Hiểu được rằng, sở dĩ mình có thể ngăn cản được một kích của đối thủ
không phải là bởi vì uy năng phòng ngự cường đại của Phá Thần Thuẫn, mà
bởi vì tu vi hồn lực đối phương cùng mình chênh lệch quá xa. Nói cách
khác, chuôi trường mâu màu vàng này thậm chí vượt qua Bất Phá Thần Thuẫn của mình a! Vũ khí áp đảo hồn đạo khí cấp chín ….?
- Trận thứ hai cuộc thi đào thải cá nhân, Sử Lai Khắc học viện thắng.
Trịnh Chiến dường như không chút do dự lập tức tuyên bố kết quả cuộc tranh tài.
Trong khu vực chờ, sáu người bên Sử Lai Khắc học viện tất cả đều đứng
lên, ánh mắt của bọn hắn xiết bao phấn khởi, hai trận liên tục, Vương
Thu Nhi chiến thắng đối thủ dễ như trở bàn tay.
Nhất là trận thứ hai này, Mộng Hồng Trần thậm chí ngay cả một lần công
kích cũng không có, thân là đội phó Nhật Nguyệt chiến đội mà nàng cũng
đã tuyên bố nhận thua.
Nhưng phía bên Đường Môn, Hoắc Vũ Hạo nhíu nhíu mày. Nhẹ nhàng lắc đầu.
- Sao vậy?
Vương Đông Nhi hỏi.
Hoắc Vũ Hạo nói:
- Nàng cảm thấy sau hai trận, Vương Thu Nhi tiêu hao như thế nào?
Vương Đông Nhi cực kì thông minh, lập tức sẽ hiểu ý nghĩ của hắn:
- Trận đầu tiêu hao hẳn là rất ít, đối thủ kia so với Thu Nhi thì quá
yếu. Nhưng Mộng Hồng Trần không giống thế, nàng là Chu Tinh Băng Thiềm
chi độc rất khó đối phó. Thu Nhi hiển nhiên là an bài chiến thuật nhằm
vào nàng. Mục đích chỉ có một, đó chính là không tiếc tiêu hao lượng lớn hồn lực đánh chết nàng. Đáng tiếc chính là, Mộng Hồng Trần thật sự giảo hoạt, ở thời khắc mấu chốt lại rút lui.
Hoắc Vũ Hạo gật đầu, nói:
- Đúng là giảo hoạt, nàng chờ sau Thu Nhi xuất thủ mới hô lên nhận thua. Khi đó, Thu Nhi đã không có biện pháp thu tay lại. Giống như là cùng vị trọng tài Phong Hào Đấu La kia liều mạng. Mộng Hồng Trần trận này mặc
dù thua, nhưng không có chút tiêu hao nào, không mất cả sợi tóc. Việc
này đối với cuộc thi sau với Sử Lai Khắc mà nói, không phải là chuyện
tốt. Hiện tại chẳng qua là không biết Thu Nhi tiêu hao như thế nào. Một
kích vừa rồi, với thực lực của nàng, sợ rằng cũng phải tiêu hao bốn
thành hồn lực trở lên.
Chính xác là: năm thành.
Vương Thu Nhi lẳng lặng đứng trên đài tranh tài, đáy mắt hiện lên vẻ
tiếc nuối, một kích cường đại kia của mình, một cú ném nghiêng trời lệch đất, lại bị đối phương lừa gạt thành ra như vậy. Trận này mặc dù thắng, nhưng trên thực tế nàng biết, về phần tâm kế thì mình cũng đã thua đối
phương rồi. Cộng thêm tiêu hao trong cuộc tranh tài trước, nàng hao tổn
dường như đã đến gần sáu thành hồn lực. Mặc dù đối với nàng, kẻ sử dụng
cực hạn lực lượng mà nói, hồn lực cũng đại biểu cho hết thảy nhưng hồn
lực tiêu hao quá độ tất nhiên sẽ ảnh hưởng cuộc thi đoàn chiến phía sau.
