, cùng quang lưới màu bạc đụng vào nhau. Nhưng một màn quỷ dị xuất hiện. Lực lượng mạnh mẽ của Vương Thu Nhi lần đầu tiên mất đi hiệu lực, một cỗ phản lực cường đại, bắn ngược thân thể của nàng về sau.
Phía sau huynh muội Tiếu Hồng Trần, trong mắt Lam Tu ngân quang đại
phóng, hai tay không ngừng chuyển động, chín đoàn ngân quang lúc này
trên không trung hiện hình đi ra ngoài, chính là chín quả cầu kim loại
màu bạc, từng cái đều có đầu người lớn nhỏ.
Đúng vậy, Lam Tu mới là hồn sư chủ khống trong chiến đội Nhật Nguyệt,
đây cũng là lý do tại sao Tiếu Hồng Trần dù kiêu ngạo đối với hắn cũng
hết sức tôn kính. Khống chế hình Hồn Đạo Sư, là một nghề nghiệp Hồn Đạo
Sư cực kỳ hiếm thấy. Mà Lam Tu chính là lựa chọn phương thức tu luyện
đặc sắc này.
Chín đoàn ngân quang này, hắn gọi là cửu diệu. Từ khi hắn mới vừa bắt
đầu học tập hồn đạo khí, đã sử dụng cửu diệu . Lúc ban đầu cửu diệu, là
phụ thân hắn chế tạo, chẳng qua là một bộ hồn đạo khí cấp hai mà thôi.
Lam Tu bằng vào thiên phú của mình, không ngừng hoàn thiện bộ hồn đạo
khí này. Hơn nữa luyện tập thao túng chúng thuần thục. Có thể nói, mặc
dù hắn là một gã Hồn Đạo Sư, nhưng trên thực tế hắn cũng chỉ biết chế
tác mỗi một loại hồn đạo khí này mà thôi.
Cửu diệu trên thực tế là chín hồn đạo khí, từ chủng loại mà nói, nó
thuộc về một loại xạ tuyến đàn hồi đặc thù. Xạ tuyến đàn hồi là một loại ánh sáng hết sức kỳ lạ, đối với bất kỳ lực lượng nào đánh vào cũng có
sức co giãn khổng lồ. Đồng thời khống chế chín hồn đạo khí này cũng
không phải là chuyện dễ dàng, huống chi còn tiến hành phối hợp bọn chúng với nhau.
Lam Tu cũng là Tinh Thần hệ Hồn Sư hiếm thấy, nhưng hắn chẳng qua là
thuần túy tinh thần lực, không giống như Linh Mâu của Hoắc Vũ Hạo có thể phóng ra ngoài. Nếu như không có nghề nghiệp Hồn Đạo Sư này, hắn thậm
chí không có cách nào cùng người khác chiến đấu, càng không có ai chú ý
tới hắn. Nhưng không giống thế, nhờ vào cường độ tinh thần lực không tầm thường, thuở nhỏ hắn ở phương diện sử dụng cùng khống chế hồn đạo khí
có thiên phú vượt xa thường nhân.
Chín đạo ngân quang trên không trung tung hoành, giống như là một loại
bình chướng, đón đỡ đợt tiến công đầu tiên của Sử Lai Khắc chiến đội.
- Ta đối phó với Vương Thu Nhi, các ngươi giải quyết những người khác.
Lam Tu trầm giọng quát lên.
Vương Thu Nhi bị bắn ngược về sau, ánh mắt ngước lên nhìn về chín đoàn
ngân quang trên không trung. Hoàng Kim Long thương lại vung lên, mục
tiêu lần này nhắm ngay không trung.
Cửu diệu trên không trung cũng nhanh chóng phát sinh biến hóa, chín quả
cầu kim loại nhanh chóng tập trung ở cùng nhau, ngay sau đó, ngân quang
phát ra, chín đạo ngân quang lại hợp thành một cỗ, oanh kích thẳng tới
Vương Thu Nhi.
Vương Thu Nhi vừa quăng Hoàng Kim Long Thương ra, đã bị cỗ ngân quang
này bắn trở lại, ngay sau đó, một quyền toàn lực của Vương Thu Nhi bộc
phát, cùng ngân quang đụng vào nhau, ngân quang tán ra, nhưng nàng cũng
bị đẩy lùi ra hơn mười thước, tiếp tục kéo xa khoảng cách cùng Nhật
Nguyệt chiến đội.
Dưới đài, mọi người Đường Môn thấy một màn như vậy cũng không khỏi biến
sắc. Xạ tuyến đàn hồi này đối với Vương Thu Nhi gây ra trở ngại thật
lớn, làm cho nàng không cách nào đến gần phát lực, hạn chế thực lực
chiến đội Sử Lai Khắc.
Ngay khi Vương Thu Nhi bị bắn ra, bên cạnh Khâu Nghị đã có thêm một
người, từng vòng hào quang trên người hắn lóng lánh, dâng lên, một nòng
pháo cùng lúc thành hình, dung hợp với nhiều tia sáng. Chính là Tiếu
Hồng Trần.
Hai vàng, hai tím, ba đen. Từ dưới chân hắn dâng lên bảy cái hồn hoàn.
Tới bảy cái hồn hoàn a! Đại biểu cho cấp bậc Hồn Thánh chính là bảy cái
hồn hoàn.
Đây cũng là lần đầu tiên toàn đại lục cao cấp Hồn Sư học viện đấu hồn
đại tái xuất hiện cường giả cấp bậc Hồn Thánh từ trước tới nay. Cho dù
là trong lịch sử Sử Lai Khắc học viện, cũng không có Hồn Thánh nào hai
mươi tuổi. Vậy mà Tiếu Hồng Trần đã làm được.
Vô số đạo lửa đạn trong nháy mắt bộc phát, bao phủ Đái Hoa Bân, Chu Lộ,
tỷ muội Lam Tố Tố tất cả vào bên trong. Áp bách lên bọn hắn căn bản
không cách nào chống đỡ được.
Đinh Tiểu Bố đã hóa thành một đạo tàn ảnh lặng lẽ biến mất ở phía sau
đội ngũ. Sử Lai Khắc chiến đội chủ động tiến công nhưng vào lúc này lại
bị áp chế hoàn toàn.
Cục diện trận đấu như thế này trước đó không ai tưởng tượng được. Nhật
Nguyệt chiến đội lại ẩn nhẫn đến đây. Có Tiếu Hồng Trần tu vi Hồn Thánh
thất hoàn mà lúc trước trong trận đấu cùng Đường Môn vẫn không hề xuất
chiến, vào giờ khắc này, mới hiển lộ thực lực.