Cắm Hoàng Kim Long Thương trên mặt đất ở trước mặt, hai cái bình sữa
hiện ra trong lòng bàn tay. Dùng mắt thường cũng có thể thấy, từng vòng
tia sáng hồn lực không ngừng dao động nơi hai tay nàng.
Hai bình sữa cùng khôi phục hồn lực?
Chú ý tới cảnh này, mọi người lần nữa bị cô nương này gây kinh hãi. Sử
dụng bình sữa cùng cấp bậc với tu vi của mình, chứ không có ai can đảm
đồng thời sử dụng hai cái bình sữa.
Đưa hồn lực dự trữ trong bình sữa đi vào cơ thể cần duy trì sự dẫn đường liên tục mới có thể dung nhập vào trong hồn lực của mình. Hai bên đồng
thời đều có hồn lực tràn vào, ngươi làm sao dẫn đường được? Vì vậy, coi
như là cấp bậc Phong Hào Đấu La cường giả cũng không điên cuồng như vậy
a!
Vương Thu Nhi có thể làm như vậy. Đúng là nhờ vào thân thể cường hãn vô cùng.
Bên Nhật Nguyệt chiến đội, Mộng Hồng Trần xuống phía dưới gọi một gã đội viên ra sân, thấp giọng dặn dò mấy câu. Sau đó lại thương lượng cùng
Tiếu Hồng Trần, lát sau những đội viên khác của Nhật Nguyệt chiến đội
rối rít đưa vài thứ cho tên đội viên này. Sau đó người này mới đi đến
trên đài thi đấu.
- Hai bên tiến lên, xưng tên.
Trịnh Chiến lúc này đã một lần nữa trở lại giữa đài tranh tài, thần sắc
đau lòng trên mặt còn chưa tản đi. Loại hồn đạo khí cấp chín Bất Phá
Thần Thuẫn này cho dù chữa trị cũng phải cần kim loại hiếm mà đổi thành
kim hồn tệ cũng là một con số không nhỏ a! Hắn có thể không đau lòng
sao? Lần này là do hắn chủ động phá hư hồn đạo khí a.
- Sử Lai Khắc, Vương Thu Nhi!
Sáu chữ này, hôm nay nhất định sẽ khắc rất sâu vào trong đầu nhiều người.
- Nhật Nguyệt hoàng gia Hồn Đạo Sư học viện, Đinh Tiểu Bố.
Tên thanh niên thuộc Nhật Nguyệt chiến đội vóc người không cao, so với
Vương Thu Nhi còn thấp một cái đầu, hơn nữa hết sức gầy yếu, nhìn qua
giống như là một con khỉ da bọc xương.
- Hai bên lui về phía sau, chuẩn bị tranh tài.
Vương Thu Nhi trong hai tay trước sau vẫn nắm chặt bình sữa, nàng đi
cũng không nhanh, chậm chạp đi về phía trước, hồn lực cuối cùng vẫn được khôi phục thông qua bình sữa.
Trịnh Chiến khóe miệng co giật một chút, đây là nàng đang cố ý trì hoãn
thời gian a! Bất quá, Trịnh Chiến cũng không thúc giục. Mới vừa rồi hắn
tự mình xuất thủ ngăn cản một kích cường đại như vậy của người ta, trên
thực tế đối với Vương Thu Nhi mà nói đúng là không công bằng. Mộng Hồng
Trần rõ ràng có chiến lược nhận thua. Nếu như ở tình huống bình thường,
hẳn lúc đầu làm cho vô địch phòng hộ tráo của nàng yếu đi bớt, cũng tiêu hao một chút hồn lực của nàng, sau đó mình mới nhúng tay vào là thích
hợp nhất. Nhưng nơi này là Nhật Nguyệt đế quốc a!
Trịnh Chiến bình thời luôn luôn lấy công chính mà nổi danh, lúc này thấy thẹn trong lòng, cũng chưa có thúc giục Vương Thu Nhi.
Đinh Tiểu Bố cũng không vội, vừa đi ngược về, vừa bận rộn loay hoay cái
gì đó trên người. Bởi vì bản thân hắn cũng không có thả ra hồn đạo khí,
ngươi có thể ngăn cản hắn lật tới lật lui y phục của mình sao.
Vương Thu Nhi đi khoảng cách mười mấy thước đến gần một phút đồng hồ,
đứng lại, xoay người, thu hồi bình sữa, ánh mắt của nàng cũng trở nên
ngưng thần. Ít nhất từ bề ngoài, không ai nhìn ra lúc trước nàng đã tiêu hao lượng hồn lực khổng lồ!
- Tranh tài bắt đầu!
Đinh Tiểu Bố chuyển động, ngay thời điểm Trịnh Chiến vừa mới tuyên bố,
người hắn đã nhanh chóng hướng mặt bên xông ra, động tác cực kỳ nhanh
nhẹn, ở phía sau hắn, có ít nhất mười lăm tia sáng lóe lên. Tất cả đều
bố trí ở trên người, thiết kế hết sức xảo diệu - hồn đạo thôi tiến khí
(hồn đạo khí có lực đẩy mạnh).
Mẫn công hình cận chiến Hồn Đạo Sư?
Vương Thu Nhi cũng động, lần này, nàng không có phát lực toàn diện, một
thanh Hoàng Kim Long Thương rút ra trước mặt, đuổi tới đối phương. Dưới
chân nện bước cực nhanh.
Đinh Tiểu Bố có vẻ như là không muốn cùng nàng ngạnh kháng, bắt đầu chạy vòng quanh toàn trường thật nhanh, bằng vào hồn đạo thôi tiến khí phía
sau, tốc độ của hắn lúc nhanh lúc chậm, lại là cực kỳ khéo léo, giống
như cùng Vương Thu Nhi chơi đuổi bắt trên đất trống.
Vương Thu Nhi ánh mắt dần dần trở nên sắc bén, nàng hiểu, đối thủ đặc
biệt này nhằm vào chiến thuật của nàng. Rất rõ ràng, đối thủ đã thấy rõ
mục đích của nàng. Hơn nữa cũng ý thức được, ở bên Sử Lai Khắc chiến
đội, nàng là người mạnh nhất, đây chính là chiến thuật làm tiêu hao hồn
lực nàng. Thậm chí trận tiếp theo chỉ sợ sẽ là đội viên mạnh nhất Nhật
Nguyệt chiến đội - Tiếu Hồng Trần, ra sân.
Muốn tiêu hao ta? Vương Thu Nhi hừ lạnh một tiếng, mũi chân trên mặt đất đột nhiên phát lực, cả người trong nháy mắt nhảy lên, dường như là
trong nháy mắt bằng Hoàng Kim cảm giác nắm bắt được lộ tuyến của Đinh
Tiểu Bố, lập tức chặn lại đúng chỗ, Hoàng Kim Long Thương trong tay hóa
thành một đạo kim mang đẹp mắt, đâm thẳng tới ngực Đinh Tiểu Bố. Trong
nháy mắt chặn lại, nhanh chóng, chính xác, bạo lực, hành động này khiến
người xem cảm thấy nghẹt thở.
Cho dù Đinh Tiểu Bố sớm đã có chuẩn bị, nhưng khi mắt hắn nhìn hướng đi kinh khủng của mũi thương kia, sắc mặt vẫn đại biến.
Một tầng, hai tầng. Hai tầng kim sắc quang mang đồng thời từ trên người Đinh Tiểu Bố phóng ra.
- Phốc.
Hoàng Kim Long thương đúng là đâm trúng . Nhưng là đâm trúng phòng hộ
tráo vô địch. Phòng hộ tráo vô địch trên người Đinh Tiểu Bố đột nhiên co rút lại. Hai tầng kề nhau chặt chẽ, dù là Hoàng Kim Long Thương cũng
không có biện pháp xuyên thủng qua chút nào. Đinh Tiểu Bố mượn lực,
nhanh nhẹn nhảy lùi lại, thân thể trên không trung khẽ chuyển, hồn thôi
tiến khí sau lưng phóng ra toàn lực, lại lột lần nữa kéo giãn khoảng
cách cùng Vương Thu Nhi.
Khốn kiếp! Vương Thu Nhi lập tức hiểu lúc trước những người bên Nhật
Nguyệt chiến đội đưa cho Đinh Tiểu Bố cái gì. Bọn họ dĩ nhiên là cấp cho hắn phòng hộ tráo vô địch.
Nhưng phòng hộ tráo vô địch có thể đồng thời sử dụng hai cái sao? Điều
này hiển nhiên là phương thức đặc thù được Minh Đức Đường nghiên cứu ra.
Vô địch phòng hộ tráo giá tiền cao ngất ngưởng ai cũng biết. Đó là tương đương với cái mạng thứ hai. Mà vô địch phòng hộ tráo tốt nhất, cũng chỉ có thể kéo dài mười mấy giây mà thôi. Sau đó sẽ tổn hại .
Đinh Tiểu Bố lần này dùng đến hai cái , chính là một số kim hồn tệ cực
lớn a! Nhật Nguyệt chiến đội hiển nhiên là muốn dùng tiền đập chết Vương Thu Nhi, làm hết sức để tiêu hao thực lực của nàng.
Vương Thu Nhi không đuổi theo, nàng biết, vô địch phòng hộ tráo của đồi
thủ, trừ phi mình có thể lần nữa tụ lực như lúc trước ném ra một chiêu
khiến trời long đất lở, nếu không cũng không thể nào đánh tan phòng ngự
của đối phương.
Nàng không đuổi theo, nhưng Đinh Tiểu Bố thì ngược lại, khiêu khích. Một tiểu pháo màu đen đặt trên bả vai, sau đó phát ra tiếng "Sưu, sưu,
sưu", viên đạn màu đen bắn thẳng tới Vương Thu Nhi. Quang đạn bắn ra
trên không trung tự mình nổ bung . Hóa thành từng cái một lưới lớn đen
như mực giống như là tràn đầy dầu trơn hướng Vương Thu Nhi bao phủ tới.
Tốc độ, dây dưa, phòng hộ tráo vô địch. Ba dạng chiến thuật này được
Nhật Nguyệt chiến đội đặc biệt nghĩ ra nhằm vào Vương Thu Nhi. Trong
cuộc tranh tài này, cái bọn họ muốn, chính là tiêu hao. Làm hết sức để
tiêu hao đối thủ.
Vương Thu Nhi dĩ nhiên có thể nhận thua, nàng đã thắng hai trường, nhận
thua bảo tồn thực lực không thành vấn đề. Nhưng vấn đề là bọn họ phải
thắng trận đào thải cá nhân thứ ba mới có thể yêu cầu tiến vào vòng đoàn chiến.
Vương Thu Nhi nếu như nhận thua, như vậy Đinh Tiểu Bố sẽ tiếp tục lưu
lại trên sân. Người sau đối phó hắn cũng sẽ gặp tình huống chiến đấu
vướng víu này. Vậy sẽ phá hư kế hoạch của nàng.
Càng quan trọng hơn là, Vương Thu Nhi là ai? Với tính cách tự cao của
nàng, làm sao có thể cho phép mình bị đối thủ dắt mũi đây? Trong mắt lệ
mang hiện lên, Vương Thu Nhi đem Hoàng Kim Long Thương trong tay giơ
lên.
Đáy mắt Vương Thu Nhi sáng lên màu đỏ nhạt, ngay sau đó, trên người nàng tản mát ra hồn lực liền có một tầng hồng mang.
Đinh Tiểu Bố chỉ cảm thấy đối thủ của mình phảng phất trong nháy mắt đã
biến thành một loại Hồng Hoang mãnh thú, trong lòng căng thẳng , nhìn
lại Vương Thu Nhi, tròng mắt kia đã biến thành màu đỏ như máu.
Vốn là tròng mắt màu lam tràn đầy mỹ cảm, lúc này đã hoàn toàn biến
thành nơi khiến người ta sợ hãi. Chỉ thấy Hoàng Kim Long Thương trong
tay Vương Thu Nhi huy động liên tục, hai đạo kim hồng sắc quang mang
hiện lên, bay về phía lưới lớn màu đen bao phủ, nghiền nát nó